Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 475: Kiến Linh Thảo

Chương 475: Kiến Linh Thảo
Lời nói của Phương Minh khiến cho Vương Đức Vượng và Trương Á Tuyền trong phút chốc đều ngẩn ra, một túi hạt giống nhân sâm giả mà vẫn có người muốn sao?
Trương Á Tuyền nhìn Vương Đức Vượng, hắn thấy Phương Minh và Vương Đức Vượng đi cùng nhau, hai người chắc là bạn bè, đây là đang thay Vương Đức Vượng giải vây.
Nhưng đối với Trương Á Tuyền mà nói cái này cũng không đáng kể, bồi thường gấp mười lần đúng là làm cho hắn động tâm, túi hạt giống nhân sâm này hắn mua với giá ba trăm hai mươi đồng, giá gấp mười chính là 3200.
Mà đối với Vương Đức Vượng, trong lòng của ông có một suy nghĩ khác, ông chủ Tần có lòng tốt muốn thay mình giải quyết chuyện này, đến lúc đó đợi ông Trương đi, ông sẽ đưa tiền cho ông chủ Tần, tuy giá bồi thường gấp mười lần khiến cho ông có chút không nỡ.
"Được, giá cả bồi thường gấp mười lần, túi hạt giống này đưa cho anh. "
Phương Minh rất vui vẻ dứt khoát lấy ba trăm hai mươi bảng Anh từ trong ngực ra, mà Trương Á Tuyền sau khi cầm tiền thì hừ lạnh với Vương Đức Vượng, phất tay áo rời tiệm thuốc.
"Ông chủ Tần, thật ngại quá, ba trăm hai mươi bảng này tôi trả cho ông. "
Trương Á Tuyền đi, Vương Đức Vượng mang vẻ mặt xin lỗi nhìn về phía Phương Minh, nói xong cũng muốn đi tới quầy hàng lấy tiền, nhưng mà Phương Minh khoát tay áo, trực tiếp kêu ông lại.
"Ông chủ Vương, tôi thật sự có hứng thú với hạt giống này, cho nên mới bỏ tiền ra mua lại, không phải vì giải vây giúp ông chủ Vương đâu."
Vương Đức Vượng nghe Phương Minh nói, biểu hiện trên mặt có chút xấu hổ, bỏ ra hơn ba trăm bảng Anh mua một túi hạt giống không rõ nguồn gốc, ông chủ Tần này thật là...
Nhưng nhớ tới tài năng mà Phương Minh thi triển lúc trước, Vương Đức Vượng cũng hiểu, cao nhân giống như ông chủ Tần, sao lại thiếu tiền được, ba trăm bảng Anh trong mắt ông ta là một con số không nhỏ, nhưng đối với ông chủ Tần mà nói có khi giống như một tệ vậy.
Trên thực tế, Vương Đức Vượng cũng không sai, đối với Phương Minh ba trăm bảng Anh đúng là chẳng coi vào đâu, nhưng cậu mua đống hạt giống cũng không phải là vì tiền nhiều không có chỗ tiêu, mà là bởi vì loại hạt giống này không thể so với mấy thứ tầm thường được, chỉ là Vương Đức Vượng và Trương Á Tuyền không nhận ra mà thôi.
Cũng không thể trách Vương Đức Vượng và Trương Á Tuyền có mắt không nhìn được kim cương, mà nguồn gốc loại giống này chắc bọn họ đều chưa từng nghe qua, trên thực tế dù là người giới tu luyện cũng không phải ai cũng đều biết nguồn gốc loại hạt giống này.
"Ông chủ Vương không phiền gọi cho những nhà cung cấp loại hạt giống nhân sâm này chứ, xem thử có còn loại như vậy hay không, nếu như có thì phiền thay tôi thu mua, giá cả có thể bàn."
Nghe yêu cầu của Phương Minh, Vương Đức Vượng có chút không thể hiểu được, nhưng với khách hàng lớn nhất của mình, hơn nữa ông cũng có ý kết giao với Phương Minh, chút chuyện này đương nhiên liền đồng ý.
Không trò chuyện nhiều cùng Vương Đức Vượng, Phương Minh nhanh chóng ra khỏi cửa tiệm, sau khi mua sắm một ít đồ dùng ở khu người Hoa này khu, thì chở cả dược liệu trở về nhà.
Trong nhà, Chu Hải đang nhàn nhã nằm trên ghế xem ti vi, thấy Phương Minh xách đồ về, hơn nữa lại thận trọng để lên bàn, thì từ trên ghế đứng lên, đi tới trước bàn, hiếu kỳ hỏi: "Đây là gì, sao nhìn dáng vẻ cậu quý giá như vậy? "
"Thứ tốt. "
Phương Minh nhếch miệng cười, nụ cười như thế rất ít xuất hiện trên người cậu, cho nên càng làm cho Chu Hải tò mò, hỏi: "Đồ tốt thế nà, có thể làm cho cậu cười không khép miệng như thế. "
"Kiến Linh Thảo, nghe nói qua chưa? "
Chu Hải liếc nhìn Phương Minh: "Chưa, cậu đừng có thừa nước đục thả câu, loại giống này đến cùng có nguồn gốc gì? Nhưng Kiến Linh Thảo mà cậu nói, loại cỏ này có công hiệu gì."
Phương Minh trầm ngâm một chút, ngay cả Chu Hải cũng không biết, vậy có lẽ người biết Kiến Linh Thảo trong giới tu luyện không nhiều lắm, mà có thể nhận ra hạt giống Kiến Linh Thảo chắc là càng ngày càng ít.
Kiến Linh Thảo, được ghi lại trong bảng bách thảo của truyền thừa Vu sư, linh thảo xếp thứ bảy mươi sáu, chớ xem thường cái hạng này, toàn bộ bảng bách thảo trong truyền thừa Vu sư, những loại Phương Minh từng nghe nói chỉ chừng mười loại, trong đó xếp hạng thứ năm mươi thì chưa thấy ở bất cứ ghi chép nào trong thư viện của sư phó cậu cả, cũng đã là vật tuyệt tích.
"Kiến Linh Thảo, không hoa không quả, cao ba thước, chứa linh khí trời đất, có thể dùng sống."
Phương Minh đọc giới thiệu về Kiến Linh Thảo trong truyền thừa Vu sư, phải biết rằng việc tu luyện tuy hấp thu linh khí trời đất, nhưng khu vực khác nhau thì mức độ đậm đặc linh khí cũng khác, hơn nữa một người tu luyện cũng không thể hấp thu toàn bộ, bình thường mà nói chỉ có thể hấp thu được phân nửa, phân nửa còn dư lại đều lãng phí.
Nhưng Kiến Linh Thảo không giống vậy, Kiến Linh Thảo hấp thu linh khí trời đất, chứa linh khí trời đất trong thân mình, mà chỉ cần ăn Kiến Linh Thảo thì coi như hấp thu linh khí trời đất, quan trọng nhất là sẽ không có bất kỳ lãng phí nào.
Đương nhiên, nếu như chỉ có điểm này thì không đến mức khiến cho Phương Minh kích động như vậy, lí do thật sự khiến Phương Minh kích động là bởi vì Kiến Linh Thảo chính là thành phần thuốc chính của lần tắm thuốc tầng thứ tư này.
Tắm thuốc, Phương Minh hiện tại đã đến trình độ bách độc bất xâm rồi, cũng qua giai đoạn đánh luyện gân cốt cơ bản nhất, bước tiếp theo chính là từ bên ngoài chuyển vào bên trong.
Ba tầng tắm thuốc trước là luyện thân thể bên ngoài, hai tầng sau chính là luyện cơ thể bên trong, cái gọi là bỏ giả giữ thật chính là đánh bóng trong cơ thể.
Lấy ví dụ đơn giản, nếu so Phương Minh với một máy xay thóc, như vậy năng lượng chính là hạt thóc, ba tầng tắm thuốc trước là mài dao gặt của máy xay thóc càng thêm sắc bén, nhưng dao sắc bén, mà nếu như phía sau kho thóc không mở rộng, sức chứa hạt thóc vẫn có hạn như vậy, mà thời gian xay lại nhanh hơn một chút.
Cho nên hai lần tắm thuốc sau là để kho thóc tăng lên, chỉ có như vậy mới nhận được tác dụng thật sự của ba lần tắm thuốc kia.
"Kiến Linh Thảo thần kỳ như vậy, sao cho tới bây giờ tôi chưa có nghe nói? "
Chu Hải có chút hoài nghi, thực vật chứa đựng linh khí thật sự là quá ít, nhất là còn có thể giúp người ta hấp thu trực tiếp, nếu thật như vậy, vậy tại sao giới tu luyện không có lưu truyền?
"Kiến Linh Thảo tuy thần kỳ, nhưng thứ nhất trồng quá khó khăn, thứ hai là bởi vì hạt giống Kiến Linh Thảo khó tìm, nghe đồn Kiến Linh Thảo trên thực tế là một loại nhân sâm biến dị, đương nhiên cũng có một cách nói khác, nói là theo sự thay đổi của trời đất, Kiến Linh Thảo không thể sinh tồn, cuối cùng chậm rãi tiến hành tiến hóa biến dị, trở thành nhân sâm bây giờ."
Vật cạnh thiên trạch, thích giả sinh tồn.
Thuyết tiến hoá Darwin đã nói rõ một điểm, vì thích ứng sự thay đổi của trời đất, cả thế giới động thực vật bao gồm con người đang không ngừng tiến hóa.
Dù là nhân sâm biến dị trở thành Kiến Linh Thảo, hay Kiến Linh Thảo biến dị trở thành nhân sâm, đối với Phương Minh mà nói cũng không quan trọng, có những mầm giống Kiến Linh Thảo này, cậu có thể khai khẩn một miếng đất, sau đó trồng chúng.
...
Mấy ngày kế tiếp, Phương Minh một lòng một dạ lao đầu vào việc nuôi trồng hạt giống Kiến Linh Thảo, nhưng mà ba ngày sau, khi cậu đào mầm giống từ trong đất bùn ra, sắc mặt lập tức trở nên khó coi.
Mầm Kiến Linh Thảo vốn có màu xanh biếc, đã biến thành màu đen, hơn nữa tầng ngoài còn xuất hiện hiện tượng thối rữa.
"Phương Minh, cậu không phải mua trúng mầm chết chứ, loại không nảy mầm được đó."
Ba ngày nay, Chu Hải cũng khó được lúc không đi ra ngoài chơi, mỗi ngày đi theo Phương Minh, ngay cả Alice cũng khiêng một cái cuốc nhỏ, chơi đùa ở trên mảnh đất khai khẩn ở sân sau.
"Mầm Kiến Linh Thảo màu xanh biếc nghĩa là bình thường, mà màu sắc bây giờ mới nói rõ loại mầm này đã chết héo không còn hữu dụng. "
Phương Minh lắc đầu, chắc chắn là phương pháp nuôi trồng của cậu xảy ra vấn đề, chỉ là trong truyền thừa Vu sư tuy có nhắc tới Kiến Linh Thảo, nhưng cách nuôi trồng Kiến Linh Thảo chỉ nói đơn giản mấy câu.
"Tưới nước, mỗi giờ một lần, liên tục ba ngày, giống nảy mầm, nước tưới giảm phân nửa."
Đây chính là ghi chép trong trong truyền thừa Vu sư, là ý nói trong ba ngày gieo mầm vào đất, cách mỗi một canh giờ sẽ tưới nước, duy trì liên tục đến khi mầm nảy sau có thể giảm thành mỗi hai canh giờ tưới nước một lần.
Phương Minh nuôi trồng dựa theo ghi chép trong phương pháp nuôi trồng, thời gian cũng canh vô cùng chính xác, không có sai sót nào.
"Có khi nào đất đai có yêu cầu không?" - Chu Hải đột nhiên mở miệng nói: "Nếu như Kiến Linh Thảo thật sự có hiệu quả như cậu nói, vậy khẳng định có yêu cầu về đất, giống như trồng Tam Thất vậy, người ta nói đất đã từng trồng Tam Thất, trong vòng ba năm rất khó trống lại các thực vật khác, bởi vì chất dinh dưỡng đều bị Tam Thất hấp thu. "
Nghe Chu Hải nói, Phương Minh lộ ra vẻ suy tư, bởi vì Chu Hải nói không phải không có lý, phương pháp nuôi dưỡng không có vấn đề, vậy rất có thể đất có vấn đề, đất này không thích hợp trồng Kiến Linh Thảo.
"Ha ha, Phương Minh cậu chẳng phải rất giỏi trong lĩnh vực phong thủy sao, dù sao người Anh cũng không hiểu cái gì là long mạch, cậu đi trộm một cái long mạch tới đây, tôi tin rằng có sự nuôi dưỡng của long mạch, hạt giống Kiến Linh Thảo tuyệt đối sẽ nảy mầm. "
Phương Minh liếc Chu Hải, có thể người Anh không hiểu phong thủy long mạch, nhưng người tu luyện nước Anh quốc vẫn biết đến linh khí trời đất, tất cả nơi có long mạch sớm đã bị chiếm đoạt.
Cứ cho là những người tu luyện nước ngoài không biết long mạch, nhưng cũng không có nghĩa là cậu có năng lực di chuyển long mạch, long mạch là đại địa chi quân, người dễ dàng di chuyển được long mạch thì có mấy người có kết cục tốt, người Nhật Bản ở Myanmar lần đó, còn có người ở đảo Sùng Dương kia, có mấy người chết già.
Nhưng lời Chu Hải khiến Phương Minh cảnh tỉnh, long mạch không thể trộm, nhưng không có nghĩa là cậu không thể làm thứ khác, nếu như so long mạch với một dòng sông, vậy cậu có thể mở một dòng suối nhỏ dẫn nước về.
"Thử một chút xem sao, để coi có thể tìm được long mạch chỗ này không. "
Phương Minh đứng lên, kéo Alice đang vui vẻ chơi đùa trên trên mặt đất lên, sau khi rửa tay cho Alice xong, để cô bé ở bên cạnh chơi đồ chơi, còn cậu thì lên mạng bắt đầu thăm dò bản đồ vệ tinh khu vực lân cận.
Ngoài ra, bên cạnh máy tính, Phương Minh cũng lấy một tờ giấy ra, bắt đầu vẽ trên tờ giấy, cậu muốn đánh dấu những khu vực có khả năng có long mạch.
Ba năm tìm long, mười năm điểm huyệt, tìm long mạch mặc dù không trắc trở giống như điểm huyệt, nhưng cũng không phải chuyện đơn giản, huống chi xung quanh Sheffield không có núi, tìm long mạch nơi bình nguyên chỉ sợ càng thêm khó khăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận