Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 963: Biến hóa của phân thân (2)

Chương 963: Biến hóa của phân thân (2)
Chẳng qua đúng lúc này, có một người trẻ tuổi vội vội vàng vàng chạy vào, hô lên: "Cha, không tốt, trấn trên đã xảy ra chuyện lớn, quỷ khí của hơn phân nửa thôn trang đang không ngừng hội tụ lại tại một chỗ."
"Con nói cái gì?"
Dương Thiên Hòa nghe thấy những lời con trai mình nói, sắc mặt cũng biến hóa một chút, ở cõi âm có một định luật mà tất cả quỷ hồn đều biết, đó chính là nếu muốn dẫn động quỷ khí của cõi âm tối thiểu phải có cảnh giới Tứ phẩm, nhưng cho dù là cảnh giới Tứ phẩm nhiều nhất cũng chỉ có thể dẫn động quỷ khí trong vòng trăm mét, cảnh giới Ngũ phẩm có thể dẫn động quỷ khí trong phạm vi một km, duy chỉ có cảnh giới Lục phẩm mới có thể dẫn động quỷ khí trong phương viên vạn dặm.
Thanh Hà trấn có chiều dài vạn mét, có thể dẫn động hơn phân nửa quỷ khí của trấn cũng chính là quỷ khí trong phương viên vạn dặm, mà đây là chuyện chỉ có cường giả Lục phẩm mới có thể làm được, tại sao Thanh Hà trấn của bọn họ có thể có cường giả cấp bậc này xuất hiện?
"Trấn chủ Dương, tôi nghĩ có thể là có đại nhân nào đó đi ngang qua nơi đây cũng nên."
"Tôi cũng nghĩ tới khả năng này, chẳng qua cho dù tình huống là như thế nào nhưng hẳn chúng ta vẫn nên chạy tới ngay thì hơn."
Nghe lên tiếng nghị luận của đám thuộc hạ trước mắt, Dương Thiên Hòa gật đầu, đoàn người lập tức nhanh chóng rời khỏi phủ đệ đi về phía quỷ khí đang hội tụ lại kia.
...
"Không tốt, động tĩnh này hơi lớn, sợ rằng sẽ hấp dẫn mấy quỷ hồn mạnh mẽ đến đây."
Cảm thụ được quỷ khí càng lúc càng nồng nặc, Lưu Nguyệt cũng hơi nhíu mày, nếu tính toán theo lợi ích của bản thân, chuyện anh ta phải làm ngay lúc này chính là lập tức rời khỏi thôn xóm.
Bởi vì quỷ khí trên người anh ta chỉ có thể lừa dối quỷ hồn cấp thấp, mà chắc chắn những quỷ hồn mạnh mẽ kia sẽ nhìn ra sơ hở, một khi bại lộ thân phận hậu hoạn vô cùng.
Chẳng qua, Lưu Nguyệt lại không làm như vậy mà ngược lại, anh ta lấy một cái ghế ra ngồi ngay trước của phòng Phương Minh, sau đó cầm lấy hoa quả khô của cõi âm có chút giống với hạt dưa của dương gian, bắt đầu cắn.
Thời gian nửa nén hương trôi qua, lỗ tai Lưu Nguyệt hơi rung rung một chút, mà nơi cuối tầm mắt của anh ta cũng xuất hiện mấy bóng người.
"Đại... Đại nhân, mấy người trấn chủ Dương đến."
Cù Trì Bằng là người đầu tiên vội vội vàng vàng chạy tới, khi còn ở dương gian hắn là một người tinh ranh, sau khi tới cõi âm lại càng biết rõ bản thân phải xưng hô với mấy người cầm quyền cấp hai này như thế nào, đó chính là nhất định phải xóa bỏ chữ phó kia đi.
Lưu Nguyệt vẫn duy trì tư thái thoải mái cắn quả khô, không có bất kỳ biểu thị gì.
Đám người Dương Thiên Hòa đi tới trước làng, sau khi thấy Lưu Nguyệt ngồi trước cửa phòng, tròng mắt tất cả đều co rút lại một chút, trên mặt lộ ra vẻ cung kính, Dương Thiên Hòa càng đi lên một bước, cung kính nói: "Kính chào đại nhân."
Quỷ khí trên người Lưu Nguyệt nồng đậm như vậy, chỉ liếc mắt một cái Dương Thiên Hòa đã hiểu vị này là một cường giả Ngũ phẩm.
Toàn bộ quận thành, số cường giả Ngũ phẩm chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, trong đó phủ quận trưởng có ba người, phủ của anh rể của mình cũng chính là phủ thành chủ cũng có ba người, ba người còn lại thì tới từ những gia tộc lớn trong quận thành. Thế nhưng vị này lại lạ mặt vô cùng, chẳng lẽ không phải cường giả Ngũ phẩm của bản quận hay sao?
Lưu Nguyệt lạnh lùng quét mắt liếc đám người Dương Thiên Hòa một cái, vẫn không nói một lời, chẳng qua ánh mắt này khiến đám người Dương Thiên Hòa cảm thấy áp lực lớn lao.
"Đại nhân, chúng tôi là nhân viên trong phủ trấn chủ của bổn trấn, tôi là phó trấn chủ của bổn trấn, nghe được hội báo quỷ khí của trấn trên có dị động cho nên đến đây tra xét." Dương Thiên Hòa chưng ra vẻ mặt tươi cười nói: "Không biết quỷ khí này là…?"
"Các ngươi đều mù rồi sao? Không nhìn thấy những quỷ khí này đã hội tụ đến nơi nào sao?"
Cuối cùng Lưu Nguyệt cũng đáp lời, mà nghe thấy những lời Lưu Nguyệt nói, đám người Dương Thiên Hòa nhìn về phía phòng trước mắt, cảm thụ được tất cả quỷ khí đều dũng mãnh lao vào bên trong căn phòng này, lại liên tưởng đến một vị cường giả Ngũ phẩm canh giữ ở cửa, thân thể mấy người không tự chủ được đều hơi run lên một hồi.
Bên trong căn phòng này chỉ sợ là cường giả Lục phẩm, đó là tồn tại tương đương với quận trưởng đại nhân đấy!
Dương Thiên Hòa còn tốt một chút, dù sao anh rể của hắn cũng là thành chủ, mặc dù không được như quận trưởng nhưng suy cho cùng cũng có thể coi là người đã thấy nhân vật lớn. Thế nhưng tâm tính của mấy người khác lại không vững vàng như vậy, đối với bọn hắn quận trưởng là nhân vật lớn cao cao tại thượng.
"Dám... Xin hỏi phòng trong là vị đại nhân nào?" Dương Thiên Hòa kiên trì hỏi.
Vậy mà, đáp lại hắn chỉ có một ánh mắt khinh thường của Lưu Nguyệt.
Ánh mắt khinh thường này của Lưu Nguyệt bộc lộ ra ngoài lập tức khiến mồ hôi lạnh của Dương Thiên Hòa rơi xuống như mưa.
Lúc này hắn mới phát hiện bản thân mình có chút vượt quá.
Phòng trong là cường giả Lục phẩm không thể nghi ngờ, mà cường giả tầng thứ này nào phải bản thân mình đủ khả năng hỏi thăm tục danh?
"Là tiểu nhân lỗ mãng, chỉ là không biết đại nhân đến trấn của tôi là vì…?"
Dương Thiên Hòa bật người xin lỗi, mà Cù Trì Bằng đang đứng bên cạnh thấy biểu hiện của Dương Thiên Hòa, đôi mắt già nua lại sáng ngời, hắn biết Dương Thiên Hòa, là nhân vật thực quyền của trấn trên, đối phương đã từng có ý đồ đối với con gái của hắn. Dù sao thì nếu xét vẻ bề ngoài, quả thật con gái mình không kém chút nào.
Nhưng thứ nhất là Dương Thiên Hòa đã không còn trẻ nữa, hơn nữa lại còn có năm sáu tiểu thiếp, lại thêm con gái mình mang trong người tư tưởng của người hiện đại, cho dù bao nhiêu năm sống ở cõi âm đã khiến con gái mình có thể chấp nhận chuyện làm thiếp cho người khác, nhưng người kia cũng phải là thanh niên tài tuấn mới được.
Trước đây hắn đã nịnh bợ Dương Thiên Hòa không ít vì muốn đối phương làm một hộ tịch cõi âm cho mình, nhưng Dương Thiên Hòa vẫn mượn lý do chuyện này không dễ làm để từ chối, trên thực tế chỉ là vì hắn chờ mình cùng con gái khuất phục hắn.
Ngay cả Dương Thiên Hòa mà còn cung kính với vị đại nhân này như thế, xem ra lần này mình nịnh bợ đúng rồi.
Lưu Nguyệt vẫn không đáp lời, không phải anh ta cố ý cao ngạo mà là vì anh ta phát hiện, khi anh ta không đáp lời, đám người trước mắt kia ngược lại sẽ tự động đưa ra một đáp án, nếu đã vậy anh ta chỉ cần tiếp tục giả bộ lạnh lẽo cô quạnh là được rồi.
Mặc dù không được đáp lại nhưng trên mặt Dương Thiên Hòa vẫn phải mang theo dáng tươi cười, chẳng còn cách nào khác, đây là do thực lực chênh lệch mang tới, cũng giống như khi đám quỷ dân đối mặt với hắn vậy.
Trong lúc nhất thời, cả khu vực trước phòng lâm vào yên lặng, bầu không khí trở nên có chút lúng túng.
Lưu Nguyệt vẫn tự mình cắn hạt dưa, đám người Dương Thiên Hòa kia thì đi cũng không được mà không đi cũng không được, trong lúc nhất thời lâm vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan.
"Cái kia… Trấn chủ Dương, hai vị đại nhân này tới đây là vì coi trọng con gái của tôi, hai vị đại nhân nói con gái của tôi thông minh nhu thuận, dự định thu làm người hầu."
Cù Trì Bằng mở miệng, lúc nói lời này trong lòng hắn cũng hồi hộp vô cùng, hắn đang đánh cuộc, đánh cuộc đại nhân trước mắt này sẽ không vạch trần hắn.
Dù thế nào đi nữa, con gái mình cũng là cô gái xinh đẹp, cho dù hai vị đại nhân này không có ý định nhận con gái mình làm tiểu thiếp, nhưng hẳn sẽ không đến mức cự tuyệt chuyện thu con bé làm một người hầu, đúng không?
Cù Trì Bằng cũng đã thông suốt rồi, cũng rõ ràng hai vị đại nhân này tuyệt đối là tồn tại cấp bậc quận trưởng, con gái mình có thể làm người hầu cho đại nhân cấp bậc như vậy cũng không mất mặt, có một câu cổ ngữ là “trước cửa Tể tướng quan nhất phẩm” (1).
(1) Trước cửa Tể tướng quan nhất phẩm: có thể hiểu nôm na là người gác cổng nhà Tể tướng cũng ngang với quan nhất phẩm.
Cho dù là những quan viên bình thường cũng không dám thờ ở với người gác cổng nhà Tể tướng.
Là một doanh nhân gây dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng, Cù Trì Bằng đã trải qua một thời đại tương đối hỗn loạn, hắn đã gặp rất nhiều người thân thiết với lãnh đạo thăng tiến nhanh chóng như tên lửa.
Thư ký, tài xế, nhất là người sau, thậm chí còn chưa thể tính đã vào biên chế chính thức nhưng chỉ cần được lãnh đạo nhìn trúng, sau khi lãnh đạo thăng chức những tài xế này cũng thuận theo trở thành lãnh đạo của một bộ, về phần thư ký lại càng không cần phải nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận