Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 198: Đấu khí? Không hề

Chương 198: Đấu khí? Không hề
Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Nguyệt Ẩn Các
-------------------
Một lần tăng giá những 10 vạn!
Phương Minh vừa giơ tấm bảng lên đã khiến tất cả mọi người xôn xao, nhao nhao nhìn về phía cậu.
“Cậu ấy là ai vậy? Nhìn thật là lạ quá.”
“Đúng vậy nha, hai ngày nay chưa từng nhìn thấy cậu ấy.”
“Tôi biết người bên cạnh cậu ấy, chính là quản lý Tôn của Nghiễm Niên đường, mà chỗ cậu ấy ngồi cũng là chỗ của Nghiễm Niên đường.”
“Nghiễm Niên đường cùng Hồi Xuân đường nha, thật sự chính là hai oan gia lớn.”
Tất cả mọi người trong giới dược liệu đều biết Nghiễm Niên đường cùng Hồi Xuân đường không hợp nhau.
“Các người không biết thôi, hôm khai mạc người này đã nảy sinh xung đột trực tiếp với cậu hai Hoàng Bằng Phi của Hồi Xuân đường, hai người đấu khí, tăng giá một số dược liệu không tới 1 vạn thành mỗi người trả 10 vạn chỉ để mua một nửa đó!”
“Còn có chuyện này sao? Vậy hai người đó thật sự chính là hai tên ngu ngốc!”
Trong đám người ở đây hiển nhiên đã có người nhìn thấy hôm khai trương Phương Minh đấu khí với Hoàng Bằng Phi, mà nghe thấy giọng nói của người này, khóe môi của Phương Minh cũng hơi hơi cong lên, lộ ra một nụ cười không dễ phát hiện.
Không sai, sở dĩ cậu tăng những 10 vạn chính là vì muốn mọi người nghĩ rằng cậu chỉ đang đấu khí với Hoàng Bằng Tiềm mà thôi. Dù sao Nghiễm Niên đường cùng Hồi Xuân đường vốn dĩ là oan gia, lại cộng với chuyện hai ngày trước khiến người ta rất dễ hiểu lầm.
Nguyên nhân cậu làm vậy chỉ có một, chính là không muốn để người khác nhận ra mục đích của cậu muốn nhắm thẳng về gốc Linh Chi kia!
“Anh cả, chính là tên gia hỏa này…”
Hoàng Bằng Tiềm vừa nghe thấy lời nói của em trai liền quay đầu liếc nhìn Phương Minh một chút, vẻ lo lắng trên mặt biến mất, thay vào đó là nụ cười trí tuệ.
Ngay lúc nghe thấy có người tăng giá 10 vạn trong lòng anh ta cũng lộp bộp một cái, vốn còn lo lắng có người nhìn ra sự quý hiếm của gốc Linh Chi này, thế nhưng theo lời của em trai thì anh ta lại chắc chắn, sở dĩ người kia tăng giá chính là vì muốn chọc tức anh ta mà thôi.
Chỉ cần đối phương là ôm suy nghĩ muốn chọc tức anh ta, vậy thì anh ta không sợ, cuối cùng gốc Linh Chi này cũng sẽ rơi vào tay anh ta.
“62 vạn!”
Hoàng Bằng Tiềm lại giơ bảng lần nữa.
“72 vạn! Vị khách quý số 65 lại giơ bảng lần nữa rồi.”
Lăng Sở Sở thấy Phương Minh tiếp tục giơ bảng mới nhỏ giọng: “Phương Minh, cậu bị điên sao, đấu khí cũng không nên đấu như vậy chứ! Cậu chỉ cần bỏ thêm vài vạn buồn nôn tên Hoàng Bằng Tiềm này là được rồi.”
“Mấy vạn làm sao có thể làm có người ta buồn nôn được chứ?”
Phương Minh cười cười, không có ý định nói ra chân tướng cho Lăng Sở Sở.
“Mặc dù hiện tại Nghiễm Niên đường đồng ý chi tiền trước cho cậu, thế nhưng dù sao khoản tiền đó sau này cậu cũng phải trả đấy, cậu phải suy nghĩ cho thật kỹ!”
Lăng Sở Sở bĩu môi, có lời của Lăng Mộ Mai lúc trước cô ấy không thể ngăn cản Phương Minh được, mà một phần nguyên nhân cũng là vì người Phương Minh lựa chọn đấu khí là Hoàng Bằng Tiềm của Hồi Xuân đường, nếu là người khác thì cô ấy đã không nói chuyện nhẹ nhàng như vậy.
“Ra giá đi Phương Minh, buồn nôn chết bọn họ!” Hoa Minh Minh luôn là kẻ thích náo nhiệt không sợ lớn chuyện, ở bên cạnh giật dây Phương Minh tiếp tục tăng giá.
“83 vạn, khách quý số 65 lại ra giá!”
Sau khi Hoàng Bằng Tiềm ra giá đấu giá sư lại trực tiếp nhìn về phía Phương Minh, ông ta biết hiện tại chỉ có hai người này cạnh tranh gốc Linh Chi. Những lời nghị luận của đám người dưới kia ông ta cũng nghe thấy, thế nhưng mặc kệ hai người này có thù hay đấu khí, chỉ cần giơ bảng đấu giá thì đừng mong có thể quỵt nợ.
Lần này Hoàng Bằng Tiềm không lập tức giơ bảng lên ngay mà đứng dậy nhìn về phía Phương Minh: “Người anh em này, không phải Hồi Xuân đường của tôi không có tiền, sở dĩ tôi chỉ tăng giá 1 vạn một lần chính là vì không muốn đấu khí cùng Nghiễm Niên đường. Thương nghiệp có cách cạnh tranh riêng của thương nghiệp, không cần thiết phải dây dưa không ngừng, loại hành vi đấu khí này thật sự không có chút ý nghĩa nào.”
Nói xong Hoàng Bằng Tiềm lại ngồi trở lại vị trí, tiếp tục giơ tấm bảng lên, thế nhưng lần này anh ta lại giơ tấm bảng màu đỏ!
93 vạn, đây là giá cả mà Hoàng Bằng Tiềm đưa ra.
Nhìn thấy hành động khí phách cùng những lời nói đầy triết lý rành mạch của Hoàng Bằng Tiềm, không ít người lặng lẽ nhếch ngón tay cái lên với anh ta. Nhìn xem, đây mới thật sự là người có phong độ nha, không phải người ta không có tiền, chỉ là người ta không muốn đấu khí mà thôi.
Cho dù là mấy người Dược Vương ngồi ở hàng ghế đầu cũng lộ vẻ mặt khen ngợi nhìn Hoàng Bằng Tiềm, không kiêu ngạo không tự ti, có lý có lẽ, lại còn có thực lực, thanh niên thời nay thật không mấy ai có thể so được với anh ta.
“Giới dược liệu của chúng ta có thể xuất hiện được một người giống như Hoàng Bằng Tiềm cũng coi như có người kế tục, tương lai anh ta nhất định có thể trở thành nhân vật kháng đỉnh(2) trong giới, không chỉ ở tài năng thiên phú, mà cả tính cách cùng nhân phẩm đều không thể chê bai gì.”
(2)Kháng đỉnh: chống chọi một phương
Nghe thấy lời nói của ông bạn lâu năm, Dược Vương gật gật đầu, thế nhưng rất nhanh lại nhìn về phía Phương Minh, nhíu mày, suy tư một lúc lâu.
“Lão Quách, lão đang suy nghĩ cái gì vậy?”
“Tôi luôn cảm thấy nhìn người thanh niên trẻ tuổi của Nghiễm Niên đường có chút quen quen, thế nhưng nghĩ mãi cũng không ra đã từng gặp cậu ấy ở đâu.”
“Tôi thấy lão nghĩ nhiều quá rồi đấy, dựa vào trí nhớ của lão đã gặp một lần làm sao có thể quên được chứ? Hơn nữa dáng vẻ của người thanh niên này quá bình thường, đoán chừng là hơi giống hậu bối nào đó của nhà lão thôi.”
Dược Vương cảm thấy lời nói của ông bạn già này có vẻ cũng đúng, thế là ông ấy quay lên, không tiếp tục suy nghĩ nữa.
“Thế nhưng Nghiễm Niên đường này cũng thật không thể tưởng tượng nổi, đã có nhiều người trong giới truyền thông tham gia như vậy còn nổi lên hành động đấu khí kiểu này, cộng thêm chuyện trước đó nữa chứ! Lão Quách, tôi cảm thấy đã đến lúc chúng ta phải đứng ra nói vài lời.”
Dược Vương hơi trầm ngâm một chút: “Chờ sau đại hội lần này lại triệu tập vài thương nhân công khai tin tức đi, nhất định phải có quy ước ngành nghề nếu không thị trường dược liệu sẽ càng lúc càng suy yếu, đến cuối cùng chắc chắn sẽ bị phá hủy!”
Không nói tới chuyện của Dược Vương nữa, bên phía này, Hoa Minh Minh sau khi nghe thấy lời nói của Hoàng Bằng Tiềm lại nhìn phản ứng của người xung quanh, tức tới nhịn không được chửi tục một câu: “Móa, vạch mặt mà cũng có thể nói tới đường đường chính chính như vậy, Phương Minh, lần này cậu thật sự đụng phải đối thủ rồi.”
“Quên đi Phương Minh, đừng tranh đấu với anh ta làm gì, bỏ một số tiền lớn chỉ để mua một gốc Linh Chi không biết công hiệu thật sự không đáng chút nào.”
Lăng Sở Sở lại thử thuyết phục Phương Minh, lời nói của Hoàng Bằng Tiềm chẳng khác gì chửi rủa Nghiễm Niên đường tính toán chi ly, không có khí độ!
“Quên đi? Không thể nào!”
Phương Minh lắc đầu, Hoàng Bằng Tiềm này quả thật quá khôn ngoan, nếu như cậu không biết công hiệu của gốc Linh Chi mà chỉ vì đấu khí, có lẽ đã sớm từ bỏ rồi.
Đáng tiếc, cậu không phải như vậy, thế nên âm mưu của đối phương nhất định phải thất bại.
“103 vạn! Khách quý số 65 lại ra giá!”
Dưới cái nhìn soi mói của mọi người, Phương Minh lại lạnh nhạt giơ bảng giá, dường như không bị ảnh hưởng chút nào vì lời nói của Hoàng Bằng Tiềm.
Toàn trường một mảnh xôn xao, mà chính Hoàng Bằng Tiềm cũng sững sờ một chút, ngay lập tức giơ thẻ bài lên.
“Được, hiện tại là 113 vạn!”
“123 vạn!”
“133 vạn!”

“283 vạn!”
Phương Minh lại giơ bảng một lần nữa.
“Anh cả, hay chúng ta thôi đi, dù sao mọi người đều đã nghe thấy lời của anh nói, cho dù chúng ta không lấy được gốc Linh Chi này nhưng cũng thắng được danh tiếng nha.”
Hoàng Bằng Phi mở miệng, anh ta cảm thấy dùng gần 300 vạn để mua một gốc Linh Chi không rõ công hiệu thật sự là quá ngu ngốc.
“Anh còn cần em tới dạy anh? Là ai mới hai ngày trước dùng những 30 vạn mua một đống củi mục trở về?”
Hoàng Bằng Tiềm đã không thể bảo trì tươi cười được nữa, vẻ mặt vô cùng thâm độc, mà Hoàng Bằng Phi ở bên cạnh nhìn thấy vẻ mặt này của anh trai cũng không dám ho he gì thêm.
Trong mắt người ngoài lúc nào Hoàng Bằng Tiềm cũng luôn ấm áp khiêm tốn, vui vẻ hòa nhã, thế nhưng chỉ có Hoàng Bằng Phi rõ ràng nhất tính cách u ám ẩn sâu trong người anh trai của mình, nếu ai dám làm anh ta tức giận hoặc đụng tới ranh giới cuối cùng của anh ta, anh ta tuyệt đối sẽ không để yên.
Không biết vì sao mỗi lần nhìn thấy người anh trai này, trong lòng Hoàng Bằng Phi không tự chủ được nghĩ tới ngay một nhân vật: Chưởng môn phái Hoa Sơn Nhạc Bất Quần!
Mà bên phía Phương Minh, giờ phút này Lăng Sở Sở đã thật sự bất lực với cậu, nhìn Phương Minh cứ giơ bảng rồi lại giơ bảng, cô ấy chỉ còn một suy nghĩ trong đầu, chắc cậu đã điên mất rồi… Quả nhiên tiêu tiền của Nghiễm Niên đường thì không đau lòng chút nào!
“Lão Hỗ, ông chủ Phương mà ông quen biết này dường như có chút trẻ con.”
“Đúng vậy, chỉ đấu khí thôi mà có thể ra tới cái mức giá này, thật sự không phải hành động của người thông minh.”
Bạn bè của Hỗ Quân đều là những tinh anh trên thương trường, thứ bọn họ theo đuổi chính là tối đa hóa lợi ích, có đôi khi chỉ vì lợi ích của công ty mà có thể mỉm cười bắt tay hợp tác với kẻ thù mà mình muốn một đao chém chết!
“Các ông thì biết cái gì!”
Hỗ Quân tức tối chửi thầm một câu trong lòng, ông ta biết rõ chắc chắn Phương Minh không phải loại người vì đấu khí mà ra giá cao như vậy, trong lòng ông ta Phương Minh chính là một cao nhân, một cao nhân sẽ đấu khí sao?
Đáp án rõ ràng là không thể nào! Vì vậy khả năng lớn nhất chính là gốc Linh Chi này thật sự là bảo bối, chỉ là trừ Phương Minh không có ai nhìn ra mà thôi.
Cũng có lẽ người thanh niên bên phía Hồi Xuân đường cũng nhận ra, thế nên mới một mực tăng giá.
Thế nhưng Hỗ Quân là người khôn khéo, ông ta nhận ra Phương Minh chỉ đang đóng kịch, vì vậy mới không nói thẳng suy nghĩ trong lòng. Vạn nhất khiến người khác nhao nhao ra giá, vậy chuyện cao ốc của ông ta đừng mong được Phương Minh giải quyết nữa.
“Đấu giá sư, tôi xin cắt ngang một chút.”
Hoàng Bằng Tiềm đột nhiên mở miệng cắt ngang lời nói của đấu giá sư, quay người nhìn về phía Phương Minh: “Tôi thừa nhận cậu đã khiến tôi nổi nóng, dù sao tôi cũng là người trẻ tuổi huyết khí phương cương(2), 500 vạn, đây là mức giá cuối cùng của tôi, nếu cậu vẫn tiếp tục ra giá thì gốc Linh Chi này thuộc về cậu!”
(2)Huyết khí phương cương: trẻ tuổi đầy nhiệt huyết, dễ nổi nóng, dễ làm sai
Lúc Hoàng Bằng Tiềm nói ra lời này trái tim nhịn không được đập nhanh hơn hẳn, anh ta biết nếu cứ tiếp tục tăng giá 10 vạn 10 vạn như vậy mãi mãi sẽ không có hồi kết.
Mấu chốt nhất là mặc dù anh ta đã nhìn thấy gốc Linh Chi này thế nhưng lại không hề biết công dụng của nó, nếu chỉ đơn thuần có tác dụng như Linh Chi 100 năm mà anh ta lại hô giá 1000 vạn, tới lúc đó không phải là lỗ to rồi sao?
Hoàng Bằng Tiềm hi vọng đối phương chỉ là đấu khí với anh ta mà thôi, vì vậy trong nháy mắt khi báo giá ra, anh ta nhìn chằm chằm Phương Minh, muốn nhìn thấy vẻ mặt đắc ý của cậu khi hố được anh ta mấy trăm vạn.
Thế nhưng mà chuyện khiến anh ta thất vọng đã xuất hiện, trên mặt Phương Minh không hề có vẻ đắc ý mà anh ta mong chờ, chỉ nhếch miệng cười cười: “Như vậy thì đa tạ rồi.”
501 vạn, đây là giá cuối cùng của Phương Minh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận