Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 724: Sao tên sát tinh kia lại ở chỗ này (1)

Chương 724: Sao tên sát tinh kia lại ở chỗ này (1)
Tám trăm dặm đường hoàng tuyền, cát vàng khắp bầu trời, quỷ hồn nhiều đau khổ, cho nên ven đường nhiều khách sạn!
Bên trong cát vàng đầy trời, một tòa nhà gỗ nhỏ sừng sững ở nơi đó, mà ở bên ngoài nhà gỗ kia, lúc này có một bóng đen đang chậm rãi đi tới, trên tay bóng đen dắt lấy xích sắt, mà đầu còn lại của xích sắt trói một bà cụ.
"Tại sao ở đây lại có thể có một khách sạn? Nãy giờ mới chỉ đi quãng đường có vài dặm thôi mà?"
Bóng đen dừng lại ở trước nhà gỗ, trong giọng nói hiện lên vẻ nghi hoặc, chuyến câu hồn ngày hôm nay có quá nhiều chỗ kỳ hoặc, so sánh với khách sạn xa lạ này, càng làm cho hắn không thể nào chấp nhận được chính là quỷ hồn ở phía sau kia.
Với tư cách là Âm Sai câu hồn của cõi âm, nhiệm vụ của hắn hính là đưa quỷ hồn của những người đã chết này tới cõi âm, nhưng trên thực tế chuyện của quỷ hồn ở cõi âm cũng không phải do hắn phụ trách, công việc chủ yếu của hắn là đưa quỷ hồn tới cửa vào cõi âm, sau khi tới nơi dĩ nhiên sẽ có những đồng nghiệp khác tiếp nhận.
Quỷ hồn của cái người tên Trương Thu Anh này, ngay khi chính mình tới câu hồn, dĩ nhiên trực tiếp tiến nhập cõi âm, đi lên đường cát vàng hoàng tuyền mà chỉ có cô hồn dã quỷ mới đi, rơi vào đường cùng hắn buộc phải theo qua đây.
Hoàng tuyền nhiều lối rẽ, nếu như không có Âm Sai dẫn đường quỷ hồn sẽ rất dễ bị lạc ở trên đường hoàng tuyền, mà trong này, một đoạn dễ thất lạc nhất chính là trên đường hoàng tuyền tám trăm dặm cát vàng này.
Với tư cách Âm Sai câu hồn, nếu như một quỷ hồn mất phương hướng ở trên đường hoàng tuyền, bỏ lỡ thời gian đi cõi âm báo cáo, vậy hắn cũng phải chịu trách phạt tương ứng, cho nên hắn chỉ có thể đích thân tiến vào đường hoàng tuyền, dắt quỷ hồn này đi.
Thế nhưng khiến vị Âm Sai này không nghĩ tới là, cái quỷ hồn của người có tên Trương Thu Anh này vậy mà lại có trọng lượng khủng bố như vậy, dẫn bà không khác gì đang lôi kéo một quả núi, chỉ mới đi mấy dặm đường như vậy cũng đã mệt chết khiếp, muốn đi ra khỏi quãng đường tám trăm dặm cát vàng này, thật không biết phải tiêu hao thời gian bao lâu.
Để cho hắn càng buồn bực là, dù cho hắn có thi triển ngự hồn thuật, vẫn không cách nào khu động quỷ hồn này tự mình đi bộ, hơn nữa hắn còn không cách nào tới gần quỷ hồn này, trên người đối phương có một cỗ lực lượng luôn đẩy hắn ra.
Với tư cách Âm Sai câu hồn, đưa quỷ hồn vào cõi âm là công việc của hắn, mặc dù sau khi hoàn thành công việc xong không hề có khen thường gì, nhưng bây giờ vì đưa một quỷ hồn tên Trương Thu Anh mà lãng phí thời gian lâu như vậy, tất nhiên sẽ không cách nào ở trong vòng thời gian quy định đưa hết tất cả quỷ hồn của người chết khác trong phạm vi hắn quản hạt tới cõi âm, thậm chí nếu như trong thời gian những quỷ hồn này dừng ở dương gian xảy ra chuyện gì, vậy chắc chắn hắn sẽ phải chịu hình phạt nặng nề…
Trong lòng Âm Sai là phiền muộn vô hạn, trực tiếp đi vào khách sạn, mà ở trong khách sạn này, có một nam thanh niên ngồi ở chỗ kia.
"Hoan nghênh Âm Sai đại nhân."
Người thanh niên cười cười, thế nhưng Âm Sai không trả lời, trực tiếp ngồi phịch lên trên ghế, nhìn chằm chằm người thanh niên kia đánh giá một lúc, sau đó mới nói: "Thế nào từ trước tới nay bản tọa chưa từng gặp cậu?"
Quãng đường tám trăm dặm cát vàng, có rất nhiều khách sạn, với tư cách là Âm Sai câu hồn cũng không phải lần thứ nhất đi đường này, cũng rất là quen thuộc với một số ông chủ khách sạn.
Những ông chủ khách sạn này đều là quỷ hồn, chỉ bởi vì còn chưa tới thời gian đầu thai chuyển thế, liền lựa chọn tìm công việc mưu sinh ở cõi âm, đương nhiên, có thể mở cửa tiệm ở trên đường cát vàng này, đều là quỷ hồn có quan hệ với một số Âm Sai, nói trắng ra chính là có mối quan hệ.
Quỷ hồn rất dễ lạc đường trong đường cát vàng, cho nên cần ở khách sạn nghỉ ngơi, mà khách sạn cũng không cung cấp miễn phí, nếu muốn vào điếm nghỉ ngơi, vậy cần phải cung cấp thù lao nhất định.
"Âm Sai đại nhân, khách sạn này của tôi là vừa khai trương không bao lâu, cho nên Âm Sai đại nhân mới sẽ cảm thấy xa lạ." Người thanh niên cười cười trả lời.
"Thì ra là vậy."
Âm Sai không suy nghĩ nhiều, bởi vì đây là đường hoàng tuyền, vẫn chưa có người nào dám lừa bịp cái gì ở cõi âm, lập tức dò hỏi: "Này, trong khách sạn của các cậu có nghiệp vụ đưa đón quỷ hồn không?"
"Đưa đón quỷ hồn?"
Người thanh niên do dự một chút, lập tức đáp: "Âm Sai đại nhân, cát vàng tám trăm dặm, đưa một quỷ hồn cũng không phải là chuyện dễ dàng gì..."
"Đương nhiên bản tọa biết, nhưng mà bản tọa hỏi cậu có tiếp nghiệp vụ này hay không, về phần thù lao đến lúc đó tự nhiên không thể thiếu."
"Nếu Âm Sai đại nhân đã nói như vậy, vậy tiểu điếm liền tiếp nghiệp vụ này, tiểu điếm mới vừa khai trương, mối làm ăn đầu tiên này cũng sẽ không thu phí gì của Âm Sai đại nhân, chỉ cần ngày sau khi Âm Sai đại nhân tới nơi này, ghé khách sạn của tôi nghỉ ngơi nhiều hơn một chút là được rồi."
"Cái này đương nhiên không thành vấn đề, nếu đã như vậy, quỷ hồn của người tên Trương Thu Anh ở bên ngoài kia liền giao cho cậu, bản tọa còn có chuyện muốn làm, nhất định phải đưa quỷ hồn tới tận Quỷ Môn Quan."
"Cái này đương nhiên." Người thanh niên gật đầu.
Âm Sai cũng không sợ người thanh niên phá rối, bởi vì sau khi quỷ hồn đã vào đường hoàng tuyền, rất hiếm có cơ hội có thể trở lại dương gian, bởi vì này sẽ dẫn tới sự chú ý của ngành chấp pháp ở cõi âm, đến lúc đó tất nhiên sẽ bị truy xét tới cùng.
"Đây là công văn của Trương Thu Anh."
Âm Sai giao một phần công văn cho người thanh niên, sau đó trực tiếp đi ra khỏi khách sạn, thân ảnh biến mất ở tại giữa cát vàng.
Người thanh niên nhìn bóng dáng Âm Sai dần biến mất, trên mặt lộ ra nụ cười ý vị thâm trường, đi ra cửa lớn nhà gỗ, nhìn quỷ hồn đần độn đứng ở nơi ấy, tay phải bấm niệm pháp quyết, bóng dáng của quỷ hồn kia liền chậm rãi trở thành nhạt, đến sau này biến mất không thấy gì nữa, chỉ còn lại một cọng rơm rơi trên mặt đất.
Quỷ Sai kia nào biết, quỷ hồn mà hắn câu đi căn bản không phải quỷ hồn của bà ngoại Phương Minh, mà là người giấy do Phương Minh làm ra kia, đây là bước đầu tiên trong kế hoạch của Phương Minh, khiến Âm Sai tưởng người giấy là quỷ hồn của bà ngoại mình sau đó câu đi.
Bước thứ hai của kế hoạch chính là sáng tạo một con đường cát vàng hoàng tuyền giả, mọi người đều nói quỷ che mắt, quỷ đánh tường, ý là có quỷ quái quấy phá khiến người rơi vào ảo cảnh, những nơi đã thấy đều do quỷ thiết kế ra.
Nhưng trái ngược cũng giống như vậy, người cũng có thể che khuất mắt quỷ, mà trên thực tế Âm Sai cũng là một loại quỷ hồn. Bốn ngọn nến màu trắng kia chính là do Phương Minh cố ý bố trí, có tác dụng dùng để mê hoặc quỷ sai.
Nhiều lúc, khi chúng ta hoài niệm cùng thương tiếc một người cũng sẽ thắp sáng một cây nến trắng, nguyên nhân chúng ta dùng nến trắng cũng khá đơn giản, nến trắng có thể soi sáng đường cho quỷ hồn, chiếu sáng hướng đường thông tới cõi âm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận