Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 696: Bởi vì sống tốt (2)

Chương 696: Bởi vì sống tốt (2)
Nhưng đã một năm trôi qua, tuy rằng giữa Trương Diễm cùng Trần Trạch đã từng mâu thuẫn cũng cãi nhau, nhưng cho tới bây giờ hai người vẫn chưa từng chia tay, như thế khiến cho Trương Thục Kỳ các cô ấy âm thầm lấy làm kỳ, cuối cùng Trương Thục Kỳ chỉ có thể đổ cho một điểm: Cái yêu tinh này sống tốt.
Dưới tầng ký túc xá, xe thể thao của Trần Trạch cực kỳ càn rỡ đậu ở chỗ này, đợi khi thấy Trương Diễm xuống tới, lập tức vẫy chào hô lên: "Diễm Diễm, bên này!"
Mặc dù đã gặp trường hợp như vậy ngay trước mặt rất nhiều bạn học, nhưng mỗi lần nghe được Trần Trạch gọi mình là Diễm Diễm, trong lòng Trương Diễm đều cảm thấy một trận ác hàn, những lúc như vậy cô ấy đặc biệt thống hận cha mẹ của mình, không thể cho mình một cái tên thanh tân thoát tục hơn một chút được sao?
Không trông mong cha mẹ mình có thể có văn hóa giống cha mẹ Tử Du, nhưng chí ít cũng có thể được như Đường Tư Tư chứ, không được nữa thì Đường Điềm Điềm cũng có thể mà.
Không nói trong lòng Trương Diễm đang âm thầm hận tới mức nào, giữa lúc Trần Trạch chuẩn bị mở cửa xe, ở phía sau hắn đột nhiên có tiếng động truyền đến, khi quay đầu lại nhìn thấy một đám nam vây quanh một người thanh niên mặc vest trắng đi về phía bên này.
"Con mẹ nó, là thằng này!"
Đương nhiên Trần Trạch quen biết người này, trước đây lần đầu tiên hắn và Phương Minh tới đại học Thủy Mộc, chính là thằng này động tay chân làm hại hắn bị bảo vệ dẫn đi, nếu như không nhớ lầm, thằng này hình như là cán bộ hội học sinh sinh viên trường đại học Thủy Mộc.
"Tiêu chủ tịch, là Tiêu chủ tịch!"
"Tiêu chủ tịch thật là đẹp trai!"
"Tiêu chủ tịch thế nhưng là nhân vật quan trọng của trường học chúng ta đó, đảm nhiệm chủ tịch khoa không tới thời gian một năm, hiện tại đã trở thành chủ tịch học viện, rất được lãnh đạo trường học coi trọng, tiền đồ không giới hạn."
Đối với học sinh của đại học Thủy Mộc đến nói, bọn họ vừa mới ra trường cũng sẽ được ưu ái hơn những sinh viên trường khác, nhưng bọn hắn rõ ràng phân lượng của chủ tịch hội học sinh sinh viên học viện, này không chỉ tượng trưng cho quyền lực trong đám học sinh, càng có nghĩa là mạng lưới quan hệ cùng tài nguyên sau này.
Nghe thấy tiếng hoan hô của không ít nữ sinh, biểu tình trên mặt Tiêu Cẩn không thay đổi, trên tay thì lại đang cầm một bó hoa tươi đi tới dưới tầng ký túc xá nữ sinh, sau đó nhìn đông đảo nam sinh đi theo phía sau mình, nhíu mày nói: "Tuy rằng tôi tới là để tỏ tình với Tử Du, nhưng vẫn không thể ảnh hưởng đến sinh hoạt cùng nghỉ ngơi bình thường của mọi người, cho nên tôi hy vọng mọi người có thể giữ an tĩnh."
"Không hổ là Tiêu chủ tịch, chính là thân dân."
"Đúng vậy, Tiêu chủ tịch muốn đúng là toàn diện, loại tính tự giác này, trách không được người ta có thể làm chủ tịch."
Nghe những nam sinh kia thổi phồng Tiêu Cẩn, Trần Trạch bĩu môi, một chủ tịch hội học sinh mà thôi, lại vẫn có thể nói ra thân dân hai chữ đến, khó trách hiện tại bầu không khí trường đại học kém như vậy, học sinh có tác phong quan liêu nghiêm trọng, thậm chí còn tuôn ra tin hội học sinh lợi dùng một chút xíu quyền lực trong tay uy hiếp học sinh khác, so với có chút giáo sư cầm thú cũng không tốt hơn chỗ nào.
Trên mặt Tiêu Cẩn từ đầu đến cuối vẫn lộ ra dáng tươi cười khiêm tốn, loại nụ cười này hắn đã sớm luyện thành lô hỏa thuần thanh.
Ánh mắt nhìn còn đường đi thông ký túc xá, trong lòng Tiêu Cẩn có vẻ tự tin, bởi vì hắn tin tưởng lần này nhất định bản thân mình sẽ thành công.
Mặc dù nói một năm trước bạn trai Diệp Tử Du đã từng xuất hiện, nhưng sau khi hắn quan sát một năm, phát hiện người bạn trai kia của Diệp Tử Du chưa từng xuất hiện thêm lần nào, điều này khiến hắn xác định nhất định Diệp Tử Du đã chia tay với bạn trai cô ấy.
Vốn là sau khi Diệp Tử Du chia tay, hẳn là hắn nên thừa lúc vắng mà vào, nhưng Tiêu Cẩn cảm thấy Diệp Tử Du không phải loại con gái bình thường này, cái chiêu nhân cơ hội đó khẳng định không được, không bằng cho Diệp Tử Du nhiều thời gian hơn, khiến Diệp Tử Du tự mình hiểu, rốt cuộc tuýp đàn ông như thế nào mới là đáng tin.
Đương nhiên, Tiêu Cẩn không nóng nảy vội vã như vậy vì còn một nguyên nhân khác, đó chính là trong sân trường trừ hắn ra, mặc dù có rất nhiều nam sinh thầm mến Diệp Tử Du, nhưng chân chính dám biến thành hành động đều bị hắn âm thầm giáo huấn.
Ngoài ra còn có một điểm là bởi vì trước đây hắn bận việc cạnh tranh vị trí chủ tịch hội học sinh sinh viên, nghĩ đến sau khi mình trở thành chủ tịch hội học sinh của học viện, đến lúc đó chuyện theo đuổi Diệp Tử Du chắc hẳn cũng càng thêm dễ dàng.
Dù sao, quyền lực vật này là thứ hấp dẫn người nhất, chủ tịch hội học sinh, ở trường đại học danh giá như đại học Thủy Mộc, còn nổi tiếng hơn so với huyện trưởng cùng thị trưởng huyện bình thường.
Đại học Thủy Mộc, được công nhận là trường đại học số một số hai trong nước, một ngôi trường học như vậy, học sinh bên trong đều là tinh anh của xã hội, cũng có cầu nối đi thông tới cao tầng, mà có thể đảm nhiệm chức vị chủ tịch hội học sinh ở trong ngôi trường như vậy, không cần nghĩ cũng biết điều này đồng nghĩa với trong tay người đó có lượng tài nguyên vô cùng to lớn.
Có những tài nguyên này, cho dù ngày sau đi theo con đường chính trị hay kinh thương đều là thứ cực kỳ quan trọng, mà có thể trổ hết tài năng từ giữa đám tinh anh này để trở thành chủ tịch hội học sinh, năng lực của bản thân giỏi tới cỡ nào cũng có thể nghĩ.
Nếu người có lòng tiến hành điều tra chủ tịch hội học sinh các khóa của đại học Thủy Mộc sẽ phát hiện, sau khi những người này tốt nghiệp đều trở thành những tồn tại rất trâu bò, thậm chí còn có thể ngồi ở vị trí rất cao trong giới chính trị.
Đương nhiên, Tiêu Cẩn có thể ngồi trên vị trí chủ tịch hội học sinh sinh viên, ngoại trừ năng lực của bản thân hắn, còn một điều rất quan trọng chính là bối cảnh gia đình của hắn, cha mẹ hắn có quan hệ rất tốt với hiệu trưởng trường đại học Thủy Mộc, lúc này mới có thể được tuyển chọn.
Dưới tầng ký túc xá, mấy sinh viên ở đây cũng không vì lời Tiêu Cẩn nói mà rời đi, ngược lại người đứng vây xem ở chỗ này càng ngày càng nhiều.
Đại học Thủy Mộc, với tư cách là trường đại học dẫn đầu trên toàn quốc, coi trọng bao dung cởi mở, cũng không phản đối chuyện các học sinh yêu đương, ngược lại ở đại học Thủy Mộc còn có rất nhiều cặp vợ chồng nổi tiếng, bọn họ đều yêu nhau từ ngày còn ngồi trên ghế nhà trường.
Dưới tình huống bình thường, chỉ cần không ảnh hưởng đến những học sinh khác, hẳn trường học sẽ không quản, trước đây sở dĩ Trần Trạch sẽ bị bảo vệ trường học dẫn đi, đó cũng là bởi vì Tiêu Cẩn âm thầm giở trò chơi xấu, mà Tiêu Cẩn với tư cách là chủ tịch hội học sinh, lại có ai dám đi tìm hắn gây khó dễ, đi tố cáo hắn!
Tiêu Cẩn không nóng không vội đứng tại chỗ, hắn đã tìm hiểu qua, Diệp Tử Du đã tan lớp nhưng còn chưa trở lại ký túc xá nữ sinh, có thể là đang ở trên đường trở về ký túc xá, cho nên hắn chỉ cần kiên trì chờ đợi là được rồi.
"Không được, anh không thể nào nhìn cái loại dáng vẻ dối trá của thằng này nữa, Diễm Diễm em ở đây chờ anh!"
Trần Trạch đóng cửa xe lại, sau đó trực tiếp đi về phía ký túc xá nữ sinh bên kia, Đường Diễm muốn mở miệng ngăn cản cũng không kịp.
Đối với Trần Trạch, Tiêu Cẩn cũng có ấn tượng, dù sao hắn vẫn rất chú ý Diệp Tử Du, đương nhiên cũng hiểu rõ bạn cùng phòng của Diệp Tử Du, Đường Diễm, bạn cùng phòng của Diệp Tử Du này yêu một tên phú nhị đại ngoài trường, bình thường vẫn thường hay có xe thể thao đưa đón, rất nhiều nữ sinh đều đang thảo luận, đương nhiên hắn cũng nhận được tin tức.
Chẳng qua Tiêu Cẩn cũng không đặt Trần Trạch vào trong mắt, thứ nhất là bởi vì bạn gái của Trần Trạch là Đường Diễm mà không phải Diệp Tử Du, cho nên cũng không phải là đối tượng cạnh tranh của hắn, ngược lại hắn còn muốn lập quan hệ tốt với Trần Trạch, đến lúc đó có thể để Trần Trạch cùng Đường Diễm nói vài lời hay giúp hắn, chuyện cưa Diệp Tử Du cũng sẽ dễ dàng hơn một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận