Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 993: Dã tâm của Phương Minh (2)

Chương 993: Dã tâm của Phương Minh (2)
Sau khi thời gian năm mươi hơi thở trôi qua, đám trưởng lão nhà họ Phương cũng đã cảm thấy không thể ngồi yên, mặc dù vẫn còn thời gian mười hơi thở nhưng Phương Minh phải lấy được sáu đạo thiên địa pháp tắc đấy, chỉ riêng chuyện này đã có thể tiêu tốn thời gian mười hơi thở của cậu.
Nếu không may có chuyện ngoài ý muốn gì đó xuất hiện khiến cậu vồ hụt mất một đạo, không phải là đã tổn thất lớn sao?
Toàn bộ thiên địa pháp tắc, chỉ khi đột phá đến cảnh giới Thiên Cấp mới có thể bắt lấy như vậy, một khi đã bước vào Thiên Cấp rồi, không thể gặp kỳ ngộ như thế này thêm lần nào nữa.
Giới tu luyện gọi cơ hội này là cơ hội trời ban, là thiên đạo ban cho những cường giả bước chân vào cảnh giới Thiên Cấp.
Trong khi tất cả mọi người đều đang chú ý tới Phương Minh, ở nơi tổ từ nhà họ Phương, trong mắt lão tổ nhà họ Phương lộ ra tinh quang, nói nhỏ một câu, "Xem ra dã tâm của cậu ta không nhỏ, hẳn là đang chờ đợi hai đạo thiên địa pháp tắc kia xuất hiện đi, không biết cậu ta có thể thành công hay không."
Trong vòng xoáy, sau khi tính toán thời gian còn thừa, vẻ mặt Phương Minh cũng có chút vội vã, đúng là cậu đang đợi, đợi pháp tắc Không gian cùng Thời gian xuất hiện.
"Có vẻ bản thân mình đã tham lam quá mức rồi, cũng được, sáu đạo thiên địa pháp tắc cũng không tồi."
Khi chỉ còn lại thời gian bảy hơi thở, Phương Minh quyết định bỏ qua, đưa tay phải bắt lấy thiên địa pháp tắc trước mặt.
Ngay tại lúc tay của Phương Minh vừa vươn ra giữa không trung, bên tai đột nhiên truyền đến vô số tiếng hô kinh ngạc, hiển nhiên mấy tiếng hô này được truyền tới từ đám người bên dưới kia, mà cho dù cậu đang ở vị trí cách bọn họ chừng trăm bước vẫn có thể nghe được tiếng hô này, có thể nghĩ đám người đang xem lễ phía dưới đã nhìn thấy tình cảnh khiến bọn họ khiếp sợ tới mức nào.
Trên thực tế, cũng quả thật là như thế.
Lúc này sau khi đám người xem lễ bên dưới kinh hô thành tiếng lập tức trợn tròn mắt, bởi vì bọn họ thấy đột nhiên có cầu vồng từ trên trời giáng xuống, trực tiếp đâm xuyên qua mây mù trên bầu trời đi về hướng Phương Minh.
Cầu vồng bảy màu, trong dĩ vãng loại cầu vồng này tượng trưng cho một hiện tượng thiên văn, mà cầu vồng bảy màu xuất hiện lúc này lại khiến đám người ở đây biết rõ, đây không phải cầu vồng, đây là pháp tắc Thời gian.
Toàn bộ thế giới có chứa hơn mấy trăm ngàn loại thiên địa pháp tắc, cao cấp cùng thần bí nhất chính là pháp tắc Thời gian, thậm chí còn được xếp hạng cao hơn cả pháp tắc Không gian, không ngờ hiện tại, loại pháp tắc thần bí này lại cứ xuất hiện ở trước mặt mọi người như vậy.
Không ít cường giả Thiên Cấp đều bắt đầu thở gấp, pháp tắc Thời gian chính là tồn tại mà bọn họ chỉ có thể ngưỡng vọng chứ không thể cầu, rất nhiều cường giả Thiên Cấp dùng hết cả đời vẫn không thể nhìn thấy pháp tắc Thời gian.
Ở bên trong tổ từ nhà họ Phương, lúc này vẻ mặt lão tổ nhà họ Phương cũng rất phức tạp, cũng có một khoảnh khắc trong đôi mắt kia tràn đầy tham dục, chẳng qua rất nhanh đã thu liễm lại.
"Pháp tắc Thời gian?"
Phương Minh cũng nhìn thấy cầu vồng này, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, không nghĩ tới cuối cùng cậu lại có thể chờ tới lúc pháp tắc Thời gian xuất hiện.
Chỉ là pháp tắc Thời gian này lại không giống những pháp tắc khác, nó không bị cuốn vào vòng gió xoáy hiện ra trước mặt cậu mà lại lẳng lặng đứng bên ngoài vòng gió xoáy này, phảng phất như khinh thường chuyện làm bạn với những thiên địa pháp tắc khác.
"Này..."
Trên mặt Phương Minh có vẻ do dự, thời gian còn lại đã không nhiều lắm, hoặc là lao ra khỏi vòng xoáy vồ lấy pháp tắc Thời gian, hoặc là vồ lấy sáu đạo thiên địa pháp tắc ở gầy đây.
Trở thành thiên vương khống chế sáu đạo thiên địa pháp tắc hay trở thành cường giả Thiên Cấp khống chế pháp tắc Thời gian, nan đề này khiến cậu khó lòng có thể quyết định được.
Có lẽ, sau khi trở thành thiên vương cậu sẽ có thể đụng chạm đến pháp tắc Thời gian, nhưng cũng có thể không khống chế được pháp tắc Thời gian; nếu cậu lựa chọn pháp tắc Thời gian, sau này vẫn có thể khống chế một loại pháp tắc khác, nhưng hẳn phải tốn một thời gian rất dài mới có thể khống chế được sáu đạo pháp tắc, thậm chí cũng có thể không làm được điểm ấy trong suốt cuộc đời này.
Rốt cuộc nên lựa chọn như thế nào đây? Sợ rằng không có người nào có thể đưa ra đáp án giúp Phương Minh được.
Suy nghĩ của Phương Minh nhanh chóng chuyển động, mà những suy nghĩ vừa rồi cũng chỉ kéo dài trong thời gian một hơi thở mà thôi.
Sau một khắc, cuối cùng cậu cũng động, đưa ra lựa chọn cuối cùng của mình.
Thân thể Phương Minh chuyển động rồi!
Hai tay cậu không hề chạm tới bất kỳ đạo thiên địa pháp tắc nào bên trong vòng xoáy, trực tiếp chạy ra khỏi vòng xoáy bắt lấy cầu vồng kia.
Oành!
Trong khoảnh khắc khi tay cậu nắm lấy cầu vồng kia, cầu vồng bảy màu nổ tung bắn ra ánh sáng sáng chói, cùng lúc đó, gió xoáy cũng tiêu tán trong nháy mắt.
"Thật là quyết đoán."
Trong đám người, những cường giả Thiên Cấp kia thấy Phương Minh lựa chọn như vậy, trên mặt nguyên một đám lộ ra vẻ rung động, bởi vì chỉ có bọn họ mới biết lựa chọn như vậy gian nan tới cỡ nào.
Mặc dù rất khó có thể khống chế pháp tắc Thời gian, nhưng cường giả thiên vương cũng nào có dễ sinh ra như vậy?
Dùng cảnh giới thiên vương để đổi lấy một đạo pháp tắc Thời gian, suy bụng ta ra bụng người, nếu như đổi lại là bọn họ sợ rằng không ai có thể quyết định lựa chọn như vậy.
Nguyên nhân là vì cho dù pháp tắc Thời gian có mạnh mẽ hơn nữa, nhưng nếu như chỉ ở giai đoạn sơ cấp, làm sao có thể thay thế được cảnh giới thiên vương, đây là nghiền ép về mặt thực lực.
Một người mạnh mẽ đánh bại mười người, nếu coi pháp tắc Thời gian là túc trí đa mưu, thì cho dù có túc trí đa mưu hơn nữa, có giỏi tính toán hơn nữa, nhưng ở trước mặt thực lực tuyệt đối vẫn sẽ không có chút tác dụng gì.
Chỉ có những người vô cùng tự tin với bản thân mình mới sẽ lựa chọn như vậy.
"Sự quyết đoán của người này khiến lão phu mặc cảm."
Có cường giả Thiên Cấp cảm khái, mà lời của hắn cũng được những cường giả Thiên Cấp khác ở đây công nhận, ngoại trừ những người vô cùng tự tin với bản thân mình thì còn ai có thể chống lại sức mê hoặc của cường giả thiên vương?
"Không ngờ cậu ta lại lựa chọn pháp tắc Thời gian!"
Trong mắt Tư Đồ Hòa đột nhiên lộ ra vẻ hi vọng, đương nhiên một Phương Minh có thể điều khiển sáu đạo thiên địa pháp tắc không phải hắn có thể chống lại, nhưng đối mặt với một Phương Minh chỉ có thể điều khiển một đạo thiên địa pháp tắc, biết đâu hắn còn có thể đánh một trận.
Đúng là pháp tắc Thời gian rất cao cấp cũng rất thần bí, nhưng nghĩ đến pháp tắc Thời gian này mới chỉ đang ở trạng thái sơ cấp, hẳn cũng không lợi hại hơn bao nhiêu.
Sự lựa chọn của Phương Minh khiến Tư Đồ Hòa thở ra một hơi, ít nhất so với cục diện ắt phải thua ban nãy, mặc dù hiện tại vẫn còn một chút biến số nhưng ít nhiều gì hắn có một tia hi vọng.
Mặc kệ biến hóa trong lòng đám người ở đây, trong nháy mắt khi bắt được cầu vồng, hai tròng mắt Phương Minh cũng có tia sáng thoáng qua, trên mặt lộ ra vẻ quả quyết.
Nhất định cậu sẽ không bỏ qua pháp tắc Thời gian, nhưng điều đó không có nghĩa là cậu không cần những pháp tắc khác, lúc này trong đầu cậu có một kế hoạch, chính là kế hoạch chỉ mới hiện ra ngay khi nắm được pháp tắc Thời gian, mà giờ phút này là lúc kế hoạch được thi hành.
"Thời gian đảo lưu."
Phương Minh thì thầm bốn chữ này trong miệng, mà theo bốn chữ này phát ra khỏi miệng, Phương Minh có thể rõ ràng cảm giác được dường như tất cả mọi thứ xung quanh mình đột nhiên ngừng lại.
Gió xoáy vốn đang tiêu tán cũng lại một lần nữa xuất hiện.
Đây, chính là kế hoạch của Phương Minh.
Lợi dụng đặc tính của pháp tắc Thời gian để đảo ngược thời gian, một lần nữa lui trở về mấy hơi trước, như vậy cũng có nghĩa cậu sẽ có đầy đủ thời gian để bắt lấy thiên địa pháp tắc.
Tay của Phương Minh với về phía gió xoáy, từ trong gió xoáy bắt được một đạo thiên địa pháp tắc. Lúc này cậu không kén chọn, có thể bắt được đạo nào thì hay đạo đó thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận