Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 518: Tôi luyện

Chương 518: Tôi luyện
Thời khắc này Phương Minh đang đắm chìm trong chấn động!
Ngay khoảnh khắc khi nước thánh vinh diệu tiếp xúc đến thân thể, Phương Minh lập tức phát hiện bốn viên Vu Sư Chi Châu nơi đan điền của mình trở nên cực kỳ sinh động, không giống những lần trước chỉ chủ động hấp thu năng lượng của nước thánh, không ngờ bốn viên Vu Sư Chi Châu này lại bắt đầu chuyển động, mà mỗi một lần chuyển động đều sẽ có dòng năng lượng màu vàng nhập vào bên trong bốn viên Vu Sư Chi Châu, nhưng sau khi những năng lượng màu vàng óng này bị hấp thu không bao lâu lại có năng lượng màu trắng chảy ra.
Đây là lần đầu tiên Phương Minh nhìn thấy hiện tượng này, sau khi Vu Sư Chi Châu chuyển động lại không chảy ra Vu Sư Chi Lực mà là một loại năng lượng màu trắng khác, hơn nữa loại năng lượng màu trắng này trực tiếp xuyên thấu qua lỗ chân lông trút ra ngoài.
Rốt cục Phương Minh cũng biết hào quang màu trắng quanh cơ thể mình này từ đâu tới, chính là do Vu Sư Chi Châu trong cơ thể mình thả ra.
Đương nhiên, nếu như vẻn vẹn chỉ là như vậy làm sao có thể khiến cậu khiếp sợ như thế, một nguyên nhân khác khiến Phương Minh khiếp sợ là bởi vì đột nhiên thể tích của bốn viên Vu Sư Chi Châu trong cơ thể lại bắt đầu nhỏ đi.
Đúng vậy, không phải biến lớn mà là nhỏ đi.
Phải biết rằng mỗi lần ngưng tụ một viên Vu Sư Chi Châu đều là một chuyện cực kỳ khó khăn, sau khi ngưng tụ ra, hình thể Vu Sư Chi Châu cũng sẽ không ngừng biến lớn, chí ít sau khi trải qua một thời gian tu luyện, bốn viên Vu Sư Chi Châu trong cơ thể Phương Minh này đã có thể tích lớn hơn gấp bội so với thể tích lúc ban đầu.
Mà bây giờ thể tích của Vu Sư Chi Châu lại bắt đầu nhỏ đi, điều này khiến Phương Minh có chút trở tay không kịp, trong khi cậu chuẩn bị nghĩ biện pháp đình chỉ hấp thu nước thánh, đột nhiên ánh mắt của cậu sáng ngời, bởi vì cậu nghĩ tới một đoạn giới thiệu có quan hệ với Vu Sư Chi Châu bên trong truyền thừa Vu Sư.
Việc phân chia thực lực cảnh giới của Vu Sư là dựa vào số lượng Vu Sư Chi Châu, nhất tinh Vu Sư, nhị tinh Vu Sư... Đến cửu tinh Vu Sư, vậy mà dù là Vu Sư cùng cảnh giới, thực lực cũng có sự phân chia mạnh yếu, nguyên nhân lớn nhất chính là vì sự khác biệt khi hấp thụ ngôi sao.
Ngôi sao trên bầu trời cũng có sự phân chia mạnh yếu, ngôi sao tương ứng với Vu Sư Chi Châu ngưng tụ ra được sẽ quyết định thực lực mạnh yếu, nhưng ngoài ra, cho dù có thể ngưng tụ ra Vu Sư Chi Châu giống nhau nhưng thực lực vẫn sẽ có chênh lệch, mà sự chênh lệch này dính đến một nguyên nhân khác: Tôi luyện.
Có câu nói là bách luyện thành cương, mà trường hợp Vu Sư Chi Châu này cũng giống vậy, Vu Sư Chi Châu cũng có thể tôi luyện, nhưng muốn tôi luyện Vu Sư Chi Châu là chuyện cực kỳ trắc trở, trừ phi có thể tìm thấy một số thiên tài địa bảo cực kỳ hiếm thấy mới làm được.
Tôi luyện chính là khiến Vu Sư Chi Châu trở nên càng thêm tinh thuần, rèn luyện loại bỏ một số loại tạp chất khi hấp thu lực lượng tinh thần, nhưng phí tổn cũng cao vô cùng, nếu muốn hoàn toàn tôi luyện một viên Vu Sư Chi Châu cần một lượng thiên tài địa bảo có tác dụng tôi luyện vô cùng lớn.
Lấy một tỉ lệ đơn giản nhất làm ví dụ, vì tăng cường thể chất, không ít người có thể mua được một gốc nhân sâm vài chục năm, hoặc có lẽ cắn răng cũng có thể mua được, nhưng nếu như cần dùng nhân sâm này mỗi ngày mỗi tháng, sợ rằng sẽ có rất nhiều người lựa chọn từ bỏ, bởi vì đây vốn không phải chuyện bắt buộc mà chi phí lại quá lớn.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Phương Minh lại không nghĩ tới chuyện tôi luyện, bởi vì chi phí quá lớn nên lúc ấy cậu chỉ nhìn lướt qua lập tức chọn từ bỏ, căn bản là không hề để ở trong lòng.
Nhưng bây giờ cậu lại phát hiện không ngờ nước thánh vinh diệu này có thể tôi luyện Vu Sư Chi Châu, điều này khiến cảm xúc của Phương Minh trở nên kích động hẳn lên, thiên đạo này quả thật rất công bình, trả giá một phần thu hoạch một phần, tôi luyện quá khó khăn, nhưng nếu có thể tôi luyện thành công thì thu hoạch cũng rất lớn.
Tác dụng của tôi luyện chính là vì đánh vỡ gông cùm xiềng xích, nếu như nói hiện tại lực lượng của Phương Minh là năm trăm cân, vậy nếu tôi luyện đến mức tận cùng lực lượng của cậu sẽ đạt tới năm nghìn cân, tăng lên gấp mười lần.
Hơn nữa điểm khủng bố nhất của sự đề thăng này không phải chỉ đơn thuần là thực lực tăng lên mười lần, mà nó còn liên quan đến sự đề thăng thực lực cơ sở, nếu là người thích chơi game sẽ thấy, trong rất nhiều trò chơi mỗi nhân vật đều có bảng thuộc tính, lực lượng gì cùng thanh máu HP, lại thêm tác dụng của thuộc tính cơ sở, sau này mỗi một lần đột phá đều đồng nghĩa với đột nhiên tăng mạnh.
Thuộc tính cơ sở, có nghĩa là ngày sau mỗi một lần thực lực của Phương Minh tinh tiến đều sẽ tăng lên gấp mười lần, nói cách khác trong cảnh giới tứ tinh Vu Sư, thực lực của Phương Minh lớn gấp mười lần người cùng cảnh giới, như vậy khi tới ngũ tinh Vu Sư, cũng sẽ gấp mười lần.
Đây mới là điểm kinh khủng nhất, cũng là điểm khiến Phương Minh kích động.
Tôi luyện, giằng co khoảng chừng ba phút lập tức ngừng lại, bốn viên Vu Sư Chi Châu trong cơ thể Phương Minh lại khôi phục nguyên dạng, thu nhỏ lại tới mức gần như nhỏ bé không thể nhận ra, nhưng đối với bản thân Phương Minh, cậu có thể cảm nhận rõ ràng Vu Sư Chi Lực trong cơ thể lại nồng đậm thêm vài phần, thực lực lại có một bước đột phá nhỏ.
Phát hiện này khiến Phương Minh mừng rỡ như điên, nếu như vậy, chỉ cần có đầy đủ nước thánh vinh diệu là cậu có thể tiến hành rèn luyện Vu Sư Chi Châu, một khi tôi luyện thành công, thực lực của cậu sẽ đạt tới một trình độ khủng bố.
Mà nếu thật vậy, vậy cậu phải tiếp tục đảm nhận vai thần tử này, chí ít phải tiếp tục đảm nhận cho tới khi cậu gom góp đầy đủ nước thánh vinh diệu để tôi luyện, về phần Thelma nói nước thánh vinh diệu rất trân quý gì gì đó, mà ba mươi bình này là giáo hoàng dự trữ nhiều năm, căn bản là cậu không tin tưởng chút nào.
Nếu quả thật chỉ còn lại ba mươi bình như thế, Giáo hoàng có thể cho cậu một lọ đã là rất không tệ rồi, đương nhiên, hẳn là nước thánh này rất trân quý, điểm này từ vẻ mặt ao ước của Pier đang đứng bên cạnh giáo đường Birmingham là có thể nhìn ra.
"Chúa nói: Bởi vì các con cầu nguyện, ta sẽ mãi mãi ở thế gian, ngày nào sự khổ cực của các tín đồ trên thế giới này còn chưa tiêu tan, Chúa sẽ vĩnh viễn không trở về Thần giới."
Ổn định tâm tình, Phương Minh lại khôi phục thành thần côn, mở thánh kinh ra bắt đầu niệm tụng thánh kinh ở trước mặt mọi người, tiến hành cầu nguyện.
...
Sau ba tiếng, lượng người nơi cửa giáo đường Birmingham đã tản đi gần hết, đương nhiên vẫn còn một số ít tín đồ cuồng nhiệt không hề rời đi, mà trong nội bộ giáo đường, Phương Minh đang lắng nghe Thelma truyền lại lệnh dụ của Giáo Hoàng.
"Thần tử điện hạ, trên đây chính là lời của giáo hoàng bệ hạ, thần tử có thể an tâm đi chúc phúc ở các nơi, về vấn đề an toàn của thần tử sẽ do tôi cùng tổng giám mục Curd chịu trách nhiệm."
Thelma mở miệng, sau khi tổng giám mục Curd nhìn thấy Phương Minh ở lâu đài vẫn luôn đi theo bên cạnh Phương Minh, một vị tổng giám mục cộng thêm một vị hồng y giáo chủ, còn có rất nhiều tinh anh của Giáo Hội khác, Phương Minh hoàn toàn không cần lo lắng vấn đề an toàn.
"Đa tạ Giáo hoàng bệ hạ."
Phương Minh mỉm cười gật đầu, nếu Giáo hoàng đã nói như vậy đương nhiên cậu sẽ không bỏ qua cơ hội này.
"Ta dự định một ngày đi một thành phố, sau đó sẽ triển lộ một chút thần tích trong mỗi giáo đường của mỗi thành phố, cho nên có thể số nước thánh vinh diệu sẽ không đủ, nếu giáo chủ Thelma có thể, không ngại xin giáo hoàng bệ hạ thêm mấy trăm bình đến đây..."
Nghe được lời nói của Phương Minh, khóe miệng Thelma co quắp một cái, mấy trăm bình, thật coi nước thánh vinh diệu là rau cải trắng sao?
Nước thánh vinh diệu là nước thánh cao cấp nhất trong Giáo Hội, cho dù là toàn bộ Giáo Hội, sản lượng hàng năm cũng chỉ có chừng mấy trăm bình như vậy mà thôi, mà trong Giáo Hội, trừ mấy tổng giám mục cùng hồng y giáo chủ như bọn họ mới có thể được phân phát vài bình hằng năm, những phần tử Giáo Hội khác căn bản không hề có cơ hội.
Trong mấy trăm bình nước thánh vinh diệu này, hàng năm còn phải lấy ra mấy chục bình để khen thưởng những người có công lớn đối với Giáo Hội, cho nên cho dù là giáo hoàng cũng không giữ lại nhiều lắm, huống chi nước thánh vinh diệu này còn có trợ giúp cực lớn đối với việc tu luyện thuật pháp Giáo Hội, thậm chí còn có thể nói là thứ không thể thiếu, vì thế số lượng có thể giữ lại cũng ít đi.
"Mấy trăm bình, sao ngươi không nói đưa hết sản lượng hằng năm của Giáo Hội cho một mình ngươi sử dụng luôn đi!"
Đây là câu nói hiện lên trong lòng Thelma, đương nhiên mặc dù trong lòng không ngừng chửi rủa nhưng ngoài miệng lại cười ha hả. Thelma hơi cười cười trả lời: "Điều này e rằng không được, chẳng qua tôi sẽ báo cáo với giáo hoàng bệ hạ."
"Vậy thì phiền phức giáo chủ Thelma."
Giao lưu rất đơn giản, bầu không khí rất vui vẻ, song phương đều có lòng riêng mà kết thúc cuộc trò chuyện này, cuối cùng, dưới sự dẫn dắt của Pier Phương Minh đi thăm nhà thờ lớn Birmingham, nghe Pier về lịch sử cùng quá trình phát triển của giáo đường, Curd cùng Thelma nhao nhao biểu thị khẳng định đối với sự nỗ lực cùng cực khổ của Pier và tất cả nhân viên của giáo đường.
Sau đó Phương Minh phát biểu tổng kết, hy vọng tất cả nhân viên giáo đường Birmingham mãi không kiêu không ngạo, phải kiên trì sự trung tâm đối với Chúa, kiên trì lấy thánh kinh làm chỉ đạo tinh thần, kiên trì phục tòng sự lãnh đạo của Giáo Hội.
Đồng thời Pier cũng đưa ra một số yêu cầu, Phương Minh đều im lặng nghe hết, cuối cùng lại trao trách nhiệm cho giáo chủ Thelma, để giáo chủ có trách nhiệm giải quyết mấy vấn đề này.
Cuối cùng, đoàn người Phương Minh lại rời khỏi nhà thờ lớn Birmingham, đi khảo sát cùng chỉ đạo công tác ở nơi tiếp theo.
Mà sau khi đoàn người Phương Minh rời khỏi Birmingham, trên mấy phương tiện truyền thông lớn lại đăng một báo cáo đơn giản: Thần tử của Giáo Hội phương Tây hiện thân ở nhà thờ lớn Birmingham, cầu nguyện vì đông đảo tín đồ, cảnh tượng vô cùng hoành tráng.
Đúng vậy, bên trên tin tức chỉ để vài tấm hình mơ hồ, thậm chí ngay cả ảnh của Phương Minh cũng không có, mà điểm này cũng là do giới truyền thông cố ý gây nên.
Xã hội bây giờ là xã hội khoa học, chính phủ các nơi đều đang tìm mọi cách giảm thiểu lực ảnh hưởng của tôn giáo đối với dân chúng, làm sao có thể đưa tin tức về mấy bản lĩnh thần kỳ mà Phương Minh đã triển lộ ra.
Nói khó nghe một chút, cũng vì Phương Minh là thần tử, sau lưng cậu là Giáo Hội phương Tây khổng lồ, nếu như đổi lại những người khác dám hiện ra bản lĩnh siêu nhiên như vậy ở trước mặt dân chúng, sợ rằng đã sớm bị bắt lại bí mật cầm tù.
Đương nhiên chuyện đã xảy ra ở giáo đường Birmingham đang không ngừng lan truyền trong giới tín đồ, mà người biết chuyện này phần lớn đều là tín đồ, cũng chính vì vậy, sau khi biết trạm kế tiếp của Phương Minh là London, tất cả những tín đồ này đều điên rồi, rất nhiều tín đồ ở những thành thị khác điên cuồng đổ về London, mà tín đồ London bản địa lại đã chờ ở cửa giáo đường từ sớm.
Khi biết tin tức có liên quan mình bị truyền thông tập thể bỏ qua, Phương Minh cũng không cảm thấy kinh ngạc, bởi vì đây mới là chuyện bình thường, không có bất kỳ chính phủ của quốc gia nào lại cho phép một người mang tính chất tôn giáo nồng đậm triển lộ ra bản lĩnh phi phàm của mình, để thế nhân biết rõ.
Dù sao thì đối với Phương Minh, chuyện cậu muốn chính là để những tín đồ kia biết tới sự hiện hữu của cậu, nguyên nhân là vì sự tồn tại của Giáo Hội dựa vào những tín đồ này, mà chỉ cần những tín đồ này biết rõ tên của cậu, Giáo hoàng muốn giết cậu cũng phải cân nhắc cẩn thận.
Thử nghĩ một chút, thần tử, người phát ngôn của Chúa, có được thần lực phi phàm trong lòng các tín đồ kia đột nhiên chết bất đắc kỳ tử hoặc cứ yên tĩnh chết đi, những tín đồ này sẽ ra sao? Đương nhiên Giáo hoàng sẽ phải cân nhắc đến tình huống như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận