Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 959: Năm vực mười lăm núi (1)

Chương 959: Năm vực mười lăm núi (1)
Phương Minh đã hiểu rõ vì sao vẻ mặt Lưu Nguyệt lại trở nên quái dị như vậy.
Ở đây là nơi nào? Nơi này là cõi âm, mà đặc thù của cõi âm là cái gì?
Vấn đề này mà hỏi bất kỳ người nào, sợ rằng đều sẽ chỉ nhận được một đáp án duy nhất: Quỷ hồn.
Với tư cách là nơi hồn phách ở dương gian trở về, cõi âm là quê hương của quỷ hồn, mà người của tổ chức Hắc Xà lại lưu lại một tin tức như thế ở nơi đây, cái này khác quái gì với chuyện cởi quần đánh rắm?
Phía trước có quỷ... Nếu phía trước không có quỷ đó mới là có quỷ đây.
Qua nét mặt của Lưu Nguyệt Phương Minh có thể xác định đối phương không nói đùa với mình, tuy rằng lời này nghe giống như là một trò đùa.
"Một số quỷ hồn ở cõi âm còn chưa tới thời gian đầu thai vẫn sẽ ở lại cõi âm, thế nhưng chi phí để ở lại cõi âm cũng không thấp, càng đến gần vị trí trung tâm thì càng đắt hơn, mà quỷ hồn bình thường căn bản không có tư cách này, cho nên chỉ có thể ở tại một số nơi xa xôi."
Lưu Nguyệt thấy ánh mắt tò mò của Phương Minh, khó có được lại tiếp tục giải thích một câu.
Quỷ hồn ở dương gian là hư vô mờ mịt cho nên bọn họ không cần đồ ăn, nhưng sau khi tới cõi âm quỷ hồn lại biến thành thực thể, mặc dù không cần ăn thực phẩm hoa màu để bổ sung đầy đủ dinh dưỡng cho cơ thể như con người ở dương gian, nhưng bọn hắn cần một loại năng lượng khác.
Quỷ khí.
Toàn bộ quỷ hồn ở cõi âm đều cần hấp thu quỷ khí, mà quỷ khí này cũng ở khắp mọi ngõ ngách nơi cõi âm, thậm chí trên thực tế tất cả vật thể ở cõi âm đều là do quỷ khí huyễn hóa ra, oán khí cũng là một loại quỷ khí.
Cho nên những loại cây nông nghiệp do mấy quỷ hồn này trồng được đều là một loại hình thái do quỷ khí ngưng tụ ra mà thôi, mà sau khi nuốt chửng loại cây nông nghiệp này lập tức có thể bổ sung quỷ khí.
Đương nhiên, đây là quỷ hồn bình thường, nếu như là quỷ hồn lợi hại một chút hoàn toàn có thể dựa vào tu luyện đến hấp thu quỷ khí, không cần đích thân đi lao động, cũng có thể dùng tiền thông dụng ở cõi âm để mua chúng.
"Chế độ cấp bậc ở cõi âm còn sâm nghiêm hơn cả ở dương gian, nói chung có thể tạm thời phân chia làm ba loại, một loại là người gây nhiều tội nghiệt khi còn sống, sau khi chịu nghiêm phạt nhưng còn chưa tới thời gian đi đầu thai, cần phải tự thân mưu sinh, mà loại quỷ hồn này cũng là loại quỷ hồn tầng thấp nhất."
"Còn có một loại chính là quỷ hồn khi còn sống không có công đức gì lớn nhưng cũng không có tội nghiệt nặng nề nào, loại quỷ hồn này sẽ nhận được phương pháp tu luyện quỷ hồn ở cõi âm, dựa vào phương pháp tu luyện đó có thể đề thăng thực lực của chính mình, có thể hấp thu càng nhiều quỷ khí hơn, nếu như thiên phú đủ cao còn có thể bán số quỷ khí dư thừa đổi lấy tài nguyên tương ứng, loại quỷ hồn này thuộc về tầng lớp giữa ở cõi âm."
Dường như Lưu Nguyệt có hiểu biết khá rõ đối với cõi âm, thẳng thắn nói: "Còn có một loại chính là quỷ hồn có công đức lớn khi còn sống, nếu như loại quỷ hồn này không muốn đi đầu thai hoặc là còn chưa tới thời gian đầu thai, những quỷ hồn đó sẽ được cõi âm chăm sóc, ở tại khu vực trung tâm của cõi âm, hưởng thụ rất nhiều đãi ngộ phúc lợi mà cõi âm dành cho bọn họ, loại quỷ hồn này thuộc về tầng lớp cấp cao."
"Đương nhiên ở đây còn có một loại quỷ hồn, loại quỷ hồn này chính là tầng lớp cao nhất ở cõi âm, cũng chính là những người nắm quyền ở cõi âm."
Nghe thấy những lời Lưu Nguyệt nói, Phương Minh cũng đã hiểu rõ quy tắc của cõi âm.
Nếu so sánh giữa dương gian cùng cõi âm, như vậy dương gian là chỉ quãng thời gian lao động làm việc, nếu làm tốt công việc lăn lộn tới chức vị lãnh đạo (có công đức), như vậy đợi khi hết thời gian lao động đến cõi âm chẳng khác nào người lao động về hưu, sẽ có lương hưu cùng chính sách đãi ngộ đối với người về hưu, ngày trôi qua rất thoải mái.
Nếu như chỉ làm việc bình thường (không có công đức), như vậy sau khi về hưu số lương hưu cùng đãi ngộ sau khi về hưu cũng không nhiều, nếu muốn sống tốt một chút, còn phải tìm kiếm việc làm khác.
Mà đối với loại người còn chưa tới tuổi nghỉ hưu đã bị đuổi việc (làm chuyện xấu), như vậy đương nhiên sau khi nghỉ hưu sẽ không có tiền lương hưu gì cả, còn phải tiếp tục làm việc để nuôi sống bản thân mình.
"Mà những quỷ hồn sống trong thôn trang hẻo lánh như thế này đa số đều là quỷ hồn tạo nhiều nghiệt, sau khi chịu xử phạt xong chỉ có thể đợi ở loại địa phương này, miễn cưỡng duy trì sinh tồn."
Lời Lưu Nguyệt nói đã được nghiệm chứng rất nhanh, khi hai người Phương Minh cùng Lưu Nguyệt đi vào sơn thôn, nhìn thấy mỗi quỷ hồn thôn dân trong sơn thôn đều rất gầy yếu, thực lực cũng chỉ là bình thường.
"Đại... Đại nhân."
Một lão quỷ đang lao động trong đồng ruộng chợt thấy Phương Minh cùng Lưu Nguyệt, đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi, vội vã quỳ trên đất.
Chế độ cấp bậc ở cõi âm còn sâm nghiêm hơn ở dương gian nhiều, quỷ khí trên người Phương Minh cùng Lưu Nguyệt cực kỳ nồng nặc, trong mắt lão quỷ này thực lực của hai người ở trên hắn rất nhiều, như vậy đương nhiên là đại nhân.
Ở cõi âm, loại quỷ hồn hạ đẳng như bọn họ là quỷ hồn không có thân phận địa vị nhất, bởi vì khi còn sống ở dương gian phạm phải nhiều tội nghiệt nên sau khi chịu nghiêm phạt xong lập tức trở thành quỷ hồn cấp thấp nhất, mà quỷ hồn cấp thấp nhất này không có bất kỳ tôn nghiêm gì đáng nói, cho dù có bị những quỷ hồn khác ức hiếp, chỉ cần không chết thì âm phủ sẽ không nhúng tay vào chuyện này.
Đây cũng có thể coi là một hình thức nghiêm phạt khác đối với quỷ hồn
Cho nên nếu muốn tiếp tục sống, những quỷ hồn cấp thấp nhất như bọn họ phải học được cách làm cháu trai, nhìn thấy ai cũng phải hành lễ.
Phương Minh cùng Lưu Nguyệt liếc mắt nhìn nhau một cái, đều thấy được vẻ kinh ngạc từ trong mắt đối phương, tuy rằng Lưu Nguyệt có hiểu biết tương đối đối với cõi âm nhưng chỉ giới hạn trong những hiểu biết cơ bản, mà thái độ của lão quỷ cũng khiến anh ta kinh ngạc vô cùng.
"Khụ khụ, ta hỏi ngươi, ở đây là nơi nào?" Một lúc sau, Lưu Nguyệt trầm giọng hỏi.
"Hồi bẩm hai vị đại nhân, nơi này là một thôn xóm dưới sự quản lý của ngoại khu Lạc Sơn thứ mười sáu."
"Lạc Sơn?"
Thấy vẻ nghi ngờ trên mặt Phương Minh cùng Lưu Nguyệt, trong lòng lão quỷ cũng có chút hoang mang, lẽ nào hai vị đại nhân này chưa từng nghe nói tới Lạc Sơn sao?
Chu vi vạn dặm xung quanh thôn đều thuộc về phạm vi quản hạt của Lạc Sơn, mà nếu hai vị đại nhân này có thể xuất hiện ở đây hẳn cũng đã đi qua những khu vực khác của Lạc Sơn, làm sao có thể không biết Lạc Sơn đây?
Lão quỷ cũng không biết, căn bản là Phương Minh cùng Lưu Nguyệt không phải quỷ hồn của cõi âm, mà là người nhập cư trái phép tới từ dương gian.
"Hai người chúng tôi gặp phải ngoài ý muốn trên đường truyền tống nên bị truyền đến nơi đây, ngươi nói chi tiết tình huống của nơi này đi."
Lưu Nguyệt mở miệng, cái lý do truyền tống này là do anh ta bịa ra, chẳng qua dưới cái nhìn của anh ta, cõi âm rộng lớn như vậy nhất định là có truyền tống trận tồn tại, bằng không một khi Âm Sai làm việc cần phải đi đường xa nhưng không có truyền tống, chẳng phải phải đi tới chết mới đến nơi sao?
Sự thực chứng minh Lưu Nguyệt không đoán sai, lão quỷ nghe được hai chữ "truyền tống", trong đôi mắt già nua lộ ra vẻ khiếp sợ, ở cõi âm thực sự có truyền tống trận tồn tại, nhưng không phải người nào cũng có tư cách sử dụng truyền tống trận.
Nếu muốn sử dụng truyền tống trận ở cõi âm thì phải có thân phận địa vị nhất định, tỷ như những quỷ hồn có công đức kia, hoặc là cao tầng của cõi âm, ngay cả những quỷ sai bình thường kia cũng không đủ tư cách.
Đương nhiên, nếu những quỷ hồn khác muốn sử dụng truyền tống trận cũng không phải là không có cơ hội, thế nhưng cần phải giao nộp phí dụng khổng lồ, đối với lão quỷ như hắn phí dụng này thật sự là một con số thiên văn.
Lão quỷ không nghi ngờ gì bắt đầu giới thiệu tình huống nơi này, mà cuối cùng Phương Minh cùng Lưu Nguyệt cũng biết mình đang ở nơi nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận