Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 649: Cái tròng

Chương 649: Cái tròng
Giáo đường Trương Giang Cảm Ân!
Lúc này trong giáo đường tiếng người huyên náo, mấy nghìn tín đồ hội tụ ở chỗ này trò chuyện rôm rả, mà nội dung cuộc trò chuyện của bọn họ chỉ có một dạng, chính là đang nói về thần tử điện hạ tới từ Vatican.
Mặc dù nói Vatican không quản được Giáo Hội phương Đông, thế nhưng với tư cách Giáo Hội phương Đông thoát thai từ Vatican, tin tức Vatican phát ra bọn họ đều nhận được, bởi vì dù thế nào đi nữa, trong lòng tất cả tín đồ, Vatican vẫn là một thánh địa.
Hầu như trong số tất cả tín đồ, nếu có điều kiện ra khỏi nước, cũng sẽ đi tới Vatican hành hương, cũng chính bởi vì nguyên nhân này, tuy rằng Giáo Hội phương Đông chọn dùng hình thức tự trị, nhưng vẫn không muốn khiến quan hệ với Vatican trở nên quá căng thẳng.
Cho nên khi Vatican tuyên bố với tín đồ trên toàn thế giới thân phận thần tử của Phương Minh, tín đồ trong nước cũng nhận được thông báo, cũng đã biết sự tồn tại của Phương Minh, cho nên cũng tràn đầy kính nể cùng tò mò đối với thần tử được xưng là "Chúa chuyển thế".
Giáo đường!
"Alice, em ngoan ngoãn đợi ở chỗ này, sau khi anh xong việc lại tới."
Ở phía sau giáo đường, Phương Minh sắp xếp ổn thỏa cho Alice, sau đó đưa mắt nhìn về phía trước, lúc này bên kia đã làm xong bục giảng, với tư cách là thần tử, đây là lần đầu tiên cậu lộ diện ở phương Đông.
"Thần tử điện hạ, nhất định Phó Thiên Dưỡng này không có ý tốt gì, thần tử mới vừa xuống phi cơ đã để thần tử lộ diện, đây là cái tròng hắn thiết kế xong từ trước, tôi nghe nói trong số những tín đồ đến đây lần này, có người hắn đã sắp xếp tốt, đến lúc đó có thể sẽ làm khó dễ điện hạ người."
James đi tới sau lưng Phương Minh, nói ra tin tức hắn thăm dò được cho Phương Minh.
"Cái tròng?" Ánh mắt của Phương Minh nhìn James, mang trên mặt vẻ hiếu kỳ cùng kinh ngạc, hình như không hiểu ý trong mấy lời James nói.
"Thần tử điện hạ, người phải biết, người là Chúa chuyển thế, mà ở trong lòng tín đồ, Chúa là không gì không thể, đối với tín đồ vẫn luôn tràn ngập từ ái, nếu như đến lúc đó những tín đồ này đề xuất một số vấn đề căn bản là không có cách giải quyết, chẳng phải khiến thần tử điện hạ mất hết mặt mũi sao, mà đây chính là mục đích của đám Phó Thiên Dưỡng."
Dưới cái nhìn của James, nhất định là đám người Phó Thiên Dưỡng muốn đã kích uy vọng của thần tử, chỉ cần uy vọng của thần tử điện hạ bị đả kích, như vậy dĩ nhiên sự kính nể của tín đồ đối với thần tử sẽ yếu bớt, đến lúc đó, phân lượng trong lời thần tử điện hạ nói cũng không quá ảnh hưởng tới các tín đồ nữa.
"Ah, có lẽ Phó giáo chủ bọn họ sẽ không làm như vậy, tôi đại biểu cho Chúa, đả kích uy vọng của tôi đó chính là hạ thấp uy vọng của Chúa, đây là hành vi phản giáo, bọn họ không dám."
"Thần tử điện hạ, người không biết..."
Thấy Phương Minh không tin, James có chút nóng nảy, "Phó Thiên Dưỡng đám người kia, căn bản không hề để Chúa vào trong mắt, ngay cả mệnh lệnh của Giáo Tông đại nhân bọn họ đều không tuân theo, còn có cái gì àa bọn hắn không dám làm."
"James, lời này của anh có hơi quá rồi, tôi cảm thấy phải Phó giáo chủ bọn họ vẫn rất trung thành đối với Giáo Hội, được rồi, không cần nói, tôi nên lên đài."
Phương Minh ngăn cản James nói tiếp, cất bước đi về phía trước, chẳng qua khi cậu đi tới hành lang nơi James không thấy được, khóe miệng lộ ra một vòng cung ý vị thâm trường, đám người Phó Thiên Dưỡng có thù với hắn, lúc ở phi trường cậu liền đã cảm thấy được.
Hiển nhiên ở trong mắt đám người Phó Thiên Dưỡng, lúc này tự mình tới chơi, là ý chỉ của Vatican bên kia nên mới đến, đối với bọn hắn đến nói nhất định là bất lợi.
...
"Chư vị tín đồ của Chúa, hiện tại để cho chúng ta đến hoan nghênh sự xuất hiện của thần tử điện hạ."
Lễ đường, sau khi mấy lời Phó Thiên Dưỡng nói truyền ra, ánh mắt mọi người đều nhìn về hàng lang, khi thấy Phương Minh từ bên trong đi tới, trên mặt những tín đồ này đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
Tuy rằng bọn họ đã biết trước thần tử mang gương mặt phương Đông, cũng biết tuổi của thần tử không lớn lắm, nhưng khi chân chính nhìn thấy Phương Minh, vẫn bị sự trẻ tuổi của Phương Minh làm chấn kinh.
Ánh mắt của Phương Minh nhìn chung quanh toàn trường, cuối cùng dừng lại ở vị trí trung tâm nhất phía trên lễ đường.
"Chúa, cùng tồn tại với các người!"
Giọng nói của Phương Minh giống hệt như tiếng chuông vang lên bên tai mỗi tín đồ, nghe nói như thế, những tín đồ này lập tức từ trong kinh ngạc tỉnh táo lại, trên mặt nguyên một đám lộ ra vẻ cuồng nhiệt.
"Thế giới này là tội ác, tất cả mọi người cầu sinh giữa tội ác, các người mê man và đau khổ, mà Chúa nguyện lấy thân thể của hắn đến thay tín đồ của hắn chuộc tội, chỉ mong trong lòng các người có Chúa, như vậy Chúa liền sẽ chỉ dẫn cho các người một con đường thông lên thiên đường, bất kể phú quý cùng bần cùng, bất kể chủng tộc cùng địa vực, chỉ cần có tín ngưỡng, Chúa liền tồn tại."
Phương Minh tiếp tục mở miệng, mà biểu tình trên mặt các tín đồ càng thêm cuồng nhiệt, bởi vì lời nói của Phương Minh khiến lòng bọn họ dâng trào nhiệt huyết, lời này giống như là có ma lực, đánh thẳng vào tâm linh của bọn hắn.
"Ca ngợi Người, Chúa của tôi, ca ngợi Người, thần tử điện hạ."
Các tín đồ nhao nhao mở miệng, trên mặt Phương Minh lộ ra vẻ hài lòng, sở dĩ hai câu hắn vừa nói có thể có hiệu quả lớn như vậy, đó là hắn vận dụng Vu Sư Chi Lực, dùng thuật pháp, có chút cùng loại với Sư Tử Hống của Phật giáo, tự nhiên sẽ có hiệu quả như vậy.
"Lão Phó, này..."
Ở một bên lễ đường, trong mắt một người đàn ông bên cạnh Phó Thiên Dưỡng có vẻ khiếp sợ, hắn không nghĩ tới thần tử kia vẻn vẹn chỉ nói hai câu là có thể khiến các tín đồ cuồng nhiệt như thế, này ngoài dự liệu của bọn hắn, đã có chút thoát khỏi sự khống chế của bọn họ.
"Điều may mắn nhất là, chúng ta cũng đã chuẩn bị từ sớm."
Triệu Nham Tâm lẩm bẩm một câu, Phó Thiên Dưỡng ở một bên vốn đang cau mày nghe nói như thế, sắc mặt thay đổi, thấp giọng nổi giận nói: "Các người muốn làm gì, đừng làm chuyện xằng bậy gì cho tôi."
"Lão Phó, chúng tôi đều vì cảm thấy bất bình cho ông, lúc này thần tử kia đến chính là vì đả kích uy vọng của ông, đề cao James kia đấy, nếu như chúng tôi không ra tay, đến lúc đó vị trí tổng giám mục này của ông liền rơi vào trên người James kia."
"Lão Triệu nói không sai, chúng ta tuyệt đối không thể ngồi chờ chết, lão Phó ông cứ nhìn là được rồi."
Nghe được lời của hai người bạn già, trên mặt Phó Thiên Dưỡng mang theo nụ cười khổ, "Đó là thần tử, đại biểu cho Chúa, các người đối phó thần tử, chính là bất kính với Chúa, các người đã bị quyền lực che mắt bản tâm rồi."
Phó Thiên Dưỡng biết hai người bạn tốt này của mình đã không còn tín ngưỡng ban đầu, tuy nhiên, ngay từ đầu bọn họ thực sự là tín đồ của Chúa, nhưng khi đã trở thành cao tầng của Giáo Hội phương Đông, trong tay có quyền lực, đã chậm rãi bị mất bản tâm, bây giờ vì giữ gìn quyền lực trong tay mình, thậm chí ngay cả sự tôn kính đối với thần tử cũng đã không còn.
"Lão Phó, cho dù ông muốn ngăn cản cũng vô ích, đã muộn."
Triệu Nham Tâm biết Phó Thiên Dưỡng muốn nói cái gì, đưa mắt nhìn về phía nơi cửa giáo đường, mà giờ khắc này ở nơi này xuất hiện mấy bóng người. Sau khi mấy bóng người này xuất hiện ở cửa giáo đường, trực tiếp hấp dẫn sự chú ý của mọi người trong giáo đường.
Sau khi Phó Thiên Dưỡng nhìn rõ ràng mấy bóng người ở cửa giáo đường này, trên mặt hiện lên nụ cười khổ, bởi vì hắn biết hai người bạn già này của mình muốn làm gì rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận