Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 648: Giáo Hội phương Đông

Chương 648: Giáo Hội phương Đông
Ma Đô, sân bay quốc tế Phổ Đông!
Sau khi máy bay dừng lại, ở lối vào thông đạo VIP, có mấy người đàn ông mặc giáo bào đứng chờ sẵn ở nơi đó, trong số mấy người đàn ông mặc giáo bào này, có một người nước ngoài tóc vàng mắt xanh, mà giờ khắc này, so sánh với vẻ mặt ngưng trọng của mấy người khác, trên mặt người ngoại quốc này lại lộ ra vẻ đắc ý.
"Thần tử điện hạ là Chúa chuyển thế, lần này chỉ có mấy người chúng ta tới đón tiếp, đây là thiếu tôn trọng cùng khinh thường Chúa."
James nhìn mấy vị giáo chủ bên cạnh, trong mắt có vẻ bất mãn, nếu như nói lần này Phương Minh đến người vui vẻ nhất là ai, vậy thì trừ hắn ra không còn có thể là ai khác rồi.
Nguyên nhân rất đơn giản, hắn là giáo chủ Giáo Hội phương Tây cắt cử tới đây, mười năm trước đã đi tới Trung Quốc, vốn dựa theo ý của bên Vatican, sau khi ở lại Trung Quốc vài năm, hắn sẽ tiếp nhận chức vụ tổng giám mục khu vực Trung Quốc.
Nhưng không nghĩ tới, tình huống của bên này hoàn toàn khác so với tưởng tượng của hắn, mệnh lệnh của Giáo Tông đại nhân ở chỗ này căn bản không có tác dụng, Giáo Hội bên này thực hành nguyên tắc tam tự, tự truyện, tự lập, tự dưỡng.
Nói cách khác Vatican bên kia căn bản không có quyền lực quản hạt đối với bên này, điều này dẫn tới thân phận của James cực kỳ xấu hổ, ở chỗ này hầu như không người nào nguyện ý phản ứng đến hắn.
Đương nhiên, Vatican bên kia cũng tràn đầy bất mãn đối với Giáo Hội Trung Quốc, vì Trung Quốc vẫn không đồng ý với một số quyết định trọng đại của Giáo Hội, thậm chí ngay cả nghi thức bổ nhiệm miễn nhiệm tổng giám mục cũng chậm trễ không thông quá.
Loại tình huống này giằng co mười mấy năm, cuối cùng song phương liền đạt thành một loại cơ chế trao đổi thống nhất, đó chính là để bên phía Trung Quốc báo danh sách tổng giám mục được bổ nhiệm lên, nếu như Vatican bên kia không có ý kiến, như vậy có thể cử hành nghi thức Chúc Thánh, nếu như Vatican bên kia không đồng ý mà nói, chuyện này liền sẽ mắc cạn như vậy.
Nói cách khác, phương Tây bên kia không có quyền đề cử danh sách, chỉ có quyền đồng ý hoặc phủ quyết, chính dưới tình huống như vậy, Giáo Hội phương Tây mới có thể phái James đến đây, vốn muốn James có thể tháo gỡ cục diện, cuối cùng khiến cho phương Đông bên này giao lên danh sách có tên của hắn.
Nhưng không nghĩ tới là, bên này hoàn toàn hủy đi quyền lực của James, về phần đề danh gì đó kia căn bản là không có khả năng, cho nên Vatican bên kia đối với danh sách bên phía Trung Quốc đưa tới cũng đều gác lại không đồng ý.
Đối với James đến nói, hắn hận thấu mấy người trước mắt kia, bởi vì chính mấy người kia làm hại hắn mười năm này chuyện gì cũng không đạt thành, lãng phí thời gian mười năm một cách vô ích.
Vốn James cho là mình chỉ có thể như vậy, đợi sau khi nhiệm kỳ mười lăm năm kết thúc lại xám xịt rời khỏi nơi này, nhưng không nghĩ tới vào lúc này, vậy mà thần tử điện hạ lại đến.
Mặc dù nói Giáo Hội phương Đông bên này căn bản không hề quan tâm tới mệnh lệnh của Vatican, thậm chí dù là giáo hoàng đến sợ rằng cũng không thể thay đổi, hơn nữa giáo hoàng cũng sẽ không đến, dù sao hiện tại Vatican không chỉ là trung tâm Giáo Hội, càng là một quốc gia, thân phận của giáo hoàng quá mẫn cảm.
Nhưng mà thần tử điện hạ lại không giống, thần tử điện hạ là thần chuyển thế, điểm này cho dù là ở Giáo Hội phương Tây hay là Giáo Hội phương Đông đều có ghi chép trong giáo điển, địa vị của thần tử cực kỳ siêu nhiên, Giáo Hội phương Đông bên này dám không tuân theo mệnh lệnh của Vatican, nhưng không dám thờ ơ với thần tử điện hạ.
Chỉ cần thần tử điện hạ ủng hộ hắn, Giáo Hội phương Đông bên này cũng chỉ có thể lựa chọn thỏa hiệp, bằng không mà nói chọc giận thần tử điện hạ, đến lúc đó trực tiếp nói xấu Giáo Hội phương Đông với tín đồ, danh dự của Giáo Hội phương Đông sẽ giảm mạnh.
"Thần tử này còn chưa tới, James đã nịnh bợ đắc ý như vậy, chỉ sợ đã nghe được tiếng gió từ phía Vatican bên kia."
"Thần tử đăng cơ vẫn chưa tới một năm, lại đột nhiên đến thăm chúng ta bên này, sợ rằng lai giả bất thiện, lão Phó, phải chuẩn bị sẵn sàng trước."
Sắc mặt của mấy người đàn ông mặc giáo bào cách James có chút xa lại khó coi hơn rất nhiều, bởi vì bọn họ không biết này lúc này thần tử đến rốt cuộc là muốn làm gì, mặc dù nói Giáo Hội phương Đông có liên hệ cùng Vatican, nhưng trên thực tế Giáo Hội phương Đông bên này hoàn toàn dùng hình thức tự trị, ngoại trừ mười năm trước Vatican bên kia cắt cử James qua đây, sau đó liền không còn phái người nào qua nữa.
"Nghe nói vị thần tử này là người Trung Quốc chúng ta."
Mấy vị này đang nghị luận, bọn họ đều là người phụ trách Giáo Hội phương Đông, mà người đàn ông hơn năm mươi tuổi được xưng là lão Phó là người phụ trách tối cao, có được quyền lực tổng giám mục, chỉ là bởi vì Vatican bên kia không đồng ý nên chỉ có quyền tổng giám mục, mà không có thân phận tổng giám mục.
"Đi tới xem đi, nói chung lai giả bất thiện, thiện giả bất lai."
Phó Thiên Dưỡng lắc đầu, trong lòng hắn cũng cảm thấy rất mơ hồ, về thân phận của thần tử hắn biết đến cũng không nhiều, chỉ biết vị thần tử này cũng là người trong nước, chỉ là sau khi đến phương Tây, bị Giáo Hội phương Tây phát hiện lúc này mới xác định thân phận thần tử.
Bất kể là có nhiều mâu thuẫn với Vatican bên kia tới mức nào, Phó Thiên Dưỡng tin tưởng Vatican cũng sẽ không làm giả vấn đề thần tử, nguyên nhân rất đơn giản, cho dù có phân quyền lực, nhưng Giáo Hội vẫn là tín đồ của Chúa, tuyệt đối không dám có hành động khinh nhờn Chúa.
Ngoài ra còn có một điều khiến Phó Thiên Dưỡng nghi ngờ, đó chính là cấp trên vậy mà không có một chút chỉ thị đối với vị thần tử này, cũng chưa nói cho bọn hắn biết nên dùng thái độ gì mà đối đãi vị thần tử này, thật giống như không biết thần tử đã đến vậy.
"Đến!"
Hai mắt James sáng lên, bởi vì hắn thấy được đoàn người đi về phía bên này, mà người trẻ tuổi dẫn đầu kia chính là thần tử trong hình mà bên phía Vatican đã gửi cho hắn.
Không để ý đám người Phó Thiên Dưỡng, James trực tiếp nhanh chóng đi lên nghênh đón.
"James này thật đúng là kẻ nhờ nịnh bợ thượng vị."
"Không có biện pháp, thần tử từ Vatican qua đây, mà James là Vatican cắt cử tới đây, xem như là chỗ dựa vững chắc của James rồi."
Mấy người đàn ông bên cạnh Phó Thiên Dưỡng bĩu môi, Phó Thiên Dưỡng nhìn Phương Minh đang mỉm cười cách đó không xa, trừng mắt liếc mấy người bên cạnh một cái, "Mặc kệ đối phương đến đây với mục đích gì, nhưng thân phận thần tử không giả, đều phải tôn kính thần tử một chút, đi nghênh tiếp thần tử với tôi."
Phương Minh nắm tay Alice, mà ở phía sau hắn còn theo tầm mười nhân viên của Giáo Hội, chỉ có điều, những người này đều là Giáo Hội nhân viên văn phòng của Giáo Hội, cũng chỉ là nhân viên bình thường, không phải giáo hoàng không muốn sắp xếp tổng giám mục các loại cường giả cùng đi với Phương Minh, mà là vì không thể làm như vậy.
Thành viên giáo hội bình thường của Giáo Hội phương Tây là có thể đến phương Đông, nhưng nếu như người tu luyện lại thuộc về quá giới, giới tu luyện phương Đông chắc chắn sẽ không cho phép người tu luyện phương Tây vào, cho nên chỉ có thể phái thành viên giáo hội bình thường theo.
"Thần tử điện hạ, tín đồ trung thực nhất của người James bái kiến thần tử điện hạ."
James một đường chạy chậm đến trước mặt Phương Minh, sau đó không chút do dự, trực tiếp quỳ xuống dưới chân của Phương Minh, mặc dù nói Giáo Hội không hề có loại lễ nghi quỳ lạy này, thế nhưng James không sao cả, hắn muốn khiến thần tử cảm thấy thỏa mãn với hắn.
"Thực sự là quá không biết xấu hổ."
"Đây là ngay cả tôn nghiêm cũng không cần."
Thấy hành động của James, mấy người bên cạnh Phó Thiên Dưỡng đều sắp tức điên rồi, vậy mà Phó Thiên Dưỡng lại chỉ mím môi một cái, trừng mắt liếc mấy người bên cạnh, sau đó đi nhanh đến trước mặt Phương Minh.
"Tổng giám mục Phó Thiên Dưỡng của Giáo Hội phương Đông hoan nghênh thần tử điện hạ đến thăm."
Ánh mắt của Phương Minh từ trên người James dời đến trên người Phó Thiên Dưỡng, đối với Phó Thiên Dưỡng, trước khi tới cậu đã lấy được tư liệu từ Vatican bên kia, đây là người phụ trách thực tế của Giáo Hội phương Đông, mười mấy năm trước đã nắm trong tay Giáo Hội phương Đông, chỉ là bởi vì Vatican bên kia vẫn không Chúc Thánh, cho nên từ đầu đến cuối không chân chính đăng cơ tổng giám mục.
Đương nhiên, Giáo Hội phương Đông cùng Giáo Hội phương Tây có một điểm khác biệt rất lớn, đó chính là tuy rằng Giáo Hội phương Đông cũng truyền giáo, chỉ có điều đều là người thường, bởi vì tính đặc thù của Giáo Hội phương Đông, đương nhiên Vatican bên kia sẽ không truyền thụ phương pháp tu luyện cho.
Phó Thiên Dưỡng mãi không thấy Phương Minh đáp lại, biểu tình trên mặt ngược lại không xuất hiện một tia biến hóa nào, chỉ có điều trên mặt mấy người bên cạnh hắn ngược lại lộ ra vẻ không cam lòng, bởi vì dưới cái nhìn của bọn họ, vị thần tử này là cố ý, muốn hạ thấp lão Phó, gạt lão Phó ra khỏi chỗ này.
"Phó giáo chủ, khi tôi ở Vatican đã nghe qua đại danh của ông, trong mấy chục năm, có thể biến tín đồ Giáo Hội từ mấy triệu biến thành mấy chục triệu, không thể bỏ qua công lao được."
Một lúc sau, cuối cùng Phương Minh cũng mở miệng, chỉ là trên mặt của hắn mang theo vẻ nghiền ngẫm, Phó Thiên Dưỡng còn dám đùa giỡn hắn, trong lời nói của Phó Thiên Dưỡng có tự xưng mình là tổng giám mục, nhưng trên thực tế Vatican bên kia chỉ nhận thân phận giáo chủ của Phó Thiên Dưỡng, mà không ủng hộ thân phận tổng giám mục của Phó Thiên Dưỡng.
Mà bây giờ, Phương Minh trực tiếp xưng hô Phó Thiên Dưỡng là Phó giáo chủ, người giáo chủ này có thể là chỉ tổng giám mục, cũng có thể là chỉ giáo chủ (1).
(1) Tổng giám mục thực tế là đại giáo chủ, Phó Thiên Dưỡng tự nhận mình là đại giáo chủ, nhưng Phương Minh chỉ gọi Phó giáo chủ, giáo chủ này có thể là giáo chủ trong đại giáo chủ, cũng có thể là giáo chủ trong giáo chủ.
Đôi mắt già nua của Phó Thiên Dưỡng nháy mấy cái, biểu hiện trên mặt không thay đổi, "Truyền lại vinh quang của Chúa, khiến nhiều người hơn thờ phụng Chúa, đây là chuyện tôi nên làm, không đáng để thần tử điện hạ khích lệ, nghe nói thần tử điện hạ đã đến, rất nhiều tín đồ trong giáo đều sinh lòng vui mừng, tôi đã sắp xếp xong xuôi, còn hy vọng thần tử điện hạ di giá giáo đường."
"Phó giáo chủ dẫn đường đi."
Phương Minh gật đầu, dẫn tay của Alice đi theo Phó Thiên Dưỡng, mà James quỳ dưới đất lúc trước thì lại trợn tròn mắt, bởi vì thần tử điện hạ căn bản không hề quan tâm tới hắn, cũng không để hắn đứng lên, lẽ nào hắn cứ tiếp tục quỳ như vậy?
"Thần... Thần tử điện hạ."
Bất đắc dĩ, James chỉ có thể mở miệng, mà nghe thấy những lời James nói, trên mặt Phương Minh lộ ra vẻ xấu hổ, hình như là quên mất sự tồn tại của James, nói: "Xấu hổ, mới vừa quên mất, James mau dậy đi."
James lúng túng đứng lên, đang định nói gì, Phương Minh đã cùng Phó Thiên Dưỡng đi về phía trước rồi, cuối cùng chỉ có thể lộ vẻ tức giận đuổi kịp.
...
Giáo đường Trương Giang Cảm Ân, một tòa giáo đường cỡ lớn của Giáo Hội phương Đông ở Ma Đô, Phó Thiên Dưỡng đưa Phương Minh tới nơi đây. Giờ phút này giáo đường hội tụ hơn ba trăm vị giáo chức nhân viên còn có gần nghìn vị tín đồ của Ma Đô, những người này đều là tín đồ Giáo Hội ở Ma Đô, đương nhiên những tín đồ này là Phó Thiên Dưỡng tự mình chọn lựa, chọn lựa ra từ hơn trăm ngàn tín đồ.
Dù sao địa vị của thần tử trong lòng tín đồ quá cao, sau khi biết thần tử đến, hầu như toàn bộ tín đồ đều muốn chạy tới, mà giáo đường lại chỉ lớn như vậy, không thể nào dung nạp toàn bộ tín đồ, cuối cùng chỉ có thể chọn lựa một số người đại diện tới đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận