Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 851: Quần là áo lụa đứng đầu nhà họ Phương

Chương 851: Quần là áo lụa đứng đầu nhà họ Phương
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
---------------------
"Vô Cực Tử môn chủ, không ở nhà họ Phương ta thêm vài ngày nữa sao?"
"Không cần, ta còn có chuyện phải bận rộn."
Đại điện trên tổ phong nhà họ Phương, Vô Cực Tử vội vội vàng vàng đi ra khỏi cửa đại điện, không có chút lưu luyến đối với lời mời của Cửu trường lão ở sau lưng, thậm chí nếu như nhìn kỹ còn sẽ phát hiện mí mắt của vị này vẫn đang không ngừng run run, đây là đang mạnh mẽ đè nén tâm tình.
Vô Cực Tử không tiếp tục chờ được nữa, hắn sợ rằng nếu hắn tiếp tục ở đây, thấy gương mặt đắc ý kia sẽ không nhịn vỗ xuống một tát, tát tới tên kia biến thành thịt nhão mới thôi.
"Tên nhóc ngươi, thật sự là quá ngoan độc."
Thấy Vô Cực Tử này ngay cả một phút giây cũng không muốn ở lại nữa, trong đại điện, vẻ mặt Cửu trường lão cũng có chút bất đắc dĩ, ngay sau đó lại quay qua nói với Phương Minh.
Suy bụng ta ra bụng người, nếu như đổi lại hắn là Vô Cực Tử, bị thằng nhóc này lừa đảo như thế, chỉ sợ đã không nhịn được bạo phát từ sớm, nói như vậy, Vô Cực Tử vẫn có thể tính là người đủ nhẫn nại.
Nghĩ đến điều kiện và yêu cầu Phương Minh nói ra kia, Cửu trường lão chỉ nghe thôi mà cũng thấy có chút xấu hổ, thậm chí hắn còn cảm thấy chắc chắn Vô Cực Tử sẽ không đáp ứng, nhưng không nghĩ tới cuối cùng vậy mà Vô Cực Tử thực sự đáp ứng hết.
"Phương Minh, lần này ngươi lừa gạt Vô Cực Tử một vố, sợ rằng quan hệ giữa ngươi cùng Thiên Cơ Môn sẽ không còn hòa hợp như vậy."
Cửu trường lão nhìn về phía Phương Minh, Vô Cực Tử là ai? Là môn chủ đương nhiệm của Thiên Cơ Môn, Phương Minh hố Vô Cực Tử như vậy, nếu như sau này Phương Minh có chuyện có phải nhờ tới Thiên Cơ Môn, chỉ sợ sẽ không dễ dàng đạt thành như vậy.
"Cửu trường lão, ngươi cảm thấy tại sao tiền bối Vô Cực Tử phải đáp ứng mấy yêu cầu của ta?"
Phương Minh cũng không trả lời vấn đề của Cửu trường lão ngay, ngược lại quay qua hỏi một vấn đề khác.
Nghe được Phương Minh hỏi như vậy, Cửu trường lão nhướng mày, trên mặt cũng có vẻ suy nghĩ sâu xa, về vấn đề này kỳ thực ngay sau khi Vô Cực Tử nói cho hắn biết ý đồ lão đến, hắn đã âm thầm tự hỏi.
Thiên Cơ Môn không phải môn phái cứu thế gì, sở dĩ Thiên Cơ Môn có thể có địa vị siêu nhiên trong giới tu luyện như vậy, một nguyên nhân rất quan trọng chính là vì cơ bản là Thiên Cơ Môn không nhúng tay vào tranh chấp trong giới tu luyện.
Giới tu luyện là gió êm sóng lặng hay là gió tanh mưa máu đều không liên quan gì tới Thiên Cơ Môn, cho nên Vô Cực Tử cũng không có khả năng vì cường giả Địa Cấp trong giới tu luyện mà cam nguyện tự mình nỗ lực, cái này không phù hợp với tác phong của Thiên Cơ Môn.
Ngay từ đầu, Cửu trường lão cho rằng có lẽ Thiên Cơ Môn cũng có đệ tử tu luyện tới Địa Cấp hậu kỳ, muốn mượn cơ hội này tiến vào Long Môn bí cảnh thu được cơ hội đột phá Thiên Cấp, thế nhưng khi hắn thấy Vô Cực Tử đồng ý mấy yêu cầu kia của Phương Minh, Cửu trường lão đạp đổ loại khả năng này.
Cho dù là Thiên Cơ Môn hay là nhà họ Phương bọn hắn, đều dốc lòng bồi dưỡng đệ tử thiên tài, nhưng dù có dốc lòng bồi dưỡng tới thế nào đi nữa cũng đều có một cấp độ, không thể nào vô điều kiện thỏa mãn bất kỳ yêu cầu gì của đệ tử thiên tài.
Vô Cực Tử đồng ý yêu cầu của Phương Minh, gần như đã vượt qua cực hạn bồi dưỡng mà một vị thiên tài có thể nhận được, đổi lại là nhà họ Phương bọn họ tới nói...
Cửu trường lão liếc nhìn Phương Minh, trừ phi là thiên tài cấp bậc như Phương Minh này, nhà họ Phương bọn họ mới có thể làm ra hy sinh lớn như vậy để thu hoạch cơ hội mở ra Long Môn bí cảnh.
Nhưng Cửu trường lão cũng biết, không phải hắn cố ý xem trọng thằng nhóc Phương Minh này, toàn bộ giới tu luyện, nếu như dựa vào thiên phú tu luyện đến nói chỉ sợ là thật sự không có người nào quái dị hơn Phương Minh, thời gian hơn một năm liên tục đột phá chín cảnh giới, đây cơ hồ đã lật đổ nhận thức của tất cả mọi người.
Thiên Cơ Môn không có khả năng mọc ra một đệ tử yêu nghiệt như vậy!
Thế giới này nỗ lực cũng là vì thu hoạch, nhất là lấy dạng người như Vô Cực Tử này, làm sao có thể làm mấy chuyện lỗ vốn, hắn nguyện ý tiếp nhận yêu cầu sư tử ngoạm của Phương Minh, đó chỉ có thể nói hắn còn có mưu cầu lớn hơn nữa.
"Ta hiểu ý của ngươi, chẳng qua đối với ngươi, có thể mở ra Long Môn bí cảnh quả thật là một chuyện tốt, hơn nữa sở dĩ Long Môn bí cảnh có thể khiến người tu luyện Địa Cấp hậu kỳ chen chúc tới, còn có một nguyên nhân chính là vì người tu luyện sẽ không gặp nguy hiểm gì khi ở trong Long Môn bí cảnh."
Một bí cảnh không chút nguy hiểm, nếu như không phải có quy định không tới Địa Cấp hậu kỳ không được bước vào, sợ rằng toàn bộ người trong giới tu luyện đều muốn đi vào, dù sao thì có vào cũng không gặp nguy hiểm hay xui xẻo gì, ngộ nhỡ may mắn bắt được thiên đạo vận khí, đó chính là phát tài lớn.
Phương Minh gật đầu, mặc kệ Thiên Cơ Môn có ôm mục đích gì, là vì ai mà muốn mở ra Long Môn bí cảnh, nhưng đối với cậu, đây cũng là một cơ hội, nhất là trên người của cậu còn có ân oán chưa chấm dứt cùng nhà họ Mục.
"Dựa theo lời của Vô Cực Tử, Long Môn bí cảnh sẽ được mở ra ở ba tháng sau, ta cũng sẽ đi điều tra một chút xem Vô Cực Tử làm như vậy là vì mục đích gì, hiện tại chuyện quan trọng nhất của ngươi là nhận tổ quy tông, lão phu đã thương lượng cùng các trường lão khác rồi, sẽ cử hành ngay vào ngày mai, lão phu sẽ làm người chứng kiến cho ngươi, bảy ngày sau nghi thức nhận tổ quy tông sẽ là đại điển tế tổ."
Nghe được lời của Cửu trường lão, Phương Minh cũng không phản bác, nếu cậu đã đi tới nhà họ Phương mà không nhận tổ quy tông, có vẻ là cậu hơi làm kiêu quá rồi.
...
Nghi thức nhận tổ quy tông rất đơn giản, dưới sự dẫn dắt của Cửu trưởng lão, Phương Minh đi vào tổ từ nhà họ Phương, sau đó cúng tế liệt tổ liệt tông nhà họ Phương một chút, rồi sau đó viết tên mình vào tộc phổ của nhà họ Phương, làm xong những bước này liền coi là đã nhận tổ quy tông.
Hoạt động lớn nhất trong toàn bộ nhà họ Phương chính là đại điển tế tổ, cách đại điển tế tổ chỉ còn năm ngày, toàn bộ tộc nhân nhà họ Phương đều vô cùng bận rộn, trình tự đại điện tế tổ rất phiền phức, chẳng qua những thứ này đều không có quan hệ gì với Phương Minh, so sánh với đám người nhà họ Phương rất bận rộn kia, cậu càng giống một người rảnh rỗi nhàn tản không có chuyện gì để làm.
Linh Thảo Đường!
Chiếm một vị trí lớn bên sườn núi của tổ phong nhà họ Phương, ruộng lúa màu vàng kim tỏa ra ánh sáng rạng ngời rực rỡ ở dưới ánh mặt trời, theo gió mát hiu hiu thổi tới, những bông lúa này hơi cúi đầu lắc lư, giống như sóng biển màu vàng kim cuồn cuộn không ngừng, khiến người mê say.
Những cây lúa này không giống với bất kỳ loại lúa nào ở thế giới bên ngoài, mỗi một hạt lúa không chỉ tròn trịa no đủ, quan trọng nhất là còn tản ra một cỗ hương thơm thấm lòng người, cái loại hương thơm này trực tiếp thấm nhuần vào phế quản, khiến người khác chỉ ngửi thôi đã cảm thấy sảng khoái tinh thần, vô cùng có hứng thú.
Bạn cần đăng nhập để bình luận