Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 407: Tình tiết máu chó (2)

Chương 407: Tình tiết máu chó (2)
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
----------------------
"Hơn ba mươi năm trước, cha tôi là đệ tử kiệt xuất nhất trong thế hệ trẻ tuổi của nhà họ La, cũng được cao tầng nhà họ La kỳ vọng trở thành tộc trưởng đời kế tiếp, thẳng đến..."
Nghe thấy lời giải thích của La Cẩm Thành, Phương Minh lại được thấy những tình tiết máu chó thường xuất hiện trong phim truyền hình, nhưng chính bởi vì máu chó, ngược lại trở nên chân thực, lại rất hay xuất hiện trong hiện thực.
Cha của La Cẩm Thành là người được cao tầng chọn là tộc trưởng đời kế tiếp của nhà họ La, vốn nên có tiền đồ vô lượng, nhưng mà trong thời gian khi cha của La Cẩm Thành ra bên ngoài lịch lãm rèn luyện, gặp được mẹ của La Cẩm Thành, cũng đối với mẹ của La Cẩm Thành vừa gặp đã thương.
Chẳng qua khi đó cha của La Cẩm Thành đã là người có hôn ước, là con gái tộc trưởng của một gia tộc có thực lực tương đương với nhà họ La, môn đăng hộ đối, vốn nên là lương duyên do ông trời tác hợp.
Cho nên khi cha của La Cẩm Thành đưa mẹ của La Cẩm Thành về đến gia tộc, tự nhiên là bị tất cả cao tầng của gia tộc phản đối, sau khi cao tầng nhà họ La khuyên bảo không thành thì cực kỳ tức giận, trực tiếp giam lỏng cha của La Cẩm Thành, đồng thời cũng đuổi mẹ của La Cẩm Thành đi.
Ở trong suy nghĩ của những cao tầng này, cha của La Cẩm Thành chỉ là nhất thời bị mê hoặc tâm trí, chờ qua một thời gian ngắn hẳn sẽ tỉnh ngộ, nơi nào nghĩ đến cha của La Cẩm Thành yêu mẹ của La Cẩm Thành cực kỳ sâu đậm, lấy chuyện tự phế tu vi đến uy hiếp cao tầng nhà họ La.
Cha của La Cẩm Thành thiên tư hơn người, nhà họ La đương nhiên không muốn tổn thất một thiên tài như vậy, cuối cùng nghĩ ra một biện pháp điều hòa, cha của La Cẩm Thành có thể sống cùng mẹ của La Cẩm Thành, thế nhưng bà ấy lại không có danh phận gì, hơn nữa nhất định phải cưới đại tiểu thư của nhà khác làm vợ.
Đối với thế gia tu luyện đến nói, đàn ông ba vợ bốn nàng hầu là chuyện rất bình thường, bởi vì một số lão ngoan đồng sống gần trăm năm, thời điểm đó vốn không có chế độ một vợ một chồng.
Mặc dù cha của La Cẩm Thành không tình nguyện, nhưng cũng biết đây là biện pháp duy nhất, liền nhận lời đáp ứng, một lần nữa đưa mẹ của La Cẩm Thành trở về.
Sau đó, cha của La Cẩm Thành theo lời cưới đại tiểu thư của một nhà khác, nhưng vị đại tiểu thư kia dù sao cũng là thiên kim thế gia, làm sao có thể cam tâm chung chồng với một người khác, vì vậy trong bóng tối liền nhằm vào mẹ của La Cẩm Thành, đủ loại thủ đoạn liên tu bất tận, đến sau này mẹ của La Cẩm Thành mang thai, vị đại tiểu thư kia càng tính kế nhắm vào con của mẹ La Cẩm Thành.
Liên tiếp sanh non hai lần, mẹ của La Cẩm Thành cũng có phát hiện, cuối cùng còn tìm được chứng cứ của đối phương, nhưng mà lúc đó đại tiểu thư kia đã sinh cho cha của La Cẩm Thành hai đứa nhỏ, hơn nữa địa vị ở nhà họ La cũng vượt xa mẹ của La Cẩm Thành.
Cha của La Cẩm Thành mặc dù biết chân tướng, nhưng lúc này một bên người phụ nữ mà mình yêu, một bên là mẹ của hai con mình, không biết rõ phải làm gì cho đúng, cuối cùng liền dịu dàng khuyên bảo mẹ của La Cẩm Thành nhường nhịn quên đi, đồng thời bảo đảm tuyệt đối sẽ không để bà ấy phải chịu một chút thương tổn nào nữa.
Nhưng sau khi mẹ của La Cẩm Thành nhận được đáp án này, cả trái tim triệt để bị tổn thương sâu sắc, nhất là sau khi biết bản thân mình lại có con, cuối cùng lựa chọn một thân một mình rời khỏi.
Rời khỏi nhà họ La, mà mẹ của La Cẩm Thành lại đang mang thai, mỗi ngày trôi qua cực kỳ đau khổ, thiếu chút nữa đã chết đi, vừa vặn được sư phụ của La Cẩm Thành cứu trở về.
Thế nhưng trải qua một phen bôn ba, thân thể của mẹ La Cẩm Thành đã không ổn nữa, đối mặt với sự lựa chọn nên bảo vệ chính mình hay là bảo vệ con trai của mình, mẹ của La Cẩm Thành thỉnh cầu sư phụ La Cẩm Thành bảo vệ đứa bé.
Cho nên sau khi sinh La Cẩm Thành, mẹ của anh ta liền qua đời, mà về thân thế của anh ta, mẹ của anh ta đã dặn dò sư phó đừng nói cho anh ta biết, để anh ta cho là mình là một đứa cô nhi.
Sư phụ của La Cẩm Thành cũng đúng là hết lòng tuân thủ hứa hẹn, không hề nói với La Cẩm Thành về chuyện thân thế, thẳng đến khi sư phó của hắn qua đời, trong lúc La Cẩm Thành chỉnh lý di vật của sư phó mình mới thấy bút ký sư phó anh ta lưu lại, sau đó mới biết lai lịch thân thế của mình.
Chuyện xưa giữa cô bé lọ lem cùng vương tử.
Nhưng mà cô bé lọ lem cùng vương tử chung quy cũng chỉ là đồng thoại, trong hiện thực có quá nhiều tình huống có thể khiến cho một đôi tình lữ cúi đầu khuất phục, mẹ của La Cẩm Thành là cô bé lọ lem, vương tử cũng thương bà ấy, nhưng cuối cùng vương tử lại cúi đầu khuất phục lựa chọn công chúa.
Mà kết quả sau cùng liền là cô bé lọ lem, mẹ của La Cẩm Thành bị công chúa kia đánh bại, sau đó thất vọng rời đi.
Phương Minh nhìn La Cẩm Thành, một lúc sau trầm giọng hỏi: "Vậy người cha kia của anh đâu?"
"Chết rồi, luyện công bị Tâm Ma nhập vào cơ thể, tẩu hỏa nhập ma mà chết." La Cẩm Thành giọng điệu bình thản, giống như là đang nói tới một người không chút quan hệ với anh ta.
Trên thực tế cũng quả thật là như thế, về người cha này, ở trong lòng La Cẩm Thành chỉ có hận mà không có một chút thân tình, dù sao trước đây chính vì quyết định của cha mà hại mẹ anh ta bỏ nhà ra đi, sau khi sinh anh ta ra liền rời khỏi nhân thế.
Đối với cha mình, đối với cả nhà họ La, trong lòng La Cẩm Thành chỉ có hận mà không có thân tình, hơn nữa cả đời này anh ta cũng sẽ không coi chính mình là người nhà họ La.
"La huynh vừa đi ra ngoài là…?"
"Tôi muốn lấy lại một vật của mẹ tôi, năm đó khi mẹ tôi rời khỏi nhà họ La có lưu lại một số đồ vật ở nhà họ La, chỉ là không nghĩ đến lại gặp hai người bọn hắn, sau đó liền sinh ra xung đột."
Nghe được lời nói của La Cẩm Thành, Phương Minh đã hiểu rõ, La Cẩm Thành đi tìm đồ vật của mẹ anh ta lưu lại, thế nhưng ở đó anh ta lại gặp hai anh em khác mẹ, rất hiển nhiên La Cẩm Thành không phải đối thủ của hai người đó.
Điểm này Phương Minh cũng có thể lý giải, hai người anh em kia của La Cẩm Thành hẳn là đã được hưởng thụ tài nguyên tu luyện của nhà họ La, từ lúc bắt đầu đã vượt trước La Cẩm Thành nhiều lắm, sư phó của La Cẩm Thành chẳng qua chỉ là chưởng môn của một môn phái nghèo túng, đâu thể so sánh được với nhà họ La.
"Ông chủ Phương, đây là chuyện riêng của tôi."
La Cẩm Thành nghiêm mặt nhìn về phía Phương Minh, Phương Minh hiểu ý của La Cẩm Thành, đó chính là không hy vọng cậu nhúng tay vào ân oán giữa anh ta và nhà họ La.
"Tôi hiểu được."
Phương Minh gật đầu đáp ứng, trên thực tế cậu cũng rất bất lực, đối với cậu và La Cẩm Thành thì nhà họ La là một quái vật lớn, có lẽ dựa vào tên tuổi của sư phó mình, người nhà họ La có thể cho cậu một công đạo, nhưng kết quả như vậy chỉ sợ không phải thứ mà La Cẩm Thành mong muốn.
Có một sư phó mạnh mẽ làm chỗ dựa vững chắc, có thể khiến người khác nhún nhường ba phần, thậm chí muốn kết giao, nhưng điều kiện tiên quyết là không va chạm vào lợi ích riêng của những người đó, nếu như sư phó của mình đến đây, chắc chắn nhà họ La không nói hai lời liền sẽ giao người đả thương La Cẩm Thành ra, nhưng mình còn chưa có năng lượng lớn như vậy.
Thực lực, giới tu luyện cuối cùng vẫn phải dựa vào thực lực để nói chuyện.
Hai người trầm mặc, cuối cùng Phương Minh rời khỏi đó, đi về gian phòng của mình.
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận