Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 377: Đánh đố (1)

Chương 377: Đánh đố (1)
Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
------------------
"Ông Đường, ông như vậy là quá coi trọng cậu ta rồi."
"Đúng vậy ông Đường, cậu ta cũng chỉ là một người trẻ tuổi mà thôi, có năng lực gì mà được ông đối đãi như thế."
Lời của Đường Trấn Quốc vừa nói ra khỏi miệng, mấy ông lão này lập tức mở miệng phản bác, bởi vì dưới cái nhìn của bọn họ, Phương Minh căn bản cũng không đáng giá được Đường Trấn Quốc đối xử như thế.
Nói chính xác hơn, đây là xuất phát từ đố kị, bởi vì ngay cả bọn họ đều chưa từng được Đường Trấn Quốc coi trọng như thế.
Đường Trấn Quốc không nói gì mà chỉ là quét mắt nhìn qua, ánh mắt rơi vào trên người mấy ông lão này, tuy rằng không nói gì nhưng lại tạo ra một cỗ áp lực vô hình, khiến những ông lão này hậm hực im bặt.
Phương Minh cũng mang theo vẻ khác thường nhìn Đường Trấn Quốc, bởi vì ngay cả cậu cũng thật không ngờ người này lại có thể coi trọng cậu như vậy, mặc dù nói cậu là người đầu tiên phát hiện âm mưu của người Nhật Bản, nhưng chính như những ông lão này nói, bản thân cậu còn rất trẻ tuổi, ở trong mắt rất nhiều người, tuổi trẻ liền có nghĩa là không thành thục, có nghĩa là học nghệ không tinh.
"Tôi tận lực thử một lần đi."
Phương Minh đáp ứng, thế nhưng cậu lại không bảo đảm, bởi vì cậu còn không biết tại sao sát khí của tòa nhà lại trở nên cuồng bạo như vậy, cho nên trước tiên cậu phải tìm được nguyên nhân sát khí của tòa nhà cuồng bạo, sau đó mới nhìn xem có biện pháp giải quyết nào hay không.
"Tốt, vậy xin phiền Phương đại sư, Phương đại sư có yêu cầu gì cứ nói, bên tôi sẽ toàn lực phối hợp."
Đường Trấn Quốc gật đầu, trên thực tế sở dĩ ông ta nhìn trúng Phương Minh cũng là dựa vào một loại trực giác, dựa vào kinh nghiệm nhìn người nhiều năm của ông ta đến xem, người trẻ tuổi trước mắt kia tuyệt đối không tầm thường.
Phương Minh gật đầu, đưa mắt nhìn hướng Tề Quốc Tá: “Tôi muốn biết mấy ngày nay các người đã làm gì?"
"Cậu đây là có ý gì, là đang chất vấn chúng tôi sao?
Tề Quốc Tá còn chưa trả lời thì mấy ông lão này đã nổi điên lên, dưới cái nhìn của bọn họ Phương Minh hỏi như thế chính là hoài nghi bọn họ, hơn nữa còn cố ý nói ngay trước mặt ông Đường đây, đây là bọn họ không thể chấp nhận được.
"Không sai."
Nhưng mà điều khiến Tiền Gia Lý cũng không nghĩ tới là, Phương Minh dĩ nhiên lại trực tiếp thừa nhận.
"Ông Đường, ông nghe thấy rồi chứ, người này không hề làm gì cả, mà mấy người chúng tôi mấy ngày nay vì chuyện của tòa nhà mà vắt hết óc, cố gắng nỗ lực biết bao nhiêu, hiện tại cậu ta nói một câu liền hủy bỏ cố gắng của chúng tôi, thậm chí còn đổ hết trách nhiệm lên trên người chúng tôi, đây quả thực là vũ nhục chúng tôi."
"Không sai, ông Đường phải làm chủ cho chúng tôi."
Đường Trấn Quốc lúc này cũng đưa mắt nhìn hướng Phương Minh, trầm giọng nói: "Phương đại sư, mấy đại sư này nói cũng đúng có lý, vì sao cậu lại nói như vậy?"
"Nguyên nhân rất đơn giản." Ánh mắt của Phương Minh nhìn về phía mấy ông lão này: “Phong thủy của tòa nhà này lúc đầu tôi đã nhìn rồi, cho dù gặp phải hiện tượng cuồng bạo cũng tuyệt đối sẽ không nhanh như vậy, tình huống trước mắt này rõ ràng cho thấy có người thúc dục sát khí cuồng bạo, mà đây tuyệt đối không phải hành động của người Nhật Bản, bởi vì người Nhật Bản muốn chém đứt long mạch của sông Hoàng Phổ, trước khi chưa chém đứt long mạch, bọn họ tự nhiên là không hy vọng âm mưu bại lộ khiến cho chúng ta chú ý, bởi vậy tuyệt đối không thể nào dẫn động sát khí của tòa nhà Ma Đô cuồng bạo."
Trên thực tế, lúc trên đường tới Phương Minh đã suy nghĩ vấn đề này, sát khí của tòa nhà trung tâm Ma Đô trở nên cuồng bạo, cái này không phù hợp với dự đoán ban đầu của cậu, mà người Nhật Bản cũng sẽ không ngu dốt như thế, tại thời điểm mấu chốt này lại đi lựa chọn bại lộ bản thân.
Sau khi đi tới sảnh lớn nhìn thấy mấy ông lão này, trong lòng Phương Minh liền có phán đoán, đây hẳn là do những người trước mắt này gây ra.
"Người trẻ tuổi, cậu đừng có mà không coi ai ra gì như vậy, thời gian chúng tôi nghiên cứu phong thủy còn dài hơn tuổi của cậu, cậu có tư cách gì mà hoài nghi đến trên đầu chúng tôi?"
Mấy ông lão không cam lòng, nhưng mà Phương Minh lại chỉ cười nhạt: “Có phải tôi không coi ai ra gì hay không, đợi lát nữa chẳng phải sẽ biết sao, đầu tiên nói cho tôi biết, mấy ngày nay các ngươi đã làm cái chuyện ngu xuẩn gì đi."
Đối mặt với mấy ông lão này, Phương Minh đã không còn một chút kiên nhẫn nào, dựa theo tuổi tác đến nói, những điều này đều là bậc tiền bối của cậu, hẳn là cậu phải giữ vững tôn trọng cần thiết, thế nhưng đối với một ít người cậy già lên mặt, người lúc nào cũng nghĩ tới lợi riêng, cậu thật sự không thể tôn kính nổi.
"Cậu… Cậu nói cái gì?"
"Ai là ngu xuẩn? Cậu mới là ngu xuẩn, cậu cái người miệng còn hôi sữa này quả thực là bại hoại."
Thấy mấy ông lão không ngừng kích động, Đường Trấn Quốc nhíu mày lại, trầm giọng nói: "Được rồi, đều bớt tranh cãi, vẫn là nói chuyện mấy ngày nay một chút đi."
Đường Trấn Quốc đã mở miệng, mấy ông lão này đành phải đè phẫn nộ trong lòng xuống, một người trong đó lên tiếng: "Ông Đường, mấy ngày nay chúng tôi bố trí hai cái Thái Cực Cầu ở phía sau cùng phía trước tòa nhà Ma Đô, Thái Cực, là một Âm một Dương kết hợp, bản thân liền là lợi khí trừ bỏ sát khí, mặc dù nói còn có phương pháp xử lý khác để hủy bỏ sát khí, thế nhưng dựa vào tình thế trước mắt mà nói tuyệt đối không có biện pháp nào hữu hiệu như Thái Cực Phong Thủy Cầu."
Lúc nói xong lời này, ông lão còn dùng ánh mắt khiêu khích nhìn về phía Phương Minh, dường như là đang nói, cậu có bản lãnh không đồng ý lời của tôi sao?
Phương Minh cười cười, Phong Thủy Cầu đúng là vật tốt để trừ bỏ sát khí, trên thực tế, nguyên lý của Thái Cực Phong Thủy Cầu chính là lợi dụng Âm Dương điều hòa tạo ra một khí tràng tuần hoàn, đủ loại sát khí bị hấp thu bắt đầu tuần hoàn, cuối cùng hóa thành hai khí Âm Dương vững vàng phiêu tán khắp cả không gian.
"Đối với cái Thái Cực Phong Thủy Cầu này chúng tôi đã xử lý qua, nó không phải Thái Cực Phong Thủy Cầu bình thường, ở phương diện hấp thu sát khí sẽ càng mạnh mẽ hơn, lẽ nào cậu muốn nói, cái Thái Cực Phong Thủy Cầu này dùng sai lầm rồi sao?"
"Thái Cực Phong Thủy Cầu đúng là có tác dụng khu trừ sát khí, chẳng qua tôi muốn đến hiện trường nhìn xem trước."
Phương Minh mở miệng, nếu như chỉ là Thái Cực Phong Thủy Cầu hẳn sẽ không xuất hiện vấn đề như vậy đấy, trong này nhất định đã xuất hiện chi tiết nào không đúng, cho nên cậu cần đến hiện trường kiểm tra.
"Tốt, cậu đã muốn xem vậy chúng tôi sẽ dẫn cậu đi xem, nhưng nếu như đến lúc đó cậu không tìm ra vấn đề, vậy cậu sẽ phải dập đầu làm lễ nhận lỗi với chúng tôi."
"Dập đầu làm lễ nhận lỗi, hơi quá đáng đi."
Tiền Gia Lý đang đứng bên cạnh nghe không nổi nữa, nếu như Phương Minh thực sự dập đầu làm lễ nhận lỗi, vậy sau này làm sao lăn lộn ở trong hội nữa?
"Thế nào, không dám sao? Vừa rồi không phải cậu còn nói là mấy người chúng tôi tạo thành vấn đề ấy ư, nếu như đã nói chắc như đinh đóng cột thế, vậy tại sao không dám đáp ứng?"
Mấy ông lão từng bước ép sát, trên gương mặt già nua mang theo vẻ khiêu khích, Phương Minh lại chỉ thờ ơ cười nhạt một tiếng: “Điều kiện của các người tôi có thể đồng ý, nhưng nếu như tôi tìm ra, vậy các người tính thế nào?"
"Nếu như cậu tìm ra, mấy người chúng tôi... Mấy người chúng tôi liền sẽ công nhận thực lực của cậu."
"Thực sự là chuyện cười lớn, tôi cần các người công nhận sao?"
Phương Minh đột nhiên cất tiếng cười lớn: “Nói khó nghe một chút, các người công nhận hay là không công nhận đều chẳng có ý nghĩa gì với tôi, nếu như tôi tìm ra vấn đề, tôi cũng không cần các người làm gì, chỉ cần từ nay về sau các người đừng xem phong thủy cho người khác nữa là được, miễn cho hại người hại mình."
Trên thực tế, Phương Minh đã nhìn ra, mấy ông lão này hẳn là thuộc về thầy phong thủy cung đình, sở dĩ trước đây bọn họ bài xích chính mình ở bên ngoài chính là vì muốn cướp đi công lao trong tay mình, dù sao việc phát hiện đồng thời xử lý xong âm mưu của người Nhật Bản, tuyệt đối là một công tích lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận