Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 834: Đến nhà họ Phương

Chương 834: Đến nhà họ Phương
Cuối năm sắp tới, gió Bắc vẫn lạnh lẽo như lúc trước, một trận tuyết lớn lặng yên không tiếng động bao trùm cả vùng đất, tuyết trắng mênh mang, bao phủ một lớp áo bạc, rất nhiều khu du lịch đều vì tuyết đọng mà đóng cửa không chào đón du khách.
Thần Nông Giá, ở vào vùng phía Bắc Tây Nam Bộ, lấy Thần Nông thị nếm trên trăm cây thuốc, dạy dân trồng thảo mộc (1) mà có tên.
(1) Theo truyền thuyết, Thần Nông (hay còn được biết với tên Viêm Đế) sống cách đây khoảng 5.000 năm và là người đã dạy dân nghề làm ruộng, chế ra cày bừa và là người đầu tiên đã làm lễ Tịch Điền (còn gọi là lễ Thượng Điền, tổ chức sau khi gặt hái, thu hoạch mùa màng) hoặc Hạ Điền (lễ tổ chức trước khi gieo trồng)
Ở trong lòng người trong nước, đây là một mảnh đất đai thần bí, thậm chí còn có người cho rằng, Thần Nông Giá chính là một trong những nơi bắt nguồn của thủy tổ nhân loại, không chỉ bởi vì Thần Nông thị, quan trọng hơn chính là sau đó, các nhà khảo cổ học đã phát hiện nơi này còn có quỹ tích hoạt động của nhân loại, sớm hơn hẳn so với Thần Nông thị.
Đương nhiên, đối với rất nhiều bách tính đến nói, tin tức bọn họ nghe được nhiều nhất về Thần Nông Giá, chỉ sợ sẽ là dã nhân ở trong Thần Nông Giá, đây cũng là khu rừng có tin đồn nhiều dã nhân nhất ở trong cả nước.
Chẳng qua cũng không thiếu người cảm thấy đây chẳng qua là một loại thủ đoạn tuyên truyền khu du lịch Thần Nông Giá, bởi vì cho tới hôm nay vẫn chưa có ai thực sự từng gặp dã nhân trong Thần Nông Giá, thậm chí cũng không có bất kỳ báo đài nào từng đăng hình của dã nhân trong Thần Nông Giá.
Dã nhân trong Thần Nông Giá, giống như là một tồn tại trong truyền thuyết, mảnh khăn thần bí kia từ xưa tới nay vẫn chưa có người nào vạch trần.
Đương nhiên cũng chính bởi vì dã nhân rất thần bí, hàng năm trong nước đều có vô số kẻ yêu thám hiểm tìm đến Thần Nông Giá, hi vọng có thể tìm kiếm tung tích của dã nhân, có người vì thế còn bỏ mạng ở nơi đây, cũng có người bị mất tích ở nơi sâu trong Thần Nông Giá, chỉ có rất ít người có thể may mắn sống sót mà đi ra ngoài.
Nhưng cho dù là nhà thám hiểm có to gan hơn nữa, cũng sẽ không lựa chọn đi vào Thần Nông Giá lúc tuyết đang rơi này, bởi vì bọn họ biết làm vậy không khác gì chịu chết, có lẽ một bước chân bản thân sắp đạp lên không phải là tuyết, mà là một cái hố lớn bị che lấp.
Hố trời ở Thần Nông Giá, nổi danh không khác gì dã nhân ở Thần Nông Giá.
Mà giờ khắc này ở bên trong Thần Nông Giá ngập tuyết, có thêm một bóng người đang đi thẳng về phía trước, đây là một nam thanh niên, mà nếu như lúc này có người thấy dáng vẻ nam thanh niên này đi trên tuyết, nhất định sẽ chấn động vô cùng.
Mặc dù người thanh niên đang đạp lên trên mặt tuyết, nhưng điều quỷ dị là tại trên mặt tuyết mà cậu đi qua không hề để lại vết chân, cũng giống vậy, tuyết lớn ngập trời nhưng lại không hề có một bông tuyết nào rơi vào trên người của cậu, khi những hoa tuyết này bay xuống, phảng phất như đã cố ý bỏ sót người đàn ông này.
Đạp tuyết vô ngân!
Đối với rất nhiều kẻ yêu thích võ hiệp đến nói, thấy một màn như vậy chỉ sợ bọn họ sẽ nghĩ ngay tới một loại tồn tại trong truyền thuyết: Khinh công.
Bóng người này, dĩ nhiên chính là Phương Minh.
Đối với người thường đến nói, Thần Nông Giá rất thần bí, mà đối với người trong giới tu luyện đến nói, Thần Nông Giá cũng rất thần bí, không phải bởi vì người trong giới tu luyện không có bản lĩnh thăm dò Thần Nông Giá, mà là bởi vì bọn hắn không dám.
Thần Nông Giá, với tư cách là đại bản doanh của nhà họ Phương, gia tộc lớn nhất trong giới tu luyện, người trong giới tu luyện không được cho phép là không thể bước vào, bằng không sẽ bị khép tội cố ý rình mò bí ẩn của nhà họ Phương, một khi bị người nhà họ Phương phát hiện ra, sẽ mang đến cho mình rất nhiều phiền toái không cần thiết, thậm chí còn có thể mang đến phiền phức cho sư môn gia tộc sau lưng mình.
Dù sao, lửa giận của nhà họ Phương là thứ mà phần lớn thế lực không thể thừa nhận.
Sâu trong thần nông giá, con đường Phương Minh đi rất kỳ lạ, cũng không phải đi tới thẳng tắp, mà là mỗi lần đi qua một ngọn núi lớn đều cuộn một vòng, giăng khắp nơi, có đôi khi vừa xuất hiện ở phía Đông Thần Nông Giá, nhưng một hồi lại xuất hiện ở phía Tây Thần Nông Giá.
Mà sở dĩ Phương Minh đi như vậy, không phải là bởi vì cậu buồn chán nên đi loạn, mà là vì ở bên trong Thần Nông Giá này có một cái trận pháp tồn tại, trận pháp hộ sơn đến từ chính nhà họ Phương, trận pháp này trừ phi là cường giả Thiên Cấp, bằng không căn bản không thể cưỡng ép xông vào được, mà nếu như có cường giả Thiên Cấp dám mạnh mẽ xông tới, đương nhiên những trưởng lão kia của nhà họ Phương cũng sẽ không ngồi xem mặc kệ.
Sau nửa giờ, Phương Minh đi tới trước một ngọn núi lớn, ngọn núi lớn này không giống với những ngọn núi khác trong Thần Nông Giá, cũng không bị tuyết trắng bao trùm lại, so sánh với những ngọn núi bị tuyết trắng bao trùm xung quanh, ngọn núi này vẫn xanh ngắt như hành, cực kỳ rõ ràng.
Nhưng mà, nếu lúc này có người chụp ảnh trên bầu trời Thần Nông Giá, lại sẽ phát hiện căn bản là ngọn núi này không hề xuất hiện trong ảnh chụp, đây là một ngọn núi bị ngăn cách.
Ngọn núi không cao, nhưng kéo dài một mảnh, mà Phương Minh đứng ở chỗ này không bao lâu đã phát hiện có một cơn gió thổi đến, ở phía trước Phương Minh đột nhiên xuất hiện hai bóng người, hai bóng người trẻ tuổi.
"Trọng địa của nhà họ Phương, người tới là người phương nào?"
Hai người thanh niên trẻ tuổi này chính là đệ tử nhà họ Phương, có trách nhiệm bảo vệ sơn môn của nhà họ Phương, bọn họ đã nhận ra bóng dáng Phương Minh, chính là người đã đi ra từ trong trận pháp kia.
Ánh mắt của Phương Minh nhìn hai người trẻ tuổi này, chưa đủ ba mươi tuổi đã tu luyện tới cảnh giới Địa Cấp sơ kỳ, nếu như đặt trong giới tu luyện có thể coi như là thiên tài, nhưng bây giờ vẻn vẹn chỉ thủ vệ của nhà họ Phương, điều này khiến cậu không thể không cảm khái, thực lực của nhà họ Phương thực sự quá mạnh mẽ.
Kỳ thực điểm này là Phương Minh đã nghĩ lầm rồi, cho dù nhà họ Phương có mạnh mẽ hơn nữa, cũng không đến mức tùy tiện để một thiên tài Địa Cấp sơ kỳ làm người gác cửa, trên thực tế những người có trách nhiệm canh gác sơn môn này đều là đệ tử tinh anh của nhà họ Phương, mà canh gác sơn môn sẽ nhận được tích phân cống hiến tương ứng, dựa vào tích phân này bọn họ có thể tìm gia tộc trao đổi tài nguyên tu luyện tương ứng.
Nhà họ Phương, với tư cách là gia tộc lớn nhất trong giới tu luyện, sở dĩ có thể trường thịnh không suy cũng là vì dựa vào chế độ công bằng này, mỗi một đệ tử nhà họ Phương đều có một phần tài nguyên căn bản, nhưng chỉ vẻn vẹn dựa vào tài nguyên căn bản không thể để cho bọn họ trổ hết tài năng trong cùng thế hệ, bọn họ cần nhiều tài nguyên hơn, mà muốn đạt được nhiều tài nguyên hơn, cũng chỉ có cách thu hoạch tích phân cống hiến.
"Phương Minh."
Phương Minh nhàn nhạt trả lời, mà sau khi nghe thấy những lời Phương Minh nói, hai người đệ tử nhà họ Phương này sửng sốt một chút, bọn họ là người nhà họ Phương, đối với người cùng thế hệ trong nhà họ Phương đương nhiên cũng rất rõ ràng, người trước mắt này mang họ Phương, vậy nói rõ chính là người trong nhà, nhưng hai người lại có thể khẳng định, từ trước đây cho tới bây giờ bọn họ chưa từng thấy người trước mắt này, cũng chưa từng nghe qua cái tên này.
Trên thực tế, tin tức có liên quan tới Phương Minh, ở nhà họ Phương cũng chỉ có một số cao tầng nhà họ Phương mới biết được, mà Phương Chiến với tư cách là người đứng đầu một đời trẻ tuổi nhà họ Phương, trước đây thua ở trên tay Phương Minh, đương nhiên sau khi trở lại nhà họ Phương hẳn sẽ không trắng trợn tuyên truyền vấn đề này, điều này cũng dẫn tới những tin tức có liên quan tới Phương Minh, đối với phần lớn người nhà họ Phương đến nói vẫn là xa lạ.
"Cũng dám mạo xưng người của nhà họ Phương chúng ta, ta thấy ngươi là chán sống rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận