Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 882: Tôi mời ông một ly (2)

Chương 882: Tôi mời ông một ly (2)
Một vị nữ minh tinh khác đứng ra muốn giải vây thay Lý Tinh Tinh, nhưng mà cô ấy vừa nói ra lời này, Trương Đại Lôi lập tức hừ lạnh một tiếng, nói: "Chuyện của người khác cô bớt quản một chút, cẩn thận rước họa vào thân, anh cả của tôi chính là người trong cục Văn hóa đấy."
Nghe thấy những lời Trương Đại Lôi nói, trên mặt nữ minh tinh này có vẻ kinh hoảng, không dám nói thêm gì nữa, lúng túng đứng ở nơi đó, ngồi cũng không xong, không ngồi cũng không xong.
Với tư cách minh tinh, có hai bộ môn có quan hệ mật thiết với sự phát triển của cô ấy: Bộ Phát thanh và Truyền hình cùng Bộ Văn hóa.
Hai bộ môn này được sinh ra để chuyên giám thị giới giải trí, nhất là khi nữ minh tinh này còn là một ngôi sao ca nhạc, với tư cách là ngôi sao ca nhạc tự nhiên phải mở các show lưu diễn, nhưng muốn mở show lưu diễn, thậm chí là tổ chức thương diễn đều cần cục Văn hóa phê duyệt, đạt được "Tổ chức văn hóa nghệ thuật hoạt động" cho phép, cầm được 《 giấy chứng nhận cho phép diễn xuất 》.
Cho nên, nếu như đắc tội với cục văn hóa ở những nơi khác thì không sao, nhưng nơi này là Ma Đô, hàng năm không biết có bao nhiêu buổi lễ long trọng cùng rất nhiều xí nghiệp cử hành chương trình cuối năm ở nơi này, mà nếu như đắc tội với cục Văn hóa, khi những công ty này đưa danh sách các minh tinh được mời lên, Cục Văn hóa ép xuống không phê duyệt, lại theo đó chỉ cần tuỳ tiện nhắc tới một hai lời đề tỉnh, xí nghiệp này cũng sẽ biết nên làm như thế nào, buổi hòa nhạc liền càng không cần phải nói.
Thấy bạn của mình vì giải vây cho mình mà phải khó xử, đương nhiên Lý Tinh Tinh không đành lòng, người ta có thể đứng lên nói chuyện thay chính mình đã được rồi, nếu là thật vì vậy mà đắc tội Trương Đại Lôi lại là cái được không bù đắp đủ cái mất.
Nghĩ tới đây, trong lòng Lý Tinh Tinh đã thầm có quyết định, đang muốn đi về phía Trương Đại Lôi, mà lúc này Trương Đại Lôi nhìn thấy Lý Tinh Tinh đang đi về phía mình, trong lòng cũng dâng lên một đoàn lửa nóng, dù sao trước đây hắn cũng chỉ có thể nhìn người phụ nữ này trên màn ảnh sau đó tự sướng một chút, đâu thể giống như bây giờ, thật sự phải cảm ơn quốc gia nhiều.
Chẳng qua Lý Tinh Tinh chỉ đi ba bước, liền bị một cánh tay ngọc nhỏ dài chặn lại, bàn tay ngọc này chắn ở trước người của cô ấy, ngăn cản cô ấy tiếp tục đi về phía trước.
"Kiều Kiều?"
Lý Tinh Tinh nhìn chủ của bàn tay ngọc này, hơi nghi hoặc một chút.
Ngay từ đầu Trương Đại Lôi cũng không chú ý tới Hàn Kiều Kiều, nguyên nhân là vì toàn bộ ánh mắt của hắn đều đặt trên người Lý Tinh Tinh, huống chi lúc trước Hàn Kiều Kiều còn chỉ cúi đầu ăn uống, tuy rằng cảm thấy làn da cùng vóc người của cô ấy đều rất tốt, nhưng rốt cuộc thì hắn cũng không nhìn thấy mặt, cho nên chỉ cho rằng cô ấy là một minh tinh nhỏ mà thôi.
Nhưng bây giờ sau khi thấy khuôn mặt tinh xảo kia của Hàn Kiều Kiều, hai mắt Trương Đại Lôi trợn trừng không chớp mắt, mặc dù nói Hàn Kiều Kiều thiếu một phần ý vị thành thục so với Lý Tinh Tinh, nhưng cái loại khuôn mặt thanh thuần kết hợp cùng quyến rũ này, lại càng thêm câu hồn phách người.
Huống chi, danh khí của Hàn Kiều Kiều còn cao hơn Lý Tinh Tinh rất nhiều…
Trương Đại Lôi nhìn thẳng, hai người đàn ông đi theo hắn vào kia cũng giống như vậy, mà dường như Hàn Kiều Kiều không thèm để ý chút nào chuyện bị người khác nhìn chằm chằm như thế, ngược lại miệng nhỏ hơi nhếch lên, hai mắt ngập nước chớp chớp, õng ẹo hỏi: "Tôi đẹp không?"
"Đẹp."
Gần như là theo bản năng, ba người Trương Đại Lôi lập tức trực tiếp trả lời.
Nhắc tới ba người cũng từng thấy mỹ nữ, không đến mức thất thố như vậy, nhưng không chịu nổi cấp bậc tuyệt sắc như Hàn Kiều Kiều, lại thêm ngày hôm nay Hàn Kiều Kiều trang điểm theo lối gợi cảm, ba người Trương Đại Lôi đều xung động hận không thể lập tức nhào lên.
"Đẹp đúng không?"
Khóe miệng Hàn Kiều Kiều hơi hơi cong lên, không thèm để ý chút nào tới ánh mắt cực nóng của ba người Trương Đại Lôi, vừa cười vừa nói: "Tôi đây mời Trương cục một ly, chuyện chị Tinh Tinh cứ tính như vậy, thế nào?"
Trong bàn cơm, Hàn Kiều Kiều khẽ cười duyên, nhìn Trương Đại Lôi vẫn còn trong trạng thái nửa đờ ra, đột nhiên bưng ly rượu lên, từ trên vị trí đứng lên.
Một thân váy dài đen bó sát người bày ra đường cong trên thân thể hoàn mỹ, câu hồn đoạt phách, váy dài đen đối lập hoàn toàn với làn da trắng nõn nà lộ ra ngoài không khí, khiến thị giác bị trùng kích cực mạnh.
Vòng eo thon nhỏ chưa đầy một nắm tay, thân thể lả lướt hấp dẫn trước mặt khiến Trương Đại Lôi cùng hai người đàn ông khác không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt.
Bọn họ đã từng nhìn thấy Hàn Kiều Kiều trên TV, biết Hàn Kiều Kiều rất đẹp, nhưng cuối cùng bọn họ vẫn cho rằng đó là do chuyên viên quay phim lợi hại, bây giờ đa số ảnh chụp của nữ minh tinh đều đã được chỉnh sửa chuyên nghiệp trước khi đăng lên mạng, thậm chí ngay cả mấy phim điện ảnh truyền hình cũng đều có thể khiến gương mặt trở nên xinh đẹp.
Mà bây giờ nhìn thấy bản thân, ba người Trương Đại Lôi mới biết được Hàn Kiều Kiều bên trong màn ảnh kia là một chút cũng không bị khoa trương, thậm chí bản thân cô còn xinh đẹp hơn cả trên màn ảnh, nhất là khi ở khoảng cách gần như vậy, càng làm cho bọn họ động tâm không ngừng.
"Tốt... Tốt... Chỉ cần cô Hàn Kiều Kiều đến đây uống cùng tôi một chén, tôi có thể bảo đảm sẽ xử lý hoàn mỹ chuyện của Lý Tinh Tinh."
Có Hàn Kiều Kiều, trong nháy mắt Trương Đại Lôi đã quên Lý Tinh Tinh, giữa Hàn Kiều Kiều cùng Lý Tinh Tinh, chỉ cần là đàn ông đều biết nên lựa chọn thế nào.
Lý Tinh Tinh hơi kinh ngạc nhìn về phía Hàn Kiều Kiều, không biết Hàn Kiều Kiều muốn làm gì, không phải kim chủ của cô ấy còn đang ngồi ở chỗ này ấy ư? Ngay trước mặt kim chủ lại quay qua mời tên sắc lang như Trương Đại Lôi uống rượu, lẽ nào cô ấy không sợ kim chủ sẽ tức giận sao?
Chẳng qua, khi nhìn thấy Hàn Kiều Kiều chớp chớp mắt với mình, Lý Tinh Tinh lựa chọn im lặng, cô ấy quen biết Hàn Kiều Kiều nhiều năm như vậy, cũng nhận ra biểu tình cùng động tác này của Hàn Kiều Kiều là muốn nói mình không cần lo lắng, hẳn cô ấy sẽ không chịu thiệt.
"Vậy thì cám ơn Trương cục, vậy tôi ở đây kính Trương cục một ly."
Dáng tươi cười trên mặt Hàn Kiều Kiều càng thêm quyến rũ, bưng chén rượu, lắc lư thân thể rung động lòng người muốn đi về phía Trương Đại Lôi, nhưng mà cô ấy mới bước ra một bước, liền bị một giọng nói mang theo tức giận quát ngừng.
"Ngồi xuống."
Người vừa mở miệng đương nhiên là Phương Minh, lúc này gương mặt Phương Minh vô cùng lạnh lùng, cậu biết Hàn Kiều Kiều cố ý, cố ý muốn khiến cậu tức giận, thế nhưng cậu vẫn phải nói Hàn Kiều Kiều đã thành công, nhìn thấy ánh mắt dâm loạn của ba người Trương Đại Lôi khi nhìn về phía Hàn Kiều Kiều, cậu thật sự muốn móc mắt của ba người này ra.
"Sao anh lại hung dữ với em như vậy? Em chỉ là một cô gái bình thường, đối mặt với nhân viên công vụ nắm giữ công cụ xã hội, em có thể không khuất phục sao?"
Vẻ mặt Hàn Kiều Kiều tràn đầy ủy khuất, mũi ngọc tinh xảo cao vút kia khẽ hít hít, cho dù Phương Minh biết rõ yêu tinh kia đang diễn trò, thế nhưng vẫn không thể nào nổi giận với cô ấy được.
Chẳng qua nếu mình đã không thể nổi giận với Hàn Kiều Kiều… Ánh mắt Phương Minh nhìn về phía ba người Trương Đại Lôi không còn thân thiện như trước nữa.
"Cho ngươi một cơ hội, uống hết một bình rượu này sau đó xéo ngay cho ta, chuyện của chị Lý Tinh Tinh ta cũng không hy vọng thấy có bất kỳ ngoài ý muốn gì."
Giọng điệu của Phương Minh lạnh như băng, nhưng mà lời của cậu chẳng những không chấn trụ Trương Đại Lôi, ngược lại còn khiến Trương Đại Lôi giận tím mặt đứng bật dậy. Bản thân mình có thân phận gì? Lãnh đạo ngành thuế ở Ma Đô, mặc dù không thể tính là người đứng đầu một phương, nhưng quyền lực trên tay cũng rất lớn, ngày bình thường mấy tổng giám đốc xí nghiệp có tài sản hơn một tỷ nhìn thấy mình cũng đều cười ha hả, chỉ một tên nhóc chưa ráo máu đầu cũng dám trang bức ở trước mặt mình.
"Tên nhóc này từ đâu tới vậy? Dám ăn nói với Trương cục như thế, đây là không muốn tiếp tục lăn lộn ở Ma Đô sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận