Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 986: Đại điển Đạp Thiên (1)

Chương 986: Đại điển Đạp Thiên (1)
Thời gian một tháng kế tiếp, Phương Minh an tâm tu luyện chờ đợi ngày đột phá đến Thiên Cấp.
Vì thế Phương Minh không biết rằng, giờ khắc này ở bên ngoài đã xáo động hết lên.
Đương nhiên, nguyên nhân hình thành sự xáo động này không phải là vì cậu.
Tin tức Nhật Bản đột nhiên chìm mất khiến toàn bộ thế giới khiếp sợ, trong khoảng thời gian này, mỗi nước đều phái ra một đội ngũ đến tìm hiểu, thậm chí vô số giáo sư chuyên gia đều đến phân tích tại sao lại phát sinh biển động lớn như vậy.
Nhưng phân tích tới phân tích lui, đều không thể phân tích ra được nguyên nhân bắt nguồn từ đâu.
Quan trọng nhất là một tuần sau khi sự kiện ấy phát sinh, các quốc gia giống như đã bàn bạc xong từ trước, tất cả đều ăn ý không tiếp tục đưa tin về vấn đề này nữa, báo chí truyền thông của các quốc gia cũng đồng loạt không đăng báo, toàn bộ thế giới chỉ có một số người Nhật Bản thoát khỏi kết cục bi thảm vì không ở trong nước là còn đang quan tâm vấn đề này.
Đồng thời, ba hòn đảo xuất hiện trên Đông Hải cũng đã biến mất một cách nhanh chóng, mà hòn đảo trong ảnh chụp của ngư dân biển cũng đã được các chuyên gia chính thức xác nhận chỉ là ảo ảnh, đây không phải những hòn đảo tồn tại chân chính.
Toàn bộ thế giới lại khôi phục bình tĩnh, nhưng chỉ có cao tầng của các quốc gia mới biết được, bên dưới sự bình tĩnh này có giấu giếm sóng gió ngập trời.
Giới thế tục bình tĩnh nhưng giới tu luyện lại không bình tĩnh như thế, đầu tiên là Giáo Hội phương Tây cùng Hắc Ám Hội Nghị lại một lần nữa sống mái với nhau, không giống với bất kỳ một lần va chạm nhẹ nào trước đây, lần này một vị nghị viên đầu sỏ của Hắc Ám Hội Nghị bị Giáo Hội phương Tây chém giết, nhưng cùng lúc đó một vị tổng giám mục của Giáo Hội cũng bị Hắc Ám Hội Nghị giết chết.
Đồng thời ở bên phía Hy Lạp, cho dù là người của Giáo Hội phương Tây hay là thành viên của Hắc Ám Hội Nghị đều bị dọn dẹp sạch sẽ, đương nhiên, những giáo dân cùng mục sư thông thường vẫn được giữ lại, người bị thanh trừ hầu hết đều là tinh nhuệ của Giáo Hội cùng Hắc Ám Hội Nghị.
Toàn bộ phương Tây nổi lên một trận sóng to gió lớn, rất có xu thế loạn lạc.
Phương Tây là như vậy, bên phía Châu Phi cũng không bình tĩnh giống như thế.
Trong khoảng thời gian này kim tự tháp ở Ai Cập không mở cửa chào đón người ngoài, cũng không cho phép bất kỳ du khách nào tới tham quan, mà cùng lúc đó mỗi quốc gia ở Châu Phi lại xuất hiện một số người cầm pháp trượng trong tay, những người này nhanh chóng đi về phía Ai Cập, dường như bên kia có nhân vật gì đang kêu gọi bọn họ tới, chờ đợi bọn hắn đi hành hương.
Phương Tây cùng Châu Phi đều không bình tĩnh, mà bên phía phương Đông cũng giống như vậy.
Núi Côn Lôn triệt để ngăn cách với thế giới bên ngoài, bên phía Tây Tạng còn có người thấy có tia sáng đỏ mơ hồ từ trong các chùa miếu bắn lên tới trời mỗi khi trời tối, những tia sáng đỏ này đều hướng về cùng một phương hướng, đó chính là phương hướng chùa Đại Chiêu.
Đồng thời ba hòn đảo xuất hiện ở trên biển Đông cũng không thật sự biến mất, nó đang dùng một loại tốc độ chậm rãi không ngừng tới gần đại lục.
Những tin tức này có thể người thường không rõ ràng lắm, nhưng một số thế lực đứng đầu bên trong giới tu luyện lại cảm nhận được rất rõ ràng, chẳng qua điều quỷ dị là mỗi bên thế lực lớn đều không có bất kỳ cử động gì.
Mượn nhà họ Phương đến nói, sau khi các trưởng lão nhà họ Phương biết tin tức này vốn chuẩn bị sắp xếp đệ tử đi tra xét hoặc tự mình đi một chuyến, nhưng cuối cùng đều bị lão tổ nhà họ Phương cản lại.
"Thời cơ chưa tới, không nên khinh cử vọng động."
Đây là nguyên lời của lão tổ nhà họ Phương, tất cả mọi người nhà họ Phương không cần để ý tới những biến hóa mới xuất hiện này, chỉ cần tiếp tục làm tốt những chuyện mình cần làm là đủ rồi.
Những thế lực đứng đầu khác cũng không có cử động gì, người tu luyện bình thường thì căn bản là không biết mấy tin tức này, hoặc có lẽ có người biết nhưng lại không có đủ năng lực đi dò xét chuyện này.
Tất cả đều đắm chìm trong bình tĩnh.
...
Thời gian một tháng nói dài cũng không dài lắm mà nói ngắn cũng không ngắn lắm, vị kia của Hóa Phong Cung là người tổ chức đại điển Đạp Thiên đầu tiên, toàn bộ thế lực lớn trong giới tu luyện đều phái cao tầng đến đây xem lễ, chỉ là cường giả Thiên Cấp đã có mười ba vị trình diện.
Đương nhiên, tất cả mọi người đều biết tiết mục chính nằm ở ngày thứ hai khi vị kia của Tông Thánh Cung cử hành đại điển Đạp Thiên, bởi vì rõ ràng Tông Thánh Cung đã không cam lòng làm lão nhị nghìn năm, hiển nhiên là muốn mượn cơ hội lần này để tăng danh vọng, kéo nhà họ Phương xuống ngựa.
Điểm này ngay cả Hóa Phong Cung cũng biết, cho nên sau khi vị kia đột phá Thiên Cấp cũng không tổ chức đại điển Đạp Thiên lớn như trước, mở tiệc ăn mừng ba ngày ba đêm, ngược lại sau khi khách tới xem lễ xong lập tức ngựa không ngừng vó chạy tới Tông Thánh Cung.
Có thể nói vị cường giả Thiên Cấp này của Hóa Phong Cung là người không có mặt bài nhất sau khi đột phá lên Thiên Cấp trong bao nhiêu năm qua.
Chỉ là Hóa Phong Cung cũng là thế lực lớn trước mười, theo lý thuyết căn bản không cần phải nể mặt Tông Thánh Cung như thế, mà hành động này của bọn họ cũng khiến các thế lực khác hiểu rõ, hẳn Tông Thánh Cung đã liên minh với Hóa Phong Cung.
Chỉ có nguyên nhân này, Hóa Phong Cung mới có thể buông tha cơ hội tăng cao danh vọng cho nhà mình, lại nhường cơ hội này cho Tông Thánh Cung.
Gần như trong các thế lực lớn trước mười chưa từng xuất hiện chuyện kết minh, mà chuyện Tông Thánh Cung kết minh cùng Hóa Phong Cung như muốn gửi một lời tới giới tu luyện, rằng giới tu luyện đã đến lúc đổi thời rồi.
Chẳng qua điều khiến các thế lực lớn trong giới tu luyện cảm thấy khó hiểu là, đối mặt với Tông Thánh Cung từng bước ép sát, không ngờ nhà họ Phương lại không có chút phản ứng nào, thậm chí còn đáp lại Tông Thánh Cung, rằng bọn họ sẽ phái người tới tham gia đại điển Đạp Thiên của Tông Thánh Cung.
Núi Chung Nam!
Đây là nơi mà các Đạo gia ẩn sĩ hướng tới, từ cổ chí kim nơi đây cũng là nơi có nhiều ẩn sĩ nhất, có danh xưng là mảnh phúc địa đứng đầu thiên hạ, mà Tông Thánh Cung cũng tọa lạc ở bên trong núi Chung Nam này.
Trên một ngọn núi nào đó quanh năm bị bao phủ trong mây mù của dãy núi Chung Nam, lúc này không ngừng có bóng người đi vào bên trong, đương nhiên, nếu là người thường thì đã bị khuyên lùi lại từ chỗ cách ngọn núi rất xa rồi.
"Không hổ là mảnh phúc địa đứng đầu thiên hạ, sao cháu cứ cảm thấy địa chỉ của Tông Thánh Cung có phong thái hơn nhà họ Phương chúng ta rất nhiều."
Phương Minh đi theo mấy vị trưởng lão tới ngọn núi này, lần này số người nhà họ Phương đến đây cũng không phải ít, ngoại trừ Phương Minh cùng mấy cường giả Địa Cấp hậu kỳ đã tham gia Long Môn bí cảnh, còn có bốn vị trưởng lão dẫn đội.
"Cậu biết cái gì, cái gọi là mảnh phúc địa đứng đầu thiên hạ đó chỉ là cách nói thuộc về Đạo giáo mà thôi, nhưng cậu có biết Thần Nông Giá đại biểu cho cái gì không? Thần Nông Giá đại biểu cho khởi nguyên của dân tộc Viêm Hoàng!" Ngũ trưởng lão tức giận nói.
"Cháu chỉ nghe nói tới khởi nguyên lưu vực Hoàng Hà Trường Giang mà chưa từng nghe nói tới khởi nguyên Thần Nông Giá, cho dù có nghe thì cũng chỉ nghe thấy dã nhân trong Thần Nông Giá thôi."
"Thần Nông Thần Nông, Thần Nông không phải là Viêm Đế ấy ư? Thần Nông Giá là nơi Thần Nông được sinh ra, cậu nói xem nó có thể tính là khởi nguyên của dân tộc Viêm Hoàng hay không?"
Ngũ trưởng lão trừng mắt liếc Phương Minh một cái, Phương Minh cười ha hả không thèm nhắc lại, nếu nói như vậy xem ra phong thái của Thần Nông Giá thực sự mạnh hơn Tông Thánh Cung vài phần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận