Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 535: Phỏng vấn (2)

Chương 535: Phỏng vấn (2)
Ngoại trừ đến trường học thăm Tần Tuyết, Phương Minh còn tới khu trò chơi của Hình lão tứ, lần đầu tiên đến, bên trong phòng trò chơi rất vắng vẻ, căn bản là không có người nào, chỉ có mấy tên côn đồ nhàm chán ngồi một chỗ.
Đến đây lần thứ hai, toàn bộ cửa lớn của khu trò chơi đều bị phá, dựa theo người bên trên nói thì bởi vì có một đám người đi vào đánh bạc thua nhiều phát cáu nên đánh nhau với tay chân của Hình Lão Tứ nên đập bể cửa.
Đến lần thứ ba, khu trò chơi này đã đóng cửa, nguyên nhân chính là bởi vì lần trước đám kia đánh nhau bị thua, nên quay lại trả thù, liều mạng đổ máu với phe Hình Lão Tứ một hồi, cả khu trò chơi chết mất hai người, Hình Lão Tứ và người của đối phương mỗi bên chết một người, kết quả cuối cùng chính là cả hai nhóm người đều bị bắt đi, Hình Lão Tứ cũng chạy trốn.
Còn như tên tay chân bị đánh chết của Hình Lão Tứ không ai khác, chính là Lão Hổ vừa mới ra tù không bao lâu bởi vì lần trước sau khi đánh lộn, chính là lão Hổ động thủ vô cùng tàn nhẫn, nhóm người kia cũng đã nhìn trúng hắn.
Có thể nói, Hình Lão Tứ hoàn toàn thất bại, đầu năm nay nghành công an không muốn nhìn thấy nhất chính là án mạng, hơn nữa còn là án mạng có liên quan đến xã hội đen đánh bạc, ô dù sau lưng Hình Lão Tứ là Vương sở trưởng Vương Minh cũng bởi vì vụ này mà bị bắt lại, sợ rằng không đến sáu bảy năm thì đến hết tết cũng không ra được.
Toàn bộ huyện rất nhỏ, cũng bởi vì chuyện Hình Lão Tứ chạy trốn mà oanh động lên, rất nhiều người dân vỗ tay khen hay, mà những người dân bị Hình Lão Tứ và thủ hạ của khi dễ càng hận là không thể đốt pháo chúc mừng.
Nhưng mà, không ai biết đến là hết thảy những chuyện xảy ra chẳng qua là do Phương Minh một phen bố trí vào hai tháng trước.
Bệnh tới như núi sập, người xui xẻo uống miếng nước cũng sẽ sặc!
Ai có thể nghĩ tới, Hình Lão Tứ hô mưa gọi gió toàn thị trấn, sẽ bị đánh bại nhanh như vậy, cũng là bởi vì thủ hạ của hắn cướp đồ của một học sinh.
Người đời trước đều thường nói một câu ngạn ngữ: Đó chính là đi ra khỏi nhà, có ba loại người không thể đắc tội, một loại là trên tay có quyền, bởi vì người có quyền thì ánh mắt thông thiên; một loại là văn nhân, văn nhân mặc dù tay trói gà không chặt, nhưng cây viết trên tay có thể tru tâm.
Còn như loại thứ ba, chính là lang trung và thầy tướng đi khắp hang cùng ngõ hẻm, loại người này muốn hại người thì người thường căn bản là không phòng được.
Mà ngay chốc, Phương Minh chính là loại người thứ ba này.
. . .
"Chim trên cây thành đôi , thuận tay tháo xuống một đóa hoa..."
Bên cạnh đập chứa nước, Phương Minh đưa tay vào trong nước, sau đó chợt nhấc một tấm lưới đánh cá lên, đây là lưới chuyên môn dùng để bắt lấy cá nhỏ, theo tấm lưới mà Phương Minh kéo lên trên mặt nước, có thể thấy rõ ràng trong lưới có không ít cá các loại.
Những loại cá này chủ yếu là cá trích, trong đó có một con cá trích to bằng hai bàn tay, tối thiểu cũng phải một cân rưỡi.
Phải biết rằng, cái đập chứa nước này mới có nước được mấy tháng, cho dù cá trích lớn nhanh đi chăng nữa cũng không thể nặng đến một cân rưỡi được, cho nên nếu để cho những thôn dân này thấy một màn như vậy, không biết sẽ khiếp sợ như thế nào.
Cá trích, được xem như là loại cá dùng để tẩm bổ hơn nữa to cỡ bàn tay, bởi vì tương đối bổ dưỡng, cho nên giá cả cũng rất đắt, như loại cá trích hoang dại này trong đập chứa nước được bán trên thị trường khoảng hai mươi đồng một cân.
Mà con cá trích Phương Minh bắt được nếu như đem bán, cho dù là năm mươi đồng một cân cũng sẽ có người muốn mua.
"Uhm, cá trích mới vừa bắt có thể đem ra nấu canh, sau đó cho Tần Tuyết bồi bổ. "
Bịch bịch bịch!
Những con cá này sau khi bị ném ở trong giỏ xách vẫn vui vẻ nhảy lên, trong đó còn có mấy con nhảy ra rổ đánh rơi trên bùn đất, Phương Minh cũng không bắt lại mà nhặt lên ném xuống nước lại.
Ngoại trừ con cá trích lớn kia, tổng cộng có bốn năm cân cá tạp các loại, Phương Minh cầm theo rổ từ bờ nước đi tới, đi tới cái ao của nhà mình.
Xung quanh cái ao này có vài cây ăn quả che chắn, hơn nữa trải qua thời gian mấy tháng, những cây ăn trái này có cành lá rất tươi tốt, nếu như không đi vào, căn bản không phát hiện được nơi đây còn có một cửa đầm.
Phương Minh cầm lấy một cái túi lưới để vào giữa đầm, không bao lâu, nhấc túi lưới lên, trong lưới liền là có không ít tôm hùm, đầu cực to, hơn nữa màu sắc cực kỳ đỏ tươi, giống như là lên thuốc nhuộm vậy.
"Uhm, xào nửa con tôm hùm là được rồi, còn cái đầu thì chiên giòn.”
Đem các loại tôm hùm bỏ ở trong túi, Phương Minh bắt đầu tìm tòi trên mặt đất trong vườn cây ăn quả, những đồng ruộng này ngoại trừ trồng cây ăn quả, Phương Minh cũng không có tiến hành bất kỳ xử lý nào, nhưng mà quỷ dị chính là, mảnh này vườn cây ăn quả dĩ nhiên không có cỏ dại xuất hiện.
Phía dưới cây có một vài trái, còn có thêm không ít loài nấm màu vàng nhạt, rất nhiều người có lẽ không biết nhiều về nấm , nhưng nếu như nhắc đến nấm hương thì đều biết.
Cỏ linh chi là loài nấm, nấm hương cũng vậy, trừ cái đó ra còn có rất nhiều loài nấm khác, một đặc điểm lớn của nấm chính là ngoại hình như cái dù, những cây nấm màu vàng nhạt mọc dưới cây ăn quả chính là loài nấm gan bò..
Bởi vì ngoại hình giống như gan bò, cho nên mới được đặt cho cái tên này, nhưng không nên xem thường Nấm gan bò, bởi vì nhiều thịt, Nấm gan bò được xưng là vua nấm trong bốn loài nấm dại lớn nhất, nhưng mọc nhiều nhất là ở Vân Nam.
Hoàn cảnh thông thường để loài nấm sinh trưởng đều tương đối ẩm ướt, nhưng vườn trái cây của Phương Minh không có ẩm ướt chút nào, thậm chí cũng không có cây cối cành lá thối rữa tồn tại, nơi đây ngoại trừ Nấm gan bò, còn có rất nhiều loài nấm khác, thậm chí còn có mộc nhĩ dại nữa.
Hái được một ít nấm gan bò và một vài loài nấm khác, thậm chí ngay cả mộc nhĩ dại cũng được háo không ít, cuối cùng chỉ có một loài nấm mà Phương Minh không hái, đó chính là tùng nhung, con nít ăn không hết mấy thứ đại bổ như thế.
Khi Phương Minh vội vàng làm đồ ăn, lúc này một chiếc xe thương vụ lái vào trong thôn, mà ở trên xe ngoại trừ Tần Tuyết cùng ba cô bạn cùng phòng còn có hai người đàn ông và hai ngưòi phụ nữ.
Hai người đàn ông và hai người phụ nữ đại khái chừng ba mươi tuổi, một ngưòi đàn ông trong đó là chủ nhiệm lớp của Tần Tuyết, người phụ nữ còn lại là cô giáo Lý là nhân viên công tác tại cục giáo dục huyện, còn hai người còn lại chính là phóng viên của thị trấn
Đã qua được nửa học kỳ, vừa mới kết thúc thi giữa kỳ, Tần Tuyết vẫn đứng nhất toàn trường, hơn nữa bởi vì ... kì thi này là ba trường hợp nhất, Tần Tuyết không chỉ đứng đầu một trường mà là đứng đầu cả ba trường, hơn nữa còn cao hơn người xếp thứ hai 30 điểm.
Thành tích cao như vậy làm cho hiệu trưởng trường Đế Nhất cực kỳ vui vẻ, cảm thấy đây là một có hội tốt để tuyên truyền, Vì vậy vận dụng quan hệ của mình mời ký giả của Vãn Báo tới phỏng vấn Tần Tuyết.
Đối với ký giả Vãn báo mà nói, tuyên dương gương tốt là công việc của bọn họ, mà còn có tấm gương nào tốt hơn một cô học trò vượt khó học giỏi?
Ở thời đại tin tức ngợp trời này, rất nhiều gương người tốt việc tốt được tuyên dương trên báo bị người ta bỉu môi, nhưng con nhà nghèo học giỏi tuyệt đối là không có ai bĩu môi chê khen.
Vãn Báo hành động rồi, cục giáo dục tự nhiên không thể hờ hững, cái này cũng là một phần công lao của bọn họ. Vì vậy liền có một nhân viên của cục giáo dục cùng đến.
Còn như ba người bạn cùng phòng của Tần Tuyết, chỉ là đi theo chơi, các cô cũng muốn xem hoàn cảnh gia đình của Tần Tuyết, dĩ nhiên, các cô cũng có nhiệm vụ, đó chính là sau khi trở về phải viết một bài 500 chữ phát biểu cảm nghĩ, đọc trước toàn trường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận