Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 936: Tới cửa thăm hỏi (2)

Chương 936: Tới cửa thăm hỏi (2)
Nghe được ông Đường muốn tới nhà thăm hỏi bà cụ, trên mặt Lăng Mộ Chính lộ ra vẻ nghi hoặc, hình như nhà mình cùng nhà họ Đường không có nhiều quan hệ lắm, mà ông Đường lại là một người rất thực tế, làm bất cứ chuyện gì cũng đều có mục đích nhất định, người như vậy mà lại tới thăm mẹ mình là có mục đích gì đây?
Mặc dù không hiểu nhưng Lăng Mộ Chính vẫn sắp xếp rất nhanh, nếu ông Đường muốn tới thì nhất định phải tạm dừng gia yến lại, hơn nữa có khả năng rất lớn là còn có phóng viên quay chụp, cho nên cũng phải dặn dò người trong nhà.
Tiểu bối nhà họ Lăng nghe thấy những lời Chương Quốc Cường nói, bọn họ cũng không nghĩ nhiều như Lăng Mộ Chính vậy, càng nhiều hơn chính là kích động cùng kinh hỉ, ông Đường kia có thân phận gì? Ngay cả ông ấy đều muốn tới thăm hỏi cùng an ủi bà cụ, ai còn dám nói nhà họ Lăng bọn họ hạ màn?
Sau năm phút, ông Đường đến đúng giờ, mà chính như Lăng Mộ Chính dự đoán, sau lưng ông Đường còn có một số nhà nhiếp ảnh đi theo, như vậy hẳn chuyện ông Đường tới thăm hỏi mẹ mình ngày hôm nay sẽ xuất hiện trên TV.
"Bà cụ, chúc bà cụ năm mới tốt lành."
Đường Trấn Quốc tươi cười đi đến, đầu tiên là chúc tết bà cụ một hồi sau đó lại nói chuyện cùng Lăng Mộ Chính vài câu, cuối cùng mới đưa mắt nhìn tới Phương Minh.
"Phương Minh, nếu đã tới thủ đô thì rảnh rỗi tới chỗ tôi ngồi một chút, ừm, đồng chí Mộ Chính biết địa chỉ nhà tôi, lúc cậu muốn tới cứ nói đồng chí Mộ Chính đưa cậu tới."
Đường Trấn Quốc không ở lâu, rất hiển nhiên kế tiếp còn có hành trình, cho nên sau khi chào hỏi Phương Minh, nói Phương Minh rảnh rỗi thì tới nhà mình ngồi một chút, sau đó lại rời đi, đương nhiên, đám phóng viên không quay chụp ghi lại những lời mà ông ta nói với Phương Minh lúc sau.
Vẻ mặt của mọi người nhà họ Lăng lại một lần nữa trở nên quái dị.
Lần này cho dù là những tiểu bối kia cũng đều nhìn ra, sở dĩ ông Đường đến nhà họ Lăng không phải là vì mặt mũi của bà cụ lớn, mà là vì Phương Minh ở đây, đây là nể mặt Phương Minh nên mới đến nhà họ Lăng bọn họ.
Những người vốn không vừa mắt Phương Minh, cảm thấy Phương Minh trở lại nhà họ Lăng là đã chiếm tiện nghi của nhà họ Lăng, lúc này trên mặt đều lộ ra vẻ xấu hổ. Dựa vào thái độ vừa rồi của ông Đường, chỉ cần Phương Minh nguyện ý hoàn toàn có thể được ông Đường bồi dưỡng, tạo ra một gia tộc mới không chút thua kém nhà họ Lăng bọn họ
Lúc này Lăng Mộ Chính cũng nhìn Phương Minh chằm chằm, hắn phát hiện dường như bản thân mình có chút không nhìn thấu đứa cháu ngoại trai này của mình, cùng lúc đó hắn cũng chú ý tới vẻ mặt của mẹ mình, vẻ mặt mẹ mình rất bình tĩnh, dường như đã dự liệu được tất cả những chuyện này.
"Đúng là gừng càng già càng cay, quả nhiên ở phương diện nhìn người mình vẫn không bằng mẹ mình được."
Lăng Mộ Chính thầm cảm khái một câu trong lòng, lúc trước hắn còn tưởng rằng vì Phương Minh có ân cứu mạng với bà cụ, cộng thêm cậu là cháu ngoại trai duy nhất của bà cho nên bà mới thương yêu như vậy, nhưng hiện tại xem ra cũng không đơn giản như vậy.
Cảm thụ được ánh mắt mọi người nhìn về phía mình đã thay đổi hẳn, Phương Minh cũng có chút bất đắc dĩ, nhưng cậu không tới mức vì vậy mà cảm thấy nhà họ Lăng quá mức nịnh bợ, nịnh bợ là mỗi người đều có, cho dù là người một nhà cũng vậy.
...
Trong lòng Phương Minh cảm thấy ông Đường chỉ đang cho cậu một chỗ dựa mà thôi, sợ cậu bị nhà họ Lăng khinh thường, dù sao thì thân phận người tu luyện của cậu cũng không thích hợp bại lộ trước mắt người bình thường.
Nhưng đêm đó trên TV xuất hiện hình ảnh ông Đường đến nhà họ Lăng thăm hỏi lão đồng chí, toàn bộ thủ đô hoặc có lẽ là toàn bộ gia tộc quan lại đều cảm nhận được tín hiệu.
Cho nên, từ ngày thứ hai nhà họ Lăng lập tức không ngừng có khách đến nhà thăm hỏi, thậm chí ngay cả cha Nghiêm Tiến Đào cũng đích thân đến, đương nhiên bọn họ không biết vì nguyên nhân gì mới khiến ông Đường xuất hiện ở nhà họ Lăng, nhưng đối với bọn họ thì chuyện đó cũng không quan trọng, bọn họ chỉ cần biết đây là một tín hiệu, vậy là đủ rồi.
Cho nên khi hội nghị tháng ba năm sau tới, khi tên Lăng Mộ Chính xuất hiện ở Bộ Tuyên truyền, không ai cảm thấy khiếp sợ, bởi từ khoảnh khắc khi ông Đường bước vào nhà họ Lăng, Lăng Mộ Chính đã được chú định muốn xoay người.
Giao thừa, tết âm lịch!
Sau khi ngày mùng năm tháng giêng trôi qua, Phương Minh lập tức rời khỏi thủ đô đi đến Ma Đô, tuy rằng nhà họ Lăng có rất nhiều thân thích, nhưng Phương Minh cũng chỉ theo mẹ đi tới nhà một vài trưởng bối thôi.
Nếu như không có chuyện ông Đường tới cửa thăm hỏi, chắc hẳn hành động này của Phương Minh sẽ khiến người nhà họ Lăng bất mãn, nhưng từ khi ông Đường đến nhà họ Lăng một chuyến, toàn bộ người nhà họ Lăng đã thay đổi thái độ khi đối xử với Phương Minh, đều cảm thấy Phương Minh là một người bận rộn, không có thời gian chúc tết cũng rất bình thường, tuy rằng bọn họ cũng không biết Phương Minh vội vàng làm gì.
Ma Đô!
Đương nhiên Phương Minh cũng cần phải đến nhà họ Hoa, đầu tiên là dẫn theo Tử Du tới nhà họ Hoa chúc tết, sau đó lại cùng cha Diệp mẹ Diệp đi thăm hỏi trưởng bối hai nhà, cũng chính thức khiến tất cả thân thích nhà họ Diệp biết tới Phương Minh.
Sau một chuyến đi như thế, thời gian nghỉ tết âm lịch cũng tới điểm cuối.
Mà khi thời gian nghỉ tết âm lịch kết thúc, Lăng Mộ Mai cũng bay từ thủ đô đến Ma Đô, bắt đầu thương lượng chuyện để Phương Minh đính hôn với Diệp Tử Du cùng nhà họ Diệp.
Đối với gia tộc lớn như nhà họ Lăng, dù cho chỉ là chuyện đính hôn của đám tiểu bối cũng không phải chuyện nhỏ, huống chi hiện tại địa vị của Phương Minh ở nhà họ Lăng cũng không bình thường, đương nhiên lần đính hôn này phải trải qua rất nhiều lễ tiết.
Đính hôn cũng không cần xa hoa lãng phí như kết hôn, nhưng nhất định phải báo mời đầy đủ thân thích hai nhà, mà khách sạn nơi tổ chức tiệc đính hôn cũng cần có thời gian chuẩn bị. Đương nhiên những chuyện này đã có trưởng bối hai nhà xử lý, cũng không cần Phương Minh cùng Diệp Tử Du quan tâm.
Chẳng qua trước khi Phương Minh cùng Diệp Tử Du tổ chức lễ đính hôn, bọn họ lại phải cùng tham gia một tiệc cưới.
Thủ đô!
Lúc này trong biệt thự nhà họ Trần cũng được giăng đèn kết hoa, bởi vì đại thiếu gia nhà họ Trần sẽ kết hôn vào ngày mai, mặc dù nói nơi đây không phải phòng tân hôn, mà hai vợ chồng mới cưới cũng sẽ hưởng thụ đêm tân hôn ở một căn nhà khác, nhưng nơi đây vẫn cần được trang trí.
Khi Phương Minh cùng Diệp Tử Du chạy tới, nhìn bụng dưới của Đường Diễm hơi hơi nhô lên, Diệp Tử Du không nhịn được trêu chọc một câu: "Trách không được cậu muốn cử hành hôn lễ vội tới như vậy, thì ra là náo tới xuất hiện nhân mạng."
Bị bạn thân cùng phòng trêu chọc như vậy, khuôn mặt Đường Diễm đỏ lên, nhưng tính cách của cô ấy vốn là tương đối đỉnh đạc, lập tức mắng trả lại: "Đừng nên quá đắc ý, biết đâu hai cậu cũng trúng rồi thì sao? Trừ phi hai cậu không ăn vụng."
Lần này đến phiên Diệp Tử Du đỏ mặt, bởi vì cô ấy nghĩ tới đêm ở đạo quan ấy, mình và anh Phương Minh không hề làm bất kỳ một biện pháp đề phòng gì.
"Không thể nào, thực sự ăn vụng rồi?"
Lúc trước Đường Diễm chỉ thuận miệng đánh trả, bởi vì trong lòng cô ấy, cho dù có thích Phương Minh nhiều tới mức nào đi nữa thì chắc chắn một cô gái như Tử Du sẽ muốn giữ lại đêm đầu tiên tới ngày kết hôn, nhưng không nghĩ tới vậy mà tiên nữ lại động lòng phàm, đã sớm rơi vào nhân gian.
"Dĩ nhiên là thực, chậc chậc chậc..."
Diệp Tử Du làm sao có thể là đối thủ của cô gái dũng mãnh như Đường Diễm, rất nhanh quyền chủ động đã bị chuyển tới tay Đường Diễm, mà Tử Du cũng bị hỏi tới không chống đỡ được, bởi vì vấn đề của Đường Diễm thật sự là quá hung hãn.
"Cái kia thế nào? Lần đầu tiên có cảm giác gì?"
"Hắc hắc, Phương Minh nhìn gầy yếu như vậy, phương diện kia vẫn được chứ? Chẳng qua mình nghe nói thông thường những người đàn ông gầy có thể kéo dài lâu hơn."
"Lần đầu tiên ấy hai người đã làm bao nhiêu lần vậy?"
"Có phải ăn trong tủy mới biết nó ngon, sau này..."
Khuôn mặt Diệp Tử Du đã đỏ bừng như quả táo, cuối cùng chỉ có thể bỏ chạy, lưu lại Đường Diễm đứng đó mang vẻ mặt kiêu ngạo khi toàn thắng, hai tay chống nạnh cười ha ha.
Phương Minh không tham dự vào màn trêu chọc nhau của mấy cô gái bên kia, bởi vì sau khi cậu đi tới nhà họ Trần, Trần Trạch trực tiếp kéo Phương Minh còn có Hoa Minh Minh rời đi.
Không sai, lần này cho dù là Phương Minh hay vẫn là Hoa Minh Minh, đều đảm nhiệm một vai trò rất quan trọng, đó chính là phù rể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận