Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 449: Mùi Hương

Chương 449: Mùi Hương
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Nguyệt Ẩn Các
---------------------
Alice xuất hiện ở trên thuyền, khiến rất nhiều người tò mò, chỉ là ngay cả Tang Cẩu cũng bị Phương Minh khuất phục, những người này mặc dù tò mò nhưng cũng không dám mở miệng hỏi.
Ngày thứ hai khi trời tối, đội thuyền rốt cục cũng đến được vùng biển của Hương Giang, cuối cùng, dừng ở một bến cảng nhỏ.
Nhập cư trái phép, cho dù là có quan hệ lớn cũng không thể quang minh chính đại cập bến tàu, khi bến tàu có ánh đèn sáng lên.
Tang Cẩu và thủ hạ dưới sự chỉ huy của Phương Minh dùng ngọn đèn đánh tín hiệu, sau khi xác nhận tín hiệu, mấy cái thuyền nhỏ đậu trên bến tàu đột nhiên di chuyển nhường đường cho tàu đánh cá đi vào.
Đội thuyền dừng lại ở bến tàu, chỗ bến tàu truyền đến thanh âm.
"Tang ca, chúc mừng chiến thắng trở về"
Nhưng đám đàn ông trên bến tàu bị khiếp sợ vì người đầu tiên từ trên thuyền bước xuống không phải là Tang Cẩu, mà là một thanh niên và hai vị cô gái trẻ mà bọn họ không biết mặt, ngoài ra còn có một cô bé người nước ngoài.
"Các ngươi là ai?"
Đám đàn ông trên mặt lộ ra vẻ đề phòng, bất quá lập tức trên thuyền liền có tiếng của Tang Cẩu vang lên.
"Tráng hổ, để Tần tiên sinh đi đi"
Tang Cẩu được mấy tên thủ hạ nâng đỡ xuất hiện ở boong tàu, nhìn bóng lưng Phương Minh lộ ra vẻ sợ hãi, ở trên thuyền hai ngày này, hắn đã thấy được thủ đoạn của Phương Minh rồi, cho nên hắn giờ phút này không dám có bất kỳ ý muốn trả thù nào, chỉ là hy vọng có tiễn vị ôn thần Phương Minh này đi nhanh một chút.
Người đàn ông trên bến tàu nghe Tang Cẩu nói vậy mặc dù nghi hoặc, nhưng lại không dám trái lời, dù sao địa vị bọn họ ở tập đoàn nếu so với Tang Cẩu thì thấp hơn nhiều, hơn nữa Tang Cẩu nổi danh tàn bạo, chỉ một chút bất mãn cũng làm cho hắn nổi điên đấm đá loạn lên.
Cho nên, ở trong tập đoàn, nhân duyên của Tang Cẩu rất kém cỏi, ai bảo cũng chỉ có một mình Tang Cẩu có thể vượt qua hải vực ma quỷ, mấy vị lão đại trong tập đoàn cũng không dám trở mặt cùng Tang Cẩu, nên Tang Cẩu càng ngày càng bá đạo.
Phương Minh quay đầu liếc nhìn Tang Cẩu, không nói gì, mang theo hai người đám Nhược Lâm còn có Alice, trực tiếp rời khỏi bến tàu.
"Tôi có một căn phòng ở đây, trước tiên chúng ta đến đó nghỉ ngơi đã.
Nhược Lâm nói, từ năm ngoái, cô cũng đã để dành đường lui cho mình, cô dùng tên của người thân để.mua một căn phòng tại Hương Cảng, sở dĩ không dùng tên của mình, là vì sợ đến lúc đó bị truy xét được.
"Không được"
Phương Minh lắc đầu, bởi vì Hỗ Quân đã sắp xếp xong xuôi cho hắn chỉ cần hắn tìm được người môi giới ở Hương Giang là được, đối phương sẽ an bài tất cả.
Biểu hiện trên mặt Nhược Lâm có chút quái dị, "Không phải là anh khinh thường chúng tôi chứ, đúng là trong mắt nhiều người chúng tôi là loại phụ nữ dơ bẩn."
"Mỗi người có một cách sống, người ngoài không tiện đánh giá." Phương Minh lắc đầu, "Cho nên tôi không qua, là bởi vì bạn tôi đã sắp xếp ổn thỏa rồi.
"Được rồi, nếu được Tần tiên sinh hãy để lại phương thức liên lạc, nếu như có cơ hội.."
"Có cơ hội sẽ gặp lại"
Phương Minh cười từ chối, không phải hắn không muốn liên lạc với Nhược Lâm, mà là cái giai đoạn này hắn vẫn chưa thoát khỏi nguy hiểm, nếu như người nhà họ Mục truy ra được con đường nhập cư trái phép, càng biết nhiều thì Nhược Lâm càng gặp nguy hiểm.
Hơn nữa, hắn nói lời này cũng không phải nói câu khách sáo, trực giác nói cho hắn biết, tương lai hắn sẽ còn gặp lại Nhược Lâm lần nữa, còn khi nào thì hắn không chắc chắn.
Bất quá, Nhược Lâm lại nghĩ rằng đó là lời khách sáo, cũng không nói gì thêm, đón một chiếc taxi sau đó cùng bạn mình rời đi.
Sau mười mấy phút, một chiếc Limousine tráng lệ xuất hiện trong tầm mắt Phương Minh, chiếc xe kia lái ngang qua Phương Minh, nhưng mấy phút sau đó lại quay đầu lại tới trước mặt Phương Minh.
"Ngài là Tần Minh Tần tiên sinh? "
Lái xe là một thanh niên chừng ba mươi tuổi, cửa sổ xe từ từ hạ xuống, ánh mắt đầu tiên là quán sát Phương Minh vài lần, sau đó lại nhìn Alice đang nắm tay Phương Minh, có chút không xác định hỏi.
"Uhm, tôi chính là Tần Minh, anh là ông chủ Trang?"
Khi nói chuyện điện thoại với Hỗ Quân, Hỗ Quân nói qua hắn đã cùng một người bạn họ Trang trao đổi xong rồi.
Đến lúc đó đối phương sẽ phụ trách đưa hắn ra nước ngoài.
"Tần tiên sinh, ông chủ có chút việc bận, cho nên không thể tự mình qua đây, chỉ phái tôi tới đón ngài"
Thanh niên này chính là tài xế của ông chủ Trang, mà hắn sở dĩ không dám xác định, là bởi vì ông chủ của hắn nói cho hắn biết Phương Minh chỉ có một mình, nhưng bây giờ Phương Minh mang theo Alice, điều này làm cho hắn có chút do dự.
Sau khi xác định thân phận, chàng thanh niên lập tức mở cửa xe, để Phương Minh và Alice lên xe, sau khi lên xe, Alice trở thành một đứa bé hiếu kì, sờ chỗ này mà chỗ kia, bởi vì cô vẫn luôn sinh sống trên biển, căn bản chưa từng thấy dáng vẻ của một chiếc xe.
"Tần tiên sinh, trước tiên tôi đưa ngài về chỗ ở, ông chủ đã sắp xếp chỗ ở cho ngài rồi"
"Ông chủ Trang hiện tại không rảnh sao? " Phương Minh hỏi ngược lại.
"Cái này... Ông chủ tôi hiện tại có một số việc bận, nếu không như vậy đi, tôi gọi điện thoại hỏi một chút"
Anh chàng gọi điện thoại, không lâu sau thì cúp điện thoại quay lại nhìn Phương Minh nói rằng: "Tần tiên sinh, thật không dám đấu diếm, ông chủ ta hôm nay hẹn mấy vị bằng hữu đánh cuộc, ông chủ ta nói, nếu như Tần tiên sinh có hứng thú, không ngại cũng đi chơi một chút"
"Đưa tôi đi!"
Phương Minh gật đầu đồng ý, bọn họ đánh cuộc với nhau hắn không có hứng thú, hắn chỉ là muốn xác định vị ông chủ Trang có chuẩn bị tốt chuyện của hắn không, thân phận mới, hộ chiếu mới, bởi vì đợi ở Hương Giang thêm một ngày là nguy hiểm thêm một ngày.
Một giờ sau, xe dừng lại ở cửa chính quán rượu của một tòa nhà nguy nga lộng lẫy cửa, Phương Minh và Alice đi theo sự hướng dẫn của anh tài xế, trực tiếp vào thang máy của quán rượu đi tới tầng cao nhất.
Ra khỏi thang máy, đối diện lại là một thang máy khác, khác nhau ở chỗ trước cửa thang máy có 4 ngưòi đàn ông đeo kính đen và tai nghe, mà ở trên tường còn có bốn camera giám sát không góc chết.
Anh chàng tài xế lấy ra một cái thẻ đưa cho một người đàn ông áo đen, người đàn ông áo đen kia cầm ra một cái máy, sau khi quét cái thể, khẽ gật đầu, sau đó trả thẻ lại cho anh chàng tài xế.
Một người đàn ông áo đen khác nhấn vào công tắc thang máy, giơ tay mời đồng thời nói rằng: " Sảnh Vip 3.”
"Tần tiên sinh, sòng bạc này là của một vị rất có thế lực mở, bất cứ ai muốn vào đều phải đưa thẻ chứng nhận thân phận của sòng bạc, ông chủ tôi ở sảnh số 2"
Bên trong thang máy, anh chàng tài xế giải thích vài câu, Phương Minh chỉ gật đầu ra hiệu đã hiểu, hắn đã sớm nghe nói qua Hương Giang là nơi tụ tập nhiều sòng bài lớn, bởi vì Hương Giang khá gần Macau, nên bài bạc rất thịnh hành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận