Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 519: Hoàng thất nước Anh

Chương 519: Hoàng thất nước Anh
Nhà thờ lớn London không giống với giáo đường Birmingham, đây là thánh địa tôn giáo nổi tiếng khắp thế giới, cũng là nhà thờ lớn thứ năm trên thế giới, càng là nhà thờ lớn nhất nước Anh, mỗi ngày không biết có bao nhiêu du khách đến nơi đây tham quan du lịch.
Chỉ là ngày hôm nay những du khách chuẩn bị tham quan giáo đường này đột nhiên phát hiện, giáo đường ngày hôm nay tạm dừng mở cửa với bên ngoài, chỉ có một số ít người có được giấy thông hành mới có thể đi vào giáo đường.
Mà những người này đều là nhân vật quyền quý của London thậm chí cả toàn bộ nước Anh, tuy rằng truyền thông phong tỏa tin tức, nhưng là đối với những người có quyền lại có tiền này mà nói, không có tin tức gì có thể thoát khỏi ánh mắt của bọn họ.
Thậm chí người bình thường còn không biết rằng ngay cả hoàng gia Anh cũng có người đến đây hôm nay.
Nước Anh là một quốc gia có chế độ quân chủ lập hiến, tuy rằng tuyên bố ra bên ngoài người nắm quyền là thủ tướng, thế nhưng trên danh nghĩa người có thể mặt nước Anh vẫn là hoàng thất nước Anh, thủ tướng nước Anh nào sẽ được bổ nhiệm mặc dù là do quốc hội quyết định, nhưng mỗi một vị thủ tướng đều phải được hoàng thất nước Anh gật đầu, hoàng thất nước Anh có quyền phủ quyết cùng bãi miễn chức vụ, chỉ là bọn họ chưa từng làm như vậy mà thôi.
Hơn nữa quốc hội nước Anh chia làm thượng nghị viện cùng hạ nghị viện, thượng nghị viện đều là do quý tộc nước Anh tới đảm nhiệm, những quý tộc này đều là do hoàng thất công bố ra, cho nên ở nước Anh, hoàng thất vô hình có lực ảnh hưởng lớn vô cùng.
Người của hoàng thất nước Anh tới giáo đường lần này là một vị vương tử cùng một vị công chúa, vương tử Kassel cùng công chúa Karina.
Ashley vốn là muốn qua đây, nhưng lấy thân phận của cô dĩ nhiên không thể lấy được giấy thông hành, tuy rằng cô là một minh tinh, nhưng rốt cục thì thời gian nổi tiếng của cô quá ngắn, còn chưa được người ở tầng lớp cao tán thành công nhận.
Cho nên, khi Phương Minh từ phòng nghỉ của giáo đường đi tới, đầu tiên là nhìn thấy Kassel cùng Karina hai thành viên của hoàng thất Anh.
"Thần tử, hoan nghênh cậu đến London."
"Vương tử khách sáo rồi."
Một vị là thần tử của giáo hội, một vị là vương tử của nước Anh, hai người đều là đại biểu cho những tồn tại vô cùng mạnh mẽ, ngoài hai người, ở đây không ai ở đây có thân phận tôn quý hơn Phương Minh và vương tử Kassel nữa.
"Thần tử, lúc cậu triển lộ bản lĩnh ở giáo đường Birmingham tôi đã nghe người ta nói qua, thật không hổ là thần tử."
Nghe được lời nói của Kassel Phương Minh cười một tiếng, cậu chú ý tới cách Kassel không xa có bốn người đàn ông mặc tây trang đeo kính đen, bốn người này đều là vệ sĩ của hoàng gia Anh, trên người tản mát ra sát khí nói rõ bọn họ không phải vệ sĩ bình thường.
Đương nhiên vẻn vẹn chỉ là mấy người vệ sĩ như thế thì chưa đủ sức khiến Phương Minh chú ý, ở phía sau mấy người vệ sĩ này có hai vị lão giả, hai lão giả này mới người thu hút được sự chú ý của Phương Minh.
Hai vị lão giả bề ngoài không có gì lạ, nhưng mà khí tức họ phát tán ra lại khiến cho Phương Minh kiêng kị, phỏng đoán cẩn thận, đây hẳn là hai vị cường giả Địa Cấp trung kỳ.
Suy nghĩ một chút cậu thấy cũng phải, hoàng thất nước Anh đã tồn tại nhiều năm như vậy, nhất là tới nay vẫn còn chưa thay đổi chế độ, nếu như hoàng thất nước Anh không có đầy đủ lực lượng làm sao có thể giữ vai trò người thống trị lâu thế kia chứ.
Lực lượng này không chỉ là trên phương diện quân đội, ngay cả trong phương diện siêu nhiên thì hoàng gia Anh cũng có lực lượng không giống bình thường, bằng không mà nói hẳn hoàng gia đã sớm bị hắc ám hội nghị hoặc là giáo hội nắm trong tay.
Mà Kassel với tư cách là vương tử, bên người đương nhiên cũng sẽ có vài vệ sĩ, vệ sĩ áo đen này hẳn là dùng để đối phó người bình thường, mà hai lão giả kia thì là phòng ngừa có người tu luyện ra tay với vương tử.
Đối với hai lão giả này, không chỉ khiến Phương Minh nhìn nhiều mấy lần mà hai người Thelma cùng Curd cũng thế, hai người hồng y giáo chủ cùng tổng giám mục của giáo hội này cũng đều là cường giả Địa Cấp trung kỳ, giữa hai cường giả có cùng cấp độ đương nhiên dễ dàng chú ý nhau.
Đương nhiên, Thelma cùng Curd có hiểu biết rõ ràng về hoàng thất nước Anh hơn nhiều so với Phương Minh, bọn họ đã biết rõ hoàng thất nước Anh có một lực lượng không công bố ra bên ngoài từ trước, là đoàn cung phụng của hoàng thất, bên trong đều là người tu luyện.
Thậm chí dựa theo giáo hoàng dự đoán, thực lực của đoàn cung phụng hoàng gia Anh hẳn là không kém giáo hội bao nhiêu, nhất là trên phương diện cường giả đỉnh cao, cho dù là giáo hội đối mặt hoàng thất nước Anh cũng không dám xem thường.
"Thần tử, giới thiệu cho cậu một chút, đây chính là em gái tôi Karina, những người này đều là các quý tộc của nước Anh tôi."
Sau khi chào hỏi với Phương Minh, Kassel bắt đầu giới thiệu em gái của hắn còn có những quý tộc nước Anh phía sau hắn, ánh mắt của Phương Minh liếc qua Karina, tuy rằng người này chính là công chúa nước Anh, nhưng không thể không nói giá trị nhan sắc của hoàng gia Anh thật không dám khen ngợi, vị công chúa này tuy rằng trên mặt bôi trét không biết bao nhiêu phấn trang điểm nhưng vẫn không thể che giấu tàn nhan.
Mặt khác, đừng tưởng rằng là công chúa thì sẽ không kết hôn, trên thực tế vị công chúa Karina này đã gần bốn mươi tuổi rồi, đã vào lứa tuổi phụ nữ trung niên.
"Cảm ơn mọi người đã tới với lòng kính trọng Chúa vô tận.”
Phương Minh đã hoàn toàn đặt mình vào trạng thái của thần côn, có một câu nói thế này, cảnh giới tối cao của thần côn chính là ngay cả chính mình cũng có thể lừa được, nếu ngay cả mình cũng không lừa được làm sao có thể lừa gạt người khác?
"Thần tử khách khí."
"Thần tử khách khí."
Những quý tộc này cũng nhao nhao chào hỏi Phương Minh, thậm chí còn hướng phía Phương Minh đưa ra danh thiếp, mà Phương Minh ai tới cũng không từ chối, thu lại tất cả những tấm danh thiếp kia, ở trước mặt những người ở tầng lớp trên này không cần phải tỏ vẻ hay giả dối gì, nguyên nhân vì trong lòng mọi người đều hiểu rõ, cái gọi là giáo hội chẳng qua cũng chỉ là một loại cơ cấu quyền lực tương đối đặc thù khác mà thôi.
Có thể nói, lần này số quý tộc được vương tử Kassel dẫn tới gần như đã chiếm cứ phân nửa nước Anh, chỉ cần những người này giậm chân một cái, toàn bộ nước Anh đều sẽ run rẩy.
Mặc dù nói những quý tộc này không thể tham chính, nhưng này không có nghĩa là bọn họ sẽ không có sức ảnh hưởng, chẳng qua bọn họ không chọn cách tự mình ra mặt mà là để người khác phát ngôn thay bọn họ mà thôi.
Sau khi nói vài câu khách sao Phương Minh đi về phía trong giáo đường, bởi vì lần này người tới tham gia tương đối nhiều, cho nên giáo đường bên đã bố trí cho mọi người đến quảng trường, đồng thời để Phương Minh cầu phúc cho mọi người ở đây luôn.
"Chúa nhân từ của tôi, hôm nay tín đồ trung thành của người tụ tập ở chỗ này, sám hối với người…”
Lần này Phương Minh cũng không còn triển lộ bản lãnh gì, cậu là thần tử chứ không phải gánh xiếc đầu đường, đi đến chỗ nào cũng phải biểu diễn một phen.
Đợt chúc phúc kết thúc, một vệ sĩ áo đen đi tới trước mặt Phương Minh: "Thần tử, vương tử điện hạ nhà tôi có lời mời."
Ánh mắt của Phương Minh nhìn qua Kassel đang đứng ở một bên của giáo đường, trong mắt có vẻ hiểu rõ, vương tử của một quốc gia dẫn theo nhiều quý tộc như vậy đến cổ vũ cho cậu, cậu đã sớm biết sự tình không có đơn giản như vậy, lực ảnh hưởng của giáo hội tuy rằng đúng là rất lớn, thế nhưng cậu cái thần tử này còn chưa tới thánh thành, cũng chưa được giáo hoàng sắc phong nên chỉ có thể coi là một thần tử lâm thời, không đáng để đối phương đối đãi như thế.
"Được."
Phương Minh gật đầu, mang trên mặt nụ cười mỉm đi về phía Kassel bên kia.
"Thần tử, cùng đi đi, tôi sẽ dẫn cậu đi dạo quanh giáo đường này, thuận tiện giới thiệu thêm một số thứ cho cậu, phải biết tôi đã tới giáo đường này không dưới mười lần, quen thuộc nơi đây hơn thần tử nhiều."
Phương Minh không có cự tuyệt, Kassel rất có phong độ thân sĩ cười cười đi ở phía trước, vừa đi vừa giới thiệu cho Phương Minh một số đồ cổ cùng bích họa trong giáo đường, vốn là những người khác cũng muốn đi theo, thế nhưng đều bị vệ sĩ của Kassel ngăn cản, cuối cùng cũng đều thức thời rời đi.
Hiển nhiên, vương tử của chúng ta hẳn là có chuyện quan trọng cần nói chuyện riêng cùng thần tử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận