Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 584: Viên châu Vu sư chủ động ra tay (1)

Chương 584: Viên châu Vu sư chủ động ra tay (1)
Đạp từng bước một, bóng dáng Phương Minh lại biến mất. Nắm tay John đã bay đến trước mặt Phương Minh, sau khi thấy Phương Minh biến mất, hắn ta mở to mắt, có chút lúng túng không biết nên làm thế nào. Cái này giống như một người dùng sức tung một quyền vào một vật thể phía trước, chuẩn bị đánh một cú thật mạnh vào vật thể. Nhưng đợi đến khi anh ta tung ra cú đấm lại phát hiện vật thể trước mắt đã biến mất, vậy anh ta nên thu quyền hay vẫn tiếp tục tung quyền?
Thời gian để đưa ra quyết định cần khoảng một, hai giây, John cũng vậy. Nhưng một, hai giây đối với Phương Minh là đã đủ rồi.
Lấy cấp độ Vu sư hiện tại Phương Minh đang nắm giữ vẫn chưa thể định vị chính xác vật thể đang di động, nhưng chỉ cần John dừng lại bấy nhiêu cũng đã cho Phương Minh cơ hội. Thân hình Phương Minh xuất hiện bên cạnh John, ngay sau đó nắm tay dừng lại trên cánh tay John.
“Rắc!”
Tiếng xương vỡ vụn vang lên giòn giã truyền vào tai mỗi người ở đây. Khuôn mặt John vì đau đớn mà trở nên dữ tợn. Nhưng cho dù là vậy, John cũng chỉ rên lên một tiếng, cả người lập tức lăn qua một bên, muốn né tránh đòn tấn công tiếp theo của Phương Minh.
Không thể không nói John trong thời gian như chớp mà có thể phản ứng nhanh như vậy đã là khá rồi. Nhưng đáng tiếc, lần này người hắn ta đụng phải chính là Phương Minh.
Ngay khi hắn ta lăn người sang bên cạnh, Phương Minh đã xuất hiện sau lưng hắn. Ngay sau đó, đùi truyền đến cảm giác bị xé rách, rốt cục hắn ta không thể chịu được nữa liền la lên đau đớn.
"Dừng tay!"
Hai trưởng lão của tộc Bò Cạp biến sắc muốn ra tay, nhưng ngay khi họ vừa la lên, một lực rất lớn đè lấy họ, áp chế khiến họ không thể động đậy.
Là nhóm người Gamma đã ra tay.
Nực cười, có mười vị tổng giám mục ở đây, nếu để hai trưởng lão của tộc Bò Cạp ra tay đối phó thần tử, vậy họ có thể tự sát đi hầu Chúa rồi.
Phương Minh một tay nắm lấy đùi phải của John, một tay nắm lấy cánh tay John, xé toạt đùi John, làm lộ ra cả khung xương trắng toát, chỉ sợ nếu dùng lực nữa thì đùi của John sẽ hoàn toàn bị đứt lìa.
“A!”
Mới vừa ngất xỉu vì đau, John lại vì quá đau mà tỉnh lại. Hắn ta muốn phản kháng, nhưng căn bản vô lực phản kháng, cả người bị nắm giống như con rối.
"Thần tử, thiếu tộc trưởng nhà tôi đã nhận thua rồi!"
Hai trưởng lão tộc Bò Cạp không thể ra tay, đành phải lớn tiếng la lên. Nếu thiếu tộc trưởng bị phế, vậy họ cũng hết cách giải thích với tộc trưởng.
"Nực cười! Nếu dám khiêu chiến với ta, vậy phải chuẩn bị tinh thần bị ta chém giết. Hơn nữa, chính hắn còn chưa mở miệng nhận thua, các ngươi gấp cái gì?"
Phương Minh cười lạnh. Lời cậu nói khiến những người đứng vây xem đều nghẹn lời. John làm sao lại không muốn nhận thua, chỉ là hắn ta không có cách nào mở miệng nhận thua mà thôi, vừa mới tỉnh lại lại bị ngất đi vì quá đau, ngay sau đó lại tỉnh lại rồi lại vì đau mà ngất đi.
"Thần tử điện hạ, lần này chúng tôi nhận thua. Thần tử điện hạ có điều kiện gì cứ việc nói, chỉ cần chúng tôi có thể làm được nhất định sẽ đồng ý."
Trưởng lão tộc Bò Cạp cũng đã hiểu, nếu không cho một điều kiện khiến thần tử này hài lòng, chỉ sợ đối phương thật sự sẽ giết chết thiếu tộc trưởng. Thiếu tộc trưởng lại vì khiêu chiến nên mới bị giết, cho dù họ muốn trả thù cũng không tìm được cớ.
Càng đừng nói, thực lực giáo hội vốn hơn họ, nếu họ dám trả thù thật, chỉ sợ tộc Bò Cạp họ sẽ phải gánh chịu sự tấn công lôi đình của giáo hội, hơn nữa các thế lực khác cũng sẽ không có ai đứng về phe họ.
Chống lại giáo hội, họ chỉ có thể dựa vào đạo đức đi đối chất, nhưng hiện tại ưu thế đạo đức đã mất, đối mặt với giáo hội họ chỉ có thể cúi đầu nhận thua.
Nghe trưởng lão tộc Bò Cạp nói vậy, mắt Phương Minh ánh lên tinh quang. Nói thật vừa nãy đúng là cậu muốn giết chết John thật, lấy việc này để đe các thế lực khác, để họ biết thần tử này cũng không phải ai cũng có thể khiêu khích được.
Nhưng hiện tại trưởng lão tộc Bò Cạp đã đồng ý bồi thường, làm cậu chợt động tâm. Nói thật, từ đầu đến cuối cậu không hề quan tâm đến John, người như vậy có giết hay không cũng chẳng sao.
"Uhm, các ngươi có thể đưa ra điều kiện gì?"
Phương Minh nhìn về phía hai trưởng lão tộc Bò Cạp, động tác tay vẫn không dừng lại. Ý để nói cho hai trưởng lão này, thời gian của các ngươi không có nhiều, nếu không cho ta một điều kiện làm ta hài lòng ngay lần đầu, cho dù cuối cùng ta có tha cho John thì hắn cũng đã là kẻ tàn phế.
"Thần tử điện hạ, tộc Bò Cạp chúng tôi có hai điều kiện, thứ nhất là nguyện ý đưa một con bò cạp thánh cho thần tử điện hạ làm bồi thường. Điều kiện thứ hai là từ nay về sau tộc Bò Cạp tôi thiếu thần tử điện hạ một lời hứa, chỉ cần thần tử điện hạ cần, chỉ cần không phạm đến lợi ích của tộc Bò Cạp tôi, chắc chắn chúng tôi sẽ toàn lực ứng phó hoàn thành."
Nghe trưởng lão tộc Bò Cạp nói thế, những người xung quanh đều hít khí lạnh, nhưng Phương Minh chỉ bĩu môi. Cậu là thần tử, có nguồn lực cường đại là giáo hội, còn cần mượn lực của tộc Bò Cạp?
Nếu nhu cầu của cậu ngay cả giáo hội cũng không làm được, vậy tộc Bò Cạp càng không thể làm được.
Còn về bò cạp thánh…
Ngay khi Phương Minh định từ chối, bên tai chợt vang lên tiếng Gamma.
"Thần tử điện hạ đừng ngại đồng ý. Điều kiện thứ hai của tộc Bò Cạp không đáng gì, nhưng bò cạp thánh này là vật hiếm có. Bò cạp thánh này là thánh vật của tộc Bò Cạp, là do năm xưa thuỷ tổ tộc Bò Cạp gặp được con cháu đời sau của mấy con bò cạp kia. Tục truyền nghe nói diệu dụng vô cùng."
Nghe Gamma nói vậy, trong lòng Phương Minh đã hiểu. Bò cạp thánh chắc là đồ tốt, nếu không sẽ không đến mức làm một vị tổng giám mục truyền âm cho cậu.
"Bỏ đi, thần tử ta mang tấm lòng từ bi, bình thường đều là đại nhân không chấp tiểu nhân, lần này ta bỏ qua cho hắn."
Phương Minh vừa mở miệng, những người đứng xem đều dùng ánh mắt “ngươi tưởng chúng ta là đồ ngốc à” nhìn về phía cậu. Còn mang tấm lòng từ bi, nếu không phải trưởng lão tộc Bò Cạp đưa ra điều kiện thì với tư thế khi nãy của ngươi thế nào cũng phải xé xác tên John rồi. Hai chữ “từ bi” này không hề có dính dáng gì đến ngươi hết đó có biết không hả?
“Bịch!”
Phương Minh quăng John qua chỗ hai trưởng lão tộc Bò Cạp. Hai trưởng lão vội vàng đón lấy, nhìn tình trạng thê thảm của John lúc này, da mặt hai người cũng khẽ giật mấy cái. Thiếu tộc trưởng lần này chỉ sợ phải an dưỡng hơn một năm, hơn nữa cũng cần một số lượng lớn nguyên liệu chữa thương, tài chính trong tộc họ chưa chắc đã đủ, có lẽ còn phải trao đổi với thế lực khác.
Tóm lại, lần này tộc Bò Cạp họ chính là tiền mất tật mang. Nghĩ đến việc phải giao một con bò cạp thánh là ông đã thấy đau lòng rồi. Bò cạp thánh ở trong tộc họ thật sự quá ít, cho tới bây giờ cũng chỉ có mười con, hơn nữa mỗi con đều phải hao phí rất nhiều tâm huyết mới đào tạo ra được.
"Đúng rồi, vậy bò cạp thánh chừng nào tặng vậy?"
Phương Minh nhìn về phía trưởng lão tộc Bò Cạp. Tuy cậu không lo người của tộc Bò Cạp sẽ quỵt nợ, nhưng ai mà biết người của tộc Bò Cạp có kéo dài thời gian hay không, động tay chân vào bò cạp thánh kia.
"Nếu ta nhớ không lầm, thiếu tộc trưởng tộc Bò Cạp xuất phát chắc chắn có mang theo một con bò cạp thánh."
Gamma lúc này cũng dùng ánh mắt đầy thâm ý nhìn về phía hai trưởng lão tộc Bò Cạp. Ánh mắt ông khiến vẻ mặt hai trưởng lão trở nên khó coi, bởi vì họ đúng là có ý đồ giở chút thủ đoạn với bò cạp thánh.
Nhưng hiện tại, lời Gamma nói đã chặn đứt hoàn toàn âm mưu của họ, bởi vì trên người họ đúng là có một con bò cạp thánh. Con bò cạp thánh này là của thiếu tộc trưởng.
"Cho mời bò cạp thánh."
Hai trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, cùng lúc đó hai tay hai người bắt đầu hoa động, một loạt chú ngữ ký hiệu liền xuất hiện trong khoảng không trước mặt mọi người, cuối cùng hợp thành một trận sao sáu cánh.
Trận sao sáu cánh này dừng trên người John. Đại khái như vậy khoảng vài giây, đỉnh đầu John đột nhiên lồi lên, một vệt trắng trên đỉnh đầu xuất hiện trước mắt mọi người.
Đây là chân của một con bò cạp trắng!
Vẻ mặt hai trưởng lão tộc Bò Cạp đầy xúc động xen lẫn bất đắc dĩ, chỉ biết nhìn con bò cạp trắng chui ra khỏi đỉnh đầu John. Đây là bò cạp thánh, đào tạo một con tốn hơn mười năm tâm huyết.
"Bò cạp thánh của tộc Bò Cạp rốt cuộc có diệu dụng gì nhỉ?"
"Đúng vậy, trông dáng vẻ hai trưởng lão tộc Bò Cạp vô cùng luyến tiếc."
Người vây xem từng được nghe không ít về bò cạp thánh, nhưng công dụng của bò cạp thánh là gì họ cũng không rõ lắm. Tộc Bò Cạp cũng giữ bí mật rất nghiêm với bên ngoài, thậm chí rất ít người nhìn thấy qua bò cạp thánh.
Duy chỉ có tổng giám mục Gamma sau khi nhìn thấy bò cạp thánh bò ra trong mắt liền lóe lên tinh quang. Là thế lực lớn nhất phương Tây, họ biết một số bí mật của các thế lực phương Tây, nhưng bò cạp thánh của tộc Bò Cạp này luôn là bí mật mà họ muốn biết.
Dựa theo tin tức họ tìm hiểu được, tộc Bò Cạp có thể có được ngày hôm nay, ngoại trừ thủy tổ tộc Bò Cạp thiên tư hơn người thì còn một điều quan trọng nữa chính là lai lịch của con bò cạp biến dị năm xưa cũng không phải bình thường. Nghe đồn con bò cạp này vốn không phải là sinh vật trên trái đất, mà là năm xưa thiên thạch từ trên trời rơi xuống, con bò cạp này ở trong thiên thạch đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận