Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 125: Lăng Mộ Mai tới

Chương 125: Lăng Mộ Mai tới
Trời nắng, vạn dặm không có mây.
Tại sân bay Ma Đô!
“Cô, cuối cùng cô cũng đã tới.”
Lăng Sở Sở nhìn thấy bóng dáng cô của mình đi ra từ cửa Vip thì chạy ngay đến nghênh đón.
“Tiểu nha đầu này thật sự là không thể trị nổi.”
Lăng Mộ Mai xoa xoa tóc của cháu gái, dựa theo hành trình của bà ta thì hôm nay bà ta phải ra nước ngoài tham dự hội nghị, thế nhưng cô cháu gái này lại năm lần bảy lượt yêu cầu bà tới Ma Đô.
“Cô à, lần này cháu muốn đưa cô đi gặp một người, đúng rồi, cô à, cháu đã dặn cô tìm hiểu ngày sinh tháng đẻ của người cô muốn kiếm, đã tìm được chứ?”
Mấy ngày trước Lăng Sở Sở cố tình gọi điện hỏi thăm Phương Minh, cậu nói nếu muốn tìm người thì phải có tên của người đó, còn phải có cả ngày sinh tháng đẻ nữa, nếu như không có hai thứ này thì mọi chuyện sẽ trở nên khó khăn hơn rất nhiều.
Đương nhiên nếu như là tìm người thân thì vẫn có biện pháp khác để tìm kiếm, nhưng Phương Minh lại không nói điều này cho Lăng Sở Sở.
Trên mặt Lăng Mộ Mai lộ ra nụ cười phức tạp, ngày sinh tháng đẻ của người đó làm sao bà ta có thể quên được chứ, nó vĩnh viễn ghi tạc trong lòng bà.
“Vậy là tốt rồi, bây giờ chúng ta đi tìm Phương Minh.”
Lăng Sở Sở cười ngọt ngào, Lăng Mộ Mai xưa nay luôn cưng chiều cô, cho nên cô cũng hi vọng có thể làm gì đó giúp bà ấy, mỗi lần nhìn thấy vẻ mặt bi thương của bà trong lòng cô cũng không nhịn được bi thương theo.
“Được rồi, lần này cô tới Ma Đô đều sẽ nghe theo cháu chỉ huy, làm một tên lính quèn dưới trướng của cháu, cháu nói cô đi tới hướng Đông cô tuyệt đối sẽ không đi qua hướng Tây!”
Lăng Mộ Mai nhìn cháu gái nói nửa đùa nửa thật, chọc Lăng Sở Sở cười khanh khách không ngừng, quả thật tình cảm giữa hai cô cháu đúng là rất tốt.
Xe chầm chậm rời khỏi sân bay rồi chạy tới hướng phố cổ vật, mà giờ phút này Phương Minh cũng đang tiếp đón một vị khách bên trong cửa hàng Vu Đạo.
“Ông chủ Phương, lại tới quấy rầy cậu.”
Người tới là Hồ Phù, lúc trước vào ngày khai trương ông ta cũng đã từng hỏi Phương Minh về vấn đề phong thủy khu mộ tổ tiên.
“Ông chủ Hồ chủ động tới cửa chẳng lẽ là muốn tìm căn nguyên?”
Phương Minh nhìn Hồ Phù, đã nhiều ngày trôi qua kể từ hôm khai trương, không cần đoán cậu cũng biết ông ta đã đi tìm hiểu về vấn đề phong thủy tổ tiên.
“Có một chút nhưng tôi cũng chưa dám khẳng định, vì vậy nên mới tới quấy rầy ông chủ Phương, không biết ông chủ Phương có thể giúp tôi xem xét vấn đề được hay không?”
Hồ Phù tươi cười, thực tế sau ngày khai trương cửa hàng của Phương Minh ông ta đã triệu tập những tộc nhân có địa vị tương đối trong tộc, sau đó thuật lại lời nói của Phương Minh, mà những người này sau khi nghe xong đều cảm thấy rất có đạo lý, vì thế nên mấy ngày nay bọn họ bắt đầu tìm kiếm từ đời thứ ba.
Đương nhiên bọn họ cũng biết nghề nào cũng có chuyên công(1), vốn dĩ ban đầu mọi người đều muốn mời Phương Minh tới hỗ trợ, nhưng sau khi nghe Hồ Phù nói ra giá cả thì đành phải từ bỏ.
(1)Chuyên công: người chuyên nghiên cứu về một lĩnh vực nhất định nào đó
Tốn mấy chục vạn chỉ để xem phong thủy, hơn nữa còn là chuyện không biết chắc chắn có thành công hay không, tất cả đều cảm thấy không nỡ.
Đương nhiên nguyên nhân trọng yếu chính là do lòng tham và sự ích kỷ của mỗi người.
Nhà họ Hồ là một gia tộc lớn, chỉ riêng thế hệ của Hồ Phù thôi cũng đã có hơn 10 người anh em họ, đương nhiên không phải tất cả mọi người đều từ chối, chỉ có một hai nhà mấy năm nay làm ăn phát đạt tự nhiên không muốn bỏ ra số tiền này, trong lòng bọn họ những ông thầy phong thủy chỉ là lừa bịp dối trá mà thôi.
Cũng có một nguyên nhân nữa chính là trong gia tộc lớn không phải ai cũng có tiền, luôn có một hai nhà có tính ỷ lại, thầm nghĩ nhà khác có nhiều tiền thì chính bọn họ đi mà cống hiến, tốt nhất là góp luôn cả phần của chúng tôi.
Vấn đề này nếu như chỉ là một nhà Hồ Phù thì đã đơn giản, chỉ cần nhà ông ta trực tiếp bỏ tiền ra là xong, mặc dù mấy chục vạn đối với ông ta cũng không phải là số tiền nhỏ, nhưng ông ta có thể cắn răng nhịn đau tiếp nhận.
Thế nhưng đây lại là chuyện của toàn bộ gia tộc, vì sao mà chỉ có một mình nhà ông ta phải chi tiền chứ?
Một là không làm, hai là tất cả mọi người phải cùng làm.
Cuối cùng cũng có người khác đưa ra ý kiến mời những ông thầy phong thủy ở nông thôn, giá cả rẻ hơn, vừa được việc lại không phải tiêu tốn quá nhiều.
Chủ ý này được tất cả mọi người trong tộc tán thành, có người nói bên cạnh nhà ông ta có một vị phong thủy đại sư vô cùng nổi danh, mà những người khác cũng nhao nhao tiến cử mấy ông thầy phong thủy gần nhà, thế là mọi người vỗ bàn quyết định mời tất cả cùng tới xem, chỉ phải chi ra khoảng mười vạn, số tiền này bọn họ còn có thể chịu nổi.
Có tất cả bốn người thầy phong thủy tới, đương nhiên bọn họ sợ làm bốn người này mất hứng cho nên không gọi cả bốn tới một lúc, mà mỗi một thầy do hai ba nhà tới tiếp đón.
Lúc đầu bọn họ còn rất cao hứng. cảm thấy bốn người thầy phong thủy này rất tài giỏi, mỗi người đều có đạo lý bình luận về mộ phần rất rõ ràng, mặc dù khiến cho người ta nghe không hiểu nhưng ai cũng cho rằng lời nói càng cao thâm thì càng hiện rõ lợi hại.
Nhưng khi mọi người tụ tập lại với nhau một lần nữa, nói ra đánh giá của mỗi thầy đối với mộ phần tổ tiên nhà họ thì mới trợn tròn mắt lên, bốn người thầy phong thủy thì lại có bốn cái nhìn hoàn toàn khác nhau, có người nói phong thủy của khu mộ có vấn đề, có người lại nói không hề có vấn đề gì.
Người thì nói phong thủy của cánh cửa không tốt, người thì nói do phía sau không có điểm tựa, người thì nói sát khí của Bạch Hổ phía bên trái quá nặng, kẻ lại nói dường như Thanh Long có chút thấp.
Chỉ là cùng một mộ phần mà mỗi đại sư lại có một cách nhìn khác nhau, có người nói tốt cũng có người nói hỏng.
Cuối cùng người nhà họ Hồ không có cách nào khác đành nói rõ chân tướng cho cả bốn người này, để cho bốn người tranh luận với nhau xem ai mới là người đúng.
Thế nhưng người nhà họ Hồ không thể ngờ tới khi bọn họ gặp nhau lại tranh luận kịch liệt tới suýt chút nữa thì đánh nhau, cả bốn người không ai phục ai.
Bởi vì bọn họ ai cũng cho rằng mình đúng khiến người nhà họ Hồ đầu to như cái đấu, nói cái gì mà Cửu cung phi tinh(2), cái gì mà phong thủy của cánh cửa không tốt, rồi cái gì miệng rắn nuốt voi…
(2)Cửu cung phi tinh: đặt 8 quẻ vào cửu cung, dựa vào sự lên xuống của phi tinh trong mỗi quẻ để dự đoán hung cát của vị trí này.
Quan trọng là bọn người Hồ Phù nào có hiểu những từ ngữ chuyên dụng trong phong thủy, đối với bọn họ phong thủy còn là một khái niệm mơ hồ vô cùng, vì thế tất cả đều ngơ ngẩn.
Sau khi nghe xong lời của Hồ Phù Phương Minh cũng im lặng, mà Hoa Minh Minh đang ở bên cạnh thì không có chút kiêng nể mà cười lớn, kém chút cười tới bò lăn dưới đất.
“Chưa bao giờ thấy chuyện cười lớn như vậy, các ông mời đều là loại phong thủy đại sư gì, không phải là bốn tên lừa gạt đó chứ?”
“Chuyện này… Tôi cũng không rõ lắm, nhưng chắc là không phải đâu, bốn vị đại sư phong thủy này rất có danh tiếng ở trong thôn của họ.” Hồ Phù giải thích.
“Lừa đảo thì tôi không chắc, nhưng mà cách làm của người nhà họ Hồ các ông thật sự quá sai lầm.”
Phương Minh nhìn Hồ Phù, có câu một chuyện không tìm hai người, nếu cố chủ đã tìm tới một đại sư phong thủy để xem thì không nên để một người thầy phong thủy khác nhúng tay, đây là quy củ.
Đương nhiên, nếu như đại sư phong thủy kia không thể giải quyết vấn đề vậy thì đành phải mời đại sư phong thủy khác, chuyện này hoàn toàn hợp lý.
Nhưng tình huống của người nhà họ Hồ này lại không giống, ngay từ đầu bọn họ đã cố ý mời cả bốn người thầy phong thủy, đương nhiên qua chuyện lần này cũng nói rõ một điều, giới phong thủy hiện tại thật sự là tốt xấu lẫn lộn.
Phương Minh rất rõ ràng, có thể không phải cả bốn vị đại sư phong thủy này đều là phường giả mạo, nhưng mà bây giờ phong thủy phân ra quá nhiều chi, mà một số thầy phong thủy cơ bản là học nghệ không tinh, chỉ thuộc một vài câu khẩu quyết rồi dựa theo đó mà suy đoán tất cả.
Có đôi lúc mèo mù vớ phải cá rán, đoán trúng rồi sau đó liền tôn thờ câu khẩu quyết kia, từ nay về sau cứ dựa vào đó mà đoán, không hề suy xét tới sự biến đổi của địa hình.
Ngoài ra cũng có một nguyên nhân rất quan trọng, phong thủy của các ngôi mộ trừ một số địa hình đặc thù thì đa số đều không ứng nghiệm nhanh, đôi lúc phải cần mấy năm thậm chí mấy chục năm.
Một thời gian dài như vậy, cho dù sau này có chuyện gì xảy ra thì ai mà nghĩ tới nguyên nhân bắt nguồn từ phần mộ của tổ tiên kia chứ? Kể cả những đại sư phong thủy này đôi lúc cũng còn không tin nữa, huống gì…
Cũng chính vì những đặc tính này mới khiến giới phong thủy tốt xấu lẫn lộn, một số đại sư phong thủy căn bản chẳng phải là đại sư gì.
“Vì vậy hôm nay ông Hồ tới đây là muốn…?”
“Tôi muốn mời ông chủ Phương đích thân tới xem một chút, rốt cuộc là mộ phần của vị tổ tiên nào xảy ra vấn đề.” Hồ Phù nói thẳng.
“Muốn tôi đi xem phong thủy? Vậy những ngôi mộ đó nằm ở đâu? Nếu là ở nghĩa trang thì không cần phải xem nữa.”
Nghĩa trang, thực tế là chẳng có phong thủy gì để nói, nguyên nhân đơn giản là ở đó có quá nhiều mộ.
Ở nơi đó không thể có phong thủy tốt cũng không phải là phong thủy xấu, cho dù vốn dĩ nơi đó là một khối đất lành nhưng nếu chôn quá nhiều mộ thì chia bình quân ra mỗi mộ cũng chẳng chiếm được bao nhiêu.
Huống gì phong thủy âm trạch(3) này không đơn giản chỉ dựa vào vùng đất có tốt hay không, mà vùng đất tốt có thể có hiệu quả hay không còn phải xem ngày sinh tháng đẻ của chủ mộ, thậm chí còn có quan hệ với phương thức tử vong…
(3)Âm trạch: chỉ ngôi mộ
“Phần mộ của tổ tiên nhà chúng tôi ở tại quê nhà, ở vùng Trấn Giang tỉnh Giang Tô, cách Ma Đô mấy tiếng ngồi xe.”
Phương Minh hơi trầm ngâm, cuối tuần này Tử Du về, mà hôm nay còn cách cuối tuần bốn ngày, tính tính hẳn là có thể về kịp.
“Ông chủ Hồ, ông cũng biết giá của của tôi rồi đúng không?”
Phương Minh mỉm cười nhìn Hồ Phù, sở dĩ bọn người Hồ Phù kiếm thầy phong thủy khác cũng bởi vì giá cả của cậu quá cao, luôn nghĩ rằng thay vì dùng chừng đó tiền mời cậu chẳng thà mời bốn người thầy kia, không những tiện nghi mà còn lời lớn.
“Ông chủ Phương xin hãy ra giá, để tôi xem có thích hợp hay không.” Hồ Phù cười khổ, nhưng mà lần này ông ta đã thương lượng tốt với người trong tộc, chỉ cần giá cả không phải đắt vô cùng thì có thể mời.
“Thu phí giá cả như thế nào còn phải xem xét tới tính nghiêm trọng của vấn đề, nhưng mà phí khởi đầu là 5 vạn, đương nhiên tôi sẽ nói vấn đề cho mọi người biết, rồi sau đó có muốn giải quyết hay không là chuyện của mọi người.”
Hồ Phù nghe thấy lời của Phương Minh thì thở ra một hơi, giá năm vạn cũng không phải là đắt, lần này ông ta mang theo 30 vạn, mà giá tiền Phương Minh đưa ra thấp hơn nhiều so với sự chuẩn bị của ông ta.
Đương nhiên ông ta cũng biết rõ đây chỉ là phí ban đầu, sau này muốn giải quyết vấn đề còn phải nộp phí đấy! Nhưng Phương Minh cũng đã nói, chuyện có giải quyết hay không còn do bọn họ quyết định.
“Được, ông chủ Phương, chuyện này cứ quyết định như vậy đi, bây giờ tôi sẽ giao tiền luôn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận