Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 770: Bước vào Nam Cương

Chương 770: Bước vào Nam Cương
Trên xe, vẻ mặt Lăng Sở Sở có chút nghiêm túc,sau khi Phương Minh vừa lên xe liền chạy, chạy thẳng về hướng sân bay.
"Tình huống cụ thể là như thế nào? Nói trước một chút đi."
Lăng Sở Sở hít sâu một hơi, nói: "Tình huống cụ thể tôi cũng không phải rất rõ ràng, chính là một giờ trước em trai tôi gọi một cuộc điện thoại cho tôi, nói em ấy muốn kết hôn, sau đó lại gửi cho tôi một tấm hình, mà sau khi nhìn thấy tấm hình này tôi đã gọi điện thoại ngay lại cho nó, nhưng không gọi được."
Phương Minh tiếp nhận di động Lăng Sở Sở đưa tới, trong tấm ảnh có quá nhiều người mặc quần áo dân tộc hội tụ lại chung một chỗ, mà ở vị trí trung ương nhất chính là một cặp tình lữ sắp cưới, cô gái mặc một bộ váy đỏ cùng Lăng Duy đang cười khúc khích.
"Em trai cô kết hôn nhanh như vậy cũng tốt mà, có thể bớt tai họa những nữ sinh khác."
Nghe được câu trả lời của Phương Minh, Lăng Sở Sở quay đầu trừng trắng mắt, "Nếu thực sự là em trai tôi ổn định lại muốn kết hôn, vậy nhất định tôi sẽ tán đồng, nhưng quan trọng lúc này là em trai tôi đến Nam Cương bên kia, bên người có dẫn theo một cô bé, nhưng bây giờđối tượng kết hôn với em trai tôi cũng không phải cô bé kia, mà dựa theo cô bé kia đã nói, cô ấy và em trai tôi đã tách raở Nam Cương, em trai tôi là bị một đám người bắt đi mất."
"Áp trại phu nhân?"
"Áp trại cái đầu của cậu, nói chung vấn đề này có chút không bình thường,bây giờ tôi còn chưa dám nói cho mấy người bà nội cùng cô cô, dự định tạm thời đi qua nhìn một chút tình huống cụ thể."
"Kỳ thực cũng không còn gì không tốt mà, nghe nói mấy cô gái Miêu tộc dám yêu dám hận, gặp phải người khác phái mà mấy cô ấy thích sẽ chủ động theo đuổi, không chừng cô gái Miêu tộc nào đó coi trọng em trai cô, chí ít những cô gái Miêu tộc này đều tinh khiết tự nhiên, tốt hơn nhiều so với mấy hot mạng đã phẩu thuật thẩm mỹ em trai cô tìm tới kia nhiều."
"Phương Minh, dù thế nào đi nữa, em trai tôi cũngcoi như là em họ cậu, cậu có thể đừng hả hê như vậy có được hay không?"
Nhìn ra Lăng Sở Sở bất mãn, Phương Minh không nói gì nữa, những lời cậu vừa nói này chẳng qua là vì giảm bớt tâm tình vội vã trong lòng Lăng Sở Sở được không?Lúc này ánh mắt rơi vào trên tấm hình, ngón tay vuốt vuốt khuôn mặt bên trong tấm hình kia, khóe miệng lại giương lên một vòng tươi cười ẩn ý sâu xa.
Thật đúng là vừa khớp, từ làng du lịch gặp phải vị cổ sưNam Cương kia đến cổ tình nhân trên người Lê Vũ Song, mà bây giờ cậu lại tự thân đi tới Nam Cương, xem ra cậu và Nam Cương thật đúng là có duyên phận mà.
...
Lăng Sở Sở đã sớm mua xong vé máy bay, chuyến này chỉ cóhai ngườicô ấy và Phương Minh, sở dĩ sẽ gọi theo Phương Minh cùng đi, là vì cô ấy biết Nam Cương bên kia có chút thần bí, nhất là cô gái mà em trai mình dẫn đi có nói, em trai mình dường như đã mê đắm mấy cô gái Nam Cương, mê đắm tớigiống như đã nhập ma, vì thếcô ấy hoài nghi trong này có thể có chuyện bí ẩn gì đó, lúc này mới kéo Phương Minh theo.
Đăng ký, cất cánh...Hạ cánh.
Khi Phương Minh cùng Lăng Sở Sở đến sân bay ở một thành thị nào đó của Nam Cương, nơi sân bay đã có người chờ, một người đàn ông hơn ba mươi tuổi lái một chiếc xe jeep chờ ở đó.
"Cô Lăng đúng không, ông chủ của chúng tôi để tôi làm tài xế cho hai người, tôi tên Đông Ba Thạch."
Trước khi tới Lăng Sở Sở đã liên hệ với một người bạn ở địa phương, để đối phương phái một hướng dẫn viên du lịch địa phương cùng tài xế qua dẫn đường cho bọn họ, ở một nơi xa lạ như Nam Cương này, rất nhiều chuyện cần phải kiêng kỵ, có một người dân bản xứ có thể tránh khỏi rất nhiều phiền phức.
"Anh Đông, chào anh."
Lăng Sở Sở bắt tay đối phương, chẳng qua Phương Minh nghe thấy những lời Lăng Sở Sở nói lại cười một tiếng, Lăng Sở Sở không biết dòng họ của người Miêu tộc cùng dân tộc Hán là có khác nhau.
Người Miêu tộc chú ý ba bối họ duy nhất, vị này tên Đông Ba Thạch, kỳ thực tên chỉ có một chữ là chữ Đông, dòng họ là Ba Thạch, bởi vì người của Miêu tộc ngoại trừ chữ thứ nhất là tên của mình, những chữ phía sau này toàn là cha hoặc là ông nội.
Đông Ba Thạch, đó chính là nói cha của vị này làBaThạch X, mà tên của ông nội hắn chính là Thạch XA. Nói đúng hơn làtên của con trai ngoại trừ chữ thứ nhất, mấy chữ sau đều là theo chữ thứ nhất trong tên của cha.
Lấy một thí dụ, giả như đời ông nội tên là 123, dạng như vậy tên con trai con gái chính là A12, mà cháu đồng lứa chính là BA1, lại thêm đời sau này đồng lứa chính là CBA, đây là đặc điểm về tên gọi của người Miêu tộc, chỉ khi lấy tên người Hán mới có cách đặt chữ lót.
Mặt khác bởi vì Miêu tộc không có hệ thống văn tự, tên Miêu cũng không cách nào dùng chữ Hán để viết ra, cho nên đều lấy những chữ đồng âm với chữ Hán, giống cái tên Đông Ba Thạch như vậy dùng chữ Hán phiên dịch căn bản không có một chút ý nghĩa nào.
Cũng chính là vì một điểm nàyban nãy Phương Minh mới sẽ bật cười, dựa theo thói quen của dân tộc Hán, hẳn Lăng Sở Sở phải gọi đối phương là cậu Thạch, nếu lễ phép thân thiết một chút có thể gọi là anh Đông.
Chẳng qua Phương Minh cũng không đi giải thích cho Lăng Sở Sở những thứ này, hai người lên xe jeep Đông Ba Thạch lái, lập tức đi về một phương hướng.
Nam Cương nơi này, có đôi khi đi xe lửa cũng không phải một sự lựa chọn tốt, thậm chí tương phản xe việt dã sẽ dễ dàng di chuyển ở nơi này hơn, Đông Ba Thạch dựa theo địa điểm Lăng Sở Sở nói, lái xe liên tiếp ba giờ, cuối cùng xe ngừng lại ở một thôn trấn nào đó.
Vẻ mặt Lăng Sở Sở có chút tiều tụy, chẳng qua sau khi xuống xe lập tức liền gọi một cú điện thoại đi ra ngoài, không bao lâu sau đã có mấy người trẻ tuổi đi về phía bên này.
"Chị là chị Lăng Duy đúng không?"
Mấy người nam nữ trẻ tuổi này, nam sinh ăn mặc đều rất hợp thời trang, về phần mấy cô gái cũng đều rất đẹp, đây là tổ hợp của phú nhị đại cùng mấy nữ hot mạng, mà người đầu tiên mở miệng chính là một cô gái mặc váy yếm dài, cô gái này cũng chính là cô gái Lăng Duy đưa theo bầu bạn.
"Ừm, rốt cục em trai tôi là chuyện gì xảy ra?"
Đối với loại con gái này, Lăng Sở Sở không có cảm tình gì, nhưng cũng không cách nào trách móc người ta gì cả, mỗi người đều có một cách sống riêng, mỗi người cũng đều có dã tâm của mình, muốn trèo lên phú nhị đạicó tiền, thật ra đây là ảo tưởng trong lòngrất nhiều cô gái, chỉ có điều phần lớn cô gái không có vốn liếng này mà thôi.
Nếu như các cô gái chưa từng có ý nghĩ này, mấy tiểu thịt tươi sao có thể hot tới như thế? Mấy tiểu thuyết tổng giám đốc bá đạo sao có thể được hoan nghênh như vậy, cho nên từ một điểm này đến nói, đàn ông cùng phụ nữ đều giống nhau.
"Ba ngày trước chúng tôi đã tới đây, bởi vì nghe nói người bản xứ sẽ tổ chức một hoạt độngtrên mạng, nhưng ngay tại ngày trước,đột nhiên Lăng Duy bị một cô gái Miêu tộc mê hoặc, sau đó cái gì cũng không quản, cái gì cũng không để ý, liền theo cô gái Miêu tộc kia, chúng tôi muốn khuyên bảo, nhưng lại bị cô gái Miêu tộc đó kéo theo người tới cảnh cáo, những người đó đều rất hung ác."
Vẻ mặt cô gái này tràn đầy ủy khuất, đồng bạn bên cạnh cũng theo chân giải thích, không phải là bọn họ không ngăn cản Lăng Duy, mà là vì không ngăn được.
"Sau này chúng tôi cũng có báo cảnh sát, nhưng cảnh sát nói Lăng Duy tự nguyện đi cùng người ta, bọn họ cũng không can thiệp được, sau đó tôi nghĩ tới Lăng Duy đã nói với chúng tôi về công việc của chị gái cậu ấy, liền theo trên web tìm được số điện thoạiphục vụ khách hàng của tập đoàn Nghiễm Niên, tìm được chị."
Lăng Sở Sở gật đầu, tiếp tục hỏi: "Vậy mấy người biết bọn họ đưa em trai tôi tới nơi nào không?"
"Biết, những cảnh sát kia còn đi qua, chính là trại của một Miêu tộc ở trong núi, lúc đó chúng tôi cũng muốn vào trại, nhưng cảnh sát không đồng ý, chỉ cho chúng tôi chờở bên ngoài trại, bọn họ vào đi xử lý chuyện này."
"Xử lý, cứ xử lý như vậy sao?"
Sắc mặt Lăng Sở Sở có chút khó coi, dưới cái nhìn của cô ấy những cảnh sát này không khỏi cũng quá không chịu trách nhiệm, rất có thể những cảnh sát này là hướng về dân bản xứ, thậm chí còn có thể có quan hệ thân thích với người trong trại.
"Cái trại kia tên là gì, bây giờ chúng tôi liền đi qua."
"Tên Ba Toa, đúng, chính là cái tên này, lúc đó chúng tôi còn nói, một cái trại thôi thế mà lại đặt tên theo phong cách nước ngoài như vậy." Một vị nam sinh đang ở bên cạnh nói tiếp.
Nghe được nam sinh nói, Phương Minh chú ý tới vẻ mặt Đông Ba Thạch biến hóa một chút, trên mặt hiện lên vẻ sợ hãi.
"Đi, chúng tôi phải đi trại Ba Toa, các người trở về đi."
Lăng Sở Sở rất nhanh đã đưa ra quyết định, chẳng qua mấy vị nam nữ trẻ tuổi kia lại không muốn cứ rời đinhư vậy, một vị nam sinh trong đó nói: "Lăng chị, A Duy cùng đi với chúng em,sao chúng em có thể bỏ mặc cậu ấy về trước được, chúngem đi cùng với chị."
"Đúng, chúng tanhiều người sức mạnh lớn, cũng không tin đám người Miêu tộc này dám không giao người."
"Chị Lăng,emrất lo lắng cho A Duy, để cho chúngemcùng đi được chứ?" Cô gái mặc váy yếm mang trên mặt vẻ lo lắng, nói.
"Được rồi." Sau khi Lăng Sở Sở suy nghĩ một chút cũng không tiếp tục cự tuyệt, quả thật, nhiều người sức mạnh lớn, nếu như gặp phải một ít chuyện nhiều người cũng dễ ứng đối hơn.
Đông Ba Thạch mở xe jeep kia chỉ có ba hàng, cũng đủ cho bốn năm ngườichen chúc, chỉ là lúc lái xe, Đông Ba Thạch vẫn mang một bộ dạng muốn nói lại thôi, Phương Minh phát giác ra, cười cười hỏi: "Đông đại ca, anh là có lời gì muốn nói sao, có quan hệ với trại Ba Toa?"
"Ừm."
Đông Ba Thạch gật đầu, suy nghĩ một chút nói: "Nếu như không có ông chủ nói trước, không quản các người cho tôi bao nhiêu tiền, tôi cũng sẽ không đưa bọn cậu đi trại Ba Toa."
"Vì sao?" Lăng Sở Sở có chút tò mò hỏi.
"Cái trại này không thích hợp cho người ngoài đi vào, cho dù một số người Thục Miêu chúng tôi cũng không dám đi tới đó, Ba Toa ở trongMiêu tộc chúng tôi có ý là cây cỏ phồn thịnh, đây là một trại Sinh Miêu, trong trại đều là Sinh Miêu, ngay cả mấy người Thục Miêu chúng tôi bọn họ cũng đều không để ý, đương nhiên càng ghét những người của tộc khác đến trại của họ."
Trên mặt Đông Ba Thạch mang theo vẻ cười khổ, cậuta không nghĩ tới Lăng Sở Sở lại muốn tới trại của Sinh Miêu, nếu sớm biết vậy trước đây cậu ta tuyệt đối sẽ không đáp ứng ông chủ, Sinh Miêu không muốn liên hệcùng người ngoại tộc, mà Ba Toa chính là một trại Sinh Miêuđiển hình, những người Thục Miêu giống như bọn họcòn có thể kết hôn cùng người trại khác, thậm chí sẽ còn gả cho người của dân tộc Hán, nhưng người của trại Ba Toa đã có quy định không lấy người ngoài trại, nam nữ kết hôn đều phải lấy người trong một trại.
"Từ tân Trung Quốc đến hiện tại đã mấy chục năm trôi qua, toàn bộ trại Ba Toa chỉ có hai cô gái gả ra ngoài, nhưng chỉ được thời gian ngắn ngủi ba năm liền chết, mà mấy cô gái trại khác càng không có một người nào nguyện ý đến trại Ba Toa, bởi vì những cô gái trại ngoài được gả tới đó đều không sống quá một năm."
Nghe lời Đông Ba Thạch nói, Lăng Sở Sở có chút tức cười, một trại phong bếnhư vậy, đây chẳng phải là sẽ dẫn đến huyết thống hỗn loạn, kết quả sau cùng chỉ có thể sinh sản cận huyết, nhưng sinh sản cận huyết sẽ dẫn đếntình huống đứa bé dễ xuất hiện dị dạng cùng chết yểu, đến cuối cùng người sẽ chỉ càng ngày càng ít.
"Tôi nghĩ đây không phảinguyên nhân mà anh không muốn đi." Phương Minh nhìn về phía Đông Ba Thạch, nói: "Sở dĩnguyên nhân các anh không muốn bước vào trại Ba Toa, là vì trại Ba Toa là một cổ trại đúng không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận