Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 901: Tới cửa thỉnh tội

Chương 901: Tới cửa thỉnh tội
Lhasa!
Khi Phương Minh đến nơi này, đã cảm thụ được bầu không khí của tòa thành thị này trở nên có chút không đúng.
Có lẽ những du khách kia không thể phát hiện ra điều gì, nhưng chỉ cần là người dân bản địa lập tức sẽ phát hiện một chút manh mối, bởi vì rõ ràng số lượng tăng lữ đã nhiều hơn trước kia rất nhiều.
Trừ chuyện Lạt Ma xuất hiện ở khắp nơi, thậm chí còn có thể nhìn thấy tăng nhân đột nhiên xuất hiện ở Lhasa, những biến hóa này, đương nhiên không thoát khỏi ánh mắt của người bản địa.
Mà sở dĩ Phương Minh sẽ phát hiện bầu không khí không đúng, đó là bởi vì sau khi cậu đi tới Lhasa đã gặp không ít người tu luyện, hơn nữa còn đều là người tu luyện Phật giáo.
Mọi người đều biết, đầu năm nay rất thịnh hành giả hòa thượng, mà số lượng hòa thượng có tu vi chân chính xuất hiện trong thế tục lại cũng không nhiều, cho dù có thì phần lớn cũng đều yên lặng tĩnh tu tu dưỡng, không dễ dàng rời khỏi sơn môn.
Chớ nói chi, tuy rằng Phật giáo đều tôn sùng Thích Ca Mâu Ni, nhưng cũng có rất nhiều chi nhánh, thậm chí có một số giáo phái còn mâu thuẫn bất đồng, tăng lữ trong nước xuất hiện ở Lhasa với quy mô lớn như vậy, vốn đã không phải là một chuyện bình thường.
"A di đà phật, nếu như lần này chùa Đại Chiêu không tính sai, đây chắc chắn là việc quan trọng nhất trong Phật giáo tôi gần ngàn năm qua."
"Không sai, trước đây Phật tổ đã có lời, lưu ba tượng Đẳng Thân trước khi tiến vào niết bàn, đợi ngày thập phương công đức viên mãn chắc chắn sẽ trở về, phổ độ chúng sinh."
Lấy thính lực của Phương Minh tự nhiên có thể nghe được tiếng không ít tăng nhân nói chuyện với nhau, mà càng nghe cậu lại càng cảm thấy kinh hãi, bởi vì từ những lời mà những tăng nhân này nói với nhau, cậu đã hiểu xảy ra chuyện gì rồi.
Chuyển thế đồng tử của Phật tổ Thích Ca Mâu Ni hiện thế!
Nếu tin tức này là sự thực, Phương Minh có thể xác định bố cục của toàn bộ giới tu luyện sẽ phải thay đổi một lần nữa.
Nguyên nhân rất đơn giản, lực lượng tổng thể của Phật giáo thật sự là quá mạnh mẽ, nhưng trước bởi vì giáo quy cùng giáo nghĩa của mỗi chùa mà phân ra rất nhiều chi nhánh, nhưng cho dù là chi nhánh nào cũng đều có chung một đặc điểm, đó chính là đều là đệ tử của Thích Ca Mâu Ni.
Cũng chính bởi vì một điểm này, chuyển thế đồng tử của Thích Ca Mâu Ni cũng tương đương với tín ngưỡng chung của tất cả Phật giáo, điểm này cũng giống với thần tử Giáo Hội phương Tây vậy.
Phương Minh thân làm thần tử Giáo Hội phương Tây, đại biểu cho thượng đế chuyển thế, đương nhiên biết cái thân phận có ý nghĩa trọng đại cỡ nào đối với Giáo Hội phương Tây.
Giáo Hội phương Tây là Giáo Hội lớn nhất phương Tây, nhưng ngoài nó ra còn có mấy Giáo Hội khác, giáo lý của mấy Giáo Hội này có điểm khác biệt so với Giáo Hội phương Tây, nhưng điểm giống nhau duy nhất chính là đều tín ngưỡng thượng đế.
Đối với mấy Giáo Hội này đến nói, bọn họ có thể không chú ý tới giáo hoàng, bởi vì giáo hoàng chỉ là kẻ thống trị có quyền lực tối cao của Giáo Hội phương Tây, nhưng đối với thần tử bọn họ lại không dám không bảo trì cung kính, bởi vì thần tử là người phát ngôn thay thượng đế, những cao tầng khác của Giáo Hội có thể không để ý tới giáo hoàng, nhưng nhất định phải tôn kính thần tử, bằng không mà nói chẳng khác nào là phản giáo.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao ngày trước sau khi Phương Minh trở thành thần tử, ngay cả giáo hoàng cũng muốn hợp tác với cậu, cái thân phận này có ý nghĩa tượng trưng quá lớn.
Thần tử như vậy, Phật tử cũng giống như vậy, Thích Ca Mâu Ni chuyển thế, này đương nhiên có địa vị cao hơn Lạt Ma gì đó chuyển thế rồi, là tín ngưỡng chân chính của tất cả đệ tử tam bảo.
Chẳng qua điều khiến Phương Minh nghi ngờ là Phật tử này đến từ đâu vậy? Trăm ngàn năm qua cho tới bây giờ chưa từng nghe nói Thích Ca Mâu Ni chuyển thế, thế nào đột nhiên liền xuất hiện một Phật tử?
Đương nhiên, Phương Minh cũng biết hiện tại chuyện cậu cần quan tâm nhất không phải Phật tử, mà là tìm được tung tích của Diệp Tử Du.
Dựa theo tin tức cậu lấy được bên phía người quản lý hoạt động công ích bên kia, những Lạt Ma đưa Diệp Tử Du đi tới từ chùa Đại Chiêu.
Chùa Đại Chiêu!
Khi Phương Minh xuất hiện ở trước cửa chùa, tất cả những Lạt Ma kia đều dùng ánh mắt cảnh giác nhìn chằm chằm cậu, những Lạt Ma này đã từng được phía trên dặn dò, không cho phép bất kỳ người nào tiến vào trong chùa.
Nhất là chuyện Phật tử có quan hệ trọng đại, khả năng có thể sẽ liên quan đến bố cục toàn bộ Phật giáo thậm chí bố cục của cả giới tu luyện sẽ xuất hiện biến hóa, đương nhiên cũng sẽ ảnh hưởng đến rất nhiều thế lực, vì vậy đối với chuyện Phật tử xuất hiện, không ít thế lực là không muốn tiếp nhận.
Những thế lực này không cho phép Phật tử xuất hiện, đương nhiên cũng sẽ có cử động, thậm chí có người phát rồ chạy tới ám sát Phật tử cũng không phải là chuyện không có khả năng.
Cũng chính bởi vì điểm này, lúc này chùa Đại Chiêu là trông gà hoá cuốc, có thể nói chỉ một con chim sẻ bay vào cũng sẽ bị phát hiện ngay lập tức, vô số cường giả dò xét khắp các nơi trong chùa, không buông tha bất kỳ một góc chết nào.
"Phiền phức thông báo một chút, xin nói có Phương Minh nhà họ Phương muốn gặp trụ trì của quý tự."
Lạt Ma này đưa mắt nhìn thoáng qua Phương Minh, có hai vị Lạt Ma trong số đó đi vào chùa miếu báo cáo cho cao tầng, không bao lâu sau đã trở lại, còn có hai vị Lạt Ma trung niên đi theo ra.
"Cậu Phương, mời!"
Chùa Đại Chiêu có tự đại hơn cũng sẽ không nguyện ý trêu chọc nhà họ Phương, huống chi Phương Minh còn đường đường chính chính tới xin gặp mặt, nếu như cự tuyệt không để ý tới cậu, đó chính là không nể mặt nhà họ Phương.
Dưới sự dẫn dắt của trung niên Lạt Ma, Phương Minh đi vào chùa Đại Chiêu, đi qua mấy đại điện, cuối cùng xuất hiện ở trước một gian thiện phòng, mà ở bên trong gian thiện phòng này có một vị lão tăng đang ngồi trên bồ đoàn.
"Xin chào đại sư."
Thái độ của Phương Minh rất khiêm tốn, dù sao đây cũng là đại bản doanh của người ta, mà lão tăng trước mắt này cũng giống như cậu, đều có thực lực Địa Cấp đại viên mãn.
"A di đà phật, cậu Phương có tư thế như hổ như rồng, đến chùa Đại Chiêu tôi, không biết có gì muốn làm?"
Lão tăng trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, nếu như đổi lại lúc khác hắn còn có thể uyển chuyển một chút, thế nhưng lúc này lại là lúc chính trị của chùa Đại Chiêu đang khẩn trương nhất, bọn họ thật sự không muốn có bất kỳ giao tiếp gì với người không phải đệ tử tam bảo.
"Lần này tại hạ tới bái phỏng chính là vì muốn hỏi thăm đại sư một chút, không biết tôi đã đắc tội gì với chùa Đại Chiêu?"
Nghe được lời của Phương Minh, trên mặt lão tăng lộ ra vẻ nghi hoặc, "Hà cớ gì cậu Phương lại nói ra lời ấy?"
"Ngay ngày hôm qua, vợ chưa cưới của tôi bị một đám Lạt Ma bắt đi từ nơi cách nơi này trăm dặm, mà vừa lúc những Lạt Ma này lại tới từ chùa Đại Chiêu, cho nên lúc này tôi mới đến nhà thỉnh tội, không biết nào có chỗ đắc tội, mong rằng đại sư nói rõ."
Mặc dù nói là thỉnh tội, thế nhưng Phương Minh không lộ ra một chút tư thái thỉnh tội nào, đại sư Mozart cũng im lặng, hắn biết người trẻ tuổi trước mắt này nói thỉnh tội là giả, hỏi tội mới là thật.
"Cậu Phương chờ, việc này có thể đã có hiểu lầm gì đó, đợi tôi hỏi một phen xem sao."
Mozart nhìn về phía tiểu sa di bên cạnh, tiểu sa di nhanh chóng rời khỏi thiện phòng, mấy phút đồng hồ sau mới đi về tới, cúi người nhỏ giọng nói gì đó ở bên tai Mozart.
Lấy thích lực của Phương Minh nếu như muốn lắng nghe, đương nhiên có thể nghe rõ những gì tiểu sa di kia đang nói, chẳng qua là cậu cũng không làm như vậy, cậu chỉ cần yên lặng chờ đại sư Mozart cho cậu một câu trả lời.
Đại sư Mozart nghe được những lời tiểu sa di nói, lông mày dài hơi nhíu lại, vẻ mặt trở nên có chút kinh ngạc vô cùng, chẳng qua rất nhanh lại khôi phục bình thường.
Đợi khi tiểu sa di một lần nữa lui trở về một bên, Mozart mới nhìn hướng Phương Minh, tựa hồ đang sắp xếp từ ngữ, một lúc sau nói: "Người cậu Phương nói là cô gái tên Diệp Tử Du sao?"
"Không sai."
"Khụ khụ... Không biết cậu Phương có biết gần đây chùa Đại Chiêu của ta phát sinh việc lớn?"
Đột nhiên Mozart dời đi trọng tâm câu chuyện, Phương Minh cũng không giả câm vờ điếc, trực tiếp hỏi: "Đại sư muốn nói tới chuyện Phật tử sao? Tôi cũng có nghe đồn chút ít."
"Nếu cậu Phương đã có nghe thấy, vậy lão phu cũng sẽ không nói lại nữa, lão phu nguyện làm một giao dịch với cậu Phương ở ngay nơi đây, Diệp thí chủ rất quan trọng đối với Phật giáo chúng tôi, nếu như cậu Phương không nhúng tay vào chuyện của Diệp thí chủ, lão nạp có thể thay mặt Phật môn đồng ý ba yêu cầu của cậu Phương, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là không thể đưa ra những yêu cầu cùng hung cực ác gì."
Lời Mozart nói khiến mấy vị tăng lữ bên trong thiện phòng lộ ra vẻ khiếp sợ trên mặt, thay mặt Phật môn đồng ý ba yêu cầu, cái này đã không chỉ là chuyện của riêng chùa Đại Chiêu nữa, mà là của toàn bộ đệ tử cửa Phật trên thế giới.
Nhưng cho dù địa vị của chùa Đại Chiêu có cao quý tới mức nào cũng không có khả năng làm ra cam kết như vậy, bởi vì những giáo phái khác trong Phật môn chắc chắn sẽ không đáp ứng, trên đời này căn bản không có người nào có tư cách nói lời như vậy.
Không đúng, trước đây không có, nhưng bây giờ đã có một vị, đó chính là Phật tử, chỉ có Phật tử mới có tư cách nói lời như vậy, bởi vì Phật tử đại biểu cho Thích Ca Mâu Ni chuyển thế.
"Đại sư, có chút lời không thể nói loạn."
Con mắt Phương Minh hơi híp, đại sư Mozart nói lời như vậy, vậy có nghĩa là chuyện của Tử Du còn phức tạp hơn tưởng tượng của cậu rất nhiều, rất có thể còn có quan hệ với Phật tử.
"Người xuất gia không nói dối, lão nạp đã nói ra tự nhiên là có hiệu lực." Đại sư Mozart còn tưởng rằng Phương Minh không tin lời hứa của hắn, bảo đảm nói.
"Thật sao? Chẳng qua tôi không có hứng thú với điều kiện đại sư đưa ra, vẫn nên đưa vợ chưa cưới của tôi ra đây đi thì hơn, miễn cho đến lúc đó lại tổn thương hòa khí hai nhà."
Vẻ mặt Phương Minh chậm rãi trở nên lạnh lẽo, đại sư Mozart cũng nghe được ý uy hiếp trong lời nói của Phương Minh, nếu như chùa Đại Chiêu bọn họ không giao vợ chưa cưới của cậu ra đây, đó chính là hoàn toàn trở mặt với cậu, cũng đại biểu cho cửa Phật muốn trở mặt đối đầu với quái vật lớn như nhà họ Phương.
"Cậu Phương, Diệp thí chủ thật sự quá quan trọng với Phật môn, thật sự là không thể..."
"Đại sư Mozart không cảm thấy đại sư nói lời này có chút hơi quá sao?" Phương Minh trực tiếp cắt đứt lời Mozart, nói tiếp: "Vợ chưa cưới của tôi chỉ là một người bình thường, không thể kéo ra một chút quan hệ gì với Phật môn mấy người, đương nhiên, đại sư cũng không cần phải nói chuyện kiếp trước kiếp này gì gì đó với tôi, hiện tại tôi chỉ muốn thấy người."
"Cậu Phương, sao không suy tính một chút?"
"Không có gì phải suy tính cả."
Trên mặt đại sư Mozart lộ ra vẻ khó xử, "Cậu Phương, Diệp thí chủ tuyệt đối không thể bị cậu đưa đi."
"Thực sự là buồn cười, vợ chưa cưới của tôi chỉ là một cô gái thế tục bình thường, chẳng lẽ còn có thể là Bồ Tát chuyển thế?"
"Mặc dù không phải Bồ Tát chuyển thế, nhưng địa vị của Diệp thí chủ trong Phật môn tôi cũng không thấp hơn Bồ Tát chuyển thế là bao, Diệp thí chủ là Phật mẫu của Phật môn tôi."
Đại sư Mozart không giấu giếm, bởi vì tới lúc đó chắc chắn tin tức này sẽ được công bố ra ngoài, mà sau khi Phương Minh nghe thấy lời của đại sư Mozart nói lập tức lại ngây ngẩn cả người.
Phật mẫu?
Mẹ của Phật tổ?
"Lời nói vô căn cứ, Phật môn các người tìm được Phật tử thì cũng thôi, vợ chưa cưới của tôi làm sao có thể sẽ là Phật mẫu, đến hiện tại cô ấy còn chưa đẻ đứa con nào, càng..."
Khi mới nói được nửa câu, đột nhiên Phương Minh ngừng lại, bởi vì cậu nghĩ tới một tồn tại hố cha.
"Phương Bảo Bảo!"
Phương Minh gần như là cắn răng nghiến lợi nói ra cái tên này, vài ngày trước cậu và Phương Bảo Bảo bị chia cách, mà sau đó Phật môn lập tức nhiều hơn một Phật tử, lại thêm Tử Du trở thành Phật mẫu, nếu nói chuyện này không liên quan gì với Phương Bảo Bảo đó mới có quỷ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận