Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 765: Còn muốn nói xạo

Chương 765: Còn muốn nói xạo
Phan Thạch thừa nhận khiến cho Diêu Lệ Phương sợ ngây người, thậm chí đều quên đau đớntrên da đầu, dùng ánh mắtkhông dám tin nhìn về phía chồng mình, nói: "Ông xã, điều đó không có khả năng, làm sao anh lại có thể đẩy cô Lê xuống?"
Diêu Lệ Phương không muốn tin tưởng sự thật này, bởi vì ông xã bà ấy căn bản không hề có mục đích để phải làm chuyện như vậy.
"Bởi vì cô ta muốn cùng kết hôn cùng con của chúng ta, đây là chuyện anh tuyệt đối không cho phép, anh không cho phép Tùng nhi tìm một người phụ nữhám của, vì thế anh đã lén nói chuyện với cô ta, cho cô ta một khoản tiền để cô ta rời khỏi Tùng nhi, nhưng cô ta không muốn, cho nên lúc đó dưới sự phẫn nộ anh đã đẩy cô ta từ lầu ba xuống."
Phan Thạch không dám đối mặt với ánh mắt của vợ mình, chỉ cúi đầu, nhưng mà Phương Minh nghe được lời của Phan Thạch lại cười lạnh liên tục, đến lúc này Phan Thạch còn không nói thật, còn đang muốn bịa đặt nói dối.
"Đã nếu không muốn nói thật, tôi đây cũng không hỏi, Lê Vũ Song còn ở nơi này, tất cả giao cho chính cô ấy đến giải quyết đi."
Phương Minh nói xong lời này, xoay người liền muốn rời đi.
"Đại sư, đại sư..."
Phan Thạch nóng nảy, nếu như vị đại sư trẻ tuổi này cứ đi như vậy, vậynhất định hắn cùng vợ mình sẽkhông thể sống nổi.
"Đại sư, đại sư muốn bao nhiêu tiền, chỉ cần có thể tiêu diệt nữ quỷ này, tôi có thể cho đại sư tất cả, thậm chí tôi có thể tặng toàn bộ công ty của tôi cho đại sư."
"Điều kiện của ông rất mê hoặc, nhưng tiếc là tôi không có hứng thúđối với cái này."
Phan Thạch đã liều lĩnh tới mức có thể buông tha cho cơ nghiệp ông ta gầy dựng cả đời, cũng không nguyện ý nói ra chân tướng, nói rõ người hắn muốn bảo vệ còn quan trọng hơn sự nghiệp của hắn nhiều.
"Lê Vũ Song là bị con của ông giết chết đi."
Lời của Phương Minh khiến chotoàn bộ thân thể Phan Thạch rung rung vài cái, mà Diêu Lệ Phương đang đứng bên cạnh lại lập tức phản bác: "Cái này không thể nào, con tôi thích cô Lênhư vậy, đã thích tới trình độ muốn cưới cô ấy về làm vợ, làm sao có thể sẽ làm tổn thương cô Lê."
"Tại sao phải thương tổn Lê Vũ Song, tôi nghĩ ông xã của bà hẳn là biết chân tướng, hoặc là ông có thể lựa chọn không nói, vấn đề này tôi cũng liền làm như không biết, rời đi luôn."
Phan Thạch cảm thụ được tròng mắt Phương Minh lạnh như băng, biết vị đại sư trẻ tuổi này nói được làm được, vì thế sau khi do dự một lát, cuối cùng vẫn quyết định thẳng thắn.
"Mà thôi, đã đến mức này, vậy cũng không có gì mà phải giấu giếm, Lê Vũ Song thực sự bị Tùng nhi đẩy xuống tầng ngã chết, chẳng qua Tùng nhi cũng không phải cố ý muốn hại chết Lê Vũ Song, chỉ là bởi vì tranh cãi cho nên dưới sự phẫn nộ đã đẩy cô ta một cái, lại không nghĩ tới Lê Vũ Song ngã xuống tầng..."
Đến lúc này, Phan Thạch còn nghĩ muốn biện giải cho con trai mình, chẳng qua Phương Minh cũng không phản bác, chân tướng sự thật rốt cuộc là như thế nào, không phải dựa vào một mình Phan Thạch có thể chứng minh.
"Ngày đó tôi vừa vặn sớm từ công ty trở về, xe mới vừa chạy đến cửa biệt thự đã thấy Tùng nhi cùng Lê Vũ Song ởsân thượng lầu ba, hình như giữa hai người đangnảy sinh mâu thuẫn gì đó, vốn là tôi đang định xe đỗ đi lên khuyên can một chút đấy, chẳng qua ai biết chờ lúc tôi xuống xe, Lê Vũ Song đã rơi xuống dưới lầu."
Lúc này Phan Thạch không giấu giếm, mắt thấy Lê Vũ Song từ trên lầu ngã xuống, hắn biết nếu như cảnh sát điều tra ra chân tướng, nhất định con trai mình sẽ phải ngồi tù, cho nên hắn liền bịa đặt ra một lời nói dối, nói Lê Vũ Song tự mình ngã chết, cũng đã thống nhất khẩu cung với con trai mình từ sớm, đồng thời cũng mời chuyên gia của phương diện này đến giúp đỡ bố trí, đương nhiên chuẩn bịtrên dưới cũng tốn không ít tiền.
Đối với Phan Thạch đến nói, bản thân mình chỉ có một người con trai, đương nhiên không thể nào để nó đi ngồi tù, tốn ít tiền ngược lại không có gì, vấn đề này cũng cứ vậy mà trôi qua, mà con của hắn bởi vì có bóng ma, cho nên trong khoảng thời gian này cũng không ở trong nhà.
"Tôi biết chuyện này là do con trai tôi không đúng, nếu như có thể,tôi xin nguyện phụng dưỡng người nhà của cô Lê, tôi biết cô Lê có người em trai đang đi học trung học, tôi sẽ sắp xếp một trường đại học tốt cho cậu ấy, sau đó lại sắp xếp cho cậu ấy một công việc thật tốt, tôi có thể đối đãi với người nhà cô ấy như người nhà của mình."
"Đại sư, lỗi sai này đã phạm phải mà người chết cũng không thể sống lại, cầu xin đại sưnói một chútcùng cô Lê, để cô ấy an tâm tới cõi âm."
Phan Thạch dùng ánh mắt tràn ngập hi vọng nhìn hướng Phương Minh, chẳng qua biểu tình trên mặt Phương Minh không có bất kỳ biến hóa nào, hành vi của Phan Thạchkhông có chút nào đáng để cậu phải đồng tình, mặt khác, chuyện Lê Vũ Song căn bản cũng không phải là đơn giản như vậy.
"Ông biếttại sao con của ông lại cãi nhau cùng Lê Vũ Song không?"
"Cái này tôi cũng không quá rõ ràng, nghe con tôi nói cũng là vì một chút tranh chấp ngôn ngữ, ngày thường Tùng nhi cũng bị tôi và Lệ Phương chìu chuộng quen, dẫn tới tính tình có chút hư hỏng, nhưng tôi tin tưởng Tùng nhi tuyệt đối không phải có ý định muốn hại chết Lê Vũ Song, sau khi Lê Vũ Song chết Tùng nhi cũng rất khó chịu."
Nghe được lời của Phan Thạch, ánh mắt của Phương Minh nhìn về phía Lê Vũ Song, lo lắng nói: "Trên người Lê Vũ Song có oán khítam thế, biết oán khí tam thế có ý nghĩa thế nào không?Có nghĩa là Lê Vũ Song bỏ cơ hội chuyển thế luân hồi suốt ba đời, loại này oán khí này xuất hiện há chỉ là vì một tranh chấp miệng lưỡi nho nhỏ có thể gây ra?"
Oán khí tam thế, đây không chỉ cầnphách lực của một mình Lê Vũ Song, còn phải được cõi âm đồng ý, nói cách khác trên người Lê Vũ Song tất nhiên là cóoan khuấtlớn bằng trời, mới có thể mượn được oán khí tam thế.
"A, nhưng... Nhưng đây là sự thực."
Phan Thạch ngơ ngẩn, chính con trai của hắn đã nói cho hắn biết như thế, mà hắn cũng tin tưởng con mình không lừa gạt mình.
"Gọi con trai của ông trở về đi, chân tướng sự tình hẳn là hắn rất rõ ràng."
Kỳ thực nếu muốn hiểu rõ chân tướng, Phương Minh còn có một biện pháp, chính là hóa giải oán khí của Lê Vũ Song, khiến chothần trí của Lê Vũ Song khôi phục thanh minh, từ trong miệng Lê Vũ Song biết chân tướng, nhưng muốn hóa giải oán khí tam thế, đó cũng không phải chuyện dễ dàng.
"Tùng nhi..."
Phan Thạch do dự, con trai là vận mệnh duy nhất của hắn, trong nhà cónữ quỷ là Lê Vũ Song này ở, hắn thật sự không dám gọi con trai mình trở về.
"Ông cho rằng chỉ cần con trai ông không có nhà thì nó sẽ được an ổn sao?Oán khí tam thếphụ thân, Lê Vũ Song hoàn toàn có thể thoát khỏi hạn chếkhông gian, thậm chí cho dù giữa ban ngày cũng có thể xuất hiện, con trai ông lại là hung thủ hại chết cô ấy, làm sao có thể chạy trốn được?"
Phương Minh biết trong lòng Phan Thạch lo lắng cái gì, trực tiếp đánh nát một điểm hy vọng cuối cùngtrong lòng Phan Thạch, hơn nữa cậu cũng chỉ nói sự thật, sau khi Lê Vũ Song giết chết vợ chồng Phan Thạch bên này, nhất định sẽ đi tìm Phan Tùng.
"Tôi... Tôi gọi điện thoại cho Tùng nhi, gọi nó trở về nhà ngay."
Cuối cùng, vẫn là Phan Thạch thỏa hiệp, hắn tin tưởng Phương Minh nói là sự thật, bởi vì sự lợi hại sau khi Lê Vũ Song hóa thành quỷ hắn đã kiến thức qua, con trai mình tuyệt đối là trốn không thoát.
Phan Thạchtrò chuyện cùng con trai mình, cũng không biểu hiện ra dị thường gì ở trong điện thoại, chỉ nói con trai mình về nhà một chuyến, chẳng qua Phương Minh chú ý tới, ngay khi giọng nói của Phan Tùng truyền ra từ trong điện thoại, Lê Vũ Songđã bị mình trấn trụ đột nhiên lại hơi rung động thân thể, điều này nói rõ giọng nói của Phan Tùng đã tạo ra kích thích rất lớn đối với cô ấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận