Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 1048: Vực chủ chiến (2)

Chương 1048: Vực chủ chiến (2)
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
--------------------
"Đám người Tây Vực kia có lẽ đã bị tẩy não một cách triệt để rồi, không ngờ có thể liều mạng như thế, thật sự là quá khó tin."
Trong doanh địa, trong một lều vải cách Tần Dương không xa một vị lão già gãy tay lẩm bẩm, hắn là cường giả Lục phẩm, khi còn đánh trên chiến trường lúc trước hắn đã bị một vị cường giả Lục phẩm tự bạo khiến một tay bị nổ thương, nếu không có đan dược nghịch thiên sợ rằng cái tay này của hắn không thể phục hồi như cũ.
"Rõ ràng chúng ta chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, nhưng hết lần này tới lần khác số lượng thương vong lại không nhỏ, hai bên bờ sông Vị Hà đã chất đầy xương trắng, không biết từ giờ tới khi trận chiến đấu này kết thúc còn có bao nhiêu người chết nữa đây."
"Lão phu chỉ không hiểu một điều, nếu chúng ta đã chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, vì sao Vực chủ không hạ lệnh để những đại nhân Thất phẩm kia toàn lực ra tay, nếu những đại nhân Thất phẩm kia toàn lực ra tay, Tây Vực căn bản không ngăn cản nổi, hoàn toàn có thể giết vào Vực thành Tây Vực chỉ trong một hai ngày mà chẳng cần phải bước từng bước chậm chạm như thế này."
Có cường giả bất mãn nói, về số lượng cường giả Thất phẩm, Nam Vực chiếm ưu thế tuyệt đối, nhưng hết lần này tới lần khác đại nhân Thất phẩm kia lại cứ không ra tay, ngược lại còn khiến bọn họ từng bước giết địch, xâm chiếm từng bước từng bước từng bước.
"Đúng vậy, nếu đám đại nhân Thất phẩm ra tay hẳn chiến cuộc đã thay đổi dễ như trở bàn tay, cũng không cần phải đánh lâu như vậy."
Oán trách thì oán giận, nhưng đám cường giả ở đây lại không dám vi phạm mệnh lệnh của Vực chủ, cứ tiếp tục dùng số lượng đầu người mà tiến về phía trước, sau ba ngày cuối cùng cũng có thể đánh tới cổng Vực thành Tây Vực.
Vực thành Tây Vực là một tòa thành được xây dựng trên sa mạc, bên ngoài thành bão cát ngập trời, cuồn cuộn nổi lên, thỉnh thoảng còn có gió xoáy xen lẫn, chẳng qua những điều này không thể tạo thành ảnh hưởng gì đối với đại quân Nam Vực, dù sao người kém nhất trong đại quân cũng đã là cường giả Ngũ phẩm.
Điểm khác biệt lớn nhất giữa Tây Vực cùng Nam Vực nằm ngày ở chỗ Tây Vực có hơn phân nửa khu là sa mạc, nhất là khi càng tới gần trung tâm Tây Vực. Bố cục của Tây Vực là năm dãy núi bao quanh, mà vùng đất bằng phẳng nơi năm dãy núi hội tụ lại là sa mạc.
Rất quỷ dị.
Đại quân dừng lại ở trước cửa Vực thành Tây Vực, cũng không vội vàng tiến công, mà giờ khắc này toàn bộ Vực thành Tây Vực hoàn toàn yên tĩnh, nhưng tất cả mọi người đều biết, đây chỉ là yên tĩnh trước đại chiến mà thôi.
"Có người đến, là người Bắc Vực!"
Ngay từ đầu các cường giả Nam Vực còn không biết vì sao Vực chủ không hạ lệnh công thành, chẳng qua sau khi thấy một nhánh quân tới từ phía bắc, bọn họ lại lập tức hiểu được quyết định của Vực chủ.
Nhân mã Bắc Vực cũng tới sát Vực thành Tây Vực, đại quân hai vực lại hội hợp.
Từ Vị Hà giết tới Vực thành, đại quân Nam Vực hao tổn gần một phần ba lực lượng, mà Bắc Vực cũng là như thế, thế nhưng sau khi hai quân hội hợp lại chẳng khác nào đội quân của một Vực khi toàn thịnh, thậm chí còn mạnh hơn một chút.
Đối mặt với đại quân hai vực, Tây Vực lấy cái gì để chống lại?
Đây là nghi ngờ chung của đại quân hai vực ngay lúc này.
Nam Vực cùng Bắc Vực mọc lên như rừng trước cửa thành, mặc dù song phương phân biệt rõ ràng nhưng tất cả mọi người đều đang đợi, chờ đợi Vực chủ ra lệnh đánh vào Vực thành.
Chẳng qua điều quỷ dị là cả hai vị Vực chủ đều chậm chạp không hạ lệnh.
Ngày thứ hai, một cây trường thương đột nhiên ngưng tụ trên bầu trời Vực thành Tây Vực, cây trường thương này phảng phất như cắt ngang bầu trời, mang theo khí tức khủng bố tràn ngập khắp bầu trời Vực thành Tây Vực, cho dù ở tít ngoài thành, cường giả hai vực vẫn có thể cảm nhận được uy áp do cây trường thương này tản mát ra.
"Đây là vũ khí của nguyên Vực chủ Tây Vực."
Có người nhận ra lai lịch của cây trường thương này, vũ khí của nguyên Vực chủ Tây Vực vốn là một cây trường thương, mà giờ khắc này nó lại hiện lên trên bầu trời Vực thành Tây Vực, ngoại trừ vũ khí của vị kia, sợ rằng không còn người nào có thể làm như thế.
Huống chi, một thanh vũ khí có thể tạo thành uy áp lớn như vậy đối với bọn hắn, cho dù là cường giả Thất phẩm cũng không thể làm được.
Nơi Vực thành Tây Vực có một bàn tay lớn duỗi ra, bàn tay này trực tiếp chộp thẳng tới trường thương, cũng không hề nhìn uy thế khủng bố của trường thương, trực tiếp bắt lấy mũi trường thương, sau đó nhẹ nhàng nắm chặt khiến trường thương này trực tiếp tiêu tán.
"Bại tướng dưới tay, hà tất còn cần dùng vũ khí thử dò xét, mau hiện chân thân đi."
Một bóng người không biết đã xuất hiện trên tường thành của Vực thành Tây Vực từ khi nào, bóng người này còn chưa thi triển thuật pháp gì thế nhưng trong con mắt của đám người vây xem lại chỉ thấy một cái bóng mờ ảo.
Cường giả cấp bậc Vực chủ, cho dù chỉ là hình dáng nhưng không phải ai cũng có thể nhìn thấy.
"Đây là Vực Chủ mới của Tây Vực sao?"
Ánh mắt không ít người nhìn chòng chọc vào bóng người trên tường thành kia, chính người này đã khuấy động phong vân ở toàn bộ cõi âm, đánh bại lão Vực chủ Tây Vực?
"Phương Chính, chớ kiêu ngạo, lần trước vì ngươi đánh lén nên ta mới bị thương, lần này bổn Vực Chủ muốn lấy mạng ngươi!"
Trên bầu trời, trường thương lại xuất hiện lần nữa, chỉ có điều lần này trường thương bị một người khác nắm trong tay, chủ nhân của trường thương cũng xuất hiện trên bầu trời, cũng là một bóng người mơ hồ không rõ.
Hai vị cường giả cấp bậc Vực chủ xuất hiện khiến hô hấp của mọi người ở đây trở nên dồn dập hẳn lên, rất nhiều người sống cả đời vẫn không có cơ hội được gặp Vực chủ, đừng nói tới chuyện có thể thấy cường giả cấp bậc Vực chủ chiến đấu.
"Lần trước đã để ngươi chạy trốn, lần này ngươi lưu lại đây luôn đi."
Phương Chính vươn bàn tay lớn ra, bàn tay to lớn trực tiếp vỗ thẳng về phía lão Vực chủ Tây Vực, những nơi bàn tay to kia đi qua, đại đạo nổ vang, nương theo đó còn có tia sáng bảy màu.
Giờ khắc này trường thương trong tay lão Vực chủ Tây Vực cũng có biến hóa kinh thiên, quỷ khí quanh quẩn khắp bầu trời, ngay cả trên bầu trời cao cao kia cũng có mây đen, mây đen đè xuống bao phủ cả Vực thành Tây Vực, phần áp bách này khiến người hít thở không thông.
"Đây là lực lượng của cấp bậc Vực Chủ sao?"
Phía dưới có không ít cường giả Ngũ phẩm Lục phẩm đang thấp giọng nỉ non.
"Đây sao có thể là lực lượng của cường giả cấp bậc Vực Chủ, chỉ là một lần thử dò xét mà thôi, đại chiến chân chính còn chưa bắt đầu đâu." Có cường giả Thất phẩm khinh thường nói.
Lực lượng chân chính của cường giả cấp bậc Vực Chủ, những người chưa tới cấp bậc ấy sẽ không thể nào tưởng tượng nổi.
Phía trên Vực thành Tây Vực có quỷ khí bốc lên, cảnh tượng giống hệt như ngày tận thế, mà phía dưới lại có đại đạo nổ vang, phảng phất như đang tấu một khúc nhạc.
Oanh!
Cuối cùng hai bóng người kia cũng va chạm trên bầu trời, trong nháy mắt, đại quân hai vực phía dưới lạnh run, cường giả Ngũ phẩm gần như đều đã quỳ trên đất, cỗ uy áp này không phải thứ mà bọn hắn có thể chịu nổi.
Thậm chí toàn bộ Vực thành còn rung rung vài cái.
"Tới chiến trường thượng cổ đánh một trận."
"Như ngươi mong muốn."
Dường như cả Phương Chính cùng Vực chủ Tây Vực đều không muốn phá hủy Tây Vực, bóng dáng của hai người lại một lần nữa biến mất khỏi vùng trời cao cao kia.
"Có tin đồn, ở trên chín tầng trời của dương gian, không gian dưới vực sâu thăm thẳm của cõi âm, có một chiến trường, chỉ có chiến trường này mới có thể chịu đựng năng lượng của cường giả đỉnh cao mà không phá hủy thế giới, vì thế những cường giả đứng đầu chân chính vẫn thường chiến đấu trên chiến trường thượng cổ này." Có cường giả Thất phẩm mở miệng lẩm bẩm.
"Không sai, ta cũng đã từng nghe thấy tin đồn này, mà phần không gian nơi vực sâu thăm thẳm ở cõi âm chính là trên chín tầng trời."
Hiện tại tình trạng trên chiến trường thượng cổ là như thế nào mấy người bọn họ không thể cảm giác được, song sau khi thời gian mười lăm phút trôi qua, trên bầu trời có mưa đen rơi xuống, thấy mưa đen này, sắc mặt của đám người Nam Vực thay đổi.
Sau khi tu luyện tới một cấp bậc nhất định lại tử vong có thể khiến thiên địa cùng bi thương, ai cũng không thể thay đổi được, nếu ở dương gian đó chính là trời hạ mưa máu, nhưng nếu ở cõi âm lại chính là mưa đen.
Lẽ nào lão Vực chủ Tây Vực đã vẫn lạc?
Bạn cần đăng nhập để bình luận