Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 481: Tình địch

Chương 481: Tình địch
Một thanh niên Hoa kiều chậm rãi đi tới, vốn cánh tay anh ta đang khoát tay với một cô gái trẻ tóc vàng người nước ngoài, lúc này cũng buông tay đối phương.
"Mã Long, anh cũng ở đây."
Nhìn thấy Mã Long, trên mặt Quế Luân có chút ngượng ngùng. Mã Long là dân di cư Hoa kiều, theo ba di dân sang Anh. Gia tộc ở Sheffield cũng coi như có tài lực nhất định.
Quế Luân và Mã Long đều là sinh viên đại học Sheffield, chỉ khác nhau ở điểm Mã Long đã tốt nghiệp. Hai người quen biết nhau trong một buổi họp mặt của người Hoa.
Khách quan mà nói, Quế Luân được xem là một người đẹp, ít nhất so với những cô gái xinh đẹp đã makeup chỉnh sửa hình ảnh nổi tiếng trên mạng thì đẹp hơn. Một cô gái xinh đẹp như vậy tất nhiên sẽ có rất nhiều người Hoa theo đuổi. Mã Long chính là một trong số đó.
Trước khi gặp được Phương Minh, Mã Long quả thật là một trong những đối tượng Quế Luân suy xét cho tương lai. Nhưng sau khi biết Phương Minh đã mua tòa lâu đài kia, Quế Luân ngay lập tức bỏ rơi Mã Long.
Lấy tài phú cả gia tộc Mã Long cũng không mua nổi căn biệt thự này, càng khỏi nói tài phú của riêng Mã Long, nên lấy hay bỏ cô ta tất nhiên biết rõ.
Còn sở dĩ ngượng ngùng là vì cô ta biết tính cách của Mã Long. Cô ta sợ đến lúc đó sẽ làm Phương Minh nghĩ cô ta và Mã Long có quan hệ gì đó.
"Quế Luân, mấy hôm trước anh hỏi tối nay em có thể đi hay không, em nói em không rảnh, sao giờ lại xuất hiện ở đây? Người này là ai vậy?"
Mã Long dùng ánh mắt soi mói nhìn Phương Minh. Anh ta quả thực rất thích Quế Luân, hơn nữa vẫn luôn theo đuổi Quế Luân, nhưng Quế Luân đối với anh ta vẫn là thái độ thờ ơ, đến bây giờ cũng không có kết quả.
"Mã Long, đây là anh Tần. Ban đầu anh ấy là người thuê nhà của tôi, nhưng bây giờ chúng tôi là bạn bè. Anh Tần, có đúng không?" - Quế Luân cười nhìn về phía Phương Minh. Phương Minh gật đầu, lúc này tất nhiên cậu sẽ không để Quế Luân mất mặt.
"Người thuê nhà? Bạn bè?"
Mã Long hừ lạnh một tiếng: "Anh Tần chắc vừa mới sang đây. Sao vậy, còn trẻ như vậy đã di dân sang đây. Ở Trung là con ông cháu cha hay con nhà giàu vậy? Ở Trung bị truy đuổi điều tra không sống nổi mới ra nước ngoài sao?”
Tuy anh ta chưa từng đến Trung Quốc, nhưng gia tộc anh ta cũng từng tiếp xúc không ít con ông cháu cha và con nhà giàu trong nước, cũng hỗ trợ không ít con ông cháu cha bỏ trốn đến Anh, từ đó lấy phí cao cắt cổ.
Mã Long thấy, Phương Minh trẻ tuổi như vậy, nếu là người có sự nghiệp thành công trong nước, vậy căn bản không cần phải ra nước ngoài định cư. Tuổi trẻ như vậy đi định cư cũng chỉ có khả năng là đi trốn mà thôi.
Quả thật Mã Long đoán không sai, Phương Minh chính là đi trốn, chẳng qua không phải loại bỏ trốn mà anh ta đoán.
"Hiện tại nước Anh và Trung Quốc đã ký hiệp ước dẫn độ (1). Anh Tần cũng đừng nên phách lối quá, lỡ có ngày bị ai đó báo chính quyền, đến lúc đó cẩn thận chính phủ các anh dẫn độ anh về đó."
(1) Dẫn độ: Việc một nước chuyển giao cho nước khác người có hành vi phạm tội.
Tuy lời Mã Long nói đầy đe dọa, nhưng sự thật đúng là như vậy. Người xảy ra chuyện ở Trung phải bỏ trốn ra nước ngoài thường sống rất giữ kẽ. Mặc dù có tiền, nhưng bình thường họ cũng chỉ ru rú trong nhà, chính vì sợ chính quyền trong nước truy nã phát hiện.
"Cảm ơn lời nhắc nhở của anh, tôi nghĩ tôi không đến mức phải gặp tình huống đó đâu."
Phương Minh cười nhạt. Quan hệ giữa Mã Long và Quế Luân cậu xem như cũng nhìn ra được chút ít. Mã Long xem cậu là tình địch, nhưng cậu không hề có ý gì với Quế Luân. Mã Long tìm sai người rồi.
"Mã Long, anh Tần là bạn của tôi, sao anh lại nói như vậy?"
Phương Minh không thèm để ý, nhưng Quế Luân lại lên tiếng, bởi vì cô ta biết, cho dù Phương Minh có đúng là bỏ trốn khỏi nước, nhưng có chỗ dựa là nhà họ Vương, căn bản không sợ bị bắt trở về nước.
"Sao anh lại không thể nói? Những điều anh nói vốn là sự thật mà. Hạng người như thế chính là sâu mọt, ở trong nước hút máu xong giờ lại chạy ra nước ngoài, tiêu mấy đồng tiền này cũng không sợ lương tâm bất an."
Mã Long hiện giờ y như một oán phụ. Anh ta tranh cãi cũng thu hút sự chú ý của những người khác. Quế Luân lạnh mặt nói: "Anh Tần, đừng để ý đến anh ta. Anh ta uống nhiều rượu quá làm càn ấy mà. Để tôi dẫn anh đến gặp người của gia tộc Corgi.”
"Hey, còn dẫn anh ta đi tìm người của gia tộc Corgi. Thân phận anh ta mà cũng có thể gặp người của gia tộc Corgi tôn quý sao? Có thể tham gia đêm tiệc lần này, chắc cũng là Quế Luân em cho thư mời chứ gì?"
Mã Long biết đại tiểu thư gia tộc Corgi cũng học ở đại học ở Sheffield, hơn nữa còn học cùng lớp với Quế Luân, chắc thư mời này là do Quế Luân xin của vị đại tiểu thư gia tộc Corgi đó.
"Mã Long, anh đừng có mà quá đáng."
Quế Luân giận đến xanh mặt. Mã Long cứ làm loạn như vậy, chắc chắn trong lòng Tần Minh sẽ không vui. Mà đây cũng xem là buổi hẹn đầu tiên của hai người, cô ta không muốn bị Mã Long phá hỏng.
"Quế Luân, anh đâu có quá đáng. Anh ta muốn làm quen với người của gia tộc Corgi đúng không? Trùng hợp anh cũng có quen với người của gia tộc Corgi. Nào, tôi dẫn hai người đi."
Mã Long cười lạnh. Gần đây nhà anh ta có làm ăn với gia tộc Corgi, vậy nên anh ta cũng quen với một thiếu gia gia tộc Corgi. Lần này cũng là vị thiếu gia đó mời anh ta tham gia vũ hội.
"Anh Tần, chúng ta không cần để ý đến anh ta." - Quế Luân tỏ ra có lỗi nhìn Phương Minh nói.
"Sao vậy? Không dám đi sao?" - Mã Long cũng dùng ánh mắt khiêu khích nhìn về phía Phương Minh.
"Không sao, vừa lúc tôi cũng muốn hỏi thăm vài chuyện, như vậy bản thân tôi cũng bớt phải tự đi tìm người."
Phương Minh không có vấn đề gì. Hơn nữa cậu cũng không để Mã Long vào trong mắt. Nếu Mã Long có thể dẫn cậu tìm người của gia tộc Corgi, ngược lại cũng là chuyện tốt.
Thấy thái độ kiên quyết của Phương Minh, Quế Luân cũng không khuyên nữa. Mã Long đi phía trước dẫn đường, Phương Minh và Quế Luân đi theo sau. Ba người xuyên qua đám đông, cuối cùng đi đến cạnh một cái hồ, trên ghế mây bên cạnh hồ có mấy thanh niên trẻ đang ngồi.
"Mã, anh đến rồi."
Một trong những chàng trai trẻ nước ngoài đang ngồi khi thấy Mã Long đến liền vẫy tay. Mã Long cũng tươi cười nói: "Bern, có người muốn tìm người nhà anh, đến từ Trung Quốc."
"Trung Quốc? Bạn anh à?" - Bern Corgi đứng lên, hỏi.
"Người này không phải bạn tôi mà là bạn của Quế Luân."
Nghe thấy giọng nói lạnh lùng của Mã Long, trong lòng Bern Corgi đã hiểu. Bời vì chuyện Mã Long theo đuổi Quế Luân trong nhóm bạn của họ cũng không phải bí mật. Hơn nữa Quế Luân còn là bạn học của em gái anh ta. Anh ta cũng đã từng gặp cô ta. "Tôi hiểu rồi, vậy muốn tôi làm gì?"
"Làm nhục hắn thật nhiều giúp tôi, cho hắn biết ở đây không phải là Trung Quốc."
Người nước ngoài nói chuyện rất thẳng thắn. Mã Long cũng không úp úp mở mở. Bern Corgi gật đầu tỏ ý đã hiểu, ánh mắt nhìn về phía người đi cùng Quế Luân - Phương Minh.
"Bern, đây là bạn của em Tần Minh. Anh Tần, đây là đại thiếu gia gia tộc Corgi - Bern."
Quế Luân cũng biết Bern. Sau khi đến gần cô ta liền giới thiệu Bern và Phương Minh với nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận