Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 908: Hủy Phật tượng ta, truyền tân pháp của ta (2)

Chương 908: Hủy Phật tượng ta, truyền tân pháp của ta (2)
"Thật hay giả còn chưa biết được đâu. Chúng tôi cũng chỉ chú ý cẩn thận, cho dù Phật tổ có biết nhất định cũng sẽ không trách tội."
"Sẽ không trách tội?"
Phương Bảo Bảo nở nụ cười lạnh, "Ngã phật tuy rằng từ bi, nhưng truyền pháp 3672 bộ, có đại thành kinh Phật 1650 quyển, tiểu thừa kinh Phật 2,022 quyển, không phải thành tâm không thể có được Pháp của ta, bọn ngươi chất vấn thân phận của bản tọa, há có thể trở thành môn hạ tam bảo của ta, từ hôm nay trở đi, ta lấy tấm thân của Thích Ca Mâu Ni chiếu lệnh tôn giả tọa hạ, Bồ Tát, nhất mạch của ngươi vĩnh viễn không phổ chiếu Phật quang."
"Có phổ chiếu Phật quang hay không còn không phải do ngươi định đoạt, ngươi hãy chứng minh thân phận Phật tử của ngươi đi."
Sắc mặt mấy vị lão tăng Ấn Độ trở nên khó coi, ý trong lời Phương Bảo Bảo đã nói chính là sau này toàn bộ tôn giả cùng Bồ Tát của Phật giáo sẽ không truyền pháp cho phía bọn hắn nữa, nói cách khác Ấn Độ của bọn họ bị Phật tổ từ bỏ.
"Yên tâm, đương nhiên bản tọa sẽ chứng minh thân phận của bản tọa, nếu bản tọa đã trở về, đương nhiên ba tượng Đẳng Thân này cũng không còn lý do gì để tồn tại nữa."
Vẻ tự tin trên mặt Phương Bảo Bảo khiến đáy lòng mấy vị lão tăng Ấn Độ này có chút thấp thỏm, chẳng qua bọn hắn đều đang tự an ủi mình trong lòng, suy đoán của bọn hắn chắc chắn sẽ không sai, đứa bé trước mắt này tuyệt đối không phải là Phật tử.
Phật tổ có thân phận gì, đó là người có lòng dạ từ bi đấy, làm sao có thể có miệng lưỡi bén nhọn giống đứa bé trước mắt này được, hơn nữa còn có dáng dấp kiêu căng khinh người kia, đây tuyệt đối là giả mạo, hiện tại cậu bé nói vậy chẳng qua là đang phô trương thanh thế mà thôi.
Nghĩ tới đây, trong lòng đám lão tăng Ấn Độ lại an ổn rất nhiều, song ngay sau đó khi một tiếng quát nhẹ truyền ra từ trong miệng Phương Bảo Bảo, trên mặt đám lão tăng Ấn Độ tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.
"Thích già, ứng với ta!"
Phương Bảo Bảo chỉ quát nhẹ một câu như vậy, giống hệt như chúng ta chào hỏi nhau thường ngày, nhưng sau khi một câu nói kia được hô lên, đột nhiên hai tượng Đẳng Thân của Phật tổ trên đài cao đồng thời bắn ra quang mang, quang mang trực tiếp rơi vào trên người Phương Bảo Bảo.
Nếu như vẻn vẹn chỉ là hai tượng Đẳng Thân này đáp lại, đám lão tăng Ấn Độ cũng sẽ không xuất hiện vẻ không thể tưởng tượng nổi như thế, nhưng mấu chốt là ở giữa không trung, tượng Đẳng Thân hai mươi lăm tuổi của Phật tổ ở bên trong hình chiếu hư huyễn kia cũng có đáp lại, một vệt kim quang vượt qua khoảng cách không gian, dĩ nhiên trực tiếp bắn ra từ trong hư không kia, xé rách hư không, chiếu thẳng vào trên người Phương Bảo Bảo.
Ba tượng Đẳng Thân đồng thời đáp lại, giờ khắc này, không ai lại chất vấn thân phận Phật tử của Phương Bảo Bảo.
Dù sao thì ba tượng Đẳng Thân này cũng đã tồn tại lâu năm như thế, nhưng từ trước tới nay, cho dù là vị cao tăng nào cũng không thể khiến tượng Phật có chút biến hóa, mà bây giờ chỉ bởi vì một tiếng quát nhẹ như vậy mà tượng Phật lập tức có đáp lại, đây chẳng phải đã nói rõ thân phận của Phật tử sao?
Trừ phi là Phật tử, còn có ai có thể làm được nữa?
"A di đà phật, cung nghênh Ngã Phật trở về!"
Toàn bộ quảng trường, toàn bộ hòa thượng đồng thời quỳ xuống, quay về phía Phương Bảo Bảo bắt đầu quỳ lạy, mà Phương Bảo Bảo cũng hào phóng thừa nhận ba luồng kim quang rơi vào trên người của cậu bé, phụ trợ cậu bé càng thêm thánh khiết cùng thần thánh.
Trong khi tất cả mọi người đắm chìm trong rung động vì thân phận Phật tử của Phương Bảo Bảo được chứng thực, ở hậu trường, vẻ mặt của Phương Minh lại trở nên có chút cổ quái, bởi vì cậu đoán được Phương Bảo Bảo đã làm gì mà khiến tượng Phật đáp lại như thế.
Dựa theo lời của Phương Bảo Bảo, giữa cậu bé và Thích Ca Mâu Ni còn có ân oán, mà ba tượng Đẳng Thân này là trước đây đích thân Thích Ca Mâu Ni khai quang gia trì đấy, tự nhiên có lưu lại ấn ký của Thích Ca Mâu Ni, thậm chí rất có thể còn có một tia tàn niệm của Thích Ca Mâu Ni.
Hiển nhiên một tiếng quát khẽ này của Phương Bảo Bảo khiến tàn niệm của Thích Ca Mâu Ni nhận ra Phương Bảo Bảo, mà như vậy, ba luồng kim quang kia cũng không phải chức thực thân phận gì cả, mà là đang trấn áp Phương Bảo Bảo.
Sở dĩ cho ra phán đoán như vậy, Phương Minh cũng có căn cứ, điểm thứ nhất chính là vì Phương Bảo Bảo vừa kêu một tiếng "Thích già" kia, một tiếng Thích già này cũng giống với khi hắn gọi con lừa ngốc, không có nửa điểm tôn kính, chỉ thuần túy là một loại giọng điệu khiêu khích.
Điểm thứ hai chính là sau khi mấy luồng ánh sáng màu vàng rơi vào trên người Phương Bảo Bảo, Phương Minh lanh mắt phát hiện, ở quanh thân Phương Bảo Bảo lại xuất hiện một tầng vòng sáng màu vàng, có lẽ đám hòa thượng ở bên ngoài kia sẽ cho rằng vòng sáng màu vàng này là Phật quang hộ thể, nhưng chỉ có cậu biết, đây là cơ chế tự động tiến hành phòng ngự của cơ thể Phương Bảo Bảo khi đối mặt với nguy hiểm mà thôi.
"Xem ra thằng này đã sớm lên kế hoạch tốt cho tất cả mọi thứ."
Phương Minh lẩm bẩm một câu, cậu đã hiểu, cho dù đám tăng nhân Ấn Độ không xuất hiện cùng chất vấn, cuối cùng Phương Bảo Bảo cũng sẽ cố ý khiêu khích hai tượng Đẳng Thân của Phật tổ này, dùng cái này khiến thân phận Phật tử của cậu bé được tất cả mọi người công nhận.
Đám tăng nhân Ấn Độ đến chỉ có thể nói là dệt hoa trên gấm, cho Phương Bảo Bảo một lý do hoàn mỹ để ra tay, đương nhiên, cuối cùng đám tăng nhân Ấn Độ cũng sẽ phải gánh chịu tai bay vạ gió.
"Lúc đầu bản tọa đã nói qua, ta cùng với tượng Phật trường tồn trọn đời, hôm nay bản tọa trở về, tượng Phật cũng đã công đức viên mãn, cũng tự hiểu rõ nhân quả ở kiếp trước."
Tròng mắt Phương Bảo Bảo hơi run, nhìn hai tượng Đẳng Thân của Phật tổ trên đài, lại quay qua ra lệnh cho đám người bên dưới: "Các ngươi là đệ tử tọa hạ của ta, được nặn lại thân ta, trừ cũ đón mới đến."
Nghe được lời của Phương Bảo Bảo, đông đảo tăng nhân dưới đài đều sửng sốt, mà tròng mắt Phương Minh thì lại co rút lại một chút, cậu hiểu được Phương Bảo Bảo muốn làm gì, thằng này to gan lớn mật tới mức muốn đập tượng Đẳng Thân của Đức Phật Thích Ca.
Xem ra thực sự giống hệt như Phương Bảo Bảo đã nói, ân oán giữa cậu bé và Thích Ca Mâu Ni thật sự không cạn, không chỉ giả mạo người ta chuyển thế, hiện tại còn muốn phá hủy cả tượng của người ta.
"Thế nào? Bọn ngươi còn không hành động?"
Phương Bảo Bảo trừng mắt liếc đám tăng nhân phía dưới này một cái, ngay sau đó nói: "Ai có thể khiến Phật tượng kiếp trước của bản tọa công đức viên mãn, chính là đệ tử thân truyền của bản tọa."
Câu nói này có hiệu quả rất lớn, đệ tử thân truyền của Phật tổ có thân phận địa vị chí cao, hơn 2500 năm trước, Phật tổ Thích Ca Mâu Ni truyền pháp, tọa hạ đệ tử hiện tại đều đã thành Phật, hưởng thụ hương khói nhang đèn cung phụng của vạn nhà.
Mà rất hiển nhiên lúc này là cơ hội để Phật môn xào bài một lần nữa, Phật tổ chuyển thế, nhất định sẽ truyền pháp một lần nữa, có lẽ ngay cả kinh văn Phật giáo cũng phải viết lại, không ít tăng nhân đều đã nghĩ tới nên bắt đầu như thế nào.
"Trải qua hơn 2500 năm, Phật tổ chuyển thế, thu đệ tử thân truyền dưới núi Đại Tuyết, truyền Phật pháp mới..."
Gần như chỉ trong nháy mắt đã có mấy chục bóng người dũng mãnh lao thẳng về phía đài cao, trong này còn bao gồm năm vị thượng sư của chùa Đại Chiêu, tuy rằng bọn họ là thượng sư, là cường giả Thiên Cấp, nhưng tương tự cũng là Phật tử cuồng nhiệt.
Thậm chí còn có một vị lão tăng Ấn Độ ở trong số những người lao tới này, chính là lão tăng đã mở miệng chất vấn thân phận Phật tử lúc trước kia, thấy vị lão tăng này cũng muốn phóng về phía đài cao, không ít khách quý xem lễ co quắp khóe miệng một cái, "A San" Ấn Độ quả nhiên là đủ không biết xấu hổ.
Mới vừa rồi còn chất vấn thân phận của Phật tử, lúc này lại có thể tích cực như thế, còn là người đầu tiên xông lên.
Phương Bảo Bảo nhìn những hòa thượng xông lên đài này, biểu hiện trên mặt không thay đổi, nhưng trong lòng lại lộ ra nụ cười lạnh, sở dĩ cậu bé muốn hủy diệt hai bức tượng Đẳng Thân của Thích Ca Mâu Ni, đương nhiên không phải chỉ đơn giản là vì trả thù Thích Ca Mâu Ni như vậy, dù sao hủy diệt tượng Đẳng Thân sẽ khiến một ít người hoài nghi động cơ của cậu bé.
Nhưng cậu bé không thể không làm như vậy, bởi vì đây là một bước mà nhất định cậu bé phải làm nếu muốn đạt được mục đích của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận