Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 957: BUG

Chương 957: BUG
Khi ông cụ nhà họ Lý nói ra lời này, ngoại trừ Phương Minh ra trên mặt tất cả những người khác ở đây đều hiện lên vẻ nghi ngờ, chẳng qua uy tín của ông cụ ở nhà họ Lý rất cao, không người nào dám ngỗ nghịch, mà đối với Lăng Mộ Mai, bà nghĩ rằng nếu ông cụ nhà họ Lý đã muốn nói chuyện riêng với con trai mình, khẳng định là vì có một số việc không muốn để bản thân mình biết.
Sau khi ném một ánh mắt ám chỉ cho con trai mình, Lăng Mộ Mai cùng Phương Ngọc Nhi rời khỏi thiền viện đi thăm quan kiến trúc của tự viện dưới sự dẫn dắt của Lý Trạch Khải.
"Ông cũng đi ra ngoài trước đi."
Nam thư ký kia nghe thấy những lời ông cụ nhà họ Lý nói, trên mặt hiện lên vẻ không thể tin, hắn đã theo ông cụ hơn ba mươi năm, cho dù ông cụ làm chuyện gì cũng không tách rời hắn bởi vì ông cụ tin tưởng sự trung thành của hắn, nhưng lúc này đây vậy mà ông cụ lại gọi mình rời khỏi.
Mang theo vẻ khiếp sợ và nghi ngờ nồng nặc, nam thư ký cũng rời khỏi thiền viện, lúc này trong thiền viện số một chỉ còn sót lại hai người Phương Minh cùng ông cụ nhà họ Lý.
"Mấy ngày hôm trước Trạch Khải nói cho tôi biết, nó đã giúp tôi tìm kiếm và mời được một cao nhân từ trong nước qua đây, hơn nữa cao nhân này còn có quan hệ với nhà họ Lăng, tôi cũng không để ở trong lòng, bởi vì trong khoảng thời gian này số người mang danh cao nhân mà tôi gặp cũng không ít, cũng không ôm hy vọng gì."
Ông cụ nhà họ Lý chậm rãi mở miệng, ánh mắt có vẻ phức tạp, "Nhưng tôi lại không nghĩ tới lần này người tới đây vậy mà lại là cậu."
Phương Minh cười cười nhìn ông cụ nhà họ Lý, một lúc sau hỏi: "Tôi nên gọi ông là ông nội Lý hay vẫn nên gọi ông là Chu Hồng Cương đây?"
Sau khi ông cụ Lý nghe thấy những lời Phương Minh nói, trên khuôn mặt già nua thoáng qua vẻ mất tự nhiên, chẳng qua ngay sau đó sắc mặt ông cụ lập tức khôi phục bình thường, nhưng Phương Minh lại bắt được biểu tình phẫn hận cùng đắc ý từ trên mặt ông cụ Lý.
"Tôi không biết tình huống thân thể hiện tại của ông là như thế nào, nhưng tôi đoán hẳn hiện tại cơ thể này là do hồn phách của Chu Hồng Cương chiếm cứ thượng phong, ông có chút oán hận tôi, oán hận lúc ấy tôi không ra tay giúp ông, nhưng ông lại cảm thấy đắc ý bởi vì hiện tại trừ việc thân thể ông có chút không khỏe mạnh, ông lại có thể có được số tài phú mà người ta tích lũy mười đời cũng chưa chắc có được."
Phương Minh phân tích biểu tình trên mặt ông cụ Lý rất thấu triệt, mà hiển nhiên vẻ mặt này không thể tới từ chính bản thân ông cụ Lý, mà tới từ hồn phách Chu Hồng Cương, một hồn phách khác trên người ông cụ Lý.
"Nói một chút đi, tôi muốn biết hiện tại tình trạng trên người ông là thế nào? Tôi nghĩ hẳn chính ông cũng rõ ràng, cho dù ông không nói tôi cũng có cách làm rõ ràng." Thấy ông cụ Lý im lặng, Phương Minh chậm rãi nói.
"Nếu như tôi không nói thì sao? Đừng quên thân phận hiện tại của tôi, chỉ cần tôi hô lên một tiếng đám hậu bối của tôi sẽ xông tới, hơn nữa ở đây còn có vệ sĩ bảo vệ tôi 24/24, nếu cậu muốn cưỡng ép ra tay với tôi sợ rằng nhà họ Lý cùng nhà họ Lăng sẽ trở mặt thành thù."
"Đúng vậy, nhưng nếu tôi có thể khiến tất cả bọn họ đều chìm vào giấc ngủ thì sao? Hơn nữa một khi tôi kiên quyết muốn làm, ông cảm thấy nhà họ Lý có thể ngăn cản tôi được sao?"
Ông cụ Lý, không đúng, nói chính xác hơn là Chu Hồng Cương rơi vào yên tĩnh, anh ta biết Phương Minh nói không sai, có ít người, cho dù là lấy tài phú địa vị của nhà họ Lý cũng không đắc tội nổi.
"Được rồi, tôi có thể nói cho cậu biết tất cả, nhưng tôi hy vọng cậu có thể giải quyết vấn đề trên người tôi."
Cuối cùng, Chu Hồng Cương vẫn khuất phục, trong khoảng thời gian này sở dĩ anh ta vẫn luôn để đám hậu bối của mình tìm kiếm cao nhân, không phải là vì giải quyết vấn đề thân thể mình ấy ư? Mà còn có ai có thể thích hợp hơn so với người trước mắt này đây?
"Ngay từ đầu cậu đã biết chuyện này, tôi lấy tiền mua mạng..."
Đương nhiên Phương Minh biết rõ chuyện trên người Chu Hồng Cương, nhưng chính bởi vì biết rõ cho nên cậu mới cảm thấy hơi nghi hoặc một chút, bởi vì dựa theo quy tắc dùng tiền mua mạng, tuổi thọ của Chu Hồng Cương đã bị mua mất, mà người mua mất tuổi thọ của Chu Hồng Cương dĩ nhiên chính là ông cụ nhà họ Lý.
Ông cụ nhà họ Lý cùng Chu Hồng Cương có bát tự tương hợp, như vậy nếu mua mạng thành công, hẳn nên tăng tuổi thọ của ông cụ nhà họ Lý đồng thời Chu Hồng Cương sẽ tử vong mới đúng, làm sao sẽ xuất hiện tình huống hồn phách của Chu Hồng Cương cùng hồn phách của ông cụ nhà họ Lý dung hợp lại với nhau?
Nói cách khác, hiển nhiên thuật mua mệnh này đã gặp phải điều gì ngoài ý muốn.
"Kỳ thực lúc đó cậu nói không sai, bảy ngày sau quả thật bản thân tôi đã chết đi, nhưng điều quỷ dị là sau khi tôi chết, hồn phách tới cõi âm trực tiếp bị dẫn tới thông đạo luân hồi, trong quá trình này bản thân tôi đã uống canh Mạnh bà, vốn nên đầu thai bắt đầu đời thứ hai, nhưng không nghĩ tới sau khi tôi đi vào thông đạo luân hồi lại một lần nữa trở lại dương gian, hơn nữa còn xuất hiện ở trong cơ thể của hắn."
Con ngươi của Phương Minh ngưng lại, những lời Chu Hồng Cương nói khiến đáy lòng cậu cuộn sóng mãnh liệt.
Sau khi một hồn phách của người chết tới cõi âm, uống canh Mạnh bà đi vào thông đạo luân hồi, mọi bước đều là phía chính phủ thao tác, nhưng cuối cùng không ngờ anh ta lại nhập vào trong người ông cụ nhà họ Lý, người đã mua tuổi thọ của anh ta, mà quan trọng nhất là hồn phách còn có thể bảo lưu trí nhớ của kiếp trước.
Nếu như so sánh quá trình hồn phách tiến vào cõi âm chịu thẩm lí và phán quyết sau đó đến đầu thai như một bộ hệ thống, như vậy rất hiển nhiên chuyện đã xảy ra trên người Chu Hồng Cương chẳng khác nào là hệ thống xuất hiện BUG.
"Lẽ nào đây là do luân hồi cõi âm không hoàn chỉnh đưa đến vấn đề mà Lưu Nguyệt đã nói?"
Phương Minh âm thầm trầm ngâm, mà Chu Hồng Cương không biết suy nghĩ trong lòng Phương Minh, tiếp tục nói: "Đợi sau khi hồn phách của tôi tiến vào thân thể này, hồn phách của tôi và hắn bắt đầu từ từ dung hợp, chẳng qua cuối cùng hồn phách của tôi vẫn mạnh mẽ hơn hồn phách của hắn một chút, cho nên ý chí của tôi cũng bắt đầu chậm rãi chiếm vị trí chủ đạo điều khiển thân thể này."
"Anh đã chiếm cứ vị trí chủ đạo, chẳng lẽ anh chưa từng nghĩ tới chuyện trả thù sao?"
"Trả thù, cái này có gì tốt mà trả thù, sau khi hồn phách của hai chúng tôi dung hợp lại, tôi và hắn lập tức trở thành tuy hai mà một, nhìn những tiểu bối của nhà họ Lý kia cũng không khác gì nhìn thấy hậu bối của chính bản thân mình."
Chu Hồng Cương lắc đầu, đây là một cảm giác không cách nào hình dung, thật giống hệt như sau khi đọc một bộ truyện lại phát hiện bản thân mình biến thành nhân vật chính trong bộ truyện vậy, căn bản là không cách nào thoát khỏi thế giới của nhân vật chính.
"Kỳ thực nếu như vậy cũng rất tốt, chỉ là không biết vì sao ngay sau khi linh hồn của hai chúng tôi dung hợp, cơ thể của tôi lại xuất hiện vấn đề, vấn đề này chính là cơ thể của tôi mơ hồ có chút vượt khỏi tầm khống chế của tôi, cũng tỷ như hiện tại tôi không cách nào chỉ huy hai chân của tôi làm những động tác mà tôi muốn, tương đối giống với bị liệt."
Đại não không cách nào điều khiển thân thể, đây là vấn đề mà Chu Hồng Cương gặp phải lúc này.
"Ảnh hưởng sau khi hai hồn phách dung hợp sao?"
Phương Minh nhíu mày, đây là bởi vì hồn phách của ông cụ nhà họ Lý cùng Chu Hồng Cương dung hợp, trên thực tế có thể xem là một hồn phách mới, cho nên cỗ thân thể này chưa quen thuộc, theo bản năng bài xích cái hồn phách mới này?
"Đừng suy nghĩ lung tung, nếu muốn biết chân tướng, đi một chuyến tới cõi âm với tôi không phải là xong rồi sao?"
Bóng dáng Lưu Nguyệt không biết đã xuất hiện ở thiền viện từ lúc nào, ánh trăng sáng rỡ, rọi sáng khuôn mặt quyến rũ kia của hắn, con ngươi như nước cười tủm tỉm nhìn chằm chằm Phương Minh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận