Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 604: Vùng đất tạo thần

Chương 604: Vùng đất tạo thần
Hô ~
So sánh với bên trong tòa thành cổ thời khắc này gió êm sóng lặng, Phương Minh ở ngoài thành cổ thế nhưng cực kỳ không bình tĩnh!
Cuồng phong gào thét, trên trời cao sấm sét vang dội giáng xuống liên tục như những con rắn bạc cuồng loạn nhảy múa, tựa như một cảnh tượng diệt thế xuất hiện ở trước mắt Phương Minh.
Rầm!
Một tia sấm sét thô to như thùng nước mới vừa rơi vào vị trí bên trái cách Phương Minh không tới 100m, tiếng sấm to lớn này khiến cậu cảm thấy đinh tai nhức óc, mà sấm sét kia mặc dù không rơi xuống trên người của cậu, thế nhưng năng lượng lôi điện nó tản mát ra cũng đủ khiến cho toàn bộ lông tóc trên người cậu đều dựng đứng lên.
Sấm sét chằng chịt như vậy, nếu còn tiếp tục đứng ở nơi này sẽ gặp phải kết cục gì Phương Minh không cần nghĩ cũng có thể tưởng tượng được, không phải là bị sấm sét đánh chết thì cũng bị điện trong sấm sét giật chết, không có khả năng thứ hai.
Chạy!
Không hề do dự, bên dưới cuồng phong cùng sấm sét này, Phương Minh trực tiếp lựa chọn một phương hướng sau đó liều mạng bỏ chạy, giờ khắc này cậu không khác gì người trong câu hát kia miêu tả:
"Chạy trốn một phương hướng tự do theo gió, truy đuổi lực lượng sấm sét cùng tia chớp..."
...
Sau nửa giờ, Phương Minh vẫn đang chạy nhanh, chỉ là còn chưa thoát khỏi phạm vi của sấm sét khủng bố, giữa lúc Phương Minh dừng lại một giây nghỉ ngơi lấy hơi, rầm, một tia chớp hạ xuống, trực tiếp bổ vào trên người của cậu.
Toàn bộ cơ thể Phương Minh giống như bị cố định lại, chẳng qua quỷ dị là thân thể của cậu cũng không hề bị đánh tới cháy đen, sau khi sấm sét kia đánh lên người của cậu, ngược lại hình thành một cột sáng quanh người cậu, bảo phủ cả cơ thể cậu vào bên trong.
"Phát hiện sinh mệnh thể, khởi động trình tự!"
Thanh âm lạnh lẽo như máy móc vang lên ở bên tai Phương Minh, còn không đợi Phương Minh phản ứng lại, trước mắt cậu lập tức biến đổi, xuất hiện một hai cái nút, hai cái nút một đen một trắng.
"Trải qua kiểm tra đo lường, không phù hợp trình tự tuyển chọn, mở ra trình tự hủy diệt."
Chẳng qua rất nhanh hai cái nút một đen một trắng này đã biến mất, một cảm giác xé rách kịch liền từ quanh thân truyền tới, vẻ mặt của Phương Minh trở nên vặn vẹo, mắt thấy bản thân sắp bị hủy bởi sấm sét, thế nhưng đúng lúc này, năm viên Vu Sư Chi Châu bên trong đan điền của cậu bắt đầu chuyển động, Vu Sư Chi Lực vận chuyển toàn thân.
"Lần thứ hai kiểm tra đo lường, phát hiện năng lượng đặc thù, đạt tới trình tự tuyển chọn cấp thấp nhất, kiến nghị hủy diệt."
Nghe được âm thanh máy móc lạnh như băng này, trong lòng Phương Minh gần như muốn chửi mẹ nó, tuy rằng cậu không biết cụ thể chuyện này là sao, nhưng cũng có thể phán đoán đại khái, máy móc này ngay từ đầu nói cậu không đạt tới cái gọi là yêu cầu trình tự tuyển chọn kia cho nên phải hủy diệt cậu, mặt sau cảm thụ được Vu Sư Chi Lực trong cơ thể, tuy rằng đạt đến yêu cầu cấp thấp nhất, nhưng vẫn kiến nghị hủy diệt cậu.
Nếu có thể mắng chửi người mà nói, hẳn Phương Minh đã trực tiếp mở miệng chửi ầm lên, đây là khinh bỉ cậu một cách trần trụi!
Phải biết rằng bản thân cậu chiếm được truyền thừa Vu Sư, là thần tử Giáo Hội, cũng là cao thủ trước mười của một đời tuổi trẻ phương Tây, nhưng như thế ở trong mắt máy móc này lại vẫn chỉ mới đạt tới yêu cầu cấp thấp nhất, lại còn muốn hủy diệt xóa sổ, đây khác nào mạnh mẽ đè cậu xuống đất làm nhục như?
Cái loại cảm giác đau nhức kia lần thứ hai kéo tới, chẳng qua lần này Trường Sinh Quan Tưởng Hoa nơi ngực Phương Minh lại một lần nữa nổi lên, sau đó từ bên trong đó bắn ra một vệt kim quang.
"Cảnh cáo, cảnh cáo, phát hiện năng lượng cao cấp nhất, hoàn mỹ phù hợp, nhảy qua trình tự tuyển chọn, bắt đầu tiến hành trình tự đắp nặn."
Tiếng máy móc lại một lần nữa truyền ra, mà cảm giác vô cùng đau đớn trên người Phương Minh biến mất, nghe được mấy câu nói của máy móc, Phương Minh quay đầu trừng trắng mắt, cái gì mà hoàn mỹ phù hợp, cái gì nhảy qua trình tự tuyển chọn, máy móc này quả thật chính là một tên chuyên bắt nạt kẻ yếu.
Chẳng qua oán thầm thì oán thầm, Phương Minh thở phào nhẹ nhõm, chí ít trước mắt mà nói cậu hẳn sẽ không gặp phải nguy hiểm tới tính mạng gì nữa, tuy rằng trình tự đắp nặn này là cái gì cậu vẫn không hiểu ra sao.
Vài phút sau đó, tiếng máy móc lại một lần nữa truyền đến.
"Đắp nặn hoàn tất, thân thể đẳng cấp thấp nhất, khả năng đắp nặn không cao, chuyển thành đắp nặn tinh thần..."
Sau một khắc, Phương Minh liền cảm thấy thức hải của mình giống như bị châm nhói một cái, cả người có chút buồn ngủ, ngay cả đầu phảng phất như không thể ngất lên nổi, chẳng qua loại cảm giác này chỉ giằng co chừng một phút sau đó liền biến mất.
"Tinh thần thể cao cấp, phù hợp yêu cầu, bắt đầu công tác thống kê biên soạn danh hiệu..."
"Danh hiệu trong thống kê, số hiệu bảy mươi sáu."
"Xác nhận số hiệu, mở ra bước tiếp theo!"
XÍU...UU!!
Cảm giác xé rách truyền đến, lại sau đó Phương Minh lập tức phát hiện thân thể của mình biến mất ngay tại chỗ, khi lại xuất hiện một lần nữa cậu phát hiện mình xuất hiện ở một nơi khác hoàn toàn.
"Số hiệu bảy mươi sáu, căn cứ trắc nghiệm, phù hợp điều kiện, tiến vào vùng đất tạo thần."
Tiếng máy móc vang lên ở bên tai Phương Minh, nghe nói như thế, tròng mắt của Phương Minh co rút lại một chút, không phải bởi vì gì khác mà là vì mấy chữ "vùng đất tạo thần" kia.
Thần là cái gì?
Ở phương Tây, thần chính là tín ngưỡng của mỗi tông giáo lớn, là tồn tại phi nhân loại, nhưng bây giờ tiếng máy móc này dĩ nhiên nói nơi này là "vùng đất tạo thần", chẳng phải là nói thần có thể chế tạo ra sao?
Ánh mắt của Phương Minh nhìn về phía trước, ở trước mặt của cậu xuất hiện nguyên một đám tháp năng lượng, phía dưới mỗi tháp năng lượng đều được bao phủ ở trong một tầng sương mù dày đặc, khiến con người không thể thấy rõ tình huống bên trong, tỉ mỉ tính qua một lần, tổng cộng có mười hai tháp năng lượng.
"Số hiệu bảy mươi sáu, mời tuyển chọn tháp năng lượng của người, mở ra trình tự tạo thần!"
Nghe tiếng máy móc nói như thật, Phương Minh mỉm cười, sau cùng tùy ý lựa chọn một tháp năng lượng ở vị trí chính giữa.
"Tuyển chọn hoàn tất, phù hợp điều kiện, bắt đầu trình tự tạo thần."
Sau một khắc Phương Minh liền nhận thấy thân thể của mình không bị khống chế bay về phía tháp năng lượng, chẳng qua tới vị trí cách sương mù dày đặc của tháp năng lượng chỉ còn vài mét, từ trên tháp năng lượng đột nhiên bắn ra một cột sáng, cột sáng này bao phủ Phương Minh vào trong đó.
Bị cột sáng bao phủ, Phương Minh có một loại cảm giác bị người ta nhìn trộm, thật giống như lúc này có người bóc trần cậu ra sau đó nhìn một lượt từ trên xuống, không chỉ trên thân thể, thậm chí Phương Minh cảm giác được tất cả mọi thứ trong đầu mình kể cả linh hồn đều bị người ta nhìn trộm rồi.
Ngay tại lúc loại cảm giác này càng ngày càng đậm hơn, Trường Sinh Quan Tưởng Hoa nơi ngực Phương Minh lại một lần nữa hiện lên ánh sáng rực rỡ, theo ánh sáng rực rỡ này hiện lên, Phương Minh liền nhận thấy được cái loại cảm giác bị nhìn trộm này biến mất.
"Số hiệu bảy mươi sáu, nguyên danh Tần Dương, phù hợp trình tự tạo thần, trước mất đi ý thức vốn có!"
Nghe nói như thế sắc mặt Phương Minh đại biến, mất đi ý thức vốn có không phải tương đương với muốn hủy diệt linh hồn của cậu, từ nay về sau biến thành một thi thể tựa như cái xác biết đi sao? Sao cậu có thể sẽ đồng ý?
Chẳng qua điều khiến cậu có chút tuyệt vọng là, cậu căn bản không thể phản kháng được, cả người đều không thể động đậy.
"Mất đi hoàn tất, có thể tiến vào Tạo Thần Trì tiến hành cải tạo."
Không được một phút đồng hồ, khi nghe được thanh âm này Phương Minh ngây ngẩn cả người, linh hồn cùng ý thức của cậu còn đang ở đây, làm sao lại mất đi thành công?
Chờ đã...
Lúc trước bởi vì hoảng loạn cho nên chưa kịp suy tính, lúc này cậu mới chú ý tới, lúc trước thanh âm kia nói tên ban đầu của cậu là Tần Dương, nhưng Tần Dương chẳng qua là tên của người mà cậu đã hồn xuyên vào trước đây.
"Chẳng lẽ là bảo tháp này làm ra sao?"
Trong mắt Phương Minh hiện lên tia sáng thoáng qua, gặp phải tình huống này hiển nhiên là bởi vì bảo tháp, mà lúc trước chính mình rõ ràng không phù hợp yêu cầu, nhưng cuối cùng bảo tháp đã khiến cho cậu phù hợp yêu cầu.
Từ đầu tới đuôi, đều là bảo tháp đang điều khiển tiến triển của chuyện này.
"Rốt cục trong hồ lô của lão đại mi đang bán thuốc gì vậy, không thể nói cho tôi biết một chút sao?"
Phương Minh oán thầm trong lòng, nhưng cậu cũng không trông cậy vào bảo tháp này có thể đáp lại, sau khi oán thầm xong, ánh mắt liền nhìn thẳng về phía trước, lúc này sương mù dày đặc bắt đầu chậm rãi tiêu tán, xung quanh năng lượng tháp này từ từ hiện ra rõ ràng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận