Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 703: Đều tới

Chương 703: Đều tới
"Lúc này Phương tiểu hữu có chút xúc động rồi."
Trong một tòa nhà cũ nào đó ở thủ đô, trước người Hoài Viễn Sơn có hai người đàn ông trung niên khuôn mặt kiên nghị đang đứng, nét mặt già nua nhăn lại, dường như đang tự hỏi cái gì.
"Ông lão nhà họ Dương kia cực kỳ cưng chìucháu trai hắn, nếu như cháu trai hắn xảy ra chuyện, tuyệt đối sẽ không chịu để yên một cách dễ dàng như vậy, cha, con cảm thấy chúng ta không nên nhúng tay vào vấn đề này thì hơn."
Nghe thấy lời con trai lớn nhà mình nói, Hoài Viễn Sơn không tỏ thái độ, mà là đưa mắt nhìn về phía đứa con thứ hai ở bên phải, trầm giọng hỏi: "Lão nhị, con cảm thấy thế nào?"
"Thằng cháu trai nhà họ Dương kia đã làm chuyện thiếu đạo đức nhiều lần, người như vậy chết chưa hết tội, nếu như không phải nhà họ Dương bao che hắn, hắn đã sớm chết vô số lần rồi. Ngược lại con cảm thấy nhà họ Hoài chúng ta không thể ngồi coi mặc kệ, dù sao nhà họ Hoài chúng ta đã từng thiếu cậu Phương kia một ân tình, đối phương đã trị được bệnh của chú Vương."
"Lão nhị em nói như vậy là sai lầm rồi, người nọ đúng là có ân với chú Vương, nhà của chúng ta coi như đã nợ hắn một nhân tình, cũng không thể vì thế liền liên lụy tới toàn bộ nhà họ Hoài chúng ta, lão gia tử nhà họ Dương cưng chìu Dương Thiên kia tới mức nào toàn bộ thủ đô đều biết, lão gia tử kia hoàn toàn có thể vì cháu trai hắn mà liều mạng với bất kỳ người nào."
"Đại ca, nhà chúng ta cũng là một trong tám nhà lớn ở thủ đô, nhà họ Dương muốn khai chiến, chẳng lẽ chúng ta sẽ thua?"
"Anh không có ý đó, là anh cảm thấy không cần thiết phải làm như thế."
Nhìn hai đứa con trai mình đang tranh luận, Hoài Viễn Sơn liếc nhìn lão đại một cái, trong lòng thở dài, mặc dù hiện tại lão đại đi nhanh hơn lão nhị, cũng ổn hơn lão nhị, nhưng hắn biết, đời này của lão đại cũng chỉ có thể tiến thêm một bước, bởi vì lão đại không có cái loại dũng khí can đảm tiến về phía trước.
Người bình thường có thể nói chính trị, có thể nói toàn cục, có thể nói được mất, thế nhưng trước mặt nguyên tắc thị phi rõ ràng, phải có một trái tim thuần túy, nếu như sợ đầu sợ đuôi, làm sao hắn có thể đưa nhà họ Hoài đi tới một bước này.
Nhà họ Hoài có thể có được huy hoàng như bây giờ, dựa vào cái gì?Dựa vào chuyện trước đây hắn dẫn theo một đám lão huynh đệ một đao một thương đánh ra, dựa vào việc kiên trì nguyên tắcphải trái rõ ràng.
"Lão nhị, dẫn theo người của con đi tới chỗ Lão Tằng đi, bạn và bạn gái của Phương tiểu hữu đều ở bên kia, nhớ kỹ nhất định phải bảo vệ an toàn của các cô ấy, tuyệt đối không thể bọn họ bị người nhà họ Dương dẫn đi."
Hoài Viễn Sơn đã có quyết định, từ trong miệng Tằng Nghiễm Nam hắn đã biết đại khái tiến trình, mà đoán chừng nhà họ Dương bên kia rất nhanh cũng sẽ hiểu rõ tất cả những chuyện đã trải qua, đến lúc đó tất nhiên sẽ ra tay đối phó bạn gái của Phương tiểu hữu, cho nên hắn mới có sắp xếp như vậy.
"Vâng!"
Lão nhị nhà họ Hoài nghiêm túc gật đầu, xoay người liền rời đi, mà lão đại nhà họ Hoài cũng biếtnếu lão gia tử nhà mình đã quyết định vậy không có khả năng sửa lại, về điểm này nhà họ Hoài cũng giống như nhà họ Dương, đó chính là nhà lão gia tử có quyền uy vô thượng.
Dù sao, nhà họ Dương giống như nhà họ Hoài đều huy hoàng lên ở thế hệ lão gia tử, trước đây chẳng qua đều là gia đình dân chúng bình thường, cái này cũng giống như một số hoàng đế thời cổ đại vậy, có quyền uyvô thượng.
Hoài Viễn Sơn phân phó phía dưới, tứ hợp viện bên kia hắn không phái người tới, bởi vì hắn đã chuẩn bị tự mình đi qua.
"Lão đại, chuẩn bị xe, đi tứ hợp viện của nhà họ Dương kia."
Hầu như ngay trong nháy mắt khi Hoài Viễn Sơn ngồi lên xe,rốt cục thì nhà họ Dương bên kia cũng nhận được tin tức xác thực.
"Hàng xóm cách vách bên tứ hợp viện có đi qua nhìn trộm, nói rằng trong viện toàn là người chết, mà chỉ có một chàng thanh niên đứng ở nơi đó, sợ rằng Thiên Thiên là dữ nhiều lành ít, mặt khác từ trong miệng mấy tên tay sai của Thiên Thiên còn chưa quay về viện chúng con biết được, ngày hôm nay Thiên Thiên coi trọng một cô bé, rất có thể lần này gặp chuyện không may có quan hệ với cô gái kia."
Dương lão gia tử vẫn ngồi trên ghế trực tiếp từ trên ghế đứng lên, bởi vì kích động mà cả người đều có chút bất ổn, người nhà họ Dương thấy thế liền vội vàng tiến lên đỡ, nếu như lão gia tử xảy ra vấn đề gì, vậy nhà họ Dương bọn họ xong rồi.
"Ai làm thương tổn Tiểu Thiên, tôi sẽ bắt người đó đền mạng!"
"Cha yên tâm, con đã sắp xếp người đi xử lý."
"Cha tự mình đi, cha muốn đích thân đi báo thù cho Tiểu Thiên, mặt khác bắt cô gái đó lại cho cha, không phải Tiểu Thiên thích cô gái đó sao, nếu như Tiểu Thiên đã chết thật rồi, vậy hãy để cho cô ấy đi chôn cùng."
Trên mặt Dương lão gia tử có vẻ âm tàn, cháu trai là bảo bối duy nhất của hắn, cháu mình xảy ra chuyện, vậy tất cả mọi người phải chôn cùng với cháu trai hắn.
...
Tứ hợp viện!
Phương Minh vẫn ngồi ở chỗ kia, mà sau khi Trương Thiến Thiến phát tiết xong, cuối cùng cũng đã khôi phục tâm tình, cũng đổi lại một bộ quần áo, mà dưới sự trấn an của cô ấy, tinh thần đã tan rã của mấy cô gái khác cuối cùng cũng có dấu hiệu khôi phục một chút, chí ít không còn vẻ chết lặng đợi trong phòng bất động.
"Ân công, chúng ta rời khỏi nơi này đi, bằng không đợi khi thế lực sau lưng ác ma kia đi tìm đến, đến lúc đó sẽ không đi được."
Một tháng này, Trương Thiến Thiến cũng đã biết thân phận của ác ma kia, gia tộc hiển hách như vậy, căn bản không phải mấy người dân thường bọn họ có thể chống cự.
"Làm gì phải đi?"
Phương Minh cười cười, nếu như muốn đi thì cậu đã đi từ sớm rồi, mấy người ở bên ngoài đó làm sao có thể ngăn được cậu, cậu không đi, chính là đang đợi người nhà họ Dương qua đây, cũng là cậu cố ý khiến người ở phía ngoài đi vào thấy tình huống bên trong, tiện để cho bọn họ truyền tin tức này về nhà họ Dương.
Đi bây giờ, Phương Minh có nắm chắc cuối cùng nhà họ Dương không dám gây khó khăn cho cậu, thế nhưng về phần Trương Thiến Thiến chúng nữ, sợ rằng nhà họ Dương sẽ không bỏ qua, bởi vì nhà họ Dương cũng muốn phát tiết lửa giận, không thể trêu vào mình cũng chỉ có thể dồn hết lửa giận lên người đám Trương Thiến Thiến.
"Đợi tại viện sau đi, một lát nữa khi nào đi tôi sẽ gọi cô."
Phương Minh cho Trương Thiến Thiến một ánh mắt khích lệ, Trương Thiến Thiến gật đầu, dù sao thì đã như vậy, cô ấy cũng không còn gì để sợ hãi nữa, cùng lắm cũng chỉ là chết mà thôi.
...
Sau nửa giờ, từng chiếc xe đen lái vào trong khu vực này, rất nhiều nhân mã từ trên xe bước xuống, những người này vừa xuống xe lập tức bao vây chặt bốn phía xung quanh tứ hợp viện này, không cho phép bất kỳ người nào tới gần cùng rời khỏi.
Cùng lúc đó, hai chiếc có biển số xe đặc thù ngừng lại, Dương An Thuận được người nhà họ Dương nâng đỡ xuống xe, theo Dương An Thuận đến, xung quanh càng xuất hiện không ít người đàn ông mặc tây trang đeo kính râm.
Những thứ này, đều lànhân mã tinh nhuệnhà họ Dương bồi dưỡng ra được, thuộc về đội tự vệ tư nhân của Dương An Thuận.
"Tiểu Thiên đâu rồi, mau nói cho tôi biết Tiểu Thiên ở nơi nào?"
Trên mặt Dương An Thuận lộ ra vẻ lo lắng, tứ hợp viện này đương nhiên hắn rất quen thuộc, là nơi hắn đã mua khi hắn vào thủ đô lúc trước, người nhà họ Dương ở chỗ này tới hơn vài chục năm, chỉ là sau đó theo thân phận và địa vị tăng cao, lúc này mới chuyển nhà tới biệt thự trên núi bên kia.
"Lão gia tử, cha đừng có gấp, để chúng con phái người vào thăm dò trước."
"Thăm dò cái gì?Hiện tại cha muốn đi vào ngay, có nhiều người như vậy ở đây, chẳng lẽ còn lo người ta có thể làm cha bị thương sao?"
Dương An Thuận trừng mắt liếc con của mình, cất bước đi về phía cửa lớn tứ hợp viện, chỉ là không đợi đến hắn bước vào cửa, cách đó không xa đột nhiên có tiếng xe truyền tới, ngay sau đó mấy chiếc xe tải lớn đập vào mắt mọi người.
"Đây là... Xe nhà họ Hoài?"
Lúc người của Dương An Thuận thấy mấy chiếc xe tải này đi tới đã sửng sốt một chút, cùng là một trong tám nhà lớn ở thủ đô, nhà họ Dương cũng không xa lạ gì đối với tài sản của nhà họ Hoài, đương nhiên cũng nhận ra đây là đội bảo vệ của nhà họ Hoài.
"Dương lão đệ, ngày thường ngay cả cửa lớn ông không cũng không bước ra một bước, thế nào hôm nay đột nhiên lại rời khỏi nhà thế?"
Hoài Viễn Sơn từ xe xuống tới, cười ha hả nhìn về phía Dương An Thuận,biểu tình trên mặt Dương An Thuận lại không xuất hiện một tia biến hóa nào, hắn và Hoài Viễn Sơn khác biệt, Hoài Viễn Sơn là võ mà hắn là văn, hai người ở hệ thống khác nhau, nhà họ Dương cùng nhà họ Hoài cũng không có quan hệ gì nhiều, trước đây khi hai người tại vị đều không liên lạc bao nhiêu, chớ nói chi hiện tại đã lui xuống nhiều năm như vậy.
"Hoài Tham đếntứ hợp viện của nhà họ Dương tôi chẳng lẽ là có việc công gì?"
Dương An Thuận mở miệng, trước khi Hoài Viễn Sơn lui xuống đã là tham mưu, cho nên Dương An Thuận trực tiếp dùng xưng hô trước kia.
Nghe thấy những lời Dương An Thuận nói, Hoài Viễn Sơn cười cười đáp: "Cũng không có gì, chính là nghe người ta hội báo nơi này có tiếng súng xuất hiện, vừa vặn con tôi bây giờ đang phụ trách công việc bảo vệ an ninh thủ đô, dĩ nhiên là muốn đến xem."
"Đúng không, chẳng qua tứ hợp viện này là nhà họ Dương tôi, chuyện xảy ra trong tứ hợp viện là việc riêng của nhà họ Dương tôi, cũng không nhọc đến nhà họ Hoài các người phí tâm."
"Vậy không được, thủ đô là trọng địa, tất nhiên lão đại nhà tôi muốn công sự công bạn, bằng không thế nào xứng đáng với quần áo trên người, đến lúc đó làm sao có thể bàn giao với cấp trên?"
Dương An Thuận híp đôi mắt già nua, tuy rằng hắn đang rất lo lắng, nhưng rốt cuộc là một người tinh ranh, khi nghe đến đó cũng liền biết lúc này nhà họ Hoài là nhất định phải tới nhúng một tay, nói cách khác có khả năng rất lớn chuyện lần này có quan hệ với nhà họ Hoài.
"Rất tốt, nhà họ Hoài các người muốn xem vậy thì xem."
Dương An Thuận không tiếp tục dây dưa với Hoài Viễn Sơn, mà là dẫn theo đội tự vệ của mình muốn xông vào tứ hợp viện, nhưng mà Hoài Viễn Sơn bên kia cũng vung tay lên, những người đàn ông vừa xuống từ xe tải phía sau kia cũng vọt lên, giằng co với đội bảo vệ của nhà họ Dương.
"Hoài Viễn Sơn, rốt cục ông có ý gì, chẳng lẽ lần này là ông làm hại Tiểu Thiênnhà tôi?"
"Cái gì gọi là hại, cháu trai ông làm bao nhiêu chuyện thương thiên hại lý lẽ nào trong lòng ông không rõ ràng sao?Lời nói không dễ nghe một chút, dạng người như cháu trai ông, nên chết từsớm rồi."
Hoài Viễn Sơn cũng trực tiếp quay qua mắnglại, Dương An Thuận nghe nói như thế cả người đều bị chọc tức tới muốn nổ.
"Hoài Viễn Sơn, ông thật sự cho rằng nhà họ Dương tôi sợ ông sao, ông có bản lãnh liền tiến lên nữa một bước thử xem?"
"Lão tử liền lên trước thì làm sao nào?ông một cáitrứng mềm (1) còn dám uy hiếp tôi, trước đây khi tôi liều mạng đánh lũ quỷ Nhật Bản, ông con mẹ nó còn trốn ở trong hầm ngầm không dám ra ngoài kia."
(1) Trứng mềm: người không đủ năng lực
Hoài Viễn Sơn cùng Dương An Thuận đối mặt, nhân mã hai phe cũng đối chọi gay gắt, mà giờ khắc này cách đó không xa nơi, vẻ mặt Lăng Cương tràn đầy lo lắng, ở bên cạnh hắn cũng có không ít thuộc hạ.
"Cục trưởng, làm sao bây giờ, nhà họ Dương cùng nhà họ Hoài đối mặt, chúng ta nên hiện thân hay không hiện thân?"
Nghe cấp dưới hội báo, Lăng Cương cũng cảm thấy đau cả đầu, lúc trước nhận được người báo cảnh sát nói trong tứ hợp viện nhà họ Dương có tiếng súng, hắn liền lập tức dẫn theo người tới, dù sao việc nổ súng ở thủ đô còn có khả năng dính đến nhà họ Dương, này tuyệt đối không phải chuyện nhỏ, với tư cách là lãnh đạo trị an cai quản khu này, nhất định hắn phải trình diệntrước tiên.
Thế nhưng khiến Lăng Cương không nghĩ tới là, người nhà họ Dương sẽ đến nhanh như vậy, hơn nữa còn là vị lão gia kia nhà họ Dương tự mình xuất động, này còn chưa tính, vậy mà nhà họ Hoài lại cũng quấn vào trong đó, ngay cả Hoài Viễn Sơn cũng đích thân tới.
Nhà họ Dương cùng nhà họ Hoài đều một trong tám nhà lớn ở thủ đô, nếu như hai nhà này trực tiếp nổ súng, người lãnh đạo trị an là hắn tuyệt đối cũng sẽ bị vấn trách đấy, không chỉ miễn chức, đoán chừng còn phải truy cứu trách nhiệm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận