Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 704: -

Chương 704: -
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
"Hoài lão, Dương lão, sao hai vị lại tới đây?" Lăng Cương dẫn theo cấp dưới đi tới, giả vờ nghi hoặc hỏi.
Nhìn Lăng Cương, hai người Hoài Viễn Sơn cùng Dương An Thuận đều không cảm thấy ngoài ý muốn, tuy rằng bọn họ không nhận ratiểu bối này, nhưng từ quần áo trên người cùng cấp dưới đi theo phía sau cũng có thể nhìn ra, hắn là lãnh đạo trị an của khu vực này.
"Cậu tới thật đúng lúc, nơi này là viện của nhà họ Dương tôi, hiện có người hành hungở trong sân, cậu nói phải nên làm cái gì bây giờ?"
Dương An Thuận nhìn về phía Lăng Cương, chỉ có điều còn không đợi Lăng Cương trả lời, Hoài Viễn Sơn lập tức phản bác: "Có phải hành hung hay không còn chưa nhất định, có lẽ là trừ bạo an dân cũng nên, cháu của ông có đức hạnh gì, trong lòng chính ông còn không rõ ràng sao?"
"Dù cháu của tôi không tốt đó cũng là người thừa kế duy nhất của nhà họ Dương tôi, Hoài Viễn Sơn ôngthật sự muốn khai chiến toàn diện với nhà họ Dương của tôi đúng không?"
Dương An Thuận cũng không nhịn được nữa, vẻ mặt tức giận trừng mắt nhìn về phía Hoài Viễn Sơn, chẳng qua Hoài Viễn Sơn không sợ chút nào, mình bò ra được từ núi thây biển máu, lẽ nào lại sợ một cái nhà họ Dương?
Lăng Cương nhìn dáng dấphai vị đại lão giằng co, cũng đau cả đầu, hai người này cũng không phải hắn có thể đắc tội nổi, nhưng lúc này hắn chỉ có thể kiên trì tiếp tục kéo dài.
"Hoài lão, Dương lão, dù sao tứ hợp viện này cũng trực thuộc khu vực tôi quản lý, xảy ra chuyện gì cũng nên để tôi tới xử lý, đợi khi điều tra rõ ràng, đến lúc đó tôi lại báo cáo cho hai lão."
Nghe được lời của Lăng Cương, trên mặt Hoài Viễn Sơn cùng Dương An Thuận đều lộ ra vẻ suy tư, một lúc sau Dương An Thuận hừ lạnh một tiếng nói: "Nếu như cháu của tôi không xảy ra việc gì thì còn may, nhưng nếu như cháu của tôi xảy ra chuyện gì, đó chính là ai tới đều không hữu dụng, hung thủ nhất định phải đền mạng."
"Ông nói đền mạng liền đền mạng, vậy cháu trai ông hại chết nhiều người như vậy, sớm phải chết vô số lần."
Thấy hai vị đại lão lại muốn cãi vã, Lăng Cương liền vội vàng cắt đứt gật đầu phụ họa nói: "Nhị lão đều nói không sai, nhất định tôi sẽ theo nếp điều tra rõ ràng, đến lúc đó cũng sẽ theo nếp xử lý."
Tạm thời làm yên lòng Nhị lão, Lăng Cương nháy mắt ra hiệu cho đại đội trưởng sau lưng mình, đại đội trưởng hiểu ý của lãnh đạo nhà mình, lập tức dẫn một đám người vọt vào tứ hợp viện.
"Cảnh sát, bỏ vũ khí xuống!"
"Tất cả không được nhúc nhích, hai tay ôm đầu."
Những cảnh sát này chạy ào vào trong,vừa hô vừa dùng ánh mắt cảnh giác đánh giá bốn phía, song khi bọn họ thấytình huống của toàn bộ tứ hợp viện thì lại đều ngẩn ra.
Trên mặt đất,nhiều thi thể nằm ngổn ngang, mà ở trung tâm tứ hợp viện, một nam thanh niên cứ như vậy đứng ở nơi đó, trên người không có chút máu tươi nào, cũng không có hơi thở của loại người cùng hung cực ác, càng không thấy cảnh sát hoảng loạn.
"Cục trưởng, người này có chút không đúng?"
Sau khi Lăng Cương theo sau đi vào, nghe đại đội trưởng bên người nhỏ giọng lầm bầm, ánh mắt của hắn lại rơi vào trên người Phương Minh, trong mắt hiện lên vẻ nghi hoặc.
Vừa liếc mắt nhìn qua, đây chỉ là một nam thanh niên hết sức bình thường, nếu để người thanh niên này trên đường lớn căn bản cũng sẽ không không khiến người chú ý, nhưng những thi thể ngã trên mặt đất này lại nói cho hắn biết, người thanh niên trước mắt cũng không đơn giản như biểu hiện bên ngoài.
"Hai tay ôm đầu, đừng chống cự!"
Lăng Cương mở miệng, nhưng mà hắn vừa dứt lời, phía sau lập tức truyền tới tiếng quát lớn, "Phương tiểu hữu là khách quý của nhà họ Hoài tôi, trước khi chuyện này chưa được điều tra rõ ràng, ai cho cậu dùng thái độ đối với kẻ tình nghi để đối đãi với Phương tiểu hữu?"
Rốt cục Hoài Viễn Sơn không an lòng nên cũng theo chân đi tới, nhưng mà nghe thấy những lời Hoài Viễn Sơn nói, khóe miệng Lăng Cương co quắp một cái, Hoài lão à Hoài lão, chỉ những thi thể đầy đất này cũng đã có thể nói rõ rất nhiều vấn đề đó.
Trên thực tế, sau khi quát lớn xong, Hoài Viễn Sơn đi tới cũng nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, đôi mắt già nua cũng nháy mấy cái, hắn nghĩ tới nhất địnhPhương tiểu hữu sẽ không đơn giản buông tha thằng nhóc nhà họ Dươngnhư vậy, nhưng lại không nghĩ đến vậy mà Phương tiểu hữu lại sát phạt quả quyết đến thế, xem bộ dạng này chắc chắn thằng nhóc nhà họ Dương kia cũng dữ nhiều lành ít.
"Hoài lão."
Phương Minh đối với chuyện Hoài Viễn Sơn đến tuyệt không cảm thấy kinh ngạc, bởi vì lúc trước động tĩnhkhi Hoài Viễn Sơn cùng Dương An Thuận giằng coở cửa đã sớm truyền vào trong đầu của cậu, chẳng qua đối chuyện Hoài Viễn Sơn vì mình nguyện ý đối đầu cùng nhà họ Dương như thế khiến cậu có chút bất ngờ.
"Cháu của tôi đâu? Cháu của tôi ở đâu?"
Hoài Viễn Sơn đi đến, đương nhiên Dương An Thuận cũng không đứng ở bên ngoài,khác biệtsự giật mình của Lăng Cương còn có Hoài Viễn Sơn khi thấy tình cảnh trước mắt, Dương An Thuận là nóng nảy, trừng mắt căm tức nhìn Phương Minh.
"Cháu của ông đã chết." Vẻ mặt Phương Minh bình thản, thật giống như cậu vừa nói một chuyện cực kỳ bình thường.
Nghe được lời của Phương Minh, thân thể Dương An Thuận thiếu chút nữa thì không đứng vững, may mà đám người nhà họ Dương ở sau lưng lập tức chạy lên vịn lấy hắn.
"Tao muốn giết mày, tao muốn mày bồi mệnh cho cháu tao, không chỉ là mày, toàn bộ người thân của mày cũng đều phải chôn cùng với cháu tao."
Dương An Thuận trừng tới muốn nứt mắt, lửa giận tăng lên, cái gì cũng không chú ý, mà lời hắn nói ra khiến cho Lăng Cương nhíu mày một cái, được xem như là một người chấp pháp, Dương An Thuận nói lời này là căn bản không đặt hắn vào trong mắt, nhưng hết lần này tới lần khác lúc này hắn lại không thể nói cái gì, dù sao người chết cũng là cháu trai của nhà họ Dương, là nam đinh duy nhất đời thứ ba nhà họ Dương.
"Dương lão đầu, ông nói cái gì vậy, cháu trai ông chết là gieo gió gặt bão, muốn trách thì trách nhà họ Dương các người không giáo dục hắn thật tốt."
Hoài Viễn Sơn cũng không sợ Dương An Thuận, dù cho lúc này Dương An Thuận mang một bộ dạng muốn ăn thịt người, chẳng qua lúc này Dương An Thuận căn bản không để ý tới Hoài Viễn Sơn, mà là đưa mắt nhìn về phía Lăng Cương, mắng: "Các người còn đứng ngây đó làm gì, còn không bắt tên tội phạm giết người này lại."
Có Hoài Viễn Sơn ở, Dương An Thuận biết hắn không cách nào ra tay với người thanh niên trước mặt này, cho nên còn không bằng khiến Lăng Cương dẫn đi trước, mà đối phương giết nhiều ngườinhư vậy, tử hình là tuyệt đối không thể chạy thoát, cho dù lần kiện cáo này được đưa tới hội nghị tối cao bên kia hắn cũng không sợ.
Hiện tại chuyện Dương An Thuận cần nghĩ là, hắn nhà họ Dương phải đối phó với người thân và bạn bè của người thanh niên này như thế nào, không phải mày giết chết cháu của tao ấy ư, tao đây sẽ để cho mày ở trong tù nhìn thân nhân và bạn của mày nguyên một đám bởi vì mày mà bị nhà họ Dương tao sát hại!
"Hoài lão, tôi cũng chỉ có thể theo lẽ công mà làm việc."
Lăng Cương cho Hoài Viễn Sơn một ánh mắt xin lỗi, lập tức phất phất tay, ra hiệu cho cấp dưới đi lên bắt người, chẳng qua đúng lúc này, điện thoại di động trong túihắn lại vang lên.
Lúc này đương nhiên Lăng Cương không thể nghe điện thoại, bất quá hắn vẫn lấy di động ra liếc nhìn dãy số, khi thấy dãy số này, biểu tình biến hóa một chút, trực tiếp nhấn xuống nút trả lời.
Lần này đã có thật nhiều điểm không tuân theo quy định, đã như vậy cũng sẽ không quan tâm tới việc nghe thêm một cuộc điện thoại, huống chi cú điện thoại này bản thân hắn vô cùng quen thuộc, đó làdãy số của người đứng đầubên trong bộ.
Lấy địa vị của Lăng Cương đương nhiên không thể nào có số điện thoại của người đứng đầu bộ kia, chỉ là bởi vì trong hệ thống nội bộ cảnh sát có số điện thoại phòng làm việc của lãnh đạo, cái số này Lăng Cương cũng đã ghi tạc nơi đáy lòng.
"Trương bộ..."
"Là đồng chí Lăng Cương khu An Hà đúng không, có phải hiện tại đồng chí đang xử lý một án kiện, án kiện này có liên quan với nhà họ Dương đúng không?"
Nghe được lời lãnh đạo nói trong điện thoại, Lăng Cương sửng sốt một chút, vô thức liền cảm thấy đây là nhà họ Dương đã bắt đầu tìm cấp trên gây áp lực, tuy rằng hắn biết lực lượng của nhà họ Dương rất lớn, thế nhưng Trương bộ là người của nhà họ Trương mà, chỉ trong thời gian ngắn như vậy đã gọi qua đây, chẳng lẽ là nhà họ Trương đã kết minhcùng nhà họ Dương?
Nghĩ tới đây, trong lòng Lăng Cương rùng mình một cái, nhà họ Trươngkết minh cùng nhà họ Dương cũng không đáng sợ, đáng sợ chính là người đang đứng phía sau nhà họ Trương là vị nào?Chính là người đang có tiền đồ vô hạn ở trong nước kia, cũng là một người bộ trưởng trẻ nhất trong nước.
Nếu như lần nàyvị kia đứng ở bên phía nhà họ Dương, cho dù có nhà họ Hoài che chở, chỉ sợ người thanh niên trước mắt này cũng là dữ nhiều lành ít.
"Trương bộ ông yên tâm, vụ án này tôi đã biết, là có người xông vào tứ hợp viện, hành hung Dương Thiên của nhà họ Dương, phạm vào..."
"Cái gì hành hung, đồng chí Lăng Cương, rốt cục đồng chí có tỉ mỉ điều tra hay không!"
Người ở đầu bên kia điện thoại đột nhiên cắt đứt lời Lăng Cương nói, khiến cho Lăng Cương sửng sốt một chút, mà sau đó trong điện thoại truyền tới lời nói khiến cho Lăng Cương càng cảm thấy chấn động vô cùng, thậm chí nhấc lên cơn sóng gió động trời.
"Đồng chí Lăng Cương, tôi ở đây xin nói rõ cho đồng chí biết, cậu Phương kia chính là người của ngành đặc biệt, đặc biệt phụ trách một số hành vi phạm tội của những người đặc thù, Dương Thiên của nhà họ Dương phạm vào tội ác khiến người người chỉ trích, hơn nữa lại vẫn chống lại lệnh bắt, cậu Phương rơi vào đường cùng buộc lòng phải đánh chết Dương Thiên cùng với đồng lõa của Dương Thiên, vấn đề này Đường bộ trưởngđã biết đến."
Di động bên kia rất nhanh liền cúp điện thoại, nhưng mà Lăng Cương vẫn ngây tại chỗ, ngành đặc biệt, Đường bộ trưởng, vị kia là bộ trưởng trẻ tuổi nhấtcủa một bộ nào đó, mấy tin tức này cũng đã đủ rồi.
Xuất thân từ nhà họ Lăng, lại nhậm chức ở một nơi mẫn cảm như thủ đô này,độ mẫn cảm của Lăng Cương ở quan trường đương nhiên cũng không bình thường, lời của Trương bộ truyền tới ẩn ý gì hắn cực kỳ hiểu.
Nam thanh niên trước mắt này là người mà Đường bộ trưởng muốn bảo vệ đấy, thậm chí không tiếc đắc tội với nhà họ Dương, mà Đường bộ trưởngkia đại biểu cho cái gì, đại biểu chonhà họ Đường, một trongbốn gia tộc lớn, một nhà họ Hoài có thể có địa vị ngang với nhà họ Dương, cộng thêm nhà họ Đườngmạnh mẽ hơn nữa, lúc này nhà họ Dương chỉ sợ là báo thù vô vọng.
Hơn nữa không chỉ là báo thù vô vọng đơn giản như vậy, trong chính trị có đôi khi cũng không thể lý giải đơn giản như thế, kế tiếp sợ rằng nhà họ Dương sẽ phải thừa nhận sự chèn ép của nhà họ Đường cùng nhà họ Hoài, thậm chí rất có thể sẽ hoàn toàn bị thanh trừ.
Nghĩ thông suốt những thứ này, đương nhiên Lăng Cương biết nên làm như thế nào, nhà họ Lănghắn cùng nhà họ Dương làkhông thân không thích, nếu như nhà họ Dương sụp đổ, thật ra đối với nhà họ Lăng đến nói ngược lại là một cơ hội, dù sao nhà họ Dương ngã, vậy những vị trí vốn thuộc về nhà họ Dương sẽ bị trống hoàn toàn, mà nhà họ Đường cùng nhà họ Hoài ăn thịt, luôn luôn phải chừa cho những người khác một chén canh đấy, đương nhiên nhà họ Lăng bọn họ cũng có phần trong chén canh này.
Hình như cấp trên của mình ở thủ đô một vị phó cục chính là người nhà họ Dương.
"Còn đứng ngây đó làm gì, không ra tay bắt người đi?"
Người nhà họ Dương thấy Lăng Cương tiếp một cuộc điện thoại sau đó liền một bộ trầm mặc, không nhịn được quát lớn.
"Bản cục cảm thấy vụ án này cần phải điều tra nhiều hơn nữa mới có thể biết chân tướng, trước khi chưa xác định được thực hư, không tồn tại người hiềm nghi gì cả." Lăng Cương đúng mực đáp, đồng thời trong lòngcũng tràn ngập khó chịu đối với người nhà họ Dương.
Nhà họ Lăng tôi cũng chỉ là kém hơn một chút so với nhà họ Dương các người, lúc trước chỉ là nể mặt Dương lão gia tử mới hạ thấp tư thái như vậy, nhưng nhà họ Dương các người lại quát nạt tôi ngay trước mặt nhiều cấp dưới của tôi như vậy, thật nghĩ rằng nhà họ Dương của đám các người là gia tộc đứng đầu Trung Quốc phải không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận