Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 773: Âm mưu của Quỷ sư

Chương 773: Âm mưu của Quỷ sư
Không chỉ Lăng Sở Sở giật mình, ngay cả Phương Minh cũng bị tin tức này làm chấn kinh, cậu nghĩ tới vô số khả năng vì sao người của cổ trại Ba Toa này lại bắt Lăng Duy tới thành thân, thậm chí còn quá đáng tới mức nghĩ tới minh hôn, nhưng không nghĩ đến sẽ để Lăng Duy đảm đương chức trại chủ cổ trại Ba Toa.
Lấy tính tình của Lăng Duy, khiến cậu ta làm tới trại chủ cổ trại Ba Toa, cổ trại Ba Toa còn có an bình sao?
Hoa hậu phong tình Miêu tộc Nam Cương Châu Á?
Thịnh yến phong tình nguyên thủy?
Đến đến, ngày hôm nay chúng tôi không biểu diễn màn dùng lưỡi liềm cắt tóc, chúng tôi biểu diễn màn dùng lưỡi liềm cắt quần áo.
Hình ảnh thật đẹp, Phương Minh không dám tưởng tượng tiếp...
Cái tên gia hỏa đầy trong đầu đều là đàn bà này, có thể quản lý tốt cổ trại Ba Toa? Những người khác trong trại Miêu Ba Toa sẽ được hạnh phúc?
"Rất không thể tưởng tượng nổi đúng không? Nhưng cậu ta là nhân tuyển duy nhất, cũng chỉ có cậu ta có thể đủ đưa cổ trại Ba Toa đi hướng phục hưng, bởi vì cậu ta là người được Thánh chọn, là Thánh tuyển."
Vẻ mặt Quỷ sư vô cùng nghiêm túc, dáng vẻ không hề có một chút nào đùa giỡn, thậm chí trong lời nói còn có chút sùng bái đối với Lăng Duy.
"Các hạ nói nhiều như vậy, không biết có thể để cho chúng tôi gặp Lăng Duy một lần trước không?"
Phương Minh quyết định tạm thời không thảo luận chuyện Lăng Duy có thích hợp với chức vị trại chủ này hay không cùng vị này, lúc này vẫn nên nhìn thấy Lăng Duy trước rồi nói sau, chờ gặp được Lăng Duy cũng có thể biết được đầu đuôi sự tình.
"Nếu như các người đến sớm hơn một ngày, còn có thể gặp được cậu ta, nhưng đáng tiếc là chính là, hiện tại cậu ta đã đi đến núi Thiên Táng tiếp nhận nghi thức truyền thừa trại chủ, chỉ có thể chờ đến khi cậu ta xuất hiện."
"Một nghi thức truyền thừa trại chủ, còn cần đi tới địa phương khác trước sao?"
Phương Minh híp mắt nhìn về phía Quỷ sư, tiếp tục nói: "Vô phương, các hạ chỉ cần nói cho chúng tôi biết núi Thiên Táng ở nơi nào là được rồi, chính chúng tôi tự đi tới."
"Núi Thiên Táng, không phải người mười tám trại không thể đi vào, cho dù cậu là thiên tài nhà họ Phương, là đệ tử của Bổ Thiên Chí Tôn, vậy cũng không thể đi vào núi Thiên Táng, người ngoài tiến vào núi Thiên Táng chỉ có một kết cục, đó chính là vĩnh viễn ở lại bên trong."
Vẻ mặt Quỷ sư tràn đầy trịnh trọng nhìn về phía Phương Minh, núi Thiên Táng là thánh địa của Miêu tộc bọn hắn, hơn nghìn năm qua chưa bao giờ cho phép người ngoài bước vào, cho dù là hắn người của mười tám trại Sinh Miêu, ngày bình thường cũng không thể bước vào.
"Kia là em trai tôi, tôi muốn gặp được em trai tôi, nếu như các người dám ngăn trở, đừng trách tôi vận dụng lực lượng gia tộc, đến lúc đó gọi quân đội qua đây, san bằng cái ngọn núi Thiên Táng kia."
Lăng Sở Sở không nhịn được, mặc dù trong lòng cô ấy biết Phương Minh rất lợi hại, nhưng có lợi hại hơn nữa cũng nào có thể so sánh với quân đội, chỉ cần cơ quan quốc gia xuất động một cái, dưới vũ khí hiện đại, những kỳ nhân dị sĩ này đều không chịu được.
"Làm càn!"
Ông lão khẽ quát một tiếng, đôi mắt già nua nhìn chằm chằm Lăng Sở Sở, trong nháy mắt đó Lăng Sở Sở cảm giác dường như bản thân mình đã bị một tồn tại vô cùng khủng bố nào đó theo dõi, thân thể đều không kiềm hãm được run lên.
"Hà tất chấp nhặt cùng người bình thường."
Thẳng đến khi Phương Minh chắn trước mặt Lăng Sở Sở, Lăng Sở Sở mới thở ra một hơi dài, mà Phương Minh nhìn ngón tay mình, chậm rãi nói: "Bất kể như thế nào, đều là cổ trại Ba Toa các người quá giới, vi phạm quy tắc của giới tu luyện cùng thế tục."
"Quá giới?"
Trên mặt Quỷ sư lộ ra dáng tươi cười, "Chúng tôi chỉ chọn một người trở thành trại chủ, vẫn không hại tánh mạng người, không có cái gì gọi là quá giới cả, hơn nữa chuyện này cũng nhận được bản thân cậu ta đồng ý."
"Các hạ cảm thấy tôi sẽ tin tưởng mấy lời ông nói sao? Lăng Duy chẳng qua chỉ là một người bình thường, nếu các người muốn mê hoặc tâm trí của cậu ta là chuyện vô cùng dễ dàng, có phải thật sự tự nguyện hay không, còn phải cho chúng tôi gặp được bản thân cậu ta rồi lại nói."
Mùi thuốc súng bắt đầu lan tràn ở trong miếu, trong tay Quỷ sư xuất hiện một chén đèn dầu, mà Phương Minh cũng bắt đầu vận chuyển Vu Sư Chi Lực trong cơ thể mình, nếu hai phe nói không thông, vậy cũng chỉ có thể dùng quả đấm để nói chuyện.
"Cậu Phương, Đa Bảo Quỷ sư xin dừng tay!"
Đúng lúc này, cửa miếu thờ đột nhiên truyền đến âm thanh, theo sát có mấy người đàn ông mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn đi vào, sau khi đi vào, trực tiếp đứng ở giữa Phương Minh cùng Quỷ sư.
"Tôi là lão K, người phụ trách bộ môn A ở Nam Cương, Đa Bảo Quỷ sư, vài năm không gặp, từ lần gặp mặt trước đến giờ vẫn khoẻ chứ?"
Lão K đầu tiên là lên tiếng chào hỏi Đa Bảo Quỷ sư, lập tức mới đưa mắt nhìn về phía Phương Minh, nói: "Cậu Phương, có thể nói chuyện trước một chút không?"
Bộ môn A, đương nhiên Phương Minh hiểu rõ, chính là trước đây ông Đường đã nói cho cậu biết bộ môn này, cũng đặc biệt có trách nhiệm giao thiệp cùng giới tu luyện, mặc dù là tổ chức dân gian, nhưng bởi vì là tổ chức dân gian phi lợi nhuận, rất được mỗi cơ cấu tổ chức phía chính phủ tôn kính.
Nếu không mà nói trước đây Phương Minh cũng không thể chỉ gọi một cuộc điện thoại, lập tức có thể đưa một người từ bệnh viện tâm thần đi ra.
Lão K dẫn theo Phương Minh đi ra khỏi miếu thờ, mà mấy người Miêu kia thì lại vẫn còn đang chờ ở bên ngoài miếu thờ, Lão K không chào hỏi cùng những người Miêu này, trực tiếp đi về phía trước, cuối cùng dừng lại ở một nơi hẻo lánh, từ trong túi áo móc ra một cái bình nhỏ, đổ ra một chút thuốc bột trên mặt đất, vẽ ra một vòng tròn có bán kính chừng ba mét.
Khi Phương Minh thấy thuốc phấn dưới đất, tròng mắt co rút lại một chút, chẳng qua rất nhanh cậu liền đã hiểu rõ tại sao đối phương muốn làm như vậy.
Lúc trước hắn nói cho Trương Uy, rất có thể lúc này một con nhện nằm trong bụi cỏ liền đang giám thị bọn họ, những lời này cũng không phải nói đùa, cổ sư chơi cổ thực sự có bổn sự như vậy, mà thuốc bột Lão K này sử dụng mặc dù được làm từ tài liệu gì tự mình không biết, nhưng Phương Minh có thể xác định, tác dụng của những thuốc phấn này chính là ngăn cách cổ trùng nghe lén.
"Cậu Phương, kỳ thực lần này cậu không nên tới Nam Cương."
Thấy Phương Minh cũng bước chân vào vòng tròn, Lão K cũng không vòng vo trực tiếp nói thẳng vào vấn đề: "Cái Đa Bảo Quỷ sư kia kỳ thực chính là vì cố ý hấp dẫn cậu qua đây."
Nghe được lời lão K nói, vẻ mặt của Phương Minh lại không có nhiều vẻ giật mình, dò hỏi: "Có quan hệ với bà già ở làng du lịch lúc trước sao?"
"Cậu Phương quả nhiên thông minh." Trên mặt của Lão K ngược lại có chút kinh ngạc, sau khi gật đầu tiếp tục nói: "Thân phận chân chính của bà lão kia chúng tôi cũng đã điều tra ra được, trên thực tế chính là người yêu của Đa Bảo Quỷ sư, chỉ có điều hai người bởi vì không phải cùng một trại, mà cổ trại Ba Toa lại không cho phép thông hôn cùng ngoại trại, cho nên cũng không có danh nghĩa vợ chồng thật sự. Kỳ thực nhắc tới, vấn đề này cũng là chúng tôi làm thiếu nghiêm cẩn."
Lúc Lão K nói lời này trên mặt có vẻ áy náy, trước đây Phương Minh giao bà lão kia cho bộ môn A, tổng bộ của bộ môn A bên kia gọi điện thoại yêu cầu kiểm tra thân phận của bà lão, muốn điều tra thân phận của một cổ sư, vậy dĩ nhiên là phải đi tới trại Sinh Miêu, cho nên lúc đó Lão K liền sắp xếp bọn thủ hạ đi các trại hỏi, đương nhiên cũng hỏi được cổ trại Ba Toa.
Lúc đó Đa Bảo Quỷ sư cũng không bại lộ quan hệ của hắn và bà lão, chỉ làm bộ hỏi thêm mấy câu, mà nhân viên bộ môn A cũng không đề phòng, liền nói ra tình huống đại khái.
"Tôi hiểu được, vậy Đa Bảo Quỷ sư đã biết là tôi tống bà lão kia vào ngục giam, cho nên vì báo thù cho người yêu của mình, cố ý lợi dụng Lăng Duy dụ dỗ tôi tới nơi này, muốn xuống tay với tôi."
"Sự tình xấp xỉ là như thế này, chỉ là không nghĩ đến dĩ nhiên Đa Bảo Quỷ sư lại có thể tra được cậu có liên quan tới nhà họ Lăng, hơn nữa vừa vặn Lăng Duy cũng ở Nam Cương này, cho Đa Bảo Quỷ sư cơ hội."
Lão K gật đầu, này cũng là kết quả bọn hắn đoán được.
"Hắn nghĩ muốn đối phó với tôi như thế nào? Tự mình động thủ với tôi?"
"Chỉ sợ không phải." Lão K nhìn về phía Phương Minh vừa cười vừa nói: "Cậu là đệ tử của Bổ Thiên Chí Tôn, sau khi tất cả mọi người biết cậu che giấu thực lực, hoài nghi cậu còn có giấu giếm lá bài tẩy lợi hại hơn, nếu Đa Bảo nếu Quỷ sư này đã điều tra cậu rõ ràng, đương nhiên cũng biết những điều này, cho nên hẳn là hắn cũng không tính tự mình ra tay với cậu, mà là thiết kế một cái bẫy đợi cậu nhảy vào."
Ánh mắt Phương Minh lóe lên, nếu như nói Đa Bảo Quỷ sư đã thiết kế một cái bẫy đợi cậu nhảy vào, kia cái bẫy kia hẳn là cùng...
"Hẳn là cậu Phương cũng đã nghĩ đến, cái bẫy Đa Bảo Quỷ sư đặt ra chính là núi Thiên Táng kia. Núi Thiên Táng là thánh sơn của Sinh Miêu, người ngoài căn bản không thể tiến vào, mà Sinh Miêu bao gồm mười tám trại, Sinh Miêu mười tám trại có thực lực kinh khủng, kỳ thực không dưới nhà họ Phương các người."
“Kỳ thực tôi đã hiểu đại khái mục đích của Đa Bảo Quỷ sư, cậu là thiên tài nhà họ Phương vô cùng xem trọng, nếu như cậu không chủ động trêu chọc đến Miêu tộc, nếu như Đa Bảo Quỷ sư ra tay với cậu tất nhiên sẽ đưa tới nhà họ Phương tức giận, đây không phải một cổ trại như hắn có thể thừa nhận, trừ phi là mười tám trại cộng đồng liên thủ, nhưng giữa mười tám trại cũng không phải hòa hợp như vậy, bằng không trước đây Đa Bảo Quỷ sư cũng sẽ không phải chia lìa cùng người yêu của mình."
Lão K là người phụ trách Nam Cương, đương nhiên cũng sẽ hiểu rõ trại Miêu nhiều hơn Phương Minh, nhất là về một số bí ẩn của Miêu trại.
"Sinh Miêu mười tám trại, là mười tám cái trại, mà mười tám cái trại này có đều tập tục kiên thủ riêng, giữa các bên lui tới cũng không mật thiết, cho dù nhà họ Phương cậu có diệt sạch cổ trại Ba Toa này, đoán chừng các khác trại cũng sẽ không ra mặt thay cổ trại Ba Toa."
"Nhưng Sinh Miêu mười tám trại, sở dĩ được xưng tụng cùng nhau, là vì tin đồn ở vài ngàn năm trước bọn họ đều xuất thân từ cùng một nơi, cái chỗ này chính là núi Thiên Táng, núi Thiên Táng là thánh địa của mười tám trại, nếu có người ngoài dám có ý đồ với núi Thiên Táng, hoặc là dám xông vào trong núi Thiên Táng, sẽ gặp phải mười tám trại liên thủ đối phó."
"Đa Bảo Quỷ sư biết chỉ dựa vào sức mạnh của một mình hắn không thể đối phó cậu được, cho nên liền kéo theo mười tám trại, nếu như cậu thực sự tiến vào núi Thiên Táng, sợ rằng đừng mong có thể chạy thoát, mà nếu như nhà họ Phương vì thế lại tức giận, chỉ sợ cũng phải ước lượng một chút thực lực tổng hợp của mười tám trại này."
Lão K phân tích rất thấu triệt, Phương Minh cũng trong nháy mắt liền đã hiểu rõ, nhắc tới âm mưu của Đa Bảo Quỷ sư cũng rất đơn giản, chính là vì muốn bản thân mình vào núi Thiên Táng.
"Tiến vào núi Thiên Táng sẽ gặp nguy hiểm, Lăng Duy là người thường, Đa Bảo Quỷ sư làm như vậy, không tính vi phạm quy củ sao?" Phương Minh nhìn về phía lão K, hỏi vấn đề quan trọng nhất.
"Cái này..."
Vẻ mặt của Lão K có chút xấu hổ, dường như có chuyện gì khó nói, nhưng cuối cùng vẫn nói sự thật: "Kỳ thực cũng không tính là không tuân theo quy định, bởi vì tính đặc thù của Miêu trại, mỗi người nhận chức trại chủ đều phải đi vào núi Thiên Táng, bởi vì cổ thuật trại chủ mỗi một trại lĩnh hội được đều truyền từ trong núi Thiên Táng ra, mà điều kiện mười tám trại chọn trại chủ cực kỳ nghiêm khắc, rất nhiều cổ trại thậm chí đã vài chục năm chưa từng tìm được đề cử thích hợp cho chức trại chủ, cho nên..."
Lời sau cùng lão K cũng không nói ra miệng, nhưng Phương Minh lại đã hiểu rõ, cho nên bộ môn A nhất định là đã đạt thành hiệp nghị cùng mười tám trại, nếu có nhân tuyển thích hợp trại chủ, mười tám trại có thể tùy ý mang đi, thậm chí nếu như mười tám trại cho ra điều kiện cụ thể, đám người lão K còn có thể trợ giúp tìm người thích hợp.
Bởi vì, một mười tám trại không yếu kém hơn nhà họ Phương, nếu như bộ môn A có thể tìm được trại chủ cho bọn họ làm tăng tính thân thiết, đương nhiên là một chuyện tốt, so sánh với bọn họ, chỉ sợ an nguy của mấy người bình thường cũng không coi vào đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận