Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 893: Những chuyện ẩn khi đi phượt (2)

Chương 893: Những chuyện ẩn khi đi phượt (2)
Sau khi hai người thanh niên dựng lều vải xong, cũng bắt đầu đốt lửa uống rượu, mà thấy hai hành động của người thanh niên, trong lòng Lâm Tĩnh còn hơi ngượng ngùng, bởi vì dọc theo con đường này quả thực có thể nói là các cô ấy vừa xin ăn đi nhờ xe điển hình.
"Tốt!"
Tiền Giai Giai cao hứng giơ chén rượu lên, trực tiếp uống một ngụm lớn, mà một cô gái khác cũng cầm chén rượu lên uống.
"Lâm đại mỹ nữ, có muốn uống một chén không?"
Thấy Lâm Tĩnh bưng cái chén không uống, trên mặt Vương Đại Vĩ hơi bất mãn.
"Tĩnh Tĩnh, loại khí trời này uống một chén rượu có thể khiến thân thể ấm áp, rất tốt." Lúc này hai cô gái còn lại cũng mở miệng khuyên bảo.
"Tôi... Tôi không biết uống rượu, cho tới bây giờ vẫn chưa từng uống rượu trắng lần nào."
Lâm Tĩnh hơi khó xử, lớn như vậy rồi nhưng cô ấy chỉ mới uống rượu vang, hơn nữa còn chỉ uống có một ngụm nhỏ xíu, từ trước tới nay chưa từng chạm tới rượu trắng bao giờ, nghe thấy mùi rượu này đã khiến cô ấy chán ghét muốn ói. Đây cũng là nguyên nhân khiến cô ấy cảm thấy không thể nào hiểu nổi, vì sao còn có người thích uống rượu.
"Lâm đại mỹ nữ, chờ ra khỏi khu không người, chúng ta cũng đã gần tới Thành Quan (Lhasa), có nghĩa đây cũng là đêm cuối cùng chúng ta còn ở cùng nhau, gặp nhau cũng là một hồi duyên phận, mọi người cùng nhau uống một chén, bằng không cô sẽ khiến tôi cảm thấy dọc theo con đường này tôi đã chở một tên bạch nhãn lang."
Một người thanh niên khác mở miệng, lời của hắn lại khiến sắc mặt Lâm Tĩnh biến hóa một chút, mắt thấy bầu không khí muốn trở nên có chút lúng túng.
"Anh Trần à, Tĩnh Tĩnh không biết uống rượu, như vậy đi, để em tới uống thay cô ấy."
Tiền Giai Giai cầm lấy cái chén của Lâm Tĩnh, mấy ngụm đã uống hết chén rượu. Bởi vì uống quá nhanh mà bị sặc đến không ngừng ho khan, lệ trên khóe mắt như sắp trào ra.
Có khúc nhạc đệm này, tâm tình thưởng thức cảnh đẹp của Lâm Tĩnh biến mất ngay lập tức, sau khi ăn qua loa mấy ngụm lập tức đi vào lều vải, cầm sách vở nhìn xem.
Bóng đêm phủ xuống, Lâm Tĩnh cũng tiến vào giấc ngủ, ngay tại lúc cô ấy đang ngủ say thì một cơn gió lạnh đột nhiên kéo tới, trong nháy mắt đã khiến cô ấy thanh tỉnh từ cơn buồn ngủ, mà đợi khi cô ấy mở mắt thấy được bóng người trước mặt mình, càng không nhịn đuọc lên tiếng kinh hô.
"Anh muốn làm gì?"
Nhìn Vương Đại Vĩ vừa đi vào trong lều vải của mình, vẻ mặt Lâm Tĩnh tràn đầy giận dữ, nhưng mà Vương Đại Vĩ không thèm để ý chút nào, thậm chí trên mặt còn mang theo vẻ châm chọc, "Tôi muốn làm gì? Đương nhiên là XXX cô."
"Anh... Anh cút ngay cho tôi."
"Cút ngay?" Vương Đại Vĩ cười lạnh liên tục, "Mấy cô gái như mấy cô lựa chọn đi phượt nhờ xe người khác, không phải nên chuẩn bị sẵn sàng việc bị người khác đè lên sao? Hai ngày nay hai người chị em của cô đã khiến anh em tôi sung sướng vô cùng, hiện tại đến phiên cô rồi."
Lâm Tĩnh sợ ngây người, dùng vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi nhìn Vương Đại Vĩ, mấy người Tiền Giai Giai đã phát sinh quan hệ cùng hai người thanh niên này sao?
"Nếu không phải là lấy thân thể trao đổi, dựa vào cái gì mà hai anh em chúng tôi phải chở các cô? Lại còn hầu hạ đám người tham ăn tục uống như các cô, thật coi chúng tôi là Bồ Tát sống sao? Trên đời này nào có chuyện tốt như vậy."
"Không, tôi không tin, anh cút ngay cho tôi."
Lâm Tĩnh vẫn quơ móng vuốt, không để Vương Đại Vĩ tới gần, mà lúc này đây, bên ngoài lều truyền đến giọng nói của Tiền Giai Giai.
"Anh Vương, để em trò chuyện cùng Tĩnh Tĩnh một chút đi."
Vương Đại Vĩ nghe thấy những lời Tiền Giai Giai nói, đưa mắt nhìn Lâm Tĩnh, cuối cùng vẫn lui ra khỏi lều vải, chẳng qua ngay sau đó Lâm Tĩnh lập tức nghe được một tiếng "bốp" vang lên, còn có tiếng hô to duyên dáng của Tiền Giai Giai.
"Anh Vương làm gì vậy?" Tiếng hờn dỗi của Tiền Giai Giai truyền vào lều vải.
"Làm gì? Cũng không phải anh chưa từng vỗ cái mông này của cô, anh cho cô biết, tốt nhất phải khiến cô ấy đồng ý, bằng không bọn này sẽ không khách khí như thế đâu."
Nghe được đoạn đối thoại của Tiền Giai Giai cùng Vương Đại Vĩ, sắc mặt Lâm Tĩnh trở nên âm trầm, sau đó vẻ mặt lạnh lùng nhìn Tiền Giai Giai đang đi tới.
Trong lều vải!
Lâm Tĩnh lạnh lùng nhìn Tiền Giai Giai, không nói một lời.
"Tĩnh Tĩnh..."
"Tôi và cô không thân quen như vậy, cô cứ gọi tên tôi là được rồi." Lâm Tĩnh trực tiếp cắt đứt lời nói của Tiền Giai Giai.
"Được rồi."
Tiền Giai Giai cũng không để bụng, bĩu môi một cái nói: "Kỳ thực loại chuyện này cũng khá bình thường đối với hội đi phượt, trên đời này làm gì có ai sẽ vô duyên vô cớ đối tốt với cô, nếu đã lựa chọn đi phượt thì cũng nên chuẩn bị kỹ càng, tôi cũng không gạt cô, ngay buổi tối đầu tiên khi chúng ta đi nhờ xe này tôi đã ở cùng một chỗ với Vương Đại Vĩ."
Tuy rằng Lâm Tĩnh đã đoán được, nhưng vẫn có chút không dám tin tưởng, hỏi: "Tiền Giai Giai, vì sao cô phải giẫm đạp bản thân mình như vậy, chỉ vì đi nhờ một chuyến mà phải khiến bản thân mình thua thiệt tới mức như vậy?"
Quả thật Lâm Tĩnh không thể nào hiểu được, từ Thanh Hải đến Thành Quan (Lhasa), cho dù có mua vé xe lửa cùng lắm cũng chỉ hết một ngàn đô la, vì một ngàn đô la mà bán rẻ thân thể của chính mình, có đáng không?
Không sai, bởi vì gần đây bị nội dung của một số phim truyền hình du lịch ảnh hưởng, khiến các cô gái thường ôm vô số huyễn tưởng khi đi du lịch, nhưng điều kiện tiên quyết là phải nhìn vừa mắt mới được, nhưng Vương Đại Vĩ cùng người thanh niên còn lại kia lớn lên xấu như vậy, căn bản không thể khiến mấy cô gái động tâm được.
"Một ngàn đô la, cô nghĩ thật giản đơn quá."
Tiền Giai Giai lắc đầu, "Số tiền cô nói là tiền để đi trực tiếp từ Thanh Hải đến Thành Quan (Lhasa), nhưng hiện tại chúng ta đang đi du lịch bằng xe tự lái, cho dù cô có lấy ra một ngàn đô nhưng mỗi khi gặp cảnh yêu thích, có thể trực tiếp dừng lại chụp ảnh sao? Có thể có người chuẩn bị đồ ăn nước uống cho cô sẵn sao?"
"Tôi nói cho cô biết, bình thường nếu như tự cô thuê xe, riêng tiền thế chấp cũng phải tốn hơn mấy vạn, mà tiền thuê cũng phải tới năm, sáu ngàn, cái này còn chưa tính tới tiền xăng, hơn nữa cũng chưa chắc có người nguyện ý làm tài xế cho cô, lại thêm ăn ở, tối thiểu cũng phải hơn vạn đồng, số tiền kia căn bản cũng không phải người như chúng ta có khả năng thừa nhận."
"Tôi chỉ là một người làm thuê bình thường, tiền lương hằng tháng của tôi phải dùng để tiêu dùng cộng thêm trả tiền thuê nhà, mỗi tháng cũng chỉ còn dư lại chừng 2000 tới 3000 đồng, vậy mà cô nói tôi dùng một vạn để đi du lịch, cô cảm thấy có thể sao?"
Lời Tiền Giai Giai nói khiến Lâm Tĩnh im lặng, đột nhiên cô ấy nghĩ đến Tiền Giai Giai thường xuyên đăng ảnh chụp bản thân đi phơi nắng du lịch ở đâu đó, một năm tối thiểu phải đi tới năm sáu nơi, nếu quả thật dùng tiền của bản thân để đi du lịch, chi tiêu tối thiểu cũng phải nằm chừng ba tới bốn vạn.
"Tôi không có tiền nhưng tôi lại ưu thích du lịch, cho nên chỉ có thể lựa chọn giao dịch, dù sao hai bên cũng đều là theo nhu cầu thôi mà, xã hội này vốn rất thực tế, kỳ thực đâu phải chỉ có tôi, cô xem ở trong phần mềm video này, mấy người được gọi là nữ thần thường đăng ảnh bản thân đang đi du lịch ở đâu đó, ở khách sạn xa hoa nào đó, toàn quay những phong cảnh vô cùng bắt mắt, cô thật sự cho rằng những người phụ nữ không có công việc này lấy tiền của bản thân ra tiêu xài sao? Còn không phải đi theo một người đàn ông có tiền..."
Tiền Giai Giai bĩu môi, "Chí ít tôi cảm thấy tôi còn tốt hơn các cô ấy một chút, tôi thật sự thích du lịch, mà những người phụ nữ kia chỉ vì muốn quay phim chụp ảnh khoe khoang, sau đó tự đóng gói bản thân mình thành nữ thần, hấp dẫn một nhóm điểu ty quan tâm, đến lúc đó làm hot mạng phát quảng cáo hoặc là làm streamer lừa gạt tiền của điểu ty, đồng thời tăng giá trị của bản thân ở trước mặt thổ hào mà thôi."
Lâm Tĩnh im lặng, tuy rằng cô ấy không hiểu rõ những hot mạng hay streamer này, nhưng cô ấy tin tưởng Tiền Giai Giai nói không sai, đầu năm nay nào có nhiều nữ thần như vậy, những người có tiền gia cảnh tốt chân chính đều đã được mấy người đàn ông ưu tú theo đuổi, nào có thời gian đăng video đăng hình hằng ngày.
"Tôi cảm thấy cô không khác gì các cô ấy."
"Tùy cô thích nghĩ như thế nào thì nghĩ, tôi tới chỉ vì muốn khuyên nhủ cô, thật ra nếu như ở trước hôm nay, cô còn có cơ hội chạy trốn, thế nhưng đêm nay sợ rằng cô sẽ không thể tránh khỏi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận