Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 625: Bóng người đóng đinh trên giá chữ thập

Chương 625: Bóng người đóng đinh trên giá chữ thập
Bên trong Thánh Môn, giáo hoàng Louis Vuitton đứng ở phía trước nhất, đứng trên vị trí vòng thứ mười lăm, mà những tổng giám mục khác nhưng lại đứng ở vòng tròn phía sau cách giáo hoàng vài vòng tròn.
Nhưng mà nguyên nhân khiến đám người Hill khiếp sợ là bọn họ phát hiện thần tử dĩ nhiên đứng trên vị trí vòng thứ mười sáu, gần với giáo hoàng.
"Thần tử có chút không lý trí, đợi mười lăm phút sau khi Thánh Âm truyền đạo vang lên, chắc chắn sẽ không chịu nổi."
Thấy vị trí Phương Minh đang đứng, trên mặt Gamma lộ ra vẻ lo lắng, nghe Thánh Âm đại đạo cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy, cảnh giới cùng thực lực không đủ, tùy tiện nghe được Thánh Âm cao cấp hơn chẳng những không có trợ giúp, ngược lại còn khiến bản thân mình bị phản phệ.
Thánh Âm vô tình, đạo bất khinh truyền*.
*Đạo bất khinh truyền: đạo không được truyền một cách đơn giản dễ dàng
Gamma cùng tất cả những người từng đi vào nơi này, đều bước từng bước đi tới, đã từng có người không tin tà, cố chấp muốn nghe Thánh Âm càng cao cấp hơn, nhưng lại lọt vào phản phệ, bị hủy hết toàn bộ căn cơ. Vốn là kỳ tài ngút trời, nhưng sau khi căn cơ bị hủy, cả người lập tức trở nên tầm thường vô vi, đến cuối cùng dần dần phai mờ trong lòng mọi người.
Thánh Âm cũng không phải vừa tiến vào là có thể nghe được ngay, mà sau khi bước vào mười lăm phút mới có thể vang lên, hơn nữa còn là đi về phía từng người riêng biệt, những người đi vào ở thời gian khác nhau thì thời gian bắt đầu nghe thấy Thánh Âm cũng khác nhau.
Phương Minh tiến vào sớm hơn so với những người ở đây, cho nên tất nhiên cũng sẽ nghe được Thánh Âm sớm hơn bọn họ một chút.
Trên thực tế, lúc này ánh mắt của mọi người ở đây đều rơi vào trên người Phương Minh, thấy Phương Minh đứng trên vị trí vòng thứ mười sáu, không ít người đều cảm thấy đó là bởi vì thần tử không biết tình huống bên trong này.
Có người mở miệng nhắc nhở, nhưng mà Phương Minh thủy chung vẫn đứng ở nơi đó không nhúc nhích, thật giống như chưa từng nghe thấy lời của mấy người đứng sau.
"Giáo Tông đại nhân, hẳn nên nhắc nhở thần tử điện hạ một chút."
Có người nói với Louis Vuitton, nhưng mà sau khi Louis Vuitton quay đầu liếc nhìn Phương Minh, chậm rãi nói: "Thần tử đã đang nghe Thánh Âm rồi, không cách nào quấy rối."
Nghe được lời của Louis Vuitton, vô số ánh mắt khiếp sợ phóng tới trên mặt Phương Minh, còn chưa tới mười lăm phút, thần tử dĩ nhiên đã bắt đầu nghe Thánh Âm rồi.
"Mặt khác, thần tử không phải trực tiếp đứng ở chỗ này, mà là từ phía ngoài cùng một đường nghe đến nơi này."
Xôn xao!
Nếu như mấy lời lúc trước giáo hoàng nói khiến mấy người ở đây khiếp sợ, thì giờ khắc này mọi người chỉ cảm thấy chấn động cùng không thể tin nổi, một đường nghe đến đó, đây chẳng phải đồng nghĩa với thần tử đã lắng nghe hơn mười nghìn Thánh Âm sao? Vượt qua bọn họ, gần với giáo hoàng.
Nếu như đổi lại một người khác nói như vậy, đám người ở đây tất nhiên sẽ xì mũi coi thường, bởi vì cái này căn bản là một chuyện không thể nào, thần tử mới cảnh giới gì, ngay cả bọn họ cũng không thể nghe nhiều Thánh Âm như vậy, làm sao thần tử có thể làm được?
Thế nhưng lời này lại xuất phát từ trong miệng giáo hoàng, không ai sẽ hoài nghi độ chân thật của những lời này.
"Có lẽ thần tử chính là Chúa phái đến, để giáo hội chúng ta nhất thống giới tu luyện phương Tây."
"Thần tử điện hạ đã vượt qua bất luận một vị thần tử nào trước đây, là thần tử mạnh nhất chân chính trong lịch sử Giáo Hội chúng ta từ trước tới nay."
"Có lẽ không phải thực lực mạnh nhất, nhưng ít ra cho tới bây giờ là thiên phú và tiềm lực mạnh nhất."
Đoàn người một mảnh nghị luận, bởi vì biểu hiện của Phương Minh đã chinh phục bọn họ, cho dù là thần tử bình thường khác tới đây cũng không nhất định có thể làm được điểm này.
Đây tuyệt đối là thần tử có thiên phú mạnh nhất trong lịch sử Giáo Hội từ trước tới nay, mà một vị thần tử có thiên phú mạnh nhất có ý nghĩa thế nào? Có nghĩa là thời gian tới thế lực của Giáo Hội sẽ được nâng cao một bước, thậm chí rất có thể sẽ đạt tới một độ cao trước nay chưa từng có.
Ở thời kỳ huy hoàng nhất, Giáo Hội từng thống trị hai phần ba khu vực phương Tây, chỉ là sau đó vì một số nguyên nhân khiến Giáo Hội suy bại, nhưng dù vậy vẫn là một thế lực vô cùng mạnh mẽ.
Nghe mọi người khen, sắc mặt của Iveney lại càng ngày càng khó coi, bởi vì Phương Minh biểu hiện càng nổi bật, lại càng nói rõ cô ta nhìn sai rồi, nhất là bây giờ, phần lớn người trong Giáo Hội đều biết cô ta chướng mắt thần tử này.
"Cho dù là Thánh Âm thì thế nào, mình còn là người đã nhận được truyền thừa của thần linh." Cuối cùng, Iveney chỉ có thể là tự an ủi mình như vậy.
Là tiêu điểm của mọi sự chú ý, nhưng lúc này Phương Minh lại không nghe được tiếng nghị luận của đám người ở đây, bởi vì chính như giáo hoàng Louis Vuitton nói, cậu đã bắt đầu nghe Thánh Âm rồi.
Cái gọi là Thánh Âm, không phải ngôn ngữ phương Tây thường dùng, cũng không phải ngôn ngữ cổ xưa nào đó, Thánh Âm này càng giống một loại âm tiết mang theo một loại vận động phát âm nào đó.
Từ khoảnh khắc khi cậu đóng Thánh Môn lại, bảo tháp nơi ngực Phương Minh lại một lần nữa hiện ra, mà theo bảo tháp xuất hiện, từng đạo âm tiết vang lên trong đầu Phương Minh.
Chẳng qua điều quỷ dị là, sau khi những âm tiết này rơi vào trong đầu Phương Minh, cũng không mang tới bất kỳ biến hóa nào cho Phương Minh, ngược lại, bảo tháp lại xuất hiện biến hóa, bắt đầu chuyển động.
Theo bảo tháp chuyển động, tốc độ của những âm tiết này cũng càng được đẩy nhanh, mãi cho đến khi Phương Minh đi tới vòng thứ mười sáu mới xuất hiện biến hóa.
"Tôi có tội, tội với tộc nhân, tội với thế giới..."
Âm tiết thay đổi, biến thành ngôn ngữ Phương Minh đủ khả năng nghe hiểu, đồng thời thanh âm này giống như sấm sét nổ vang, ở trước mặt của Phương Minh xuất hiện một hình ảnh.
Một bóng người đứng ở phía trước, đưa lưng về phía Phương Minh, khiến cậu không cách nào thấy rõ sở diện mạo của hắn.
Phương Minh nhìn chằm chằm bóng người này không chớp mắt, mà bóng người này đứng yên một lát sau đó cũng có động tác, đột nhiên vươn tay phải móc vào một vị trí trên ngực mình, sau đó, một tòa tháp năng lượng cứ như vậy xuất hiện ở trước người của hắn.
Thấy tháp năng lượng này Phương Minh ngây ngẩn cả người, bởi vì bề ngoài của tháp năng lượng này không khác gì tháp năng lượng cậu thấy ở vùng đất tạo thần, chỉ là thể tích lớn gấp mấy lần so với tháp năng lượng cậu nhìn thấy.
Tháp năng lượng huyền phù, một cỗ quang mang rơi vào trên bóng người này, tôn lên vẻ thần thánh và uy nghiêm.
"Nên kết thúc."
Giọng nói cay đắng khổ sở truyền đến, bóng người này nhìn tháp năng lượng nửa ngày, sau một khắc đột nhiên vươn tay ra, đánh một quyền về phía tháp năng lượng.
Oanh!
Tuy rằng Phương Minh không cách nào cảm thụ được uy lực của một quyền này, nhưng trong nháy mắt tháp năng lượng cực lớn kia vỡ vụn, một màn này khiến Phương Minh có thể đánh giá được, uy lực của một quyền mà người trước mắt này đánh ra kinh khủng đến cỡ nào.
Tháp năng lượng được xưng là có thể tạo thần này kinh khủng đến cỡ nào, trong lòng Phương Minh hiểu rõ, mà có thể đánh nát tháp năng lượng, người đàn ông này mạnh mẽ tới cỡ nào không cần nói cũng biết.
Phải biết rằng ngay cả cấp bậc lão đại như bảo tháp, trước đây khi đối mặt tháp năng lượng cũng chỉ có thể dẫn theo cậu chạy trốn.
Tháp năng lượng vỡ vụn, nhưng mà sau một khắc bóng người này lại đột nhiên đánh một quyền vào khoảng không, ngay trong nháy mắt khi nắm tay của hắn rơi xuống, trong khoảng không nơi đó xuất hiện một tòa tháp năng lượng.
Lần thứ hai vỡ vụn, nhưng mà chẳng qua ngay sau đó lại có tháp năng lượng hiện lên.
Một đấm lại một đấm, từng tòa tháp năng lượng vỡ vụn, nhưng lại có từng tòa tháp năng lượng xuất hiện, tháp năng lượng này thật giống như vĩnh hằng bất diệt.
"Thần linh, thần linh bất tử bất diệt."
Bóng người này ngừng công kích, đưa mắt nhìn tháp năng lượng lại một lần nữa được gây dựng lại xuất hiện, đột nhiên cất tiếng cười lớn, chỉ là trong tiếng cười kia tràn đầy cô đơn cùng hối hận.
Phương Minh cau mày, ban đầu khi ở thần linh thành cổ trong lòng cậu đã mơ hồ có một suy đoán, mà bây giờ nhìn thấy một màn này, cậu lại thêm vài phần khẳng định với cái suy đoán kia.
Tiếng cười qua đi, giọng nói của bóng người này lại một lần nữa truyền ra.
"Tôi bất diệt, tháp tạo thần này cũng bất diệt, vậy nếu như tôi lựa chọn tự diệt thì sao?"
Bóng người này đột nhiên làm ra một cử động, đó chính là đưa hai tay nắm chặt cổ mình, ngay sau đó hai tay cố sức tách ra, toàn bộ phần cổ lập tức đứt rời, đầu lâu lăn lông lốc trên mặt đất.
"Tự sát?"
Phương Minh hơi kinh ngạc, nhưng mà sau một khắc chuyện quỷ dị hơn xuất hiện, tháp năng lượng đó lần thứ hai bắn ra quang mang rơi vào trên bóng người, ở nơi cổ đã đứt rời kia, một cái đầu dĩ nhiên lại từ từ dài ra.
Thấy một màn như vậy, cuối cùng Phương Minh cũng biết bất tử bất diệt trong lời nói của bóng người này là có ý gì, có tháp năng lượng tồn tại, cho dù bóng người kia muốn tự sát cũng không thể chết được.
Tháp năng lượng này không những có thể trọng sinh vô hạn, hơn nữa còn có thể phục sinh bóng người trước mắt này vô hạn.
Một màn kế tiếp màn cũng xác nhận suy đoán này của Phương Minh, bóng người kia một chưởng vỗ nát đầu mình, một đấm oanh nát bộ ngực mình, thậm chí còn dẫn động lửa cháy bừng bừng đốt cháy bản thân, biến thành một cục than đen thui, nhưng cho dù như vậy, sau khi quang mang của tháp năng lượng rơi xuống, lại hoàn hảo không hao tổn đứng ở nơi đó.
"Vĩnh hằng bất diệt, tao hận!"
Bóng người này đột nhiên cất tiếng điên cuồng gào thét, chỉ là tiếng cười tràn đầy cay đắng.
"Ha ha, mình là thần linh bất tử bất diệt, nhưng lại là tội nhân của dân tộc, như vậy bất tử bất diệt có ý nghĩa gì?"
Phương Minh nhíu mày một cái, nhưng cậu biết lúc này cậu chỉ là một quần chúng.
"Nếu không chết, vậy thì vĩnh viễn trầm luân đi."
Một lúc sau, bóng người này dường như đã quyết định, thân ảnh biến mất tại chỗ.
Hình ảnh trước mắt biến mất, chẳng qua không tới một phút đồng hồ sau, bóng người kia lại xuất hiện ở trước mặt Phương Minh.
...
"Thánh tử lại đi tới phía trước một vòng, vòng thứ mười lăm, thánh tử đã đứng ngang hàng với Giáo Tông đại nhân."
Đám người Gamma còn chưa bắt đầu nghe Thánh Âm, cho nên khi bọn họ thấy Phương Minh lại bước vài bước về phía trước, nguyên một đám đã không biết nên nói cái gì.
Quá nghịch thiên rồi!
Lần đầu tiên tiến vào bên trong Thánh Môn, dĩ nhiên liền đi tới vòng thứ mười lăm, phải biết rằng giáo hoàng cũng chỉ mới đi tới vòng thứ mười lăm mà thôi, mà giáo hoàng bệ hạ cũng phải vào Thánh Môn hai lần mới đi đến vòng thứ mười lăm.
Về phần giống như Gamma đi vào ba lần mới đi đến vòng thứ mười tám, càng cảm thấy vô cùng ước ao.
Nhưng mà bọn họ không biết, cũng không phải Phương Minh chủ động đi về phía vòng thứ mười lăm, mà là sau khi bóng người kia biến mất, bước chân tự động đi về phía trước, mà ngay khi cậu bước vào vòng thứ mười lăm, bóng người kia mới lại xuất hiện lần nữa.
Giáo hoàng Louis Vuitton cũng đang đứng ở vòng thứ mười lăm nhìn về phía Phương Minh, trong đôi mắt già nua có một tia phức tạp thoáng qua.
...
Ở trước mắt Phương Minh, bóng người kia lại một lần nữa xuất hiện, khác biệt chính là lần này phía trước bóng người kia có một giá chữ thập to lớn, mà bóng người này cũng đang từng bước từng bước đi về phía giá chữ thập.
Cuối cùng, ngay trong ánh mắt khiếp sợ của Phương Minh, bóng người này tự đóng đinh chính mình vào trên giá chữ thập.
Trên giá chữ thập, từng cái đinh lóe ra tia sáng đen nhánh đóng vào trên người của hắn, mà đây cũng là lần đầu tiên bóng người này đối diện Phương Minh, chẳng qua dù vậy, Phương Minh vẫn không thể thấy rõ dung mạo của bóng người này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận