Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 1054: Âm Dương đều đại loạn

Chương 1054: Âm Dương đều đại loạn
Vô số thời đại!
Bị hủy diệt dưới tay dị tộc, mà vô số cường giả bởi vì Vu Sư nhất mạch mà không cách nào sống mãi, cuối cùng chết đi khi kiếp nạn dị tộc phủ xuống.
Dưới cái nhìn của Phương Chính, nếu không có Vu Sư nhất mạch, cường giả mỗi cái thời đại đã có thể tiến vào bên trong Cửa Vĩnh Hằng tiếp tục tu luyện, cho dù thời đại này không phải đối thủ của dị tộc, nhưng trải qua thêm mấy thời đại nữa, hội tụ nhiều thêm một số cường giả nữa, cuối cùng sẽ có sức đánh một trận với dị tộc.
Nhưng vì có Vu Sư nhất mạch tồn tại, cường giả các thời đại không cách nào tiếp tục tồn tại, căn bản là không thể trưởng thành đến trình độ có thể chống lại dị tộc, cho nên từ một trình độ nào đó đến nói, Vu Sư nhất mạch càng giống người giám thị do dị tộc sắp xếp vào thế giới này, là đồng lõa của dị tộc.
"Tập hợp được lực lượng của ngũ vực mới có thể triệu hoán món chí bảo đó của cõi âm, mà món đó chí bảo xuất thế có hạn chế thời gian, mỗi trăm năm mới có thể xuất thế một lần, mà hiện tại còn cách thời gian chí bảo này xuất thế không nhiều lắm, cho nên cha mới có ý định tiếp tục ở lại cõi âm."
Phương Minh đã hiểu rõ tương đối, nhìn tính cách của cha mình có vẻ đại nghịch bất đạo, thích làm theo ý mình, nhưng trên thực tế lại là người lòng mang thiên hạ, điểm này hoàn toàn tương phản với bản thân mình, mình lấy lợi ích của bản thân làm chủ, sau đó dưới tình huống có đủ khả năng, điều kiện cho phép mới sẽ xem xét tới những chuyện khác.
"Có phải con cảm thấy cha quản nhiều quá không?"
Phương Chính biết con trai mình đang suy nghĩ gì, cười khổ lắc đầu, nói: "Cha cũng không vĩ đại như vậy, sở dĩ cha sẽ đến cõi âm này cũng là vì có nguyên nhân khác, một trong số đó là vì cha đã đồng ý với Cổ Hoàng, người đàn ông một lời nói một gói vàng, nguyên nhân thứ hai là vì dựa theo lời của Cổ Hoàng, đoạn kết của thời đại này đã sắp tới, nhất định cha phải tìm được chí bảo của cõi âm, bằng không không được trăm năm nữa toàn bộ thế giới này sẽ bị hủy diệt."
Trăm năm, Phương Chính có thể lựa chọn ở bên cạnh vợ mình, nhưng nếu ông ấy lựa chọn như vậy, cuối cùng ông ấy chỉ có thể trơ mắt nhìn toàn bộ thế giới bị hủy diệt ở trăm năm sau, trong số những người bị hủy diệt có người thân và bạn của ông ấy…
Cùng lúc đó ông còn phải nhìn sơn hà bị nghiền nát, cửa nát nhà tan, còn không bằng liều mạng một lần.
Phương Minh gật đầu, cậu hiểu suy nghĩ của cha mình, nếu đổi lại là cậu, có lẽ cậu cũng sẽ làm ra lựa chọn giống vậy.
"Lần này hai vực đại chiến, Vực Chủ Trung Vực ra tay ngăn cản, vùng đất Chỉ Dẫn xuất hiện, xem chừng thời gian có lẽ chí bảo Cổ Hoàng đã nhắc tới nằm ngay trong vùng đất Chỉ Dẫn, cho nên sau khi gặp mặt con rồi cha sẽ đến Trung Vực."
Nghe thấy những lời cha mình nói, Phương Minh nhíu mày lại, trong lòng cậu muốn cha mình có thể quay trở về thăm mẹ một lần.
"Đứa bé, không phải cha không muốn quay về dương gian, mà là hiện tại đã không còn đủ thời gian nữa, nếu cha không đoán sai, chỉ sợ dương gian cũng đã đại loạn, không còn thăng bằng."
Phương Chính biết con trai mình muốn nói điều gì, lắc đầu, vẻ mặt trở nên nghiêm túc lên, nói: "Cõi âm là cơ hội cuối cùng để có thể chống lại dị tộc, mà nếu hai cha con chúng ta đã biết bí mật của thế giới này, đương nhiên cũng sẽ có những cường giả khác biết tới, chỉ có điều ngày bình thường những cường giả này lựa chọn án binh bất động, nhưng hiện tại cách kỳ hạn trăm năm càng ngày càng gần, những cường giả ấy đã không thể ngồi yên."
Phương Minh nghe được lời này của cha mình lại suy nghĩ một chút về tình trạng thực tế của dương gian, thực sự xuất hiện rất nhiều biến cố, rất nhiều tông phái lánh đời đã bắt đầu xuất hiện.
"Sau lần gặp mặt này con mau chóng trở lại dương gian đi, chuyện bên phía cõi âm con không cần lo lắng, cho dù cha không chiếm được chí bảo, nhưng chí ít cũng có thể tự bảo vệ bản thân mình, đến lúc đó cha sẽ quay về dương gian tìm mẹ của con, một nhà chúng ta lại đoàn tụ."
Phương Chính không phải loại người lề mề, mà Phương Minh cũng không phải, cậu biết một khi cha mình đã quyết định tuyệt đối sẽ không sửa đổi, lập tức không nói thêm gì nữa, gật gật đầu.
"Nhớ kỹ, bảo vệ mẹ cùng em gái con thật tốt, về phần nhà họ Phương... Nếu có thể giúp thì nên giúp, nhưng nếu gặp phải cường địch, phải lấy an toàn của bản thân làm chủ."
Phương Chính vỗ vỗ bả vai Phương Minh, sắc mặt Phương Minh biến đổi, cha mình nói lời này là có dụng ý riêng...
"Nhà họ Phương là gia tộc lớn nhất trong giới tu luyện, cây to đón gió, tất nhiên mấy tông phái lánh đời mới xuất thế này sẽ có mâu thuẫn với nhà họ Phương, tuy rằng thực lực của nhà họ Phương chúng ta không kém, nhưng sợ rằng sẽ khó có thể giữ lại vị trí gia tộc đứng đầu."
Phương Chính giải thích một câu, trong nháy mắt, Phương Minh cũng đã hiểu rõ.
Nhà họ Phương, với tư cách là gia tộc đứng đầu giới tu luyện, sau khi những gia tộc lánh đời và cường giả này xuất thế một lần nữa, làm sao có thể trơ mắt nhìn nhà họ Phương tiếp tục giữ cái ghế gia tộc đứng đầu giới tu luyện, tất nhiên sẽ khiêu khích đủ loại, mà nhà họ Phương vì giữ gìn địa vị trong giới tu luyện nhất định cũng sẽ không lui nhường, giữa song phương không thể thiếu một trận đại chiến, mà rõ ràng cha mình không coi trọng nhà họ Phương.
Vỗ bả vai con trai mình, Phương Chính không lưu lại nữa, cứ như vậy rời khỏi mật thất, thậm chí cũng không hỏi quan hệ giữa Phương Minh cùng Tần Dương là như thế nào.
"Đạo hữu tính thế nào?"
Sau khi Phương Chính rời khỏi, không bao lâu sau Tần Dương lại đi vào mật thất, Phương Minh nhìn Tần Dương hỏi.
"Tôi quyết định ở lại cõi âm, có thể chủ của Vu Sư chi tâm kia có chút quan hệ cùng cõi âm, rõ ràng nếu ở lại chỗ này tốc độ tu luyện của tôi nhanh hơn ở dương gian nhiều."
"Nếu đã vậy thì đạo hữu cứ ở lại cõi âm đi, vị trí Sơn chủ Lạc Sơn đã có cha tôi ra mặt, có lẽ hắn không dám làm gì đạo hữu nữa đâu."
Đối với việc phân thân muốn ở lại cõi âm, Phương Minh ngược lại không cảm thấy ngoài ý muốn cùng bất mãn chút nào, con đường tu hành của Vu Sư vốn là bản thể cùng phân thân phát triển độc lập, điểm ấy khác hẳn với Đạo giáo, Đạo giáo là Nhất Khí Hóa Tam Thanh, nhưng trên thực tế phân thân vẫn phải sống nhờ vào bản thể, một khi bản thể xảy ra vấn đề, phân thân cũng sẽ gặp nạn theo.
Nhưng phân thân này của Phương Minh lại khác, tới lúc này, phân thân của cậu đã là một cá thể hoàn toàn độc lập, nói một cách đúng đắn hơn quan hệ giữa hai người hẳn là quan hệ hợp tác, là quan hệ hợp tác tuyệt đối sẽ không có phản bội.
Hành trình đến Cõi âm đến đây là kết thúc, Phương Minh chuẩn bị trở lại dương gian, ở trước khi trở lại, cậu lại đưa mấy tên quỷ tu trong bảo tháp ra giao cho phân thân xử lý.
...
Dương gian, lúc này giới tu luyện phương Đông là gió nổi mây phun.
Bắt đầu từ Phi Ưng môn, có quá nhiều môn phái lánh đời xuất hiện, mà cường giả thế hệ trước của những môn phái này còn tốt, không hoạt động quá nhiều, thế nhưng đám người trẻ tuổi lại không thể ngồi yên, bắt đầu khiêu chiến thế hệ trẻ thiên tài của giới tu luyện.
Bại!
Rất nhiều thiên tài trẻ tuổi có danh khí không nhỏ trong giới tu luyện đều thua, thậm chí ngoại trừ Phương Minh ra, ba vị công tử khác cũng đều đã thua trận, lúc này trong tứ đại công tử chỉ còn một mình Phương Minh chưa bại trận.
"Hạng người nhát gan, có lẽ hắn đã nghe được tin tức gì nên bỏ trốn rồi cũng nên."
"Một đời tuổi trẻ trong giới tu luyện các người thật đúng là chẳng còn ai."
Một đời tuổi trẻ của các tông phái lánh đời lên tiếng khiêu khích, trong câu chữ tràn đầy ý khinh thường, nhưng hết lần này tới lần khác đám người trẻ tuổi trong giới tu luyện lại không cách nào cãi lại, bởi vì bọn họ đã thất bại thật.
"Cái gì mà người đứng đầu Tứ Đại Công Tử, còn là thiên tài mấy trăm năm chưa từng có trong giới tu luyện, nếu như tên Phương Minh này xuất hiện sư huynh ta sẽ trực tiếp giết hắn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận