Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 951: Đọ sức không tiếng động

Chương 951: Đọ sức không tiếng động
Không ngờ gió xoáy màu đen đó lại chính là thớt ngựa đen của nhà họ Trương!
Khi vòng thứ tư bắt đầu, theo chiếc roi trong tay vị mã sư nhà họ Trương giương lên, thớt ngựa đen kia giống hệt như đã được tiêm adrenalin, tốc độ tăng mạnh, chỉ sau mấy giây lập tức đuổi kịp ngựa đỏ nhà họ Trịnh.
"Tất cả mọi người cảm thấy tốc độ của hắc ưng không nhanh, nhưng bọn hắn nào biết rằng, luận tốc độ nhanh chậm, hắc ưng là đệ nhất thiên hạ chân chính."
Trên mặt mã sư nhà họ Trương hiện lên vẻ kích động, con ngựa này là do chính hắn tìm kiếm cùng huấn luyện với tư cách là vũ khí bí mật của nhà họ Trương, chỉ chờ tới thời khắc này một chiêu dương danh.
Ngoại trừ mã sư, ngay cả người nhà họ Trương cũng không biết tốc độ chân chính của hắc ưng, bởi vì mã sư muốn mang tới một kinh hỉ cho nhà họ Trương, về phần tiền đặt cược giữa các đại gia tộc, mã sư kia lại càng không biết.
Đương nhiên, sở dĩ mã sư không nói cho nhà họ Trương là vì một nguyên nhân khác, đó chính là hắn không chắc chắn hắc ưng có thể dành được vị trí đầu, dù sao thì sở trường của hắc ưng cũng là chạy nước rút, nếu như lúc trước nó tụt lại phía sau quá nhiều sợ rằng sau này không đuổi kịp.
Nếu như hắn kiêu ngạo khẳng định mà cuối cùng hắc ưng lại không đoạt được thứ nhất, nhất định chủ nhà sẽ trách tội.
Đương nhiên, còn một nguyên nhân khác là bởi vì hắn sợ vạn nhất nếu thất bại, đây chẳng phải là khiến chủ nhà hài lòng nhầm sao? Vì thế hắn quyết định âm thầm tạo ra một chút kinh hỉ là được rồi.
"ĐM, đã vượt qua, vượt qua ngựa nhà họ Trịnh."
"Nhanh, còn cách thớt ngựa kia của nhà họ Lý một quãng không xa nữa, đây quả thật là muốn nghịch thiên rồi."
Trên khán đài, nguyên một đám người đang quan sát há miệng thật lớn, ngay khi trận thi đấu đã sắp tới hồi kết thúc, một thớt hắc mã giết ra.
Nếu như vẻn vẹn chỉ là một thớt hắc mã cũng không coi vào đâu, trên hội đua ngựa lần trước cũng có hắc mã xuất hiện, nhưng quan trọng nhất là trên người thớt ngựa đen kia còn mang theo sáu trăm triệu tiền đặt cược, nếu quả thật thắng được, đó chính là ván bạc liên quan đến sáu tỷ.
Sáu tỷ, con số này khiến tất cả mọi người ở đây đều không thể bình tĩnh, hô hấp của không ít người đều trở nên dồn dập lên.
Trên một khán đài khác, Trịnh Thụ Minh cũng không thể trấn định, thế nhưng nghĩ tới tính tình của người bên cạnh, nếu lúc này mình lại hỏi thăm sẽ chỉ khiến người ta không thích, cho nên chỉ có thể kiềm chế.
200m cuối cùng, rốt cục thớt hắc mã nhà họ Trương cũng vượt qua thớt Truy Phong nhà họ Lý, chạy tới vị trí hạng nhất.
Không có tiếng hò hét, tất cả mọi người đều bị một màn trước mắt này làm chấn kinh, lần này thớt ngựa đen kia của nhà họ Trương thật muốn nghịch tập sao?
150m, 100m, thớt hắc mã nhà họ Trương đã vượt xa hơn thớt Truy Phong nhà họ Lý một thân vị (1).
(1) Thân vị: chỉ chiều rộng cơ thể của một người (khoảng cách giữa hai vai) – Baidu.
Mắt thấy sẽ đoạt cúp!
Cuối cùng ông lão bên cạnh Trịnh Thụ Minh cũng có hành động, khẽ hừ một tiếng, ống tay áo rộng lớn hơi rung động một chút, không có bất kỳ chập chờn gì nhưng lúc này đột nhiên hai vị mã sư dẫn đầu trên sân thi đấu lại cảm thấy một cơn gió lớn kéo tới, cơn gió lớn này thổi mạnh tới mức khiến bọn họ cảm thấy muốn bay ra khỏi lưng ngựa.
Hai mã sư này chỉ có thể nắm chặt dây cương, bởi vì sớm chiều ở chung cùng ngựa nên bọn họ hiểu rõ trạng thái của thớt ngựa này, từ tiếng động phát ra từ móng ngựa cho tới tiếng hít thở gấp gáp phát ra từ mũi ngựa, dường như ngựa nhà mình cũng bị ngăn cản.
Rầm!
Đột nhiên hai chân trước của thớt Truy Phong nhà họ Lý quỵ xuống, mã sư trên lưng ngựa không kịp đề phòng, vì quán tính mà trực tiếp bay ra ngoài.
Xôn xao!
Một màn này khiến mọi người nghị luận xôn xao, phải biết rằng lúc này còn cách vạch đích không xa, đột nhiên ngựa nhà họ Lý xuất hiện ngoài ý muốn như vậy, khẳng định là không thể nào về nhất được.
Nguyên nhân vì mặc dù những thớt ngựa dự thi khác bị bỏ rớt ở phía sau nhưng thực tế chỉ cần thời gian vài giây lập tức có thể đuổi tới.
Thậm chí còn có người lanh mắt phát hiện, vậy mà tốc độ của thớt ngựa đen nhà họ Trương kia cũng giảm bớt, cứ như vậy mà nói, cuối cùng quán quân của trận đua ngựa này là ai thật vẫn khó mà nói trước.
Trên khán đài, con ngươi của Phương Minh liếc nhìn khán đài đối diện, chẳng qua rất nhanh đã thu hồi ánh mắt, ngay sau đó tay phải của cậu nhẹ nhàng gõ vài cái trên bàn theo một tần suất nhất định.
Trên trường đấu, vị mã sư của nhà họ Trương kia vốn đã tuyệt vọng, nhưng ngay sau đó hắn lập tức phát hiện lực cản kia biến mất, tất cả lại khôi phục bình tĩnh. Không đúng, nói chính xác hơn là hình như từ phía sau còn có trợ lực truyền đến, khiến tốc độ của thớt ngựa dưới thân lại nhanh thêm mấy phần.
Ngay sau khi vị mã sư nhà họ Trương có cảm giác này, trong nháy mắt ông lão bên cạnh Trịnh Thụ Minh kia đứng bật dậy, ánh mắt âm trầm quét qua toàn bộ khán đài, cuối cùng ánh mắt rơi vào Phương Minh bên này.
"Thắng, thớt hắc mã nhà họ Trương kia thật sự là một thớt hắc mã, dĩ nhiên thực sự nghịch tập đoạt cúp."
Cùng lúc đó, toàn bộ sân so tài cũng bộc phát ra tiếng hô kinh ngạc bởi vì thớt hắc mã nhà họ Trương đã đạp qua đường giới hạn, đoạt được vị trí thứ nhất.
Bởi vì trong trận đấu này mọi người chỉ đặt cược vị trí thứ nhất cho nên không ai quan tâm tới hạng nhì, dù cho hạng nhì chính là thớt ngựa đỏ kia của nhà họ Trịnh.
"Này... Này... Vậy mà nhà họ Trương lại thắng?"
Nếu như không phải nghĩ đến Phương Minh đặt cược năm trăm triệu cho thớt ngựa đen của nhà họ Trương, Lý Thừa Thuận gần như đã muốn chửi mẹ nó, cuối cùng chỉ có thể cố nén.
"Trận đấu này có âm mưu, vào khoảnh khắc cuối cùng rõ ràng thớt Truy Phong đã gặp phải chuyện gì đó, tôi muốn đi kiểm tra video."
Lý Vy Vy từ vị trí đứng lên, không phải cô ấy là loại người thua không chung, nhưng lần này rõ ràng nhà mình thua một cách không hợp lẽ thường, chuyện ngựa mất móng (2) cũng không phải chưa từng phát sinh, nhưng mã sư nhà mình đã phối hợp cùng Truy Phong nhiều năm như vậy, giữa hai bên đã ăn ý tới cỡ nào kia chứ? Làm sao có thể xuất hiện sai lầm cùng ngoài ý muốn lớn như vậy?
(2) Mất móng: Những con vật như ngựa và lừa vô tình ngã – Baidu.
"Tôi khuyên cô tốt nhất là đừng đi xem thì hơn, bởi trong video sẽ không xuất hiện bất kỳ vấn đề gì, nếu không nhân viên đang nhìn camera giám sát của nhà họ Lý các cô đã sớm phản ứng."
Đột nhiên Truy Phong xảy ra bất trắc, nếu vị tài phán giám sát camera nhà họ Lý không xem lại bản quay chậm của đoạn vừa rồi mới lạ đấy, mà bây giờ vị tài phán nhà mình lại không có bất kỳ cử động gì đã nói rõ, từ trong video thực sự không nhìn ra vấn đề.
Lý Vy Vy im lặng, mà khuôn mặt Mỹ Kỳ ngược lại lộ ra vẻ đang suy nghĩ điều gì, cô ấy đang tự hỏi thâm ý bên trong lời nói của Phương Minh.
"Được rồi, chớ ngẩn ra đó, đi nói cho nhà họ Trịnh, để cho bọn họ trực tiếp chuyển tiền vào tài khoản của em gái tôi là được rồi."
Phương Minh đứng lên, trận đấu này cậu thuần túy là tới xem với em gái mình, có bỏ tiền đặt cược cũng chỉ là để tăng thêm một chút thú vị mà thôi, hiện tại nếu cuộc tranh tài đã kết thúc, đương nhiên cũng muốn rời đi.
Về phần những chuyện ẩn bên trong trận đấu này, tuy rằng cậu rõ ràng nhưng sẽ không vạch trần, đương nhiên, nếu như đối phương có thể điều tra ra tới cậu thì lại khác.
Đoàn người Phương Minh rời khỏi khán đài, mà giờ khắc này trên khán đài đối diện, vẻ mặt Trịnh Thụ Minh tràn đầy vẻ lo lắng, sáu tỷ, cho dù là nhà họ Trịnh nhưng muốn lập tức lấy nhiều tiền mặt như vậy cũng là chuyện khó khăn, trừ phi lập tức vận dụng hết toàn bộ số lượng tiền mặt có thể vận dụng.
"Tiên sinh, không phải ngài nói..."
"Câm miệng, lão phu không nghĩ tới ở nơi như thế này mà cũng có người đồng đạo, chẳng qua ngươi yên tâm, bọn họ không thể cầm số tiền này dễ dàng như vậy, một lát nữa lão phu sẽ đi gặp người đồng đạo này."
Nghe được lời của ông lão, trong mắt Trịnh Thụ Minh có tia sáng thoáng qua, nếu có vị này ra tay, như vậy lần này thật sự có thể không cần giao ra số tiền đặt cược này.
Quan trọng nhất là nếu hắn làm như vậy, chắc chắn sẽ phải đối đầu với nhà họ Quách cùng nhà họ Lý, mà lấy tâm tính của vị này, nếu đối mặt nhà họ Quách cùng nhà họ Lý, dĩ nhiên là sẽ không lưu tình.
Nhà họ Trịnh bọn họ cùng nhà họ Quách còn có nhà họ Lý đều là một trong năm gia tộc lớn ở Hương Giang, nếu như nhà họ Trịnh cùng nhà họ Quách sa sút, vậy đó cũng là lúc nhà họ Trịnh lớn mạnh.
Ở bãi đỗ xe của hội đua ngựa, Quách Mỹ Kỳ nhìn về phía Phương Minh, hỏi: "Cậu Phương, vừa rồi tôi đã gọi điện thoại cho ông nội, ông nội nói muốn xin ngài đến nhà họ Quách làm khách một chuyến."
"Tôi sẽ đến nhà họ Quách, nhưng không phải hiện tại."
"Nếu như vậy, vậy không biết tôi có thể xin một phương thức liên lạc với cậu Phương không? Đợi khi cậu Phương muốn tới tôi có thể đi đón cậu Phương."
Nghe thấy những lời Quách Mỹ Kỳ nói, Phương Minh không cự tuyệt, nhưng Lý Vy Vy đang đứng bên cạnh lại hơi bất mãn, Quách Mỹ Kỳ này làm như vậy không phải là đang trắng trợn đào góc tường của nhà họ Lý bọn họ sao? Nhất là câu "đi đón cậu Phương" này, ý trong lời nói này đã được biểu đạt quá rõ ràng.
Quách Mỹ Kỳ có ý với Phương Minh.
Chỉ là điều khiến Lý Vy Vy cảm thấy không hiểu là Phương Minh lớn lên cũng không đẹp trai lắm, hơn nữa hình như trình độ học vấn cũng không cao, vì sao Quách Mỹ Kỳ lại coi trọng Phương Minh?
"Nếu cô Quách không vội rời đi thì chúng ta cùng đi đi."
Sau khi Phương Minh trao đổi phương thức liên lạc với Quách Mỹ Kỳ, đưa mắt liếc về phía sau bãi đậu xe, đột nhiên ý vị thâm trường nói.
"A!" Quách Mỹ Kỳ có chút kinh ngạc nhưng vẫn đồng ý, cười cười trả lời: "Cũng tốt, nhân tiện có thể đi thăm ông nội Lý."
Quách Mỹ Kỳ cho rằng Phương Minh muốn mình cùng tới nhà họ Lý, mà mấy người Phương Ngọc Nhi cùng Lý Thừa Thuận cũng nghĩ như vậy, cho nên ngay lúc lên xe, Phương Ngọc Nhi kề sát tai Phương Minh hỏi: "Anh, không phải anh coi trọng cô Quách này đấy chứ?"
"Em cảm thấy có thể sao?"
Phương Ngọc Nhi cười hì hì, đương nhiên cô ấy cảm thấy đây là chuyện không thể nào, cũng không phải cô ấy chưa từng nhìn thấy chị dâu tương lai, một đại mỹ nữ đẹp như tiên nữ chân chính như vậy chắc chắn anh mình sẽ không phản bội chị dâu tương lai.
Xe của Lý Thừa Thuận xuất phát trước mà xe của Quách Mỹ Kỳ theo ở sát phía sau, xe đi về phía Quan Âm Sơn, với tư cách là khu nhà giàu đương nhiên Quan Âm Sơn yên tĩnh hơn nhiều, chẳng qua khi xe vừa chạy tới chân núi, đột nhiên Phương Minh mở miệng.
"Tạm thời dừng xe ở đây đã."
"Dừng xe ở chỗ này?"
Lý Thừa Thuận có chút không hiểu quay đầu liếc nhìn Phương Minh, chẳng qua Phương Minh cũng không giải thích mà chỉ đẩy cửa xe ra, xuống xe.
"Ngọc Nhi, anh em muốn làm gì vậy?"
Không nhận được đáp án, Lý Thừa Thuận không thể làm gì khác đành phải quay qua hỏi Phương Ngọc Nhi, mà khuôn mặt Phương Ngọc Nhi lại lộ ra vẻ suy tư, đáp: "Có thể là anh em phát hiện ra điều gì rồi."
Không sai, quả thật Phương Minh đã phát hiện một số chuyện, nhưng không phải phát hiện được ở chỗ này mà từ lúc còn ở bãi đậu xe cậu đã phát hiện.
Phương Minh từ trên xe bước xuống, Phương Ngọc Nhi theo sát phía sau, mà đương nhiên hai chị em nhà họ Lý cũng không thể ngồi yên, đồng dạng cũng mang vẻ mặt vô cùng nghi hoặc xuống xe theo, mà Quách Mỹ Kỳ đang ngồi ở xe phía sau cũng hành động như thế.
"Cậu Phương, làm sao vậy?"
Phương Minh không trả lời câu hỏi của Quách Mỹ Kỳ mà quét mắt nhìn về phía bên trái, mấy người Quách Mỹ Kỳ nhìn theo ánh mắt của Phương Minh, trong nháy mắt biểu tình nghi hoặc biến thành khiếp sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận