Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 218: Long mạch hiện hình

Chương 218: Long mạch hiện hình
Trong sơn động ở khu mỏ lúc trước đám người Phương Minh từng tới, hiện tại đang có mười mấy người đàn ông tụ tập ở đây, Tam Điền Thuần Nam chỉ huy những người này rung rung lá cờ.
Tương Nguyên đã mặc vào trường bào của thầy Âm Dương, đây là áo bào do Âm Dương điện phủ phát ra, trên chỗ ngực của ông ta còn thêu hình ba ngôi sao.
“Tương Nguyên đại nhân, tất cả đã được chuẩn bị kỹ càng, tôi còn tìm người quay phim, ghi lại chiến tích vĩ đại của đại nhân để người đời sau được chiêm ngưỡng.”
Nghe thấy lời nói của Tam Điền Thuần Nam, hai mắt Tương Nguyên sáng lên, đây quả là một ý kiến hay. Không cần nghĩ cũng biết, nếu những thầy Âm Dương đời sau có thể quan sát chiến tích của ông ta sẽ càng khắc sâu hình tượng vĩ đại của ông ta vào đáy lòng.
“Ừm, quay chụp cũng được nhưng tuyệt đối không thể chậm trễ chính sự, nếu không tôi sẽ không tha cho anh!”
“Xin đại nhân yên tâm, tuyệt đối sẽ không chậm trễ chính sự. Tôi nghĩ lần này đại nhân hoàn thành nhiệm vụ vĩ đại như thế, nếu không thể lưu lại hình ảnh chính là một mất mát vô cùng to lớn đối với đế quốc.”
Tam Điền Thuần Nam ra sức nịnh nọt, thực ra ông ta làm như vậy ngoài chuyện có thể nịnh nọt Tương Nguyên ra, còn muốn quay cả bản thân ông ta vào trong đó nữa. Nếu có thể xuất hiện trong đoạn ghi hình, sau này còn lo chuyện thăng quan tiến chức sao?
“Khụ khụ, tất cả đều là vì tận tâm trung thành với Thiên Hoàng bệ hạ, nhưng để tránh làm long mạch chi khí ngộ thương, anh hãy cẩn thận theo sát phía sau tôi.”
Có qua có lại, Tam Điền Thuần Nam biết cách cư xử như thế đương nhiên Tương Nguyên cũng cho ông ta một cơ hội để lộ diện, mà đó cũng chính là tất cả những gì Tam Điền Thuần Nam chờ đợi. Ông ta nghe thấy những lời này của Tương Nguyên, kích động tới liên mồm cảm tạ.
Ầm ầm!
Đột nhiên sấm sét ngập trời, một tiếng sấm này chấn tới Tam Điền Thuần Nam run rẩy cả người, cảm thấy tai đau như muốn xé rách.
“Ha ha, một tiếng lôi minh, long động thân mình, long mạch đã bắt đầu đứng dậy, tất cả mọi người nghe lệnh, phất cờ tung bay, phất thật mạnh, tuyệt đối không được phép dừng lại.”
Tiếng sấm đại diện cho long mạch đứng dậy, nhưng chỉ dựa vào tiếng sấm không thì chưa đủ, còn cần phải có thêm gió. Chỉ có tiếng gió cùng tiếng sấm không ngừng mới có thể khiến long mạch muốn bay thẳng lên, nó càng gần mặt đất bao nhiêu thì cơ hội của ông ta càng lớn bấy nhiêu.
Tiếng sấm rền rĩ, vang vọng sáu âm liên tục liền triệt để dừng lại.
“Sáu âm, không phải long mạch dòng chính của Côn Lôn thế nhưng cũng đã không tệ rồi, dù sao đa số long mạch dòng chính đều ở bên trong đất đai của Trung Quốc.”
Mới đầu trong đôi mắt già nua của Tương Nguyên còn hiện lên tia thất vọng, thế nhưng lại khôi phục bình thường rất nhanh, với khả năng của ông ta còn chưa đủ sức để bắt được long mạch dòng chính.
Cái gọi là long mạch dòng chính chính là do mạch Tổ ở phương đông diễn sinh ra 12 đầu long mạch, giống như một người phụ nữ sinh ra 12 đứa con, thì 12 đứa con này chính là dòng chính của người phụ nữ kia.
Thế nhưng 12 đầu long mạch này có tới 10 đầu nằm ở Trung Quốc, chỉ có 2 đầu ở quốc gia khác mà thôi, đa số long mạch trên thế giới hiện tại đều được thoát thai từ 12 đầu long mạch này.
Đầu long mạch này của Myanmar rõ ràng là môt đầu long mạch nhỏ do một trong hai đầu long mạch dòng chính bên ngoài Trung Quốc dưỡng dục ra.
Thế nhưng thịt muỗi dù nhỏ thì vẫn là thịt, huống chi đế quốc của bọn họ còn không có cả một đầu long mạch nhỏ bé. Nếu có thể mang được đầu long mạch này về nước, thì đây chính là long mạch đầu tiên và cũng là duy nhất ở đế quốc!
“Hạ đoạn long trụ xuống cho tôi!”
Sau khi tiếng sấm dừng lại Tương Nguyên bắt đầu phân phó tiếp, một đám võ sĩ Nhật Bản đã sớm đứng ở mấy vị trí đặc biệt trên quặng mỏ. Bọn họ tụ thành nhóm ba người trước mặt mỗi nhóm có một trụ đá.
Mặc dù trụ đá đã sớm được cố định vào trong đất, thế nhưng vẫn có một đoạn nổi trên mặt đất.
Dựa theo lời phân phó của Tương Nguyên, đám võ sĩ bắt đầu đập trụ đá vào sâu trong lòng đất, mà vẻ mặt của Tương Nguyên cũng trở nên trang nghiêm hơn, trước người ông ta hiện lên 3 lá cờ nhỏ.
“Âm Dương quỷ lệnh, lạc thổ truy tung!”
Tương Nguyên cầm lấy một lá cờ màu đen bắt đầu rung động, theo nhịp rung động của lá cờ trong tay ông ta những trụ đá kia cũng bắt đầu chuyển động, cùng lúc đó mấy chục đạo ánh sáng từ trong lá cờ nhao nhao bắn vào bên trong trụ đá.
Mười lăm phút sau, lá cờ trên tay Tương Nguyên đột nhiên bị bốc cháy, hóa thành một đống tro tàn.
Biến cố này không hề khiến Tương Nguyên kinh ngạc, ông ta đã sớm đoán được muốn bắt được đầu long mạch này tuyệt đối không phải là một chuyện đơn giản. Đây chỉ là đợt thăm dò lần thứ nhất của ông ta mà thôi, 15 phút, thời gian này khiến cho ông ta càng thêm tin tưởng vào bản thân.
“Ngũ hành Âm Dương, vây nhốt tứ phương!”
Lá cờ thứ hai là một lá cờ có năm màu, đây chính là cờ ngũ hành một mặt. Để chế tạo được lá cờ này ông ta đã phải hao phí 10 năm, tìm tới 500 người có thuộc tính ngũ hành là kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, dùng máu của bọn họ dung nhập vào bột giấy chế tạo lá cờ.
Thiên địa phân Âm Dương, Âm Dương bao quát hết thảy, mà Âm Dương lại sinh ngũ hành, ngũ hành đại biểu cho vạn vật. Cực hạn của ngũ hành chính là long mạch, mà tác dụng của cờ ngũ hành này chính là để vây khốn long mạch.
Dùng đoạn long trụ để chặn long mạch tại đây, sau đó lại dùng cờ ngũ hành vây khốn, đầu long mạch nhỏ này có mọc cánh cũng khó thoát!
“Hiện tại chỉ còn kém một bước cuối cùng, chính là ép đầu long mạch này ra ngoài.”
Long mạch là vô hình, do đại địa chi khí ngưng tụ, thế nhưng trong một số tình huống đặc biệt nó sẽ hiển lộ ra hình dạng thực thể. Để làm được chuyện đó cần phải vận dụng lá cờ thứ ba này, với khả năng của ông ta không thể nào tự chế ra lá cờ này, đây là đại sư đoán quẻ đã đưa cho ông ta.
“Cờ Phong long!”
Ông ta không biết cách chế tác cờ Phong long, theo như đại sư đoán quẻ đã nói, vì chế tác lá cờ Phong long này mà gần như đã tiêu hết một phần năm tài lực của đế quốc.
Sở dĩ đại sư đoán quẻ nói cho ông ta biết những điều này chính là vì muốn cảnh cáo ông ta, chuyện lần này chỉ được phép thành công mà không được phép thất bại, nếu không thì khỏi cần trở về gặp đại sư đoán quẻ nữa, trực tiếp tự sát để tạ tội với Thiên Hoàng bệ hạ đi!
Thân phận của đại sư đoán quẻ quá mẫn cảm, không thể tự mình tới đây, bởi vì một khi ông ấy xuất hiện chắc chắn sẽ khiến mọi người chú ý. Mà loại chuyện trộm cắp long mạch này tuyệt đối không thể để lộ ra ánh sáng, cho dù có lộ thì cũng phải đợi sau khi ông ta mang đầu long mạch này trở về.
“Vạn vật có linh, long mạch có hình, cờ phong long ra, long mạch hiện hình!”
Tương Nguyên bắt đầu lẩm nhẩm chú ngữ trong miệng, hai tay bấm pháp quyết, từng đạo từng đạo thủ ấn đánh vào trên mặt lá cờ Phong long.
Cờ Phong long chậm rãi bay lên không, sau đó không ngừng xoay tròn, dựa theo lá cờ xoay tròn Tam Điền Thuần Nam rõ ràng có thể cảm nhận được toàn bộ khu mỏ, à không, đúng hơn là toàn bộ núi rừng nơi đây đều chấn động nhẹ.
Giờ phút này, ngay cả khu dân cư Myanmar cách khu mỏ 100 dặm cũng có thể cảm nhận được sự chấn động của đại địa, có người bối rối chạy trốn, có người trực tiếp quỳ xuống, đương nhiên đa số người cảm thấy nghi hoặc khó hiểu.
Trong một miếu thờ ở thủ đô Yangon, Myanmar.
“Khắp nơi biến động, long mạch xoay mình, chẳng lẽ là đã có chuyện gì xảy ra?”
Một lão hòa thượng ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, giờ phút này đôi mắt ông ta mở to: “Nhanh chóng điều tra rõ tình huống!”
Giọng nói không lớn, mấy vị hòa thượng vẫn đang đứng trước cửa vội vã gật đầu, từng người từng người biến mất khỏi miếu thờ.
Oanh!
Lại một tiếng sấm vang lên, mới đầu vẻ mặt của Tương Nguyên tái nhợt, sau đó đột nhiên trở nên kích động vô cùng: “Vì long mạch không có tiếng nói nên nó dùng lôi minh để biểu hiện, long mạch này sẽ xuất hiện ngay lập tức, đám người thừa long bắt đầu hành động!”
“Vâng.”
Tam Điền Thuần Nam vội vàng trả lời, dưới lệnh của ông ta, 13 người Nhật vẻ mặt bối rối giơ 13 thùng gỗ màu sắc khác nhau nhao nhao đứng thành một đường thẳng, khoảng cách giữa hai người chừng 3m.
Ầm ầm!
Một tiếng sấm lớn đột nhiên xuất hiện, đại địa rung chuyển dữ dội, mà cùng lúc đó 13 người Nhật Bản này cảm thấy cả người lạnh lẽo, một cỗ áp lực vô cùng to lớn đè ép lên người bọn họ.
Oanh!
Một con rồng mau xanh dài hơn trăm trượng đột ngột xuất hiện trên bầu trời của khu mỏ, cỗ khí thế đè ép khiến đám người Nhật muốn quỳ xuống bái lạy.
“Long mạch chi linh, đúng là long mạch chi linh(1) rồi!”
(1)Long mạch chi linh: linh hồn của long mạch
Tương Nguyên kích động vô cùng, ông ta không ngờ cuộc đời ông ta lại có ngày được nhìn thấy long mạch chi linh, càng không thể ngờ có thể phong bế được nó.
“Gióng trống, phong long!”
Theo mệnh lệnh của Tương Nguyên, một đám võ sĩ Nhật Bản bắt đầu gõ trống cổ, tiếng trống dồn dập như thác đổ, vang vọng khắp núi rừng. Mà đầu long mạch chi linh màu xanh trên bầu trời kia muốn bay vút lên trời cao, nhưng phảng phất dường như có một cỗ lực lượng vô hình ép nó ở lại.
Theo tiếng trống không ngừng lớn lên cùng tốc độ xoay tròn của cờ phong long cũng nhanh hơn hẳn, long mạch chi linh dần dần hạ xuống, mà hình thể cũng không ngừng thu nhỏ.
Tới cuối cùng, long mạch chi linh hạ xuống thấp tới mức chỉ còn cách mặt đất 10m, hình thể của nó cũng thu nhỏ lại chỉ còn chừng 50m.
Rầm!
Đuôi rồng rơi xuống đầu tiên, trực tiếp nện lên thùng gỗ của người cuối cùng, mặc dù chịu đựng sức nặng của đuôi rồng thế nhưng thùng gỗ lại không hề bị nứt vỡ, mà người giữ thùng gỗ thì không hề may mắn như thế, ông ta phun ra một ngụm máu tươi, tinh khí thần trở nên uể oải vô cùng, không được mấy giây liền ngã trên mặt đất!
Chết! Người đàn ông giơ thùng gỗ cứ chết đi đơn giản như vậy…
Mười hai người đàn ông còn lại sợ tới vỡ mật, bọn họ không thể nào ngờ nhiệm vụ lần này chính là dồn bọn họ vào đường chết!
Vốn bọn họ là người Nhật, có thể vì đất nước mà cống hiến là chuyện nên làm, chưa kể còn được hứa hẹn trả thù lao 100 vạn càng khiến họ kích động hơn, thế nhưng bọn họ đồng ý với điều kiện đó không phải là nhiệm vụ đi vào đường chết.
“Ổn định lại hết cho tôi, hy sinh của các người chính là vì tương lai của đế quốc, các người chính là liệt sĩ của đế quốc, mà người nhà của các người cũng sẽ được đế quốc chiếu cố! Nếu các người dám bỏ chạy, không những các người phải chết mà người nhà các người cũng đừng mong sống sót!”
Tam Điền Thuần Nam mở miệng hét lớn, 13 người này chắc chắn phải chết, bọn họ không có sự lựa chọn nào khác.
Người thừa long chính là những người có giờ sinh, ngày tháng năm sinh đều là giờ thìn, chỉ có dạng người này mới có thể chịu đựng được long mạch chi linh, mà cái giá phải trả chính là tính mạng của bọn họ.
Nghe thấy lời nói của Tam Điền Thuần Nam, trên mặt 13 người hiện lên vẻ bi thương phẫn nộ, thế nhưng lại không dám động đậy, bọn họ biết người đàn ông này tuyệt đối có thể làm chuyện tuyệt tình như thế.
Chạy trốn sẽ liên lụy tới người nhà, mặc dù nếu không chạy chỉ còn một con đường chết, thế nhưng ít ra người nhà cũng được chiếu cố…
Rầm rầm rầm!
Thân thể của long mạch chi linh liên tiếp rơi xuống, 13 người thừa long không một ai sống sót, tới cuối cùng chỉ còn lại 13 thùng gỗ.
“Thành công! Mang 13 thùng gỗ này lên xe sau đó lập tức rời đi. Động tĩnh nơi này lớn như vậy, đoán chừng đám hòa thượng Myanmar sẽ nhanh chóng tới đây, nhất định phải rời đi trước khi bọn họ tới!”
Trên mặt Tương Nguyên lộ ra vẻ mừng như điên, thế nhưng ngay lúc ông ta vừa nói xong đột nhiên 13 thùng gỗ lay động, sau đó một trong số 13 thùng trực tiếp nổ tung!
“Cái này… Đây là có chuyện gì xảy ra?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận