Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 487: Cô chủ nhỏ (1)

Chương 487: Cô chủ nhỏ (1)
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Dung
-----------------------
Ba vấn đề, Phương Minh hỏi hai, bây giờ chỉ còn lại một vấn đề cuối cùng.
Ánh mắt của Mercy nhìn về phía Phương Minh, chờ đợi Phương Minh hỏi vấn đề cuối cùng, bởi vì lúc này ông tôi vô cùng ngóng trông đáp án, mà để biết được đáp án thì ông tôi phải trả lời đủ ba vấn đề của Phương Minh đã.
Ánh mắt của Phương Minh nhìn về phía Mercy, vấn đề thứ ba cũng là vấn đề mấu chốt nhất.
"Các người muốn tìm cô bé kia là để làm gì?"
Đây là vấn đề mà Phương Minh quan tâm nhất, cũng là vấn đề cuối cùng, tuy rằng Mercy nói gia tộc Corgi bọn họ là gia tộc mãi mãi phụ thuộc gia tộc Vlad, nhưng công cao chấn chủ, trong lịch sử chuyện bán chủ cầu vinh cũng không phải chưa từng xuất hiện, đây là nhân tính, chẳng phân biệt quốc gia.
"Cô bé là hậu duệ duy nhất của gia tộc Vlad hiện tại, là chủ của gia tộc Corgi chúng tôi, tìm được cô bé rồi gia tộc Corgi chúng tôi sẽ phụng cô làm chủ."
Đã nói rõ ràng như vậy rồi, Mercy cũng không nghĩ che che giấu giấu điều gì nữa. Trên thực tế những năm gần đây gia tộc bọn họ vẫn luôn phái người đến Hương Giang tìm kiếm, đã gần trăm năm trôi qua vẫn chưa từng từ bỏ, nhưng thủy chung vẫn không thu hoạch được gì.
"Cậu Tần, nếu như cậu thực sự biết tung tích cô chủ nhỏ của chúng tôi, hy vọng cậu có thể nói cho chúng tôi biết, bất kỳ điều kiện gì gia tộc Corgi tôi đều sẽ đồng ý."
Mercy dùng ánh mắt thành khẩn nhìn hướng Phương Minh, Phương Minh lại chỉ cười một tiếng: "Tôi không có điều kiện gì, trên thực tế Alice vẫn đang sống chung với tôi, cô bé xem như là em gái của tôi."
Phương Minh cũng rất thẳng thắn thành khẩn, sau khi Mercy nghe thấy lời của Phương Minh thì sửng sốt một chút, lập tức trên mặt hiện ra vẻ vui mừng cùng kích động: “Vậy thật sự là quá tốt rồi, không biết liệu cậu Tần có thể dẫn tôi đi gặp cô chủ nhỏ bây giờ không?"
Thân là tộc trưởng của một gia tộc lớn, rất hiếm khi Mercy kích động như thế, nhưng tình huống trước mắt này lại khác, đó là tiểu công chúa của gia tộc Corgi bọn họ, là người mà ông nội cùng cha của ông ta hao tốn tâm huyết cả đời để đi tìm, tâm nguyện của ông nội cùng cha của ông ta trước khi chết cũng chính là chuyện này. Thậm chí nói chính xác hơn, đây là sứ mệnh của gia tộc Corgi bọn họ, toàn bộ gia tộc đều cố gắng nỗ lực không ngừng tìm kiếm tiểu công chúa trong bóng tối.
"Cậu Tần, vậy bây giờ cậu có thể đưa tôi đi không?"
"Có thể."
Phương Minh gật đầu đáp ứng, cậu biết nếu cậu muốn biết thêm càng nhiều tin tức hơn về gia tộc Vlad, nhất định là phải đề cho Mercy nhìn thấy Alice.
Hai người rời khỏi mật thất, Mercy vẫn đang liên tục hít sâu, ông ta muốn điều chỉnh lại tâm tình của mình, dù sao bên trên cũng còn rất nhiều người ngoài.
"Cậu Tần, tôi có thể, đi thôi."
Lúc xuất hiện ở tàng thư quán thì vẻ mặt của Mercy đã khôi phục bình thường, tâm tình cũng điều chỉnh trở nên bình tĩnh hẳn, chí ít từ bên ngoài không hề thấy tâm tình ông ta có chút biến động nào.
"Mercy, cậu Tần, tất cả mọi người ở bên ngoài đã đợi lâu."
Vương Hâm ngồi trên ghế salon phía ngoài thư viện, đang nhàm chán lật tới lật lui một quyển tạp chí, thấy Phương Minh cùng Mercy đi tới, ông ta buông tạp chí trong tay xuống, vừa cười vừa nói.
Không hỏi Phương Minh cùng Mercy ở thư viện đã nói chuyện gì, thậm chí không hỏi Phương Minh ở thư viện có tìm được tin tức mà cậu cần hay không, đây là chỗ thông minh của Vương Hâm, không hiếu kỳ quá nhiều.
"Tốt, chúng tôi đây liền đi trước." Mercy cùng Vương Hâm bắt tay một cái, nói với giọng vô cùng nghiêm túc: "Vương, lần này thật phải cám ơn ông nhiều, từ nay về sau Vương và nhà họ Vương chính là gia tộc anh em tốt nhất của gia tộc Corgi chúng tôi."
Nghe được lời nói của Mercy, lại nhìn vẻ mặt của ông ta nghiêm túc như vậy, Vương Hâm ngây ra một lúc, không rõ tại sao đột nhiên Mercy lại nói lời như vậy.
Chẳng qua Vương Hâm dù sao cũng là người phản ứng rất nhanh, lập tức ôm cổ Mercy: “Mercy, nhà họ Vương tôi cùng gia tộc Corgi vốn là anh em nhiều đời."
Đối với Vương Hâm đến nói, ông ta không biết tại sao đột nhiên Mercy lại nói lời như vậy,
Nhưng đây tuyệt đối là một tin tức vô cùng tốt, nhà họ Vương là tân quý không sai, nhưng là tân quý cũng có nghĩa nội tình không đủ. Lần này ông ta được tuyển trở thành thị trưởng, nhưng này không có nghĩ ông ta có thể ngồi vững trên cái ghế thị trưởng này, cũng không có nghĩa về sau ông ta có thể từng bước thăng chức.
Nhưng có tình hữu nghị của gia tộc Corgi lại khác hẳn, gia tộc Corgi là một quý tộc có uy tín lâu đời, liên minh cùng gia tộc Corgi, nhà họ Vương bọn họ sẽ nhận được rất nhiều chỗ tốt, ít nhất là ở tại thành phố Sheffield này nhà họ Vương bọn họ không cần e ngại bất kỳ thế lực nào.
Mặc dù không biết tại sao Mercy lại quyết định cam kết như vậy, thế nhưng Vương Hâm hiểu rõ một điểm, chuyện này chắc chắn là có liên quan với cậu Tần! Nghĩ tới đây ông ta lại cảm thấy may mắn với quyết định khi trước của mình, có thể móc nối quan hệ tốt với cao nhân như cậu Tần đây quả nhiên là nhận được ích lợi vô cùng.
Nhìn Vương Hâm cùng Mercy, Phương Minh cười một tiếng, cậu biết Mercy đây là cảm ơn Vương Hâm đã dẫn mình tới trước mặt ông ta, đồng thời cũng là bởi vì Mercy cảm thấy quan hệ của cậu cùng nhà họ Vương hẳn là không nông cạn.
Đương nhiên, Phương Minh cũng sẽ không cố ý giải thích với Mercy, Mercy nguyện ý tạo mối quan hệ vững chắc cùng nhà họ Vương là chuyện gia tộc của hai người họ, về phần nhà họ Vương có phải được lợi từ cậu hay không, cậu ngược lại cảm thấy không sao cả.
Ba người rời khỏi tàng thư quán đi về phía sảnh lớn, mà giờ khắc này sảnh lớn lại nhiều hơn vài người, đó chính là Bern còn có Mã Long mấy người trẻ tuổi.
Mã Long vẻ mặt chán nản đứng ở nơi đó, anh em nhà họ Vương thì lạnh lùng nhìn anh ta chằm chằm, về phần trên mặt Bern lại hiện lên mỉm cười, an ủi Mã Long: “Yên tâm, vấn đề này cứ giao cho tôi đi, đến lúc đó tôi sẽ nói cha tôi đứng ra hỗ trợ nói vài lời hữu ích, nhà họ Vương nhất định là sẽ không so đo với anh đâu, Trung Quốc không phải có một câu thế này sao, người không biết thì không có tội."
"Tất cả phải dựa vào Bern anh rồi."
Trên mặt Mã Long lộ ra nụ cười miễn cưỡng, chẳng qua lời nói của Bern ít nhiều gì cũng khiến trong lòng anh ta cảm thấy được an ủi, có gia tộc Corgi đứng ra, nhà họ Vương chắc chắn phải chừa lại chút mặt mũi.
"Cha."
Bern nói dứt lời thì thấy cha mình đi tới, anh ta vội vã tiến lên nghênh đón, đồng thời đưa mắt nhìn hướng Vương Hâm cùng Phương Minh: “Ông Vương, cậu Tần, thật là xấu hổ, lúc trước không biết cậu Tần đây có quan hệ với nhà họ Vương, đã đắc tội nhiều, hy vọng cậu Tần bỏ qua cho."
Vừa tiến lại gần Bern liền mở miệng nói xin lỗi, đây là cách mà anh ta đã nghĩ kỹ từ trước đó, đầu tiên phải hạ thấp tư thái, nhưng này không có nghĩa là anh ta thật sự xin lỗi, bởi vì dựa theo suy nghĩ của anh ta, đợi sau khi Vương Hâm biết được đại khái những chuyện đã xảy ra, chắc chắn sẽ đại độ nói chuyện này không coi vào đâu, dù sao nhà họ Vương vẫn phải nể mặt gia tộc Corgi bọn họ, huống chi cha anh ta vẫn còn đứng ở chỗ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận