Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 561: Mày xong đời rồi

Chương 561: Mày xong đời rồi
Phương Minh không trả lời Trương Manh, chỉ lấy một nắm lúa đi tới bên cạnh kênh nước, cuối cùng, bỏ hết nắm lúa trong tay vào trong kênh nước.
Từ đầu tới đuôi Trần Mạn Mạn vẫn hướng màn ảnh về phía Phương Minh, cho nên tất cả mọi người trong phòng livestream đều thấy được động tác của Phương Minh, cũng chính bởi vì thấy rõ, cho nên giờ khắc này người đang xem livestream đều cảm thấy đầu óc mơ hồ, không biết Phương Minh muốn làm gì.
"Cậu ta thả lúa vào trong nước làm gì vậy?"
"Lẽ nào cậu ta còn có thể khiến lúa nở hoa sao?"
Đám người xem livestream không ngừng nghị luận, chẳng qua ngay sau đó bọn họ lập tức biết vì sao Phương Minh muốn làm như thế.
Lúa rơi vào trong nước, từ màn hình điện thoại bọn họ có thể nhìn thấy rõ ràng, chỉ một giây sau khi Phương Minh bỏ đám lúa xuống nước, không ngờ lớp vỏ ngoài của lúa lại tự động bóc ra, hạt gạo Yên Chi sung mãn bên trong trực tiếp xuất hiện trước mắt của bọn hắn.
"Không ngờ nó có thể tự động bóc vỏ!"
"Điều này sao có thể, phải biết rằng gạo lứt nhà tôi phải dùng máy xát chuyên dụng mới có thể bóc vỏ được đấy."
"Không chỉ riêng gì gạo lứt nhà anh, cho dù là gạo nếp hay là gạo kê cũng đều giống nhau, có đôi khi dùng tay cũng khó có thể khiến lớp vỏ ngoài của lúa bóc ra."
Trong khi đám người xem livestream còn đang chìm đắm trong cảm giác khiếp sợ khi vỏ lúa tự động bóc ra, trong kênh nước lại xuất hiện biến hóa, từng con cá nhỏ từ phía dưới kênh nước bơi tới, hội tụ xung quanh những hạt gạo Yên Chi kia.
Hoặc là nói chính xác hơn, những con cá này đã bị gạo Yên Chi hấp dẫn tới đây.
"Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy gạo có khả năng hấp dẫn cá đấy."
"Ngu xuẩn, gạo vốn có khả năng hấp dẫn cá, rất nhiều cá đều ăn gạo, chỉ có điều bình thường cá bơi lội dưới nước tình cờ thấy gạo mới ăn thôi, đây là lần đầu tiên tôi thấy có loại gạo có thể hấp dẫn cá chủ động bơi tới."
"Hoa sen mới nở, đàn cá tranh nhau mổ, chẳng trách lại được bán với giá năm trăm đồng một bát, giá tiền này không mắc chút nào!"
Nương theo câu đạn mạc này chính là một hỏa tiễn, mà câu đạn mạc này cũng là do thổ hào Tử Nha đã tặng hỏa tiễn lúc trước đưa ra.
Mặc dù đa số cư dân mạng đều ghét kẻ giàu có, nhưng một khi thổ hào thực sự hiện thân, những cư dân mạng này ngược lại không thể nói được nữa, nhất là khi đối phương còn trực tiếp bắn một hỏa tiễn ra làm đệm cho câu nói.
"Tử Nha huynh, cái gì mà hoa sen mới nở, đám cá tranh nhau mổ, có thể giải thích kỹ hơn chút được không?" Một vị tiểu thổ hào khác bình luận.
Tuy rằng streamer trong giới livestream được xưng là có một triệu fans, nhưng trên thực tế chỗ dựa chân chính của những streamer này vẫn là đám thổ hào xếp top, mà những thổ hào lớn cày nhiều tiền ngoại trừ có thể có được streamer ưu ái, họ còn muốn nhận những ưu đãi mà công ty dành riêng cho bọn họ.
Ví dụ như hiệu quả đặc biệt khoe khoang khi tiến vào livestream, còn có hiệu quả đặc biệt khi nói chuyện, biểu hiện ra hiệu quả không giống với người bình thường, hưởng thụ các loại đãi ngộ đặc thù, nói trắng ra chính là vì mặt mũi.
Cho nên bình luận của hai thổ hào này thoáng chốc đã che lấp hết bình luận của các người xem khác.
"Tôi thừa nhận lúc trước tôi đã nhìn lầm rồi, hiện tại mặc dù giá của gạo Yên Chi trên thị trường là ba trăm đồng nửa kg, nhưng đó chỉ là giá thị trường của gạo cấy ghép mà thôi, gạo Yên Chi chân chính đã sớm tuyệt tích."
Bình luận của thổ hào lại một lần nữa xuất hiện, "Gạo Yên Chi từng đoạt được danh hiệu quán quân trong cuộc so tài lương thực của trăm nước, thế nhưng đó còn chưa phải gạo Yên Chi chính tông, chỉ là một loại biến chủng tương đối khá của gạo Yên Chi mà thôi, dù vậy cuối cùng loại gạo ấy cũng đã tuyệt tích."
"Gạo Yên Chi chân chính chỉ có địa chí (1) của địa phương mới có ghi chép lại, gặp nước thoát xác, hấp dẫn đám cá đua nhau giành ăn, thậm chí sau khi ném hạt gạo Yên Chi xuống nước, có thể thu hút cá trong vòng 2km bơi tới đây."
(1) Địa chí hay địa phương chí là thể loại sách ghi chép, biên soạn, giới thiệu về địa lý, lịch sử, phong tục, nhân vật, sản vật, kinh tế, văn hoá... của một địa phương, ví dụ như Dư địa chí của Nguyễn Trãi hay Gia Định thành thông chí của Trịnh Hoài Đức.
Gặp nước thoát xác là miêu tả rất cụ thể, mà bình thường văn nhân rất thích miêu tả một cách hoa lệ, cho nên mới dùng từ hoa sen mới nở để hình dung.
Nghe được thổ hào giải thích, toàn bộ người xem livestream đều im lặng, bọn họ không cho rằng thổ hào này đang nói láo, dù sao tình huống sau khi gạo Yên Chi được ném vào trong nước là thế nào bọn họ đều thấy được.
"Tử Nha huynh, vậy giá thị trường của gạo Yên Chi chân chính là bao nhiêu?" Có người cảm thấy hiếu kỳ hỏi.
"Không nên hỏi tôi, tôi cũng không biết gạo Yên Chi chân chính có giá bao nhiêu, gạo Yên Chi đã được đưa ra so tài trong trận tranh tài lương thực lần ấy được bán với giá hai nghìn đồng nửa kg, chẳng qua mặc dù được bán với giá cao như thế nhưng có rất ít người có thể mua được, loại gạo có thể nói là tuyệt tích này nếu đặt ở thời nhà Thanh nó chính là cống phẩm, cho nên người thật sự có thể ăn nó là ai, không cần tôi phải nhiều lời."
Mặc dù lời này của thổ hào không quá rõ ràng, nhưng đám người xem livestream đều không phải người ngu, đã hiểu rõ ý trong lời thổ hào nói.
Loại gạo trân quý như vậy đã không còn là thứ có thể dùng tiền để mua, người có thể ăn được loại gạo này cũng là người có thân phận địa vị, cũng giống như một số loại rượu thuốc đặc thù, phải tới một địa vị tương đối nào đó mới có thể uống được, bằng không cho dù có tiền cũng không mua được.
Nói cách khác, gạo Yên Chi này căn bản là vô giá.
Nếu nói như vậy, năm trăm đồng một bát cũng không thể tính là đắt, đối với kẻ có tiền, vấn đề họ quan tâm đã không phải là tiền, mà là tượng trưng cho một loại thân phận.
Loại cơm đặt ở thời cổ đại chỉ có hoàng thượng mới có thể ăn được, thế nhưng ở thời hiện đại chính bọn hắn có thể ăn, đây không phải là tượng trưng cho một loại thân phận sao?
Mượn một hiện tượng rất thú vị đến nói, một hai năm trước, khi đài truyền hình đưa tin về một nhân vật lớn số một đã chụp được một loại thuốc lá, loại thuốc lá này vốn không nổi tiếng, thậm chí nó còn là loại thuốc lá không được bày bán ở rất nhiều nơi, nhưng cũng chỉ vì nó là loại thuốc lá nhân vật lớn này hút, trong nháy mắt lập tức trở thành loại thuốc lá được ưa chuộng.
Nếu so sánh gạo Yên Chi với điếu thuốc kia, tuyệt đối là chỉ có hơn chứ không kém.
Những thuỷ quân kia im lặng, bởi vì bọn họ không biết nên kéo tiết tấu thế nào bây giờ, ở trước mặt cống phẩm gạo Yên Chi, phản bác gì cũng đều vô lực.
"Mạn Mạn, giúp tôi hỏi ông chủ của làng du lịch này thử xem, tôi dự định ngày kia sẽ đến đó nghỉ phép, có thể giữ lại cho tôi một phòng hay không?"
Vị thổ hào này mở miệng lần nữa, mà sau khi nói xong lời này còn thưởng một lần mười hỏa tiễn, cũng chính là năm mươi ngàn, không ngờ lại khủng bố như vậy.
"Thật đúng là thổ hào, chỉ vì muốn nhờ người ta giữ giùm một phòng mà tặng lễ vật tới năm mươi ngàn."
"Mẹ hỏi tôi vì sao tôi lại quỳ trước máy vi tính."
Trong khi đám người xem livestream khác lại một lần nữa bùng nổ bình luận, thổ hào Tử Nha lại mở miệng tiếp.
"Các người thì biết cái gì, làng du lịch này còn chưa kinh doanh, nhưng một khi video ngày hôm nay được truyền ra ngoài, tôi bảo đảm khách sẽ kéo tới đây nườm nượp, chỉ vì gạo Yên Chi này đã có thể kéo một lượng lớn người đến đây, nếu chậm chân chưa chắc có thể đặt được phòng đâu."
Là một kẻ có tiền, Tử Nha hiểu rõ tâm tính của người có tiền, tiền kiếm để làm gì? Còn không phải là để được hưởng thụ sao?
Ăn gạo Yên Chi chính tông đã có thể trở thành đề tài để nói chuyện với người trong nghề, thậm chí đến lúc đó nói không chừng việc ăn gạo Yên Chi có thể tượng trưng cho một loại thân phận.
Nơi thủ đô xa xa, trong một khách sạn năm sao, sắc mặt Trương Manh âm trầm tới đáng sợ, một lúc sau anh ta trực tiếp bình luận một câu.
"Thật là lợi hại, song hoàng (2) này diễn không tồi, cái gì mà gạo Yên Chi chính tông, còn rơi xuống nước nở thành hoa sen, vì sao ngay cả nghe nói tôi cũng chưa từng nghe nói tới chứ? Rõ ràng chính là cố ý sắp đặt từ trước, ai biết gạo này có bị động tay động chân hay chưa?"
(2) Song hoàng: người hát bè
Bạn cần đăng nhập để bình luận