Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 589: Bốn phương xuất động

Chương 589: Bốn phương xuất động
Hắc ám hội nghị!
"Chiến trường thượng cổ sớm buông lỏng, hẳn sẽ mở ra sau ba ngày nữa, bản thân hắc ám hội nghị chúng ta có ba danh ngạch, lần này tôi chỉ muốn hai chỗ, nếu trong tộc các người có người trẻ tuổi nào muốn thì có thể đi tranh thủ danh ngạch Thiên Thê."
Giáo Hội phương Tây có ba danh ngạch, mà hắc ám hội nghị cũng có ba danh ngạch, mặt khác mỗi bên thế lực lớn chỉ có một danh ngạch, nghe được lời của hội trưởng hắc ám hội nghị, những đầu sỏ khác của hội nghị trên mặt đều lộ ra vẻ nghi hoặc.
Phải biết rằng dĩ vãng khi phong ấn Cự Thạch Trận được cởi bỏ, trưởng hội nghị đều chỉ muốn một chỗ, mà hai chỗ còn lại đều là do mấy người bọn họ phân chia, hơn nữa danh ngạch đạt được khi xông vào Thiên Thê cuối cùng tối thiểu có thể có năm chỗ, mà nhiều nhất thì cũng chỉ đạt đến tám chỗ.
"Tin tưởng các người đã nhận được tin tức về thần tử của Giáo Hội, lấy thực lực của thần tử lần này nhất định sẽ đi trước đấy, mà bên phía hắc ám hội nghị ta cũng không thể thờ ơ, lần này Ảnh Tử sẽ xuất quan."
Nghe được trưởng hội nghị nhắc tới Ảnh Tử, vẻ mặt tất cả đầu sỏ đang ngồi đây đều rùng mình, chính như Giáo Hội có thần tử, người thừa kế chức trưởng hội nghị của hắc ám hội nghị được xưng là Ảnh Tử.
Không giống với thần tử Giáo Hội là Chúa chuyển thế, có thể trở thành Ảnh Tử, đó là người chạy thoát được từ núi thây biển máu.
Ảnh Tử, là thông qua tuyển chọn mà ra.
Sau khi mỗi người đảm nhận chức trưởng hội nghị của hắc ám hội nghị đều phải chọn thiên tài kiệt xuất từ mỗi thế lực lớn bên trong hắc ám hội nghị đưa vào nơi huấn luyện Ảnh Tử, mà những thiên tài kiệt xuất này sau khi trải qua chém giết tàn khốc, người giành chiến thắng cuối cùng mới có tư cách trở thành Ảnh Tử.
Không sai, chỉ là có tư cách mà thôi, rốt cuộc có thể trở thành Ảnh Tử hay không còn phải dựa vào đích thân hội trưởng hội nghị khảo hạch, nếu như trưởng hội nghị nói không được thì người thắng sẽ trở lại chủng tộc của mình.
Có thể nói rằng coi như không trở thành Ảnh Tử, có thể trổ hết tài năng từ vô số thiên tài trẻ tuổi, sau khi trở lại chủng tộc của mình cũng sẽ được cao tầng tộc Cain toàn lực bồi dưỡng, hầu như chẳng khác nào là người thừa kế chức tộc trưởng trong tương lai của tộc Cain.
Lần này hội trưởng hắc ám hội nghị sau khi nhậm chức đã tiến hành tuyển chọn Ảnh Tử lần thứ ba, người thắng trong hai lần tuyển chọn trước không có ai có thể trở thành Ảnh Tử, lần này những đầu sỏ của các tộc cũng không có hy vọng quá lớn, cho rằng dù có thể thắng được cuối cùng hẳn cũng không thể trở thành Ảnh Tử, cho nên lúc này nghe được lời của hội trưởng mới có thể khiếp sợ như vậy.
"Trưởng hội nghị, lần tuyển chọn Ảnh Tử này mới tiến hành được mười năm mà thôi, có thể tuyển chọn ra Ảnh Tử nhanh như vậy sao?"
Có đầu sỏ mở miệng chất vấn, dựa theo hiểu biết của bọn họ, thời gian tuyển chọn Ảnh Tử ngắn thì muốn tầm mười năm, dài một chút thậm chí cần hai mươi ba mươi năm, bởi vì tuyển chọn Ảnh Tử không chỉ xem thực lực của chính bọn họ ngay lúc đó, mà còn phải xem tiến bộ về thực lực cùng tâm tính sau khi trải qua núi thây biển máu.
"Từ bảy năm trước tuyển chọn Ảnh Tử lần này đã kết thúc rồi, toàn bộ trại huấn luyện Ảnh Tử chỉ còn sót một người, những người khác đều đã bị hắn giết sạch rồi."
Lời của hội trưởng hắc ám hội nghị vừa ra khỏi miệng khiến cho những đầu sỏ này càng thêm giật mình, thời gian bảy năm liền giết sạch tất cả những thiên tài tới từ mấy chủng tộc khác, chuyện trong đợt tuyển chọn Ảnh Tử này quả thực là chuyện không thể tưởng tượng nổi.
Những đầu sỏ kia giờ khắc này cảm thấy hiếu kỳ vô cùng, ai cũng muốn biết vị Ảnh Tử thắng được đó tới từ chủng tộc nào, đương nhiên, bọn họ cũng biết hội trưởng hắc ám hội nghị sẽ không tiết lộ ra ngoài.
Hội trưởng hắc ám hội nghị là lão đại của hắc ám hội nghị, mà hội trưởng hắc ám hội nghị chính là đến từ một chủng tộc trong hắc ám hội nghị, nhưng cũng thoát ly khỏi chủng tộc này, một khi trở thành Ảnh Tử cũng có nghĩa bản thân không còn bất cứ quan hệ gì với chủng tộc ban đầu của mình.
Ở điểm này, hội trưởng hắc ám hội nghị có một trình tự vô cùng nghiêm khắc, cũng chỉ có như vậy mới có thể bảo đảm hội trưởng hắc ám hội nghị sẽ không thiên vị bất kỳ bộ tộc nào.
"Vốn tôi cho rằng có Ảnh Tử xuất thế, trong thời gian trăm năm tới chắc chắn thuộc về hắc ám hội nghị chúng ta, nhưng không ngờ rằng Giáo Hội vậy mà cũng có một thần tử xuất thế, chẳng qua cũng tốt, để Ảnh Tử giết chết thần tử, cũng đúng lúc giáng cho Giáo Hội một đòn cảnh cáo."
"Vì phải bảo mật thân phận Ảnh Tử, lần này Ảnh Tử sẽ không tham gia Thiên Thê Bảng, trực tiếp chiếm dụng danh ngạch nội bộ."
Đối với những danh ngạch nội bộ mà Giáo Hội cùng hắc ám hội nghị được phân tới, tình huống bình thường đều trao cho những người có thực lực hơi yếu một chút, sau đó để người có thực lực mạnh đi tranh đoạt Thiên Thê Bảng, như vậy mới có thể bảo đảm đạt được càng nhiều danh ngạch.
...
Hy Lạp!
"Lần này chiến tràng của các vị thần lại mở ra, rất có thể đến phiên truyền thừa của vị thần linh kia hiện thân, ba người các người là Thần Tuyển Chi Tử, lần này cần phải mang truyền thừa của thần chúng ta quay về."
Trong thần điện Hy Lạp, ba người trẻ tuổi một nữ hai nam đứng ở trước một tượng thần, này là một pho tượng nữ thần, mà sau lưng bọn họ, Đại Tế Ti của Đa Thần Giáo cầm trong tay một viên cầu thủy tinh, vẻ mặt ngưng trọng nhìn tượng thần.
"Đã từng là ba vị chiến lần thủ hộ lớn của Ngô Hoàng, hẳn đã nghe được con dân của người hô hoán, vinh quang của người sẽ trở về, lần thứ hai chinh chiến vì vinh quang của Ngô Hoàng đi."
...
"Cái gì thần linh, năm đó thủy tổ của thú nhân chúng ta một búa trực tiếp đập vỡ đầu thần linh, với tư cách đời sau của thú nhân, lần này các người nhất định phải lần thứ hai nở rộ vinh quang của thủy tổ."
Trong một khe núi sâu, một người khổng lồ màu xanh cao tới ba mét sừng sững ở nơi đó, mà ở trước người hắn có hai người khổng lồ nhỏ cao hơn mười mét, trên tay mỗi người đều nắm thiết chùy.
Oanh!
Hai người khổng lồ nhỏ vung thiết chùy đập xuống đất, khiến cho đại địa run rẩy, mặt đất cũng bị đập ra một cái hố sâu.
...
Cũng giống vậy, ở khắp nơi trên đại lục phương Tây, lúc này các chủng tộc đều bắt đầu dị động, thậm chí có một số chủng tộc dĩ vãng không tham dự vào việc tranh đoạt cơ duyên bên trong không gian Cự Thạch Trận.
"Năm mươi năm mở ra một lần là do mấy cường giả lúc trước liên thủ mở ra, cái gọi là cơ duyên cũng không đáng kể chút nào, thế nhưng lần này phong ấn chiến trường thượng cổ tự mình buông lỏng, có truyền thừa của thần linh xuất thế, tộc của chúng ta cũng nên hiện thế rồi."
Ở trên một đỉnh tuyết sơn cao vút trong mây, một ông lão đưa mắt nhìn phương hướng phía Nam nước Anh, nơi ấy là phương hướng vị trí Cự Thạch Trận, mà ở phía sau ông lão là một tòa thần điện giấu ở trong tuyết trắng.
"Điện trên đỉnh núi tuyết, thần của băng tuyết, lần này, tín đồ chúng ta chắc chắn mang truyền thừa của người về."
Âm thanh của ông lão vang dội, mà theo thanh âm của hắn hô lên, tuyết bay đầy trời, đáng sợ hơn là đột nhiên xuất hiện tuyết lở trên toàn bộ núi tuyết.
"Băng Tuyết Chi Tử, hiện thế đi."
Tuyết lở xuất hiện, như sóng to gió lớn cuốn hết tất cả, mà ở giữa biển tuyết này một bóng người xuất hiện, đây là một người đàn ông tuấn dật mặc áo bào trắng, mang trên mặt nụ cười như ánh sáng mắt trời, nhưng quanh thân lại tản ra luồng khí lạnh lẽo như băng tuyết, khiến người ta không dám tới gần.
"Chắc chắn sẽ không phụ sự phó thác của người thủ hộ."
Đàn ông tuấn dật ôm quyền với ông lão, theo đó thân hình vừa chuyển, dưới chân dĩ nhiên xuất hiện một quả cầu tuyết, mang theo hắn lăn về phía chân núi.
...
Lần này Cự Thạch Trận mở ra, khiến cho toàn bộ thế lực phương Tây, dù là thế lực nổi hay thế lực ngầm, tất cả đều nghe tin lập tức hành động.
Thành phố Sheffield, lâu đài của Phương Minh!
"Tiểu Hắc, mày đang làm gì đó?"
Trời vừa sáng, Phương Minh vừa đi ra gian phòng của mình liền thấy tiểu Hắc thò đầu ra nhìn, một bộ dáng vẻ lén lén lút lút, quan trọng nhất là nó còn đang ngậm thứ gì đó trong miệng.
Một tay xách cổ tiểu Hắc, Phương Minh lấy thứ mà tiểu Hắc đang ngậm trong miệng ra, sau khi nhìn rõ ràng, khóe miệng co quắp một cái, có chút không biết nên nói cái gì cho phải.
Một cái nội y màu đỏ, lại còn là loại tam giác nữa.
"Mày một cái tiểu gia hỏa còn có cái sở thích khiến người ta chán ghét này, ngậm từ nơi nào tới?"
Phương Minh một trận ác hàn, vỗ mạnh xuống đầu tiểu gia hỏa, chọc cho tiểu gia hỏa nhe răng trợn mắt với cậu, chẳng qua Phương Minh cũng phát hiện vết cào trên lưng tiểu gia hỏa ngày hôm qua dĩ nhiên không thấy, mà lớp lông ngay chỗ đó cũng đã mọc lại rồi.
"Năng lực tự chữa trị của anh tóc húi cua rất mạnh, nhưng cũng không thể khủng bố như vậy mới đúng chứ?"
Về loại sinh vật như anh tóc húi cua này, Phương Minh cũng đã tìm hiểu được từ trên mạng, năng lực tự chữa trị đặc biệt mạnh mẽ, này là nguyên nhân bọn hắn thích đánh nhau, càng là một trong ba loại động vật không sợ độc rắn trên thế giới.
Nếu như trúng độc rắn, chỉ cần sau khi ngủ một giấc gần như có thể khỏi, sức sống ngoan cường như vậy mới là một trong những nguyên nhân khiến bọn hắn không biết sợ là gì.
Sau khi vứt chiếc quần trong màu đỏ kia đi, Phương Minh ôm tiểu Hắc đi về phía sảnh lớn, mà giờ khắc này đám người Gamma đã chờ sẵn trong sảnh lớn, chỉ là vẻ mặt của một tổng giám mục trong số đó có chút khó coi.
"Hierro, làm sao vậy?"
Những tổng giám mục khác cũng nhìn ra vẻ mặt của Hierro có điểm gì đó không đúng, mới sáng sớm liền xụ mặt, giống như trong nhà có người chết vậy.
Nghe được Gamma hỏi, Hierro có chút khó có thể mở miệng, hắn có thói quen thích ngủ lõa thể, cho nên mỗi lần ngủ đều cởi hết quần áo ra, nhưng buổi sáng hôm nay lúc hắn thức dậy, kết quả lại phát hiện không thấy quần nhỏ của mình đâu.
Hierro ngoại trừ thích ngủ trần còn có một đam mê đó chính là thích mặc quần trong màu đỏ, cho nên chuyện quần trong bị trộm hắn nào dám lộ ra, chỉ có thể câm nín ngậm bồ hòn làm ngọt, có khổ mà không thể nói.
Nhưng để cho Hierro kinh hãi là lấy thực lực của hắn, có người lặng yên không tiếng động tiến nhập gian phòng của hắn, cầm quần trong của hắn đi mà không hề bị hắn phát hiện, như vậy thực lực của người lẻn vào này sẽ khủng bố tới mức nào? Sợ rằng muốn giết chết chính mình hẳn cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.
Chính là bởi vì hai điểm này cho nên Hierro không dám nói mọi chuyện cho đồng bạn của mình, ai biết vị cường giả khủng bố kia có thể bởi vì chính mình tiết lộ chuyện này ra mà nảy sinh sát ý với mình, tiếp theo hẳn cũng không phải là chỉ muốn quần trong của mình đơn giản như vậy.
Thấy Hierro không muốn nói, Gamma không tiếp tục gặng hỏi, đưa mắt nhìn hướng Phương Minh, nói: "Thần tử điện hạ, giáo tông bên kia đã có mệnh lệnh, chúng ta trực tiếp đi tới thành Cự Thạch trước, bên kia đã sớm bố trí người tiếp đón chúng ta rồi."
"Ừm, chúng ta bây giờ có thể xuất phát."
Phương Minh gật đầu, quyết định đi thành Cự Thạch là chuyện tối hôm qua cậu đã thương lượng cùng với đám người Gamma, cho nên cậu cũng đã chuẩn bị xong mọi thứ, tiếp tục giao Alice cho Shirley chăm sóc, mà chính cậu sẽ cùng đám người Gamma đi tới thành Cự Thạch trước.
Trong thành Salisbury!
Đa số người dân địa phương đột nhiên phát hiện, ngày hôm nay tiếng cánh quạt của trực thăng trên bầu trời ầm ĩ không ngừng, trong vòng một giờ mà có hơn mười chiếc trực thăng bay qua, không chút nào khoa trương, toàn bộ máy bay riêng của nước Anh hầu như cũng không nhiều như số lượng máy bay trên bầu trời hôm nay.
Ngay lúc những cư dân này còn đang nghi ngờ, chính phủ địa phương lại khẩn cấp xuất động cảnh sát vũ trang, giới nghiêm hai bên đường, nhắc nhở cư dân không nên rời khỏi cửa chính nhà mình, về phần cụ thể là vì nguyên nhân gì, những cư dân này hoàn toàn không hiểu, nhưng chính phủ địa phương cũng nói, trong thời gian giới nghiêm, mỗi ngày mỗi cư dân trong thành này sẽ nhận được mười nghìn bảng Anh làm tiền bồi thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận