Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 1094: Biến loạn bắt đầu

Chương 1094: Biến loạn bắt đầu
Không tới thời gian mười hơi thở, thân thể Chu Nhất Hiểu bắt đầu từ trong Tinh Thần Đồ lảo đảo rơi ra ngoài, khác với vẻ mặt hăng hái khi trước, thời khắc này Chu Nhất Hiểu cực kỳ chật vật, y phục trên người cũng bị thủng nhiều chỗ.
Thấy một màn như vậy, tất cả mọi người ở hiện trường lại hít vào một ngụm khí lạnh, cho tới bây giờ làm sao bọn họ có thể không biết, Phương Minh đã sớm đột phá tới cảnh giới thiên vương.
Nếu không, làm sao có thể giải thích một màn trước mắt này đây?
Bên phía liên minh phương Tây, Mộng Cơ thấy kết cục này cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm, đồng thời trên mặt cô ta cũng có vẻ bất đắc dĩ, nói thầm trong lòng: "Tiến độ tu luyện của người này thực sự là quá thần tốc, đây là tuyệt không cho những người khác một con đường sống."
Người có ý nghĩ này không chỉ có một mình Mộng Cơ.
Cách Mộng Cơ không xa, lúc này Taylor cũng mang vẻ mặt như thấy quỷ, nếu như tỉ mỉ chú ý còn có thể phát hiện thân thể của hắn đang run rẩy theo biên độ rất nhỏ, loại tình huống này xuất hiện trên người một vị cường giả Thiên Cấp thật sự là không bình thường chút nào.
"Không phải ngươi nói muốn đối phó hắn ấy ư, tốt rồi, hiện tại ngươi có thể lên tràng, chỉ cần ngươi có thể đánh bại hắn, ngươi chẳng những là anh hùng của Giáo Hội chúng ta mà còn là anh hùng của cả liên minh phương Tây."
Iveney nhìn về phía Taylor, trong lời nói có vẻ trào phúng, lần này Taylor khó có được không phản bác, chỉ yên lặng chấp nhận.
Nói đùa gì vậy, kêu hắn ta đi đánh tên kia? Đây chính là một cường giả thiên vương đường đường chính chính đấy, mà bản thân hắn ta vất vả lắm mới có thể bước vào cảnh giới Thiên Cấp, đoán chừng không thể chống cự quá ba chiêu ở trước mặt tên kia.
Kỳ thực, Taylor có nhận định như vậy là quá để ý mình, đừng nói ba chiêu, ở trước mặt Phương Minh ngay cả một chiêu hắn ta cũng không thể chống đỡ được.
Thấy cuối cùng tên Taylor này cũng có thể nhìn rõ bản thân mình, Iveney cũng không tiếp tục giễu cợt nữa, dù sao sau lưng Taylor cũng còn có vị đại nhân kia.
Ánh mắt rơi vào Phương Minh vừa đi ra từ trong Tinh Thần Đồ, chỉ mặc một bộ trang phục tắm biển vô cùng giản dị bình thường nhưng không biết vì sao, lần này dưới cái nhìn của Iveney Phương Minh ăn mặc như vậy còn thuận mắt hơn nhiều so với tên Chu Nhất Hiểu kia.
Đối với Phương Minh, thật ra thái độ của Iveney cũng rất phức tạp, ngay từ đầu sau khi cô ta biết Phương Minh là thần tử, người kiêu ngạo như cô ta chỉ thấy khinh thường, nhất là khi lấy được truyền thừa của thần linh rồi cô ta lại càng cảm thấy bản thân mình là thánh nữ được Chúa chọn trúng, mà tên thần tử như Phương Minh căn bản là không xứng với mình.
Cho nên, mới có một màn nhắm vào Phương Minh mọi lúc mọi nơi sau này, đủ loại ngứa mắt, vậy mà sau khi Phương Minh trở lại phương Đông cô ta lại âm thầm lưu ý tình huống của Phương Minh trong giới tu luyện phương Đông, sau khi biết Phương Minh đã đột phá đến cảnh giới Thiên Cấp, cô ta đã bị khiếp sợ một hồi lâu.
Chờ đến sau này khi gặp lại Phương Minh ở tộc Nightmare, trong lòng cô ta có chút phức tạp, tuy rằng bề ngoài thoạt nhìn cô ta vẫn luôn một bộ bất mãn với Phương Minh, nhưng trên thực tế chỉ có bản thân cô ta mới biết cô ta đã không còn trào phúng chê bai Phương Minh nhiều như trước nữa.
Thậm chí sau khi biết Phương Minh lựa chọn yên lặng suốt mười mấy năm qua, trong lòng cô ta lại còn thấy hơi bất mãn, cảm thấy Phương Minh thật sự là quá phí của trời, lãng phí một thân thiên phú tốt như thế.
Có thiên phú như vậy vốn nên nỗ lực tu luyện, làm sao có thể chìm đắm trong phụ nữ và mấy việc vặt vãnh của gia đình đây?
...
Chu Nhất Hiểu nhìn Phương Minh từ trong Tinh Thần Đồ đi ra, trên mặt có vẻ kinh hãi, bởi vì chỉ có hắn ta mới biết khoảng thời gian ở trong Tinh Thần Đồ kia Phương Minh đã kinh khủng đến cỡ nào, nếu không phải đối phương hạ thủ lưu tình căn bản hắn ta không thể nào thoát khỏi đây được.
Ôm quyền thi lễ với Phương Minh một cái, Chu Nhất Hiểu một câu nói cũng không nói, bóng người trực tiếp biến mất tại chỗ.
Phóng tầm mắt nhìn toàn bộ toàn bộ những cường giả mới đạt tới cảnh giới thiên vương trong giới tu luyện, Chu Nhất Hiểu tuyệt đối là người buồn khổ nhất, vốn nên là ngày khắp chốn mừng vui hăm hở, kết quả còn chưa đợi bản thân thi triển uy lực của cường giả thiên vương đã bị người ta đánh bại.
Cho dù trước mặt hắn ta mọi người không dám không tôn kính, nhưng hiển nhiên khi mọi người nhắc tới tên hắn ta cũng sẽ tiện thể nhắc tới tên của Phương Minh, mà trận chiến này cũng sẽ trở thành điểm đen cả đời hắn ta.
Cũng chính vì hắn ta hiểu điểm này cho nên dù biết Phương Minh hạ thủ lưu tình, Chu Nhất Hiểu cũng không thể nói ra lời cảm ơn được.
Toàn trường hoàn toàn yên tĩnh, một lúc sau mới có một giọng nói truyền ra.
"Chúc mừng Phương Minh đại nhân tấn chức thiên vương."
Giọng nói này vừa truyền ra, những người khác cũng sôi nổi tỉnh ngộ lại, vội vã hô hào chúc mừng, đương nhiên những người chúc mừng chỉ là người trong giới tu luyện phương Đông, mà bên phía liên minh phương Tây, vẻ mặt của đám cường giả ấy lại khó coi hơn nhiều.
Phương Minh không để ý tới mấy tiếng chúc mừng nhiệt liệt này, sau khi lên tiếng chào hỏi lão tổ nhà họ Phương lại ra hiệu cho con trai con gái mình đi theo mình, trực tiếp rời khỏi nơi này.
"Alice, mấy chị dâu của em cũng rất nhớ em, cùng đi với anh đi."
"Được, em cũng rất nhớ hai chị dâu."
Trên mặt Alice lộ ra dáng tươi cười ngọt ngào, ngay sau đó tầm mắt của Phương Minh lại rơi vào trên người Millie, bày ra dáng vẻ tươi cười ôn hòa của trưởng bối nói: "Cô gái nhỏ cũng tới nhà chú chơi một chút nhé?"
"Cháu..."
Millie có chút do dự, nhưng khi thấy vẻ mặt hơi tái nhợt của Phương Thời, cuối cùng cô bé vẫn gật đầu, sở dĩ Phương Thời bị thương như vậy đều là vì cô bé.
"Đi, chúng ta cùng đi thôi."
Phương Minh đi đầu cất bước rời khỏi, mà trên bầu trời, trên mặt Xích Phát thiên vương lại lộ ra vẻ tức giận, không nhịn được quát: "Phương Minh, ngươi không khỏi quá không coi ai ra gì, cho dù ngươi là cường giả thiên vương cũng không thể phá hư quy tắc, giới tu luyện phương Đông cùng liên minh phương Tây là đối địch, ngươi dẫn theo hai tên Huyết tộc là có dụng ý gì?"
Dưới cái nhìn của Xích Phát thiên vương, hành động này của Phương Minh là không biết phân biệt, chúng ta không truy cứu tội danh thông đồng với thiếu nữ Huyết tộc của con ngươi là đã nể mặt vị cường giả thiên vương như ngươi lắm rồi, bây giờ ngươi lại còn nghênh ngang muốn đưa hai tên Huyết tộc tới giới tu luyện phương Đông, hành động này căn bản là không hề đặt quy tắc của giới tu luyện phương Đông bọn họ vào trong mắt.
Phương Minh ngẩng đầu nhìn Xích Phát thiên vương, trong mắt có ý lạnh, cậu không phải là người thích khiêu chiến quy tắc, nhưng dưới cái nhìn của cậu giới tu luyện phương Đông cùng liên minh phương Tây vốn không cần phải chiến đấu với nhau lâu như vậy.
Toàn bộ thế giới đều có chung một kẻ địch là dị tộc, tự tàn sát lẫn nhau như vậy người vui vẻ cuối cùng chính là dị tộc.
Cho nên ở trong lòng Phương Minh, căn bản là cậu không hề phân chia cái gì mà giới tu luyện phương Đông hay liên minh phương Tây, cũng không có quan hệ thù địch, đương nhiên cũng sẽ không để mấy thứ được gọi là “quy củ” kia ở trong lòng.
"Vậy nếu hôm nay ta cố ý muốn làm như thế thì sao?"
Phương Minh híp mắt nhìn về phía Xích Phát thiên vương, Xích Phát thiên vương hừ lạnh một tiếng: "Vậy thì phải xem ngươi có bản lãnh này hay không."
Tuy rằng Phương Minh đã đánh bại Chu Nhất Hiểu nhưng Xích Phát thiên vương vẫn rất có lòng tin với thực lực của chính mình, Chu Nhất Hiểu chỉ là một người vừa trở thành cảnh giới thiên vương, nếu đổi lại là hắn ta hắn ta cũng có thể dễ dàng đánh bại Chu Nhất Hiểu, cho nên hắn ta không hề đặt thực lực mà Phương Minh biểu lộ ra trong lòng.
"Xem ra còn phải tái chiến một hồi."
Phương Minh lắc đầu, chẳng qua cũng đúng lúc này, một luồng khí tức âm lãnh đột nhiên xuất hiện ở nơi đây, cùng lúc đó, toàn bộ người trên thế giới lại cảm giác được một luồng hơi lạnh kéo tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận