Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 836: Con trai của cô cô

Chương 836: Con trai của cô cô
Cho nên Phương Dương chẳng những không giết chết con yêu hồ kia, ngược lại còn cứu chữa cho nó, trải qua thời gian hai năm, rốt cục thương thế của yêu hồ cũng chuyển biến tốt, thấy thương thế của yêu hồ chuyển biến tốt đẹp, Phương Dương để yêu hồ này rời đi, nhưng không nghĩ tới yêu hồ này không chỉ không rời đi, ngược lại còn lựa chọn ở lại bên cạnh hắn.
Sau khi thử đuổi nó đi vài lần nhưng nó không đi, Phương Dương cũng bỏ qua, hơn nữa quả thật một mình hắn ở nơi này cũng buồn chán, có yêu hồ ở chung coi như là có một người bạn.
Ngày hôm nay vốn là Phương Dương vẫn đợi ở trong sơn động, chẳng qua sau đó hắn gặp một đệ tử trong tộc, tuy rằng quan hệ của hắn với vị này không được tốt lắm, nhưng rốt cuộc cũng là người cùng tộc, hơn nữa đối phương còn thỉnh cầu Phương Dương giúp hắn một việc, Phương Dương nghe thấy chuyện này cũng chỉ là một cái nhấc tay, do đó cũng không cự tuyệt.
"Phương Giác, ngươi thực sự là một tên tiểu nhân hèn hạ, cố ý sai người dẫn dụ ta rời đi, sau đó nhảy vào sơn động của ta bắt Thiến Thiến đi, ngươi không sợ sự tình truyền đi sẽ bị mọi người chế nhạo sao?"
Phương Dương căm tức nhìn Phương Giác, ngay từ đầu hắn còn chưa phát hiện, nhưng mà trên đường tới đây hắn cảm thấy có chút không đúng lắm, cho nên không để ý vị đệ tử nhà họ Phương kia ngăn cản, trực tiếp quay trở về sơn động, kết quả vừa trở về lập tức phát hiện có người xông vào sơn động của bản thân mình, mà Thiến Thiến cũng đã bị bắt đi.
Thiến Thiến, chính là tên hắn đặt cho con Tam Vĩ Yêu Hồ kia.
"Phương Dương, ta không biết ngươi đang nói cái gì, Tam Vĩ Yêu Hồ này là chính ta bắt tới, ngươi nói yêu hồ này là của ngươi? Vậy vì sao ngươi không nộp yêu hồ này lên cho gia tộc? Chẳng lẽ ngươi trái với tộc quy, cấu kết cùng tinh quái?"
Phương Giác hừ lạnh một tiếng, dựa theo tộc quy của nhà họ Phương, đệ tử nhà họ Phương không được cấu kết với tinh quái, bằng không chắc chắn sẽ gặp phải trừng phạt nghiêm khắc. Nếu như Phương Dương dám thừa nhận, đó chính là vi phạm tộc quy.
"Không sai, đúng là ta đã trái với tộc quy, tuy rằng Thiến Thiến là tinh quái, thế nhưng cho tới bây giờ cô ấy chưa từng hại người nào, vạn vật trên thế gian đều có linh tính, chúng ta có tư cách gì mà thương tổn bọn họ?"
Câu trả lời của Phương Dương khiến cho sắc mặt Phương Giác trở nên khó coi, nếu Phương Dương thừa nhận, đồng nghĩa với yêu hồ này sẽ không được tính là vật hắn cống hiến, tuy rằng có thể Phương Dương sẽ mà bị phạt vì chuyện này, nhưng hắn cũng chẳng nhận được lợi ích gì.
"Phương Dương, nể tình ngươi cũng là đệ tử nhà họ Phương, ta cho ngươi thêm một cơ hội, ngươi xác định yêu hồ này là thuộc về ngươi?"
"Đừng nói một lần, cho dù hỏi một trăm lần, ta cũng sẽ trả lời như vậy, cho dù vấn đề này có ầm ĩ đến tai chấp sự bên kia ta cũng không sợ." Phương Dương mang vẻ mặt kiên định, đáp.
"Tốt, tốt, thật là tốt."
Phương Giác giận quá thành cười, mà một vị đệ tử nhà họ Phương bên người hắn thì lại mở miệng nói: "Anh họ, nói mấy lời vô ích này với hắn làm gì, thằng này giống hệt mẹ của hắn, đều là người trời sinh phản cốt, trước đây nếu không phải trưởng lão trong tộc thương sót mẹ hắn, đâu đến phiên hắn trở lại nhà họ Phương, đã sớm chết ở bên ngoài."
"Không sai, dựa vào gia tộc nuôi nấng lớn lên, lại không nghĩ tới chuyện hồi báo gia tộc, ngược lại còn vi phạm tộc quy, Phương Dương, ngươi cùng Phương Viện, mẹ của ngươi thật giống nhau, đều là khối u ác tính của gia tộc."
Nghe thấy mấy người này dám vũ nhục mẹ mình, thân thể Phương Dương run run, đó là phẫn nộ đưa đến, mẹ là ranh giới cuối cùng của hắn, người nào dám vũ nhục mẹ hắn, hắn sẽ liều mạng với người đó.
"Các ngươi đi chết đi."
Phương Dương trực tiếp phóng về hướng tên đệ tử nhà họ Phương mới vừa mở miệng kia, nhưng mà vị đệ tử nhà họ Phương kia thấy Phương Dương xông lại, trên mặt chỉ có vẻ khinh thường, Phương Dương chẳng qua mới là Địa Cấp tầng một, mà hắn đã là Địa Cấp tầng hai, Phương Dương muốn đối phó với hắn chẳng khác nào người si nói mộng.
"Ta cũng không nói gì sai, năm đó mẹ của ngươi tư thông cùng người ngoài, vốn là làm trái với tộc quy, mà người cha đoản mệnh kia của ngươi lại chết sớm, nếu như không phải gia tộc thu dung ngươi và mẹ của ngươi, hai mẹ con các ngươi đã sớm chết rồi."
Lúc vị đệ tử nhà họ Phương kia nói ra lời này, chỉ chú ý tới ánh mắt gần như có thể phóng ra lửa của Phương Dương, nhưng không hề chú ý tới, lúc này ánh mắt của Phương Minh đứng ở một bên cách đó không xa cũng băng lạnh xuống.
Đối với nhà họ Phương, Phương Minh cũng không hiểu rõ, nhưng từ những chuyện cậu biết được từ trong miệng bác cả, cũng rõ cha mình còn có một người em ruột, cũng chính là cô của mình, tên Phương Viện.
Trước đây sở dĩ Phương Thiên sẽ nói cho Phương Minh biết cậu còn có một người cô ruột, chính là vì muốn khiến Phương Minh có lòng trung thành đối với nhà họ Phương, mà kế hoạch của hắn cũng đã thành công, sở dĩ Phương Minh sẽ trở về nơi này, ngoại trừ hứa hẹn đối với Cửu trưởng lão, cũng là vì muốn gặp người cô ruột này của bản thân.
Chỉ là Phương Thiên không nói cho Phương Minh, cuộc sống của cô ruột cậu trong mấy năm gần đây, cho nên Phương Minh cũng không biết quá khứ của cô mình, thế nhưng giờ khắc này cậu đã thấy rõ, sợ rằng cô mình cũng không vui vẻ gì khi ở nhà họ Phương, mà Phương Dương đang giận dữ trước mặt mình đây, hẳn chính là em họ của mình.
Oanh!
Phương Dương va chạm với vị đệ tử nhà họ Phương đã nhục nhã mẹ hắn, tất cả mọi người đều cảm thấy Phương Dương sẽ thua chắc, mà khi kết quả xuất hiện, đám người Phương Giác đều trợn tròn mắt.
Phương Dương đứng bất động tại chỗ, ngược lại vị đệ tử nhà họ Phương kia thì phun ra một ngụm máu tươi, vẻ mặt cấp tốc trở nên uể oải, lui về phía sau hơn mười bước mới đứng vững thân thể.
"Làm sao có thể? Phương Dương có thực lực mạnh như vậy từ lúc nào?"
"Thế nhưng Phương Kiến là Địa Cấp tầng hai đấy, mà Phương Dương chẳng qua mới là Địa Cấp tầng một, tại sao có thể là Phương Dương chiếm thượng phong?"
Trên mặt những người trẻ tuổi nhà họ Phương này tràn đầy vẻ không thể tin tưởng, kết quả trước mắt này quá nằm ngoài dự tính của bọn họ, Phương Dương có thể đánh bại Phương Kiến? Nếu như trước đây có người nào nói với bọn họ như vậy, nhất định bọn họ đều sẽ cho rằng người nói lời này đang nằm mơ.
Nhưng một màn trước mắt này là bọn hắn tận mắt nhìn thấy, có mấy người còn lắc đầu, muốn xác nhận xem có phải bản thân mình bị hoa mắt hay không, nhưng chờ đến lúc ngừng lại, mới phát hiện Phương Kiến đã thất bại thật sự.
Thân làm người trong cuộc, lúc này trên mặt Phương Dương cũng hiện lên vẻ kinh ngạc, hắn biết thực lực của mình, cũng chỉ mới đột phá Địa Cấp được nửa năm mà thôi, mà Phương Kiến đã đột phá đến Địa Cấp tầng hai từ ba năm trước đây, chênh lệch giữa hắn và Phương Kiến thật sự rất lớn.
Nhưng bởi vì Phương Kiến vũ nhục mẹ mình, cho dù biết rõ không địch lại, Phương Dương cũng sẽ ra tay, hắn không cho phép bất kỳ người nào vũ nhục mẹ của hắn.
"Phương Dương, ngươi che giấu thực lực?"
Vẻ mặt Phương Giác vô cùng âm trầm nhìn về phía Phương Dương, chỉ có cách giải thích này mới có thể giải thích tình huống dưới mắt.
"Tâm cơ thật nặng, ngươi cố ý ẩn dấu thực lực, xem ra là muốn bỗng nhiên nổi tiếng trong đại điển tế tổ, chẳng qua ngươi bại lộ quá sớm."
"Tùy ngươi thích nói sao thì nói, trả Thiến Thiến lại cho ta."
Phương Dương cũng không giải thích, bởi vì chính bản thân hắn cũng không biết nên giải thích thế nào.
"Trả lại cho ngươi? Vậy phải xem ngươi có thực lực này hay không, thật sự cho rằng che giấu thực lực là ngươi có thể không sợ hãi gì sao? Chẳng qua cũng chỉ là Địa Cấp tầng hai mà thôi, ngày hôm nay ta sẽ cho ngươi biết, vốn chỉ là một con cừu non, cho dù có ẩn giấu thực lực như thế nào đi nữa cũng tuyệt đối không phải đối thủ của một con cọp."
Phương Giác vẫn không đặt Phương Dương vào mắt, chẳng qua hắn không định ra tay đối phó với Phương Dương, bởi vì hắn đã cảm ứng được có người từ trong sơn môn chạy ra.
Mấy người đàn ông trung niên tản ra hơi thở Địa Cấp trung kỳ từ giữa sơn môn đi ra, mà khi Phương Giác thấy mấy người đàn ông trung niên này, lập tức hành lễ nói: "Mấy vị chấp sự tới thật đúng lúc, Phương Dương bao che tinh quái, đả thương tộc nhân, còn mời mấy vị chấp sự chấp hành tộc quy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận