Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 445: Hải vực ma quỷ

Chương 445: Hải vực ma quỷ
Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Nguyệt Ẩn Các
------------------
Thuộc hạ của Tang Cẩu vọt vào buồng nhỏ trên tàu, nhưng khi hắn nhìn thấy tình huống bên trong khoang thuyền cũng trợn tròn mắt. Lão đại giống như chó chết nằm trên mặt đất, còn đồng bọn của hắn cũng đều ngã trái ngã phải nằm trên mặt đất kêu rên.
Xảy ra chuyện gì?
Tên thủ hạ này trong chốc lát đều quên hết mục đích hắn đến đây để làm gì, cả người cứ đứng ngây ngốc ở nơi đó.
Nhưng mà chỉ có hắn ngây ngốc, còn Phương Minh không có ngẩn người, khi nghe đối phương nói đến hải vực ma quỷ, hai mắt sáng lên trực tiếp rời khỏi căn buồng nhỏ đi thẳng lên boong thuyền.
"Ngươi..."
Tên thủ hạ của Tang Cẩu nhìn Phương Minh đi ra, muốn ngăn cản, bất quá khi Phương Minh quét mắt nhìn qua, hắn liền ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Lúc này sắc trời đã ảm đạm, tầm nhìn ngoài khơi chưa tới ba mươi mét, còn ở phía trước cũng xuất hiện một lớp sương mù màu trắng dày đặc, mà sương mù dày đặc này thoạt nhìn còn đang không ngừng lan rộng ra, phảng phất là muốn nuốt chửng cả khu vực này.
"Ngươi mới vừa nói hải vực ma quỷ là có ý gì?" nhìn đám sương mù dày đặc phía trước, Phương Minh xoay người lại hỏi tên thủ hạ của Tang Cẩu.
"Hải vực Ma là cách gọi mà những người đi biển như chúng ta gọi khu vực biển bị đám sương mù này bao phủ, bởi vì tất cả những con thuyền lái vào đám sương mù này , đều sẽ biến mất một cách thần bí, hoặc là chính là thuyền viên trên thuyền đều mất tích, chỉ còn lại một chiếc thuyền không."
Giọng nói của tên thủ hạ của Tang Cẩu có chút sợ hãi, còn Phương Minh cũng nhíu mày lại, giữa thành phố S và Hương Giang có một khu vực quỷ dị như thế, tại sao không có một chút tin tức nào, trừ phi có người cố ý phong tỏa tin tức.
"Các người trước đây chưa từng gặp qua? " Phương Minh hỏi tiếp.
"Trước đây chúng ta cũng đã gặp qua hải vực ma quỷ, hơn nữa Tang ca luôn kêu chúng ta lái tàu qua hải vực ma quỷ, bởi vì tàu của hải quan tuần tra cũng không dám chạy đến hải vực ma quỷ, bất quá mỗi một lần tới gần hải vực ma quỷ, Tang ca đều sẽ kêu chúng ta chạy tới buồng nhỏ trên tàu, trên boong tàu chỉ có một mình hắn, cho nên Tang ca dùng biện pháp gì để con thuyền vượt qua hải vực, chúng ta cũng không biết."
Thủ hạ của Tang Cẩu lúc nói lời này cũng đồng thời liếc nhìn bên trong khoang thuyền, ý của hắn trong lời nói rất rõ ràng rồi, Tang Cẩu bị Phương Minh đánh bất tỉnh, vậy bây giờ sẽ không có người nói cho bọn họ biết làm sao để vượt qua hải vực ma quỷ này rồi.
Phương Minh không phản ứng với những gì thủ hạ của Tang Cẩu nói, chỉ nhìn chằm chằm sương mù dày đặc trước mặt, trực giác nói cho hắn biết, đám sương mù dày đặc này không đơn giản.
Con thuyền tiếp tục tiến lên, không lâu sau đã lái đến khu vực sương mù dày đặc, thấy cả người lạnh buốt, thủ hạ của Tang Cẩu không kềm được run lên cầm cập.
Phương Minh xoay người trở lại buồng nhỏ trên tàu, trực tiếp kéo Tang Cẩu lên trên boong thuyền, phần lớn thủ hạ của Tang Cẩu đều đang nằm trên mặt đất, còn lại một vài tên thì đang ở trong phòng điều khiển, cho nên cũng không biết chuyện xảy ra trong buồng nhỏ.
"Làm hắn tỉnh lại đi."
Sau khi thủ hạ của Tang Cẩu nghe Phương Minh nói, vội vã ngồi xổm người xuống, cẩn thận lay động thân thể của Tang Cẩu,"Tang ca, tỉnh lại đi, tỉnh lại đi."
Nhìn thấy đối phương động tác nhẹ nhàng, Phương Minh trực tiếp đạp một cước, đá tên thủ hạ văng ra xa, sau đó hắn đi tới trước mặt Tang Cẩu, nhấc chân dẫm mạnh xuống cánh tay của Tang Cẩu.
Đau đớn bất ngờ làm cho Tang Cẩu đang hôn mê thì tỉnh lại, mở mắt nhìn thấy Phương Minh đang từ trên cao nhìn xuống hắn, Tang Cẩu đầu tiên là sửng sốt một chút, lập tức trên mặt lộ ra vẻ hung ác.
"Ngươi trước tiên hãy nói cho ta biết là sao để vượt qua tình cảnh này, nếu không ta quăng ngươi xuống biển làm mồi cho cá."
Nghe Phương Minh nói vậy, mặt Tang Cẩu liền biến sắc, vẻ hung ác trên mặt biến mất,"Ngươi muốn làm gì?"
"Nói đi, hải vực ma quỷ này là cái gì?"
Nghe Phương Minh nhắc đến hải vực ma quỷ, Tang Cẩu quay đầu liếc nhìn phía trước, khi thấy phía trước sương mù dày đặc bao phủ, trên mặt lộ ra vẻ kích động.
"Haha, hải vực ma quỷ, trừ ta ra không có ai có thể sống sót mà đi ra ngoài, ngươi nếu không muốn chết, hãy mau để cho ta đứng lên."
Giờ khắc này Tang Cẩu không còn sợ hãi đứng lên, bởi vì hắn thấy, trừ phi tên Tần Minh này muốn chết, nếu không thì phải biết lúc này nên làm như thế nào, mà hắn cũng có tự tin này.
Hảu vực ma quỷ là tài sản riêng của hắn, trước đây hắn chỉ là một tên côn đồ.
Chính bởi vì hải vực ma quỷ nên hắn mới buôn lậu kiếm sống, bởi vì chỉ có hắn mới có thể đưa đội thuyền vượt qua hải vực ma quỷ.
Cũng chính bởi vì nguyên nhân này, chỉ trong mười năm ngắn ngủi hắn từ một tên côn đồ bò đến vị trí lão đại của một băng đảng buôn lậu, hơn nữa bởi vì hải vực ma quỷ nên trong tập đoàn địa vị của hắn cũng đứng đầu, người nào cũng phải chia cho hắn ba phần.
Nhưng mà lần này Tang Cẩu nghĩ sai rồi, đáp lại hắn là một cú đá nặng nề của Phương Minh, dùng lòng bàn chân nghiền nát đùi của Tang Cẩu, Tang Cẩu đau đến mức mặt nổi đầy gân xanh, hai tròng mắt lồi hẳn ra giống như sắp lọt ra ngoài.
"Bây giờ nói chưa?"
Mấy giây sau đó, Phương Minh buông chân ra, chậm rãi hỏi, đối với loại người như Tang Cẩu hắn dùng thủ đoạn mà không chút áy náy.
"Ta nói... Ta nói."
Tang Cẩu lúc này đây không hề ngang ngược, hắn đã hiểu, người trước mắt này chính là một kẻ tàn nhẫn, nếu như hắn còn không nói, tiếp theo sẽ thảm hại hơn.
"Mỗi một lần đội thuyền tiến vào hải vực ma quỷ, ta đều sẽ đem đồ chuẩn bị sẵn ra, đến lúc đó chỉ phải đặt ở trên boong thuyền là được rồi."
Nghe Tang Cẩu nói, con ngươi của Phương Minh co rút lại một chút, hắn nhanh chóng biết được Tang Cẩu chuẩn bị thứ gì rồi, đó là hai thùng sắt được bịt kín, bên trong đựng toàn máu tươi.
Máu trong hai cái thùng sắt này không phải là máu gà cũng không phải máu vịt, mà là máu người, là Tang Cẩu chuẩn bị trước khi rời bến, hai thùng này có khoảng hơn 50 lít máu, là hắn mua với giá cao trên chợ đen.
Hơn 50 lít máu này cũng chính là máu được rút ra từ thân thể người và dự trữ không quá ba ngày, cho nên tốn của hắn hơn 20 vạn, dĩ nhiên, so sánh với lợi nhuận kiếm được từ buôn lậu và nhập cư trái phép chẳng đáng là bao
Mỗi một lần đến hải vực ma quỷ, Tang Cẩu liền đem hai thùng huyết dịch này mở ra sau đó đặt ở trên boong thuyền, rồi không cần làm gì nữa, chỉ cần lẳng lặng cùng đội thuyền lái qua hải vực ma quỷ là được.
Nghe Tang Cẩu nói, Phương Minh trên mặt xuất hiện vẻ suy tư, Tang Cẩu tất nhiên là không có nói cặn kẽ rõ ràng, nhưng đại thể chắc là không có sai.
Dựa vào hai thùng máu này có thể an ổn vượt qua hải vực ma quỷ?
Trong lúc Phương Minh đang suy tính, đội thuyền đã là lái vào đám sương mù dày đặc, khi tiến vào sương mù dày đặc, toàn bộ nhiệt độ đột nhiên giảm xuống vài độ, Tang Cẩu đang nằm trên boong không nhịn được sợ run lên.
Phương Minh không nói tiếng nào, chỉ yên lặng đứng ở nơi đó, ánh mắt nhìn xuyên qua sương mù, đáng tiếc sương mù quá dày đặc, căn bản là không cách nào thấy rõ chuyện gì đang xảy ra trong sương mù, nếu như lúc này phía trước có đội thuyền lái ngược lại, vậy tất nhiên trăm phần trăm sẽ đụng phải.
Dựa theo Tang Cẩu giao phó, diện tích của hải vực ma quỷ không lớn, thông thường đội thuyền mất khoảng ba giờ là có thể lái ra, bất quá sau nửa giờ, Phương Minh vẫn nhìn chăm chăm vào hai thùng máu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận