Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 961: Dương gian chỉ là một giấc mộng

Chương 961: Dương gian chỉ là một giấc mộng
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Vô Tà
----------------------
Cù Trì Bằng nói ra mục đích thực sự của hắn.
Nếu muốn ở lại cõi âm lâu dài nhất định phải thu được thân phận dân bản địa ở cõi âm, nếu như so sánh cõi âm với thế tục Trung Quốc, như vậy dương gian chính là nước ngoài.
Mà thân phận dân bản địa tương đương với chứng minh nhân dân cùng hộ chiếu, nếu như không có chứng minh nhân dân cùng hộ chiếu chính là những linh hồn nhập cư trái phép vào cõi âm, một khi bị phát hiện chắc chắn phải chịu kết cục bị bắt đưa về. Đương nhiên, nếu như có quỷ hồn dám làm như vậy ở cõi âm, sau khi bị bắt được cũng không đơn thuần là đưa về cõi âm mà nhất định phải chịu hình phạt.
Về phần phải làm sao mới thu được thân phận dân bản địa, kỳ thực cũng giống như làm hộ tịch ở một quốc gia vậy, cần thỏa mãn một điều kiện nhất định, hoặc là tự thân tu luyện tới cảnh giới nhất định, hoặc chính là kết hôn cùng người bản địa, như vậy cũng có thể có được tư cách ở lại cõi âm.
Cù Trì Bằng đang có ý nhắm vào cách thứ hai.
Gả con gái mình cho hai vị đại nhân trước mắt này, cho dù chỉ làm tiểu thiếp thì con gái mình vẫn có được tư cách ở lại cõi âm, mà tuy rằng bản thân mình chưa có đủ tư cách nhưng nếu có thể gả cả hai cô con gái, kiểu gì thì hai vị đại nhân này cũng phải nể mặt người nhạc phụ như mình mà giải quyết vấn đề thân phận hộ chiếu cho mình chứ, đúng không?
Mặc dù chỉ mới ở cõi âm ba năm nhưng Cù Trì Bằng đã nhìn rất rõ ràng, kỳ thực cõi âm không khác gì mấy so với dương gian, cũng tồn tại một số giai tầng đặc quyền, có một số việc đối với những quỷ hồn tầng lớp thấp nhất như bọn họ là việc khó khăn không cách nào làm được, nhưng đối với những đại nhân vật kia, chẳng qua chỉ là tiện tay mà thôi.
Mặc dù thoạt nhìn hai vị đại nhân trẻ tuổi trước mắt này còn rất trẻ, có thể tuổi tác thật sự của bọn họ đã là lão quỷ sống hơn mấy trăm ngàn năm, nhưng này cũng không sao cả, quan trọng nhất là thân phận địa vị của hai vị đại nhân này tuyệt đối không thấp.
Cù Trì Bằng đã từng nhìn thấy trấn trưởng đại nhân của trấn nhỏ, quỷ khí trên người đại nhân ấy còn không nồng đậm như hai vị đại nhân trước mắt này. Nói cách khác chắc chắ địa vị của hai vị đại nhân này còn trên cả trấn trưởng, mà đối với những nhân vật lớn tới cấp bậc như vậy, muốn giải quyết vấn đề hộ khẩu thật sự là dễ như trở bàn tay.
Thế nhưng điều khiến Cù Trì Bằng có chút thất vọng là không ngờ hai đại nhân trẻ tuổi này lại không phải tới từ Nam Vực, mà đều tới từ một vực khác, như thế chuyện này cũng có chút khó làm
Chuyện truyền tin ở cõi âm còn khó khăn hơn cõi dương một chút, phạm vi của một vực thật sự là quá lớn, đối với một đời của quỷ hồn bình thường, đừng nói tới chuyện có thể bước ra khỏi một vực, cho dù chỉ bước ra hết ngọn núi đang ở thôi cũng đã có chút khó khăn.
Dưới tình huống như vậy, dù cho địa vị của hai vị đại nhân này có cao hơn nữa, có thể là nhân vật lớn bên trong quận, nhưng rốt cuộc cũng cách một vị trí quá xa xôi. Cách xa như vậy, thật sự không chắc mấy đại nhân bên này có nể mặt hay không.
Đều nói quan lại bao che cho nhau, đó cũng là vì những quan viên này biết sau này sẽ có lúc cần mượn nhờ đối phương, thế nhưng nếu không nhờ cậy được, người ta quan tâm ngươi cái chim.
Lấy một thí dụ: Thân thích của lãnh đạo cục thuế vụ ở một thành phố thuộc tỉnh Cam Túc, sau khi đánh nhau ở Hải Nam còn chống lại lệnh bắt, mặc dù chỉ là một chút chuyện nhỏ, nhưng sợ rằng vị lãnh đạo kia khó có thể cứu thân thích của mình khỏi bị giam.
Bởi vì căn bản là người ta không nể mặt ngươi chút nào.
Phương Minh cùng Lưu Nguyệt đã hiểu rõ ý của Cù Trì Bằng, Cù Trì Bằng coi hai người bọn họ là nhân vật lớn ở cõi âm, muốn gả con gái của hắn cho Lưu Nguyệt, sau đó dùng chuyện này để đổi lấy một hộ tịch ở cõi âm.
Thế nhưng đây có thể coi là hành động phạm pháp ở cõi âm, nếu như Phương Minh cùng Lưu Nguyệt là nhân vật lớn ở Nam Vực đương nhiên có thể tìm người quen biết để móc nối quan hệ, cũng không coi là việc lớn gì. Nhưng quan trọng là vì vừa rồi Lưu Nguyệt sợ bị nhìn thấu nên mới nói mình tới từ một Vực khác, không thể chắc chắn đại nhân nơi đây sẽ nể tình, cho nên Cù Trì Bằng mới sẽ lộ ra vẻ thất vọng như vậy.
"Nếu như hai vị đại nhân nguyện ý dẫn theo tiểu nhân cùng con gái tới vực khác cũng là ý kiến không tồi." Cù Trì Bằng ôm tia hi vọng cuối cùng nói.
Kỳ thực cũng không thể nói Cù Trì Bằng bán nữ cầu vinh, chí ít Cù Trì Bằng còn có chút hiểu biết. Cõi âm rất thực tế, nếu con gái mình chôn vùi cả đời trong thôn nhỏ của mình nhất định sẽ không có tiền đồ gì, mặc dù chỉ làm tiểu thiếp nhưng lại là làm thiếp cho nhân vật lớn, đương nhiên cuộc sống cũng sẽ có biến hóa long trời lở đất.
Trước đây khi hắn còn ở dương gian không phải cũng có mấy tiểu tình nhân sao? Có người còn nhỏ tuổi hơn cả tuổi của con gái mình. Nhưng vậy thì thế nào? Thử hỏi xem mấy cô gái này tình nguyện sống cuộc sống còng lưng làm việc cả một tháng trời mà chỉ kiếm được mấy nghìn đồng, ngay cả chuyện ăn uống hằng ngày cũng phải tính toán chi ly, hay là nguyện ý sống cuộc sống áo cơm không lo, khi rảnh rỗi còn có thể tới spa dưỡng da mát xa các loại, xong lại hẹn năm ba chị em bạn bè đi dạo phố mua sắm?
Con gái mình vốn là người được sống sung sướng không thể chịu khổ, vì thế nếu muốn tiếp tục ở lại cõi âm chỉ có thể lựa chọn bám dính lấy một vài nhân vật lớn.
Vẻ mặt Phương Minh cùng Lưu Nguyệt trở nên có chút cổ quái, hai người bọn họ giả nhân vật lớn, nếu như tùy tiện đi tới Vực khác chẳng phải sẽ tự bạo lộ thân phận sao?
"Việc này đợi về sau hãy bàn tiếp. Hai người bọn tôi vô tình đi tới nơi này, vì thế muốn ở lại trong thôn tĩnh dưỡng vài ngày."
"Đại nhân có thể tĩnh dưỡng ở trong thôn đó là vinh hạnh của người trong thôn này, nếu hai vị đại nhân không ghét bỏ, xin hãy ở lại nơi này đi."
Cù Trì Bằng rất rõ, nhân vật lớn như vậy, cho dù cuối cùng không thể trở thành con rể, nhưng có thể bợ đỡ được cũng chỉ có lợi mà không có hại.
Phương Minh cùng Lưu Nguyệt quyết định ở lại ngay trong thôn này, hai người đều không gấp gáp về mặt thời gian bởi vì trước khi đi vào cõi âm, Phương Minh đã nói với mẹ cậu một tiếng, hẳn mẹ cùng em gái sẽ không phải lo lắng cho cậu.
Một lần nghỉ ngơi này kéo dài tới hai ngày!
Vào ngày thứ hai, trong lúc Phương Minh đang thích nghi với hoàn cảnh nơi cõi âm, đột nhiên nơi ngực truyền đến cảm giác nóng bỏng, sau đó đột nhiên trong đầu cậu vang lên giọng nói của Bảo Tháp Chi Linh.
"Phương Minh, nhanh chóng thả phân thân của cậu ra, nó có biến hóa."
Giọng nói của Bảo Tháp Chi Linh có chút vội vã, sau khi nói xong lời này, Phương Minh lập tức cảm giác được nơi ngực như bị phỏng, lại sau đó cậu lập tức thấy thân phận của mình trôi lơ lững ở trước mặt mình.
Phân thân xuất hiện khiến Phương Minh nhướng mày, bởi vì cậu phát hiện theo phân thân xuất hiện, quỷ khí xung quanh đều vọt về phía bên này, những quỷ khí này hóa thành khói đen phủ kín phân thân của mình.
Quỷ khí cuộn trào mãnh liệt, ngay cả Phương Minh cũng không cách nào thấy rõ phân thân đã được phủ kín bên trong quỷ khí.
"Phương Minh, lúc trước tôi thử mở ra một cái khe xem tôi có thể hút lấy quỷ khí của cõi âm hay không, kết quả đột nhiên phân thân của cậu giống như mèo ngửi thấy mùi tanh vậy, điên cuồng lao về phía lối ra muốn xông ra ngoài."
Bảo Tháp Chi Linh giải thích một câu bên tai Phương Minh, chẳng qua lúc này Phương Minh lại không có thời gian truy cứu phiền phức nó mang đến cho mình, mà là hết sức chăm chú quan sát phân thân của mình, bởi vì tâm thần tương thông nên cậu có thể nhận ra, khi phân thân hấp thu những quỷ khí này còn mang theo tâm tình hết sức vui sướng.
Nói cách khác, những quỷ này khí là do phân thân của mình chủ động hấp thu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận