Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 579: Khiêu chiến

Chương 579: Khiêu chiến
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
--------------------
Gamma không làm Phương Minh thất vọng. Chưa đến mười lăm phút, tất cả chính khách của thành phố Chatter đều chạy tới cục cảnh sát. Sau hai giờ, hơn mười chiếc phi cơ quân dụng đáp xuống sân bay thành phố Chatter. Các quân lính được trang bị vũ trang đầy đủ từ trên phi cơ nhảy xuống.
Sau khi thị trưởng thành phố Chatter ban bố lệnh giới nghiêm khắp thành phố, các quân lính bắt đầu tiến hành truy bắt thành viên tổ chức Bò Cạp Đen. Lần truy bắt này không chỉ giới hạn trong thành phố Chatter, cả nước Anh có một phần ba thành phố đều có cảnh sát xuất động.
Tiêu diệt tổ chức Bò Cạp Đen, đây là lệnh Thủ tướng nước Anh vừa mới ban bố. Cảnh sát khắp nơi trên cả nước đều hành động.
Tại một trang viên ở thành phố Chatter, một ông già sáu mươi tuổi lúc này đang ngồi ở salon đại sảnh, hai bên lão ta là hai người đẹp tóc vàng mắt xanh, trước cửa đại sảnh còn có bốn tên áo đen lực lưỡng.
Khi ông già đang được hai người đẹp phục vụ, điện thoại lão ta chợt vang lên. Nhìn thấy số điện thoại trên màn hình, ông lão liền đè đầu người đẹp xuống rồi nhận điện thoại.
Chưa đến một phút, vẻ mặt ông lão liền thay đổi, đá văng người đẹp ra, sửa sang lại quần áo, định rời khỏi đây. Nhưng mà đúng lúc này, một nhóm quân lính vũ trang đã tiến vào.
"Buông vũ khí!"
"Lập tức buông vũ khí!"
Hai người đẹp tóc vàng mắt xanh sợ quá co rúm người lại. Sắc mặt ông lão tái nhợt, bởi vì lão ta vừa mới từ điện thoại biết tin, lần này lão ta tiêu đời rồi. Không chỉ mỗi lão ta tiêu đời, ngay cả các ông chủ lớn của tổ chức cũng tiêu đời luôn. Chính phủ nước Anh đã tiến hành tấn công tổ chức của họ.
Mà căn nguyên của tất cả chuyện này lại chính là vì lão ta hồi chiều đã để mắt đến hai cô gái kia.
Lão ta thật sự không nghĩ ra được, rốt cuộc người có lai lịch lớn cỡ nào mới có thể làm được chuyện này. Hơn nữa, nếu thật sự lai lịch lớn đến dọa người, vậy sao lại không có người bảo vệ, cho dù ngoài mặt không có, vậy cũng phải có bảo vệ ngầm chứ.
Nếu biết hai cô gái này có lai lịch lớn như vậy, cho dù có cho lão ta mượn một trăm lá gan lão ta cũng không dám mơ tưởng đến hai cô gái này. Chỉ có điều, hiện tại hối hận vô ích, mọi chuyện đã không còn cứu vãn được nữa.
Thành phố Mannstedt.
Trong một tòa thành, một vài người đàn ông đang ngồi trước bàn hội nghị, vẻ mặt ai cũng căng thẳng. Ở một bên, một ông già vẻ mặt hoảng sợ, trên cổ lão có hình xăm một con bò cạp đen.
"Việc này các ngươi thấy thế nào?"
"Còn có thể thế nào nữa? Chính phủ nước Anh đã vi phạm giao ước hủy diệt thế lực do chúng ta bồi dưỡng, chuyện này tất nhiên không thể bỏ qua được, nếu không bộ tộc chúng ta còn có thể diện gì nữa?"
"Đúng vậy, chuyện này không thể bỏ qua được."
Trong khi mấy người đang phẫn nộ thảo luận, một ông lão ngồi ở ghế trên mở miệng: "Chuyện này phải tìm hiểu rõ ràng. Lần này không phải chính phủ Anh quốc chỉ đạo, mà là giáo hội động thủ, nghe nói là có liên quan đến thần tử vừa mới xuất hiện của giáo hội."
Ông lão vừa lên tiếng, tất cả những người này đều im lặng. Tuy thế lực chủng tộc họ không nhỏ, nhưng so với giáo hội vẫn chênh lệch rất lớn.
"Tộc trưởng, chẳng lẽ chuyện này cứ bỏ qua như vậy sao? Tuy thế lực giáo hội lớn hơn chúng ta, nhưng đối phương không nói một tiếng đã tiêu diệt thế lực chúng ta bồi dưỡng, đây rõ ràng chính là không thèm nể mặt chúng ta mà."
Vẫn có người không cam lòng, dù sao thực lực bộ tộc họ cũng không kém, điều quan trọng nhất là họ không thuộc về phe hội nghị hắc ám. Ngày thường giáo hội đối với họ cũng đều chủ yếu là động viên, dù sao giáo hội cũng không muốn các phe trung lập như họ nhập về phe hội nghị hắc ám.
"Cứ bỏ qua như vậy tất nhiên là chuyện không có khả năng, bằng không chẳng phải sẽ trở thành trò cười trong mắt các thế lực khác sao? Giáo hội không phải có thần tử sao? Nếu chuyện này có liên quan đến thần tử, vậy không bằng để ta đi gặp thần tử giáo hội xem sao."
Một thanh niên trẻ tuổi ngồi ở phía cuối nhất đang ngồi giũa những chiếc móng tay thon dài tinh xảo, lúc này ngẩng đầu lên, trong mắt lại ánh lên vẻ khinh thường.
Những người khác nghe thanh niên trẻ tuổi này nói vậy thì trầm tư suy ngẫm, dường như đang tự hỏi mức độ khả thi của việc này.
"Nghe đồn thần tử kia chưa đầy nửa năm trước mới từ phương Đông về, chắc hẳn thực lực cũng bình thường."
"Ử, theo tin thu được từ thành viên trong giáo hội, thần tử này cùng lắm thì tương đương với thực lực Huân tước của Huyết tộc, lấy thực lực thiếu tộc trưởng tuyệt đối có thể nghiền áp thần tử này."
"Thiếu tộc trưởng là một trong mười thanh niên tài năng thế hệ trẻ của phương Tây chúng ta, dư sức đối phó với thần tử này. Tôi ngược lại đồng ý với đề nghị của thiếu tộc trưởng, như vậy thứ nhất có thể lấy lại mặt mũi, thứ hai cũng không đến nỗi kết thù với giáo hội."
Ông lão đứng bên cạnh bàn hội nghị nghe những người này đối thoại, trên mặt hiện lên vẻ mừng rỡ, vội vàng vuốt mông ngựa nói: "Có thiếu tộc trưởng ra tay, tên gọi là thần tử kia tất nhiên sẽ tè ra quần."
“Xét!”
Ông lão đang nói chợt im bặt, bởi vì một móng tay đã xẹt qua cổ lão. Ba giây sau, máu từ cổ phun ra, móng tay này cắt ngang hầu kết lão.
Ông lão trợn mắt, đến chết cũng không dám tin thiếu tộc trưởng lại giết mình.
John thu hồi móng tay không hề dính một giọt máu. Thấy ánh mắt thắc mắc của các trưởng lão, anh ta thản nhiên nói: "Trong tộc bồi dưỡng hắn, kết quả lại làm cả thế lực bị nhổ tận gốc, loại người ngu xuẩn này giữ lại còn có lợi ích gì."
Nếu để người ngoài biết, đường đường là ông trùm tổ chức Bò Cạp Đen lại chết tức tưởi như vậy, chỉ sợ sẽ kinh ngạc đến rớt cả cằm. Nhưng việc này cũng cho thấy cái gọi là tổ chức xã hội đen, đối với thế lực như giáo hội, cùng lắm cũng chỉ là một quân cờ mà thôi, muốn đổi muốn bỏ lúc nào đều được.

"Ashley, anh…"
Hai giờ sau, Ashley và Phương Minh còn có Sherley chào tạm biệt nhau. Người bên ban tổ chức đã sắp xếp khách sạn trước, nhưng ở cửa khách sạn cô lại gặp Mons Jetter. Lúc này Mons Jetter vẻ mặt xấu hổ đứng ở đó, thấy Ashley đi lại vội vàng nở nụ cười chào đón.
"Anh Mons, có chuyện gì sao?"
Ashley tỏ ra hờ hững, ở cục cảnh sát biểu hiện của Mons Jetter đã hoàn toàn làm cô ghê tởm, uổng công cô hồi trước còn xem Mons Jetter là thần tượng, đúng là mắt bị mù mà.
"Ashley, những lời lần trước anh nói với em, cũng là để em suy nghĩ. Chỉ là anh không ngờ người bạn kia của em có quan hệ lớn như vậy."
Mons Jetter quả thật đã bị khiếp sợ. Ở cục cảnh sát đánh luật sư và cảnh sát trưởng, cuối cùng lại không bị gì. Nhất là sau khi quan chức chính phủ địa phương đến, thấy ông lão kia đều không dám ra oai, ngược lại còn phải trấn an ông lão kia.
Càng khiến anh ta khiếp sợ hơn nữa là sau khi anh ta rời khỏi cục cảnh sát, theo tin tức bạn bè đưa mới biết, tập đoàn Bò Cạp Đen lần này đã hoàn toàn bị giết. Cảnh sát toàn nước Anh đã tiến hành bắt toàn bộ thành viên tập đoàn Bò Cạp Đen.
Bạn anh ta lúc đó còn cảm thán người của tập đoàn Bò Cạp Đen rốt cuộc đã gây ra chuyện gì mà làm chính phủ nước Anh tức giận đến vậy, nhưng chỉ có Mons Jetter biết, tập đoàn Bò Cạp Đen không gây ra chuyện gì lớn cả, chỉ là đắc tội với một người mới có kết cục như vậy.
Trong lòng Mons Jetter vô cùng hối hận, sớm biết Ashley có quen với một người bạn lợi hại như vậy thì lần trước anh ta nên kiên trì thêm chút nữa. Không cần gì nhiều, chỉ cần có thể làm người đó quen mặt cũng đã được bao nhiêu cái lợi.
"Con đàn bà chết tiệt, rõ ràng cô ta biết chuyện lại không nói cho mình biết. Để tôi cua được cô rồi xem tôi trị cô thế nào."
Mons Jetter nghĩ, Ashley chắc chắn biết Phương Minh sẽ đến, nhưng cố ý không nói cho anh ta, chính là muốn thấy anh ta xấu mặt. Điều này càng khiến anh ta càng quyết tâm phải theo đuổi được Ashley.
"Anh Mons, tôi đã nói rồi, bây giờ tôi muốn nghỉ ngơi. Ngoài ra tôi rất cảm ơn anh có thể giúp tôi đến cục cảnh sát, nhưng chúng ta cũng chỉ có thể là bạn bình thường, nếu đứng ở đây nói chuyện, lỡ bị truyền thông chụp hình được sẽ không hay đâu."
Ashley trực tiếp lướt qua Mons Jetter, lắc lắc vòng eo thon nhỏ quyến rũ đi vào khách sạn, để lại Mons Jetter vẻ mặt phẫn nộ.

Lâu đài.
Phương Minh dẫn Sherley và Alice về đây. Sherley mang Alice trở về phòng nghỉ ngơi. Tổng giám mục Gamma cũng được xếp ở phòng cho khách. Lúc này trong đại sảnh chỉ có hai người, Phương Minh và Chelma.
Phương Minh cứ lẳng lặng nhìn Chelma, còn Chelma lại cúi đầu, mắt dừng trên thảm.
"Chuyện lần này phải cảm ơn anh, nếu không phải có anh, Alice có thể đã bị những người đó mang đi. Tôi và anh ân oán rõ ràng, anh muốn gì, chỉ cần tôi có thể làm được tôi đều sẽ đồng ý với anh."
Nghe Phương Minh nói vậy, Chelma ngẩng đầu lên, lắc đầu từ chối: "Thưa ngài, tôi không muốn thù lao gì cả. Lần trước tôi phạm lỗi, ngài đã tha cho tôi, đây xem như tôi báo đáp cho ngài đi."
Chelma không biết Sherley, nhưng anh ta biết Alice. Sau khi rời khỏi lâu đài anh ta liền đến thành phố Chatter làm công, tình cờ đụng phải Sherley và Alice ở trong hẻm bị kẻ bắt cóc hành hung mới ra tay giúp đỡ.
Phương Minh suy tư, không ngờ một hành động tốt bụng trước đó lại nhận được hồi báo lớn như vậy.
"Chelma, anh có muốn quay lại làm việc không?"
Nửa ngày sau, Phương Minh rốt cục cũng có quyết định. Phẩm chất của Chelma không cần phải nghi ngờ nữa, tại đất nước xa lạ này cậu đúng là cần một vài người tri kỷ.
"Alice muốn đi học, tôi biết anh biết lái xe, vậy mỗi ngày anh sẽ phụ trách việc đưa đón Alice đi học. Về chuyện tiền lương tôi sẽ cho anh gấp hai… Không cần từ chối, đây là lời cảm ơn của tôi đối với anh, đồng thời cũng hi vọng anh có thể bảo vệ Alice giống lần này."
Kỳ thật đối với sự an toàn của Alice Phương Minh cũng không lo lắm. Alice là Huyết tộc, người thường căn bản không thể gây nguy hiểm cho cô bé. Thế nhưng Phương Minh cũng không muốn Alice bị bại lộ thân phận trước mặt người thường, điều này sẽ mang lại phiền toái không cần thiết.
"Cảm ơn ngài, tôi hứa nếu ai muốn làm hại tiểu thư Alice, vậy phải bước qua xác của tôi." - Chelma trịnh trọng đáp.
Phương Minh nở nụ cười, bảo quản gia sắp xếp chỗ nghỉ ngơi cho Chelma. Khi cậu đang chuẩn bị vào phòng sách thì Gamma lại đi ra.
"Thần tử điện hạ, thiếu tộc trưởng của bộ tộc Bò Cạp đến, nói muốn gặp mặt thần tử điện hạ. Nhưng tôi thấy người đến không có thiện ý, tập đoàn Bò Cạp Đen này chính là đại diện cho bộ tộc Bò Cạp."
Lời Gamma nói khiến đồng tử Phương Minh hơi co lại. Đằng sau tập đoàn xã hội đen là một thế lực có liên quan tới giới tu luyện phương Tây, điều này không khiến cậu bất ngờ. Điều mà cậu không ngờ chính là, đối mặt với thân phận thần tử giáo hội, người của bộ tộc Bò Cạp còn dám đến đây.
"Xét về thế lực, bộ tộc Bò Cạp tất nhiên không thể so với giáo hội. Nhưng vì giáo hội và hội nghị hắc ám có tranh đấu, đối với những thế lực khác đa số đều là trấn an, hơn nữa lần này tới đây là thiếu tộc trưởng bộ tộc Bò Cạp, cũng là người trẻ tuổi. Vậy nên bên phía giáo hội khá khó xử."
Phương Minh hiểu ý của Gamma. Giáo hội phương Tây là thế lực lớn nhất, cậu là thần tử giáo hội, xem như người đứng đầu của thế hệ trẻ. Nếu đối diện với sự khiêu chiến của thế hệ trẻ của thế lực khác, nếu không nhận lời khiêu chiến thì sẽ làm mất mặt giáo hội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận