Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 401: Chặt chân của ngươi (2)

Chương 401: Chặt chân của ngươi (2)
Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Nguyệt Ẩn Các
---------------------
"Hiện tại, ta còn có thể cho cô cơ hội, chỉ cần cô theo ta, chẳng những mẹ cô có thể trở thành Long đầu của Thanh bang, hơn nữa cô cũng được hưởng thụ vinh hoa phú quý vô tận, thậm chí có thể để cô ngươi thưởng thức một thế giới mà người bình thường căn bản không có cơ hội đặt chân đến."
Hoàng Phi nhìn Hàn Kiều Kiều, hắn thấy, người phụ nữ này đã là của hắn rồi, chạy không thoát.
"Hahaha."
Hàn Kiều Kiều đột nhiên nở nụ cười, nụ cười này làm cho không ít lão đại trợn cả mắt lên tuy là mới rồi Hoàng Phi triển lộ ra cảnh này khiến cho bọn họ rất khiếp sợ.
"Được, chỉ cần ngươi có thể đánh bại bạn trai của ta, ta sẽ đi theo ngươi, ngươi muốn làm cái gì thì làm cái đó?"
Hàn Kiều Kiều chớp chớp mắt, mặc dù không có nhìn bằng ánh mắt ma mị, nhưng chính cử động này khiến cho Hoàng Phi ngứa ngáy trong lòng, tuy là vì nghe được Hàn Kiều Kiều có bạn trai mà sắc mặt lạnh băng, nhưng trong lòng thì cảm thấy nóng rồi.
"Bạn trai của cô sẽ chết, hơn nữa sẽ chết rất thê thảm."
Hoàng Phi nghĩ đến có người chiếm hữu người phụ nữ xinh đẹp như vậy trước hắn, trong lòng chính là tràn đầy sát khí.
"Được, ta đây dẫn ngươi đi tìm bạn trai ta, hắn ở hậu viện."
Hàn Kiều Kiều vui vẻ, bước đi uyển chuyển như một con mèo nhỏ bước đi về phía hậu viện, không một chút để ý chuyện xảy ra ở nơi này.
"Kêu chú của ta vào giải quyết chuyện nơi đây, không một ai được phép tới hạu viện quấy rầy chúng ta.”
Hoàng Phi liếc nhìn Chương Phong, Chương phong liền vội vàng gật đầu đáp ứng, không dám làm trái, bởi vì hắn biết rõ, nếu như chọc giận người này, toàn bộ Thanh Hoa đều không thể tồn tại.
Hoàng Phi cả gan theo Hàn Kiều Kiều đi ra hậu viện, trong Thanh Y môn có đệ tử muốn ngăn cản, bất quá ánh mắt của Tào Tịnh Như ý bảo không ai đươc động thủ.
Tào Tịnh Như thấy con gái mình làm như vậy chắc là đã được Phương Minh đồng ý, rất có thể là Phương Minh không muốn hiển lộ trước mặt người khác cho nên mới lựa chọn phương thức này, mà có Phương Minh ở hậu viện, bà tin rằng con gái mình sẽ an toàn.
Hiện tại, bà cần phải giải quyết chuyện trước mắt.
"Chương Phong, ta tôn trọng ngươi là hội trưởng của Thanh Hoa hội, cố ý mời ngươi tới dự lễ, nhưng các ngươi cố ý quấy rối, rất nhiều người nhìn thấy, lúc này đây nếu như ta cứ như vậy tha các ngươi rời đi, thanh y môn của chúng ta sẽ trở thành trò cười cho toàn bộ giang hồ."
Tào Tịnh Như muốn giết người rồi rồi, nếu Thanh Hoa muốn nuốt trọn Thanh Y môn của bà, thì Thanh Y môn cũng có thể dùng cơ hội này đối phó Thanh Hoa hội.
"Ha ha, Tào Tịnh Như ngươi vẫn chưa rõ sao?" Chương Phong đột nhiên cất tiếng cười to,"Thanh bang nhất thống không phải chủ ý của ta, mà là vị Hoàng công gia kia, vị Hoàng công gia này không phải là ngừơi ta có thể chọc nổi, những lão đại như chúng ta chẳng là cái thá gì trong mắt hắn.”
"Bản lĩnh của những người này căn bản cũng không phải là thứ chúng ta có thể tưởng tượng, Thanh bang chỉ là khởi đầu mà thôi, Hồng Môn, Bào Ca hội, đều chạy không thoát vận mạng này."
Chương Phong lúc nói lời này, ánh mắt nhìn về Bào Ca hội và Hồng môn bên kia, mà ba vị lão đại lúc này trên mặt cũng là lộ ra cười khổ, bởi vì Chương Phong nói không sai, đây cũng là lý do vì sao lúc trước bọn hắn lại khiếp sợ.
"Nửa tháng trước, Nam Bắc Hồng môn chúng ta cũng gặp người như bọn họ, sau một tháng tiến hành xác nhập." lão đại của Bắc Hồng môn cười khổ nói.
"Bào Ca hội cũng vậy."
Hai vị lão đại này vừa mở miệng, tất cả liền xôn xao, Hồng môn chia ra làm ba, Nam Bắc Hồng môn và Hồng môn ở hải ngoại, còn Bào Ca hội tuy là chỉ có một nhà, nhưng trên thực tế nội bộ cũng có rất nhiều phe phái, chỉ xưng hô thống nhất khi đối mặt với người ngoài mà thôi.
"Những người này rốt cuộc là lai lịch gì?"
"Tên Hoàng công gia vừa rồi thủ đoạn cũng thật lợi hại, ta thấy thực lực của hắn không hề kém với đại sư nội gia quyền, nhưng Hoàng công gia trẻ tuổi như vậy, là thế nào luyện đến trình độ này?"
Rất nhiều lão đại của các bang phái đều khó hiểu, còn Hứa Hận Thương của Bào Ca hội lúc này cũng là lên tiếng,"Các vị, chúng ta luôn hoạt động trong bóng tối, ít tiếp xúc với người bình thường, nhưng trên đời này còn có một loại người, thực lực cường đại, so với chúng ta càng không tiếp xúc với người bình thường, bọn họ theo đuổi trường sinh đại đạo, mà loại người này được xưng là tu luyện giả."
Lời nói của Hứa Hận Thương làm cho không ít lão đại lâm vào mê mang, tu luyện giả, đây là lần đầu tiên bọn họ nghe thấy.
"Thật không ngờ người của các bang phái cũng biết về tu luyện giả. Thật bất ngờ.
Đúng lúc này, một giọng nói cắt đứt suy tư của mọi người, tại lối vào có hai người đàn ông trung niên xuất hiện, một người trong đó liếc mắt nhìn đám lão đại chung quanh, dĩ nhiên không có một người dám đối diện với ánh mắt của hắn, cổ khí thế này khiến cho những lão đại này có chút không thở nổi.
"Hoàng thiếu đâu?"
Hai người đàn ông trung niên chậm rãi đi lên trước, một vị trong đó trầm giọng hỏi Chương Phong.
"Hoàng thiếu theo một cô gái đi tới hậu viện rồi, nói không được quấy rối hắn, kêu hai vị đại nhân giải quyết chuyện nơi đây." Chương Phong thành thật trả lời.
"Hoàng thiếu cùng một cô gái đến hậu viện rồi?"
Hai người đàn ông trung niên liếc nhau một cái, chớp mắt liền hiểu, bởi vì bọn họ biết Hoàng thiếu rất háo sắc, nhìn thấy phụ nữ xinh đẹp không nhúc nhích chân không được.
"Các ngươi đã biết tu luyện giả, đây cũng không phải nhiều lời, hết thảy các chi nhánh bang phái của Thanh bang kể từ hôm nay xác nhập thành một bang phái, nghe theo Hoàng thiếu chỉ huy, nếu có người không phục..."
Người đàn ông trung niên từ trong lòng móc ra một tấm bùa chú, sau đó vung lên không trung, đốt lá bùa, tất cả mọi người đều cảm thấy như có một con sóng ập tới, sau đó liền phát hiện trước mặt của bọn họ xuất hiện một cái hố sâu.
Lúc này phía trước bàn thờ hoàn toàn bị nổ banh, trên mặt đất xuất hiện một cái hố sâu hơn hai thước.
"Đây là một tấm bùa chú sinh ra uy lực?"
Trên mặt mọi người lộ ra vẻ kinh hãi, uy lực của phù lục dĩ nhiên có thể so với một quả lựu đạn, hơn nữa lựu đạn thật vẫn không thể nổ ra một cái hố sâu hơn hai thước trên mặt đất.
Trong tất cả mọi người, duy chỉ có Tào Tịnh Như mặt như băng sương, trên bàn thờ đều là linh vị chín đời bang chủ của Thanh Y Môn, cũng chính là trưởng bối của gia tộc bà, đối phương làm như vậy chính là vũ nhục Thanh Y môn, cũng là vũ nhục đối với Tào gia.
"Tiểu thư, nhịn một chút!"
Thất thúc lặng lẽ ở bên cạnh nhắc Tào Tịnh Như một câu,"Tất cả đợi Phương công tử đến rồi nói."
Nghe Thất thúc nói, Tào Tịnh Như hít sâu một hơi, đè nén lửa giận trong lòng, bà biết Thất thúc nói rất đúng, lúc này cần nhẫn nại, ai biết trong tay hai người bọn họ còn có bao nhiêu bùa nổ có uy lực như vậy và liệu còn chiêu bài gì nữa không? Không thể để cho đệ tử trong môn phái chết uổng.
"Sao thế, không phục sao?"
Người đàn ông trung niên chú ý tới vẻ mặt của Tào Tịnh Như, mang trên mặt vẻ khinh thường, tự tay chộp tới trước mặt Tào Tịnh Như.
"Môn chủ cẩn thận."
Tiêu Đằng đứng bên cạnh biến sắc, hắn là đại sư nội gia quyền, có thể cảm nhận được được khí tràng của người khác di chuyển, liền phi người lên, chắn trước mặt của Tào Tịnh Như.
Bốp!
Người đàn ông trung niên vừa đúng lúc vỗ tay vào trên người của hắn, Tiêu Đằng lui lại mấy bước, một ngụm máu tươi từ miệng phun ra.
"Không biết lượng sức, một tên đại sư nội gia quyền cũng dám ngăn cản ta, cút ngay cho ta!"
Người đàn ông trung niên quát lớn, tiếp tục cất bước, nhưng mà vào lúc này, một thanh âm lạnh như băng từ hậu viện truyền đến, “Ngươi còn dám bước thêm một bước, thì ta chặt chân ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận