Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 1081: Cứ làm như thế

Chương 1081: Cứ làm như thế
"Cậu muốn chết hay muốn sống?"
Millie để quyển sách xuống nhìn về phía Phương Thời, Phương Thời gần như không suy xét gì lập tức trả lời: "Đương nhiên là muốn sống."
"Muốn sống là muốn để tôi ném cậu lên trường giác đấu chiến một trận sinh tử với đám người kia sao?"
"Này, một đống cặn bã nhỏ như tôi làm sao có thể lên trường giác đấu."
Phương Thời rất thức thời nhận thua, hẳn trường giác đấu của phương Tây cũng tương đối giống với lôi đài ở sòng bạc Kim Sa, căn bản là không còn đường sống, cùng lắm cũng chỉ có thể sống lâu thêm một khoảng thời gian mà thôi.
"Xem ra cậu thật đúng là không có cốt khí." Khuôn mặt Millie lộ ra vẻ khinh thường, chỉ là đối phương càng sợ chết lại càng khiến mục đích của cô bé dễ được đạt thành hơn.
"Mấy thứ như cốt khí này làm sao quan trọng bằng mạng sống được."
Phương Thời nghĩ tới cha mình, mỗi lần cha ở trước mặt mẹ ý chí cầu sinh luôn rất cao, chính là người thật sự không có chút tiết tháo.
"Nếu muốn mạng sống cũng không phải không thể, tạm thời khai báo rõ lai lịch của cậu, đừng nghĩ qua loa lừa dối tôi, loại thẻ ngân hàng này không phải ai cũng có thể có."
Trên tay Millie xuất hiện một tấm thẻ ngân hàng, chính là tấm thẻ đen trên người Phương Thời kia, cô bé cũng biết tới loại thẻ đen này, chỉ có cường giả Thiên Cấp mới có tư cách làm thẻ, hơn nữa đây còn là thẻ thông dụng trên toàn cầu.
Mặc dù Đông Tây phương là quan hệ đối địch, nhưng đây chẳng qua chỉ nhằm vào liên minh phương Tây cùng người tu luyện phương Đông, đối với dân chúng bình thường, mọi người vẫn có thể lên máy bay công tác cùng du lịch qua lại giữa phương Đông và phương Tây.
Đương nhiên, nếu tự nhận có thể thoát khỏi màn kiểm tra an ninh nhắm vào người tu luyện, người tu luyện cũng có thể trộm lẻn vào.
Cũng chính bởi vì điểm này, nghiệp vụ ngân hàng giữa phương Đông và phương Tây vẫn có liên lạc, ngoại trừ ngoại tệ còn có thêm thẻ ngân hàng có thể chứa đựng linh tệ, chỉ có điều có rất ít người sử dụng loại thẻ này ở nước ngoài.
"Lai lịch của tôi? Tôi chính là học sinh bình thường của học viện tu luyện, không có lai lịch gì cả."
Phương Thời nhìn về phía Millie, cậu bé biết cô bé trước mắt này không tin lời mình nói, nhưng những lời cậu bé vừa nói là tất cả những gì cậu bé biết, bởi ngay cả cậu bé cũng không biết bản thân mình có lai lịch gì.
Ngày ngày cha mình ở chung với mẹ mình, cũng cho tới bây giờ cha mình vẫn chưa bao giờ lộ mặt trong giới tu luyện, mà phần lớn bạn bè thân thích của cha mẹ mà cậu bé gặp được ở nhà cũng chỉ là người bình thường, thỉnh thoảng cũng có một ít người tu luyện, một vị trong đó chính là cha Ny Ny, chú Lữ Trí Thần.
Đương nhiên, Phương Thời cũng không ngu dốt, cậu bé tin tưởng chắc chắn cha mình có quan hệ với giới tu luyện, nếu không làm sao có thể lấy ra được nhiều linh tệ như vậy cho chị già nhà mình phá của? Thế nhưng thân là con trai làm sao có thể đi tìm hiểu tin tức về bậc cha chú của mình, vì thế cậu bé chỉ có thể giả bộ hồ đồ.
"Xem ra cậu quyết định không thành thật, chẳng qua tôi tin tưởng chẳng mấy chốc cậu sẽ nói thật.",
Millie thu hồi ánh mắt, cô bé tin tưởng bản thân mình có vô số biện pháp khiến cậu bé rất sợ chết trước mắt này nói ra lịch thật, mà bây giờ chuyện cô bé cần phải làm là nghỉ ngơi thật khỏe đợi lúc trở về tới gia tộc.
...
Mười mấy tiếng đồng hồ sau, xe lái vào một tòa thành, cửa xe mở ra, Millie liếc nhìn Phương Thời một cái sau đó xuống xe trước, Phương Thời cười khổ một tiếng ngoan ngoãn đi theo.
"Millie, em trở lại rồi, nghe tin em bị người bắt cóc tới phương Đông thật khiến anh lo lắng chết, cũng may hiện tại em có thể bình an trở về, thực sự là thượng đế phù hộ."
Một cậu bé vừa nói một chạy vội từ bên cửa lâu đài tới, vậy mà Millie chỉ lạnh lùng nhìn cậu bé, nói: "Xin lỗi, tôi không tin thượng đế."
Cậu bé đụng nhầm cây đinh, vẻ mặt có chút xấu hổ, hậm hực nói: "Đều giống nhau mà, hiện tại nhà anh đã hình thành liên minh với phương Tây, tuy hai mà một, nhưng người kia là ai?"
Ánh mắt của cậu bé rơi vào trên người Phương Thời, Millie thản nhiên đáp: "Một tù binh tôi bắt được từ phương Đông."
"Người tu luyện phương Đông? Vậy còn giữ cậu ta ở đây làm gì, trực tiếp giết đi cho rồi, hoặc ném cậu ta vào trường giác đấu đi, hai người các ngươi mau bắt tên kia đưa qua trường giác đấu cho ta."
Cậu bé vung tay lên, hai người đàn ông trung niên tóc nâu phía sau cậu bé lập tức muốn tiến lên ra tay, thế nhưng Millie lại lạnh lùng liếc qua, gương mặt không chút biểu cảm nói: "Đây là người do ta bắt được, nếu ngươi muốn thì tự đi mà bắt, mặt khác, ai bảo ngươi tới nhà của ta?"
Nghe đối thoại của hai người, trong lòng Phương Thời có suy đoán, hẳn cậu bé này thích cô bé trước mắt này, đang theo đuổi cô bé này, chỉ có điều dường như cô bé không hề yêu thích gì cậu bé, thậm chí còn cảm thấy hơi phiền chán.
"Không phải là anh quan tâm tới em sao, nghe được tin em trở lại anh lập tức chạy tới đầu tiên."
"Nếu đã quan tâm tới tôi vì sao lại không tới phương Đông cứu tôi?"
Trên mặt Millie mang theo vẻ trào phúng thản nhiên, vẻ mặt Hall lại càng thêm xấu hổ, cuối cùng cũng chỉ có thể hậm hực nói: "Em đã chịu nhiều ủy khuất, tạm thời nghỉ ngơi cẩn thận vài ngày, mấy ngày nữa anh sẽ trở lại thăm em."
Không để ý đến Hall, Millie trực tiếp đi vào sảnh lớn, ngồi lên ghế chủ vị, ánh mắt cô bé nhìn chằm chằm Phương Thời.
"Cho cậu một cơ hội cuối cùng, nói ra lai lịch của cậu nếu không cho dù cậu có muốn nói cũng không còn cơ hội nữa đâu, vừa vặn cây hoa tôi trồng trong hoa viên còn thiếu một ít chất dinh dưỡng, tôi nghĩ thi thể của cậu chính là loại phân bón tốt nhất cho nó."
Phương Thời cảm thấy một trận ác hàn, không ngờ cô gái nhìn tinh xảo như thiên sứ này lại có thể nói ra mấy lời tàn nhẫn như thế.
"Cái kia, tôi thực sự không có gì để nói cả, tôi chỉ là một người tu luyện bình thường, nếu không hay là vậy đi, cô thả tôi ra, tôi có thể đưa đủ số linh tệ tiền chuộc mà cô muốn."
Phương Thời thử cò kè mặc cả, vậy mà Millie lại chỉ trừng mắt, hô lên: "Người đâu, chém một tay của cậu ta làm phân bón hoa cho ta."
"Millie à, ai lại chọc em tức giận thế, cơn tức lớn như vậy?"
Nơi cửa có một thiếu nữ xuất hiện, người mặc thiếu nữ ấy mặc váy công chúa màu đen, cả người tràn đầy hơi thở thanh xuân.
Nhìn người tới, trên mặt Millie mới lộ ra dáng tươi cười, nói: "Chị Allen, sao chị lại tới đây?"
"Đương nhiên là vì chị biết em đã trở lại rồi cho nên mới tới thăm em, em cũng thực sự là lớn gan, dám một mình chạy tới chiến trường bên kia, chị chỉ vừa nghe thấy tin đã bị dọa sợ mất mật."
"Chị Allen, luận gan lớn thì chị phải lớn hơn em mới đúng, chị chính là tiểu ác ma nổi danh trong liên minh phương Tây chúng ta, có chuyện gì mà chị chưa làm qua."
"Nhưng chị sẽ không tự tìm đường chết."
Millie có chút không muốn nói chuyện, cô bé biết hành động tự ý một mình đi tới khu chiến trưởng thật sự có chút vọng động cùng ngu ngốc.
Allen đi vào sảnh lớn, đưa mắt nhìn thoáng qua Phương Thời, nói: "Đây là tù binh em bắt được từ chiến trường sao, nhìn cũng không có gì đặc biệt, chị còn tưởng em giống với mấy nhân vật chính trên sách, phát triển một đoạn tình cảm đặc thù với cậu ta nữa chứ, chính là câu chuyện tình yêu của hai người từ hai thế lực đối địch nhau..."
Khóe miệng Phương Thời co quắp một cái, Millie cũng có chút bất đắc dĩ, giải thích một câu: "Chị Allen, hẳn thân phận địa vị của cậu ta ở phương Đông cũng không thấp, em dẫn cậu ta trở về là vì muốn biết lai lịch của cậu ta, xem xem có thể trao đổi được một chút lợi ích cho liên minh phương Tây chúng ta hay không."
"Em muốn biết lai lịch của cậu ta là gì không phải rất đơn giản sao, không phải em là quỷ hút máu ấy ư, chỉ cần em biến cậu bé thành sơ ủng đương nhiên cậu bé sẽ phải nghe lệnh em, ngoan ngoãn khai báo rõ ràng tất cả."
Nghe được kiến nghị của Allen, Millie hơi do dự, cô bé là quỷ hút máu, hơn nữa còn là quỷ hút máu có huyết mạch thân vương, đương nhiên cô bé có yêu cầu rất nghiêm khắc đối với sơ ủng, mà cô bé cũng không hi vọng sơ ủng của mình là một người phương Đông.
Nhất là, hiện nay cô bé còn chưa một vị sơ ủng nào, càng không muốn khiến một người phương Đông thành sơ ủng đầu tiên của mình.
Trên mặt Phương Thời cũng lộ ra biểu tình ghét bỏ, biến thành sơ ủng, đó không phải là trở thành nô bộc của quỷ hút máu sao?
Vốn là Millie muốn cự tuyệt, nhưng vừa thấy biểu tình ghét bỏ trên mặt Phương Thời vậy, đột nhiên tức giận bùng lên trong lòng cô bé, người muốn làm sơ ủng của bản công chúa không biết phải chen chúc vỡ đầu chảy máu tới cỡ nào, không ngờ người trước mắt này lại dám lộ ra vẻ ghét bỏ, thật sự là rất quá đáng.
"Được, cứ làm theo những gì chị Allen nói đi, em sẽ biết cậu ta thành sơ ủng của em."
Bạn cần đăng nhập để bình luận