Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 946: Mất phương hướng trong những tiếng đẹp trai

Chương 946: Mất phương hướng trong những tiếng đẹp trai
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Vô Tà
---------------------
Phúc duyên của con người nông hay sâu thật ra đã có một con số cố định, cũng giống như một thùng nước vậy, nước trong thùng đại biểu cho khí vận của một người, dựa theo tình huống bình thường nước bên trong thùng này sẽ không đầy, chí ít là sẽ không giữ vững trạng thái tràn đầy trường kỳ, có thể là đôi khi đầy nhưng phần lớn thời gian lại ở trạng thái chưa đầy.
Mà một số loại pháp khí tăng tài vận phúc vận này có thể cung cấp cùng gia trì khiến tài vận phúc vận tăng lên, nhưng sẽ không tăng tới trình độ vượt quá độ cao của bản thân thùng nước, nếu không chắc chắn sẽ làm nước tràn ra, hoàn toàn là lãng phí.
Về phần các loại pháp khí thay đổi vận khí kia cũng không phải Phương Minh không thể chế tạo, mà là loại pháp khí này không thể tùy tiện bày bán ra bên ngoài, bởi vì thay đổi khí vận của một người chính là Nghịch Thiên Cải Mệnh bản hạ cấp, làm vậy đồng nghĩa với sẽ phải gánh chịu nhân quả, đương nhiên cậu sẽ không vì tiền mà khiến bản thân mình dính vào một chuỗi nhân quả.
Trước đây khi thiếu tiền mua dược liệu cậu còn không làm như vậy, huống chi hiện tại bản thân cậu lại không thiếu tiền, mở cửa hàng Vu Đạo chẳng qua là cho Đại Trụ có việc để làm mà thôi. Thế nhưng cậu cũng đã để Đại Trụ ghi danh vào mấy lớp học ban đêm để bổ túc kiến thức, đến lúc đó có tiền vốn rồi có thể tính đến chuyện chuyển đổi ngành nghề.
Về phần gì mà lớp huấn luyện quản lý xí nghiệp, cái gì mà lớp huấn luyện IMBA, tất cả những khóa học này đều là trò đùa lừa tiền mà thôi, cũng chính là nơi mạ vàng cho lý lịch của một số tầng lớp cấp cao trong công ty, thậm chí còn có thể là mã ngoài mà những ông chủ không có trình độ văn hóa gì kia mượn dùng, nếu thật sự chỉ dựa vào mấy khóa học này là có thể thành tài, vậy tại sao mấy giảng viên lớp huấn luyện này không tự mở công ty riêng đi?
Nói trắng ra, con người có thể gây dựng sự nghiệp thành công là nhờ năng lực bản thân cùng số mệnh đưa đến, năng lực rất quan trọng nhưng vận khí cũng quan trọng không kém, có một số nghề nghiệp chỉ khi xây dựng trong một thời gian nhất định nào đó mới có thể thành công, về phần kẻ đến sau cho dù có tiến hành phân tích, chẳng qua cũng chỉ để nghiệm chứng một câu nói: Kẻ có tiền đánh rắm cũng thơm.
Hương Giang!
Mấy giờ sau, bóng dáng Phương Minh xuất hiện ở sân bay Hương Giang!
"Anh, ở đây!"
Trong thông đạo VIP ở sân bay, Phương Ngọc Nhi vẫy tay với Phương Minh, mà đi theo bên người cô ấy còn có một người đàn ông trung niên cùng một đôi nam nữ trẻ tuổi.
"Là Phương hiền chất đúng không?"
Khi Phương Minh đi tới, người đàn ông trung niên kia vươn tay ra trước mặt Phương Minh, trên mặt lộ ra dáng tươi cười, nói: "Quả nhiên là rất đẹp trai."
Ách...
Nghe được hai từ đẹp trai, không biết vì sao, đột nhiên Phương Minh nhớ lại một tiết mục ngắn từng thấy trên web.
Dừng lại ở Quảng Đông cảm xúc sâu nhất là gì?
Cảm giác bản thân mình bị mất phương hướng trong những tiếng đẹp trai.
Mặc dù Hương Giang không phải là Quảng Đông, nhưng trên nhiều phương diện hai nơi này lại không khác nhau bao nhiêu, chẳng qua bên phía Hương Giang thường dùng mấy từ "tiên sinh" cùng "nữ sĩ" để gọi, chỉ là rõ ràng người đàn ông trung niên này là người nhà họ Lý, dựa theo quan hệ của nhà họ Lý với nhà họ Lăng Phương Minh có thể tính là tiểu bối, hiển nhiên không thể dùng hai chữ “tiên sinh” để xưng hô với Phương Minh, chỉ có thể dùng một lời khen đại chúng như vậy để bắt chuyện.
"Anh, vị này chính là chú Lý, cháu trai của ông cụ Lý, hai người này là cháu trai cùng cháu gái của ông nội Lý."
Phương Ngọc Nhi giới thiệu thân phận của ba người này cho Phương Minh một chút, Phương Minh gật đầu, người cháu trai tên Lý Thừa Minh này của nhà họ Lý mang thái độ rất tốt với Phương Minh, trên mặt tràn đầy dáng tươi cười nhiệt tình, mà cô gái trẻ tuổi kia lại mang vẻ mặt không mặn không nhạt.
Thân làm cháu gái cưng của nhà họ Lý, lại thêm dung mạo của mình vốn không tồi, thực sự có vốn liếng để cao ngạo như vậy.
Đoàn người đi vào thông đạo VIP trong sân bay, cuối cùng đi đến bãi đỗ xe chuyên dụng dành cho khách VIP, một chiếc Rolls Royce phiên bản đặc biệt đã chờ sẵn ở nơi này.
"Phương hiền chất đói bụng rồi đúng không? Có muốn ăn một chút gì đó không?"
Loại Rolls-Royce phiên bản đặc biệt này là đặc định, không gian bên trong rất lớn, giống như một ghế lô loại nhỏ vậy, hoa quả bánh ngọt còn có rượu vang cần gì có đó, rộng tới mức đủ chỗ cho mười mấy người ngồi.
"Không cần."
Phương Minh vốn không thích nói chuyện, mà hai người trẻ tuổi nhà họ Lý này căn bản cũng không rõ ràng lắm tại sao trong nhà lại muốn mời Phương Minh qua đây, ngược lại trong lòng Lý Trạch Thuận lại có biết một chút, chẳng qua lúc này hiển nhiên không phải lúc để nói tới mấy chuyện đó.
Hắn chỉ là cháu trai của ông cụ, mặc dù cũng có quyền nói vài câu trong nhà họ Lý nhưng không thể xếp ngang hàng với hai người anh họ của hắn, sở dĩ nhà họ Lý phái hắn tới sân bay đón người chỉ là vì bày tỏ thái độ của nhà họ Lý một chút thôi.
Với tư cách là gia tộc giàu có hàng đầu ở Hương Giang, đương nhiên nhà họ Lý có rất nhiều bất động sản, nhưng tòa nhà nổi danh nhất chính là tòa biệt thự ở lưng chừng núi Quan Thế Âm, mà đây cũng là đại bản doanh của nhà họ Lý, ngày thường ông cụ Lý vẫn ở nơi này.
Xe dừng lại ở cửa biệt thự nhà họ Lý, đợi sau khi Phương Minh xuống xe đi vào sảnh lớn nhà họ Lý lập tức thấy được mẹ mình ở cùng một người đàn ông trung niên đang ngồi trên ghế sa lon uống trà.
Thấy Phương Minh đi đến, trên mặt Lăng Mộ Mai lộ ra dáng tươi cười, mà người đàn ông trung niên cũng đánh giá Phương Minh, dường như muốn xem thấu Phương Minh, đương nhiên kết quả nhất định sẽ khiến hắn thất vọng.
"Con trai, mẹ giới thiệu cho con một chút, đây là bác Lý của con, nhà họ Lý cùng nhà chúng ta là thế giao."
"Cháu chào bác Lý."
"Phương Minh đúng không? Trước đây khi Mộ Mai bị lạc mất hai anh em cháu đã không ngừng tìm kiếm tung tích của hai anh em trên khắp cả nước, ngay cả Hương Giang bên này cũng giống như vậy, còn tìm tới nhà bác nhờ giúp đỡ, đáng tiếc vẫn không tìm thấy đầu mối gì, cũng may ông trời thấy thương cảm, cuối cùng cũng để người một nhà đoàn tụ với nhau."
Lý Trạch Khải nhìn Phương Minh, mang trên mặt vẻ cảm khái, trên người không có một chút uy thế của CEO tập đoàn lớn nào, ngược lại càng giống một trưởng bối hiền hòa hơn.
"Phiền phức bác Lý." Phương Minh cười cười ngỏ ý cảm ơn.
"Có gì mà phiền toái với không phiền toái, nhà họ Lý chúng ta là thế giao với nhà họ Lăng, cha bác cùng ông ngoại cháu cũng có giao tình rất tốt, nhà họ Lăng có chuyện đương nhiên nhà họ Lý chúng ta sẽ không khoanh tay đứng nhìn."
Nghe được lời của Lý Trạch Khải, con ngươi của Phương Minh cũng hơi hơi híp một chút, lời này thế nhưng lại có mang theo dụng ý riêng nha.
Chuyện nhà họ Lăng, nhà họ Lý chúng ta sẽ không bàng quan đứng nhìn, vậy nếu nhà họ Lý chúng ta gặp phải chuyện gì có phải nhà họ Lăng cũng nên hết sức giúp đỡ không?
Phương Minh không tiếp lời.
Cảm thụ được bầu không khí có chút cứng lại, Lăng Mộ Mai hoà giải nói: "Con trai, con mới bay một chuyến xa xôi tới đây nhất định là hơi mệt đúng không? Hay là con đi nghỉ ngơi trước một chút đã?"
"Đúng, tạm thời nghỉ ngơi một chút, gì chứ chuyện lên máy bay này là mệt mỏi nhất đấy. Trước đây còn đỡ, từ khi có chút tuổi, trừ phi là chuyện vô cùng khẩn cấp nếu không bác sẽ không lên máy bay bay qua bay lại đâu."
Lý Trạch Khải cũng tiếp lời, chẳng qua Phương Minh nghe được lời của Lý Trạch Khải lại cảm thấy có chút buồn cười, lấy tài phú cùng địa vị của của nhà họ Lý, cho dù có lên máy bay cũng là mấy loại máy bay riêng, loại máy bay tư nhân này xa hoa sang trọng không khác gì phòng tổng thống trong khách sạn năm sao, làm sao có thể có khó chịu gì kia chứ?
"Thừa Minh, con đi sắp xếp phòng cho Phương hiền chất nghỉ ngơi đi."
"Vâng."
Lý Thừa Minh là con trai của Lý Trạch Khải, cũng chính là trưởng tôn đời thứ ba của nhà họ Lý, để hắn đến chịu trách nhiệm tiếp đãi sắp xếp cho Phương Minh là không còn gì tốt hơn.
"Vậy mẹ, con đi nghỉ trước một chút."
Phương Minh không cự tuyệt, bởi vì trước khi nhìn thấy ông cụ Lý cậu tuyệt đối sẽ không đưa ra bất kỳ bảo đảm gì cho nhà họ Lý, về phần lúc nào mới có thể nhìn thấy ông cụ kia, vậy thì phải xem người nhà họ Lý có vội hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận