Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 251: Sự hối hận của Xa Văn Tuấn

Chương 251: Sự hối hận của Xa Văn Tuấn
Ngày kế tiếp!
Cửa hàng Vu Đạo còn chưa mở cửa đã có một người đàn ông mặt mũi tiều tụy đứng chờ ở ngoài.
"Là ông?"
Khi Đại Trụ nhìn thấy người đàn ông đứng trước cửa hàng thì sững sờ một chút, bởi vì cậu ta có chút không dám xác định, dù sao ông ta cũng khác hẳn người lúc trước cậu ta đã gặp.
"Ông chính là người lần trước đã đưa một người phụ nữ tới tìm nhà trọ… Họ Xa?"
"Trí nhớ của cậu thật là tốt, ừm, tôi là Xa Văn Tuấn."
Nghe thấy đối phương thừa nhận, trên mặt Đại Trụ lộ ra vẻ không thể tin nổi, mới không bao lâu mà ông chủ Xa này cứ như biến thành một người khác vậy.
Lần trước nhìn thấy ông ta bụng phệ, trên tay còn đeo một chiếc đồng hồ vàng, nhìn qua là biết giá cả của nó không rẻ chút nào, ông ta chính là điển hình của một người đàn ông thành đạt.
Nhưng còn bây giờ thì sao? Hốc mắt hãm sâu, hai mắt vô thần, gương mặt râu ria xồm xoàm, nếu như không phải cậu ta gặp ông ta trước đó không lâu có lẽ sẽ không thể nào nhận ra ông ta mất, càng sẽ không nghĩ hai người là cùng một người.
"Ông chủ Xa tới có chuyện gì không?"
Mặc dù người trước mặt này nhìn có vẻ nghèo hèn, thế nhưng Đại Trụ vốn là người nghèo, cũng không khinh miệt ông ta, mở miệng dò hỏi.
"Cậu lần trước vẫn còn ở đây chứ? Tôi tìm cậu ấy có chút chuyện." Xa Văn Tuấn xoa xoa hai tay, giọng nói cũng có chút xấu hổ.
"Ông tìm Phương Minh sao? Cậu ấy vẫn ở đây, thế nhưng hiện tại thì chưa tới cửa hàng, hẳn là một tiếng nữa cậu ấy mới tới, ông có thể ngồi trong cửa hàng chờ cậu ấy."
Đại Trụ mở cửa dẫn Xa Văn Tuấn vào, rót cho đối phương rót một ly trà, sau đó bắt đầu quét dọn vệ sinh cửa hàng.
Bình thường Đại Trụ thức dậy ăn sáng xong sẽ đến cửa hàng, mà sau khi Phương Minh thức dậy vẫn thường tới công viên tập thể dục buổi sáng, khoảng cỡ chín giờ cậu mới tới.
"Anh La, chào buổi sáng."
Không bao lâu sau La Cẩm Thành cũng tới, Đại Trụ chào hỏi anh ấy một tiếng, La Cẩm Thành nhìn người đàn ông trong cửa hàng, hiếu kỳ hỏi: "Vị này là…?"
"Đây là ông chủ Xa, ông ta tới tìm Phương Minh." Đại Trụ giải thích một câu.
Xa Văn Tuấn cười cười nhìn La Cẩm Thành, thế nhưng La Cẩm Thành lại lắc lắc đầu, "Tìm ông chủ Phương cũng vô dụng, ông chủ Phương cũng không có khả năng biến ra vợ con lại cho ông."
Nghe thấy những lời của La Cẩm Thành, Văn Tuấn ngây người, sững sờ đứng nguyên tại chỗ nửa ngày, sau đó vẻ mặt đột nhiên trở nên vô cùng kích động: "Cao nhân, cao nhân, van cầu anh hãy giúp tôi chuyện này."
"Đừng kích động, đầu tiên hãy nói cho tôi biết đã có chuyện gì xảy ra trước đã, ấn đạo lý tới thì vận thế của ông cũng không nên là như thế này mới đúng, thiên đình(1) đầy đặn, địa các(2) cũng mượt mà, không thể nào có chuyển biến lớn như vậy được."
(1)Thiên đình: Là phần giữa trán
(2)Địa các: cằm
Đại Trụ nghe xong lời này, hiếu kỳ hỏi: "Anh La, anh cũng hiểu mệnh tướng?"
"Sơn, y, mệnh, tướng, bốc, 5 thuật của Đạo gia, mặc dù chủ thuật của tôi không phải mệnh tướng thế nhưng năm thuật này lại có điểm liên quan, vì thế tôi cũng biết được đôi chút. Đương nhiên, hiểu biết của tôi không thể sánh với ông chủ Phương được."
La Cẩm Thành biết bản lĩnh của mình chủ yếu ở thuật "sơn", mà bốn thuật còn lại chỉ biết một chút xíu, thế nhưng trong lòng anh ấy vô cùng nghi ngờ, Phương Minh có thể tinh thông hết cả năm thuật sơn, y, mệnh, tướng, bốc này.
Sức lực của một người là có hạn, mà sơn, y, mệnh, tướng, bốc, năm thuật này bao quát vạn thiên, người bình thường phải hao hết tâm huyết cả đời mới có thể nghiên cứu một thuật trong số đó, mà lại còn chưa chắc có thể hiểu rõ, huống chi là tu một lúc cả năm thuật.
Vì thế mặc dù La Cẩm Thành đoán như thế nhưng anh ấy cũng không dám xác định, dù sao nếu nói chuyện này ra chỉ sợ không ai trong giới tu luyện có thể tin tưởng, cho dù Phương Minh có tự đứng ra thừa nhận, có lẽ tất cả đều cười cợt, coi cậu là một người ếch ngồi đáy giếng hoang tưởng về khả năng của bản thân mà thôi.
Bao nhiêu năm lịch sử trong giới tu luyện cũng đã chứng thực chuyện này, tinh thông một đạo mới là con đường chính xác, tham thì thâm...
Sau khi Xa Văn Tuấn nghe được những lời La Cẩm Thành nói, cũng không dám giấu giếm điều gì, nói hết những chuyện gần đây anh ta gặp phải ra. Đại Trụ ở một bên nghe thấy những lời này thì chấn kinh, bởi cậu ta đang nhớ tới những lời lúc trước Phương Minh đã nói với ông ta.
Cẩn thận tiền mất nhà tan!
Mà những chuyện Xa Văn Tuấn gặp phải trong quãng thời gian này hoàn toàn chứng thực những điều đó.
Xa Văn Tuấn khởi nghiệp từ một công ty vận tải, lúc còn nhỏ ông ta cũng là một người nghèo khổ, học xong hết tiểu học thì ra đời mưu sinh, lăn lộn mấy năm trong nghề vận chuyển cũng kiếm được một số tiền kha khá.
Mà đầu óc của Xa Văn Tuấn này cũng rất linh hoạt, ông ta nhìn thấy lợi nhuận của nghề vận tải này liền dồn hết tiền tiết kiệm mình có cộng với mượn thêm của một vài người bạn, mở một công ty vận tải.
Khi đó, thị trường vận chuyển còn chưa cạnh tranh kịch liệt như bây giờ, dù sao số vốn đầu tư cũng khá lớn khiến nhiều người chùn bước không dám kinh doanh, mà dựa vào việc nắm bắt thời cơ này nên việc làm ăn của Xa Văn Tuấn càng lúc càng thuận lời, về sau đã có lời hơn 1000 vạn.
Lúc còn nghèo khó thì Xa Văn Tuấn vùi đầu cố gắng làm ăn, thế nhưng đến khi công ty dần đi vào quỹ đạo, chí hướng của Xa Văn Tuấn cũng dần bị dập tắt, nhất là khi ông ta nhìn thấy người bạn làm ăn của mình dẫn theo thư ký ra nước ngoài du lịch hưởng thụ, tà tâm của ông ta cũng nổi lên.
Triệu Thiến là tiểu tam(3) đầu tiên của ông ta, lúc đầu cô ta chỉ là thư ký bình thường, sau đó dần dần trở thành tiểu tam từ lúc nào không hay. Bọn họ ở chung mấy tháng thì Triệu Thiến mang thai, Xa Văn Tuấn liền là chuẩn bị một phòng trọ cho Triệu Thiến ở lại, đương nhiên cô ta không thể nào tiếp tục vác cái bụng bầu đó đi làm nữa.
Phòng trọ cũng là nơi lúc trước Phương Minh cùng Đại Trụ đi tới, sau khi Triệu Thiến dọn tới đó ở thì Xa Văn Tuấn cũng thường hay tới chăm sóc thăm hỏi cô ta, cuộc sống trôi qua cũng coi như suôn sẻ vui vẻ.
Thế nhưng chỉ êm thấm được mười mấy ngày, rốt cuộc cũng xảy ra chuyện.
Dường như vợ của Xa Văn Tuấn đã phát hiện ra điểm khác thường của ông ta vì thế liền bám đuôi theo dõi, bà ta phát hiện ra sự tồn tại của Triệu Thiến, trong lúc nóng nảy bà ta không còn lý trí gì nữa, trực tiếp xông vào đánh đấm Triệu Thiến.
Triệu Thiến đang mang thai đương nhiên nhiên không phải đối thủ của vợ Xa Văn Tuấn, cộng thêm cảm giác chột dạ khi làm tiểu tam bị vợ người ta phát hiện, thế là trong lúc xô đẩy không may Triệu Thiến bị ngã xuống cầu thang, chẳng những sinh non mà bản thân cũng bị thương nghiêm trọng, phải nằm trong bệnh viện.
Thế nhưng chuyện còn chưa kết thúc, vợ của Xa Văn Tuấn trong lúc rối rắm không thể tự thoát ra, lựa chọn tự sát.
Vợ chết, tiểu tam tàn, cả người Xa Văn Tuấn đều ngốc trệ ra, ông ta không nghĩ tới sự tình lại trở nên thê thảm tới mức đó, thậm chí tới cả con gái cũng tuyệt giao với ông ta, xách hành lý bỏ nhà ra đi.
Có thể nói trong một ngày ngắn ngủi, Xa Văn Tuấn đã biến thành một người cô đơn.
Nhưng mà họa vô đơn chí, cũng đúng vào lúc này, hai chiếc xe chở hàng vô cùng quý giá của công ty Xa Văn Tuấn gặp chuyện, xe hư người chết, mà theo kết quả điều tra cuối cùng của công an thì nguyên nhân của sự cố này tất cả đều do tài xế vi phạm quy tắc giao thông, do đó công ty bảo hiểm hoàn toàn không phải bồi thường thiệt hại.
Hàng hóa có giá trị mấy trăm vạn, lại thêm bồi thường tiền cho gia đình tài xế đã bị chết, thiệt hại hai chiếc xe vận tải… Trong nháy mắt công ty của Xa Văn Tuấn lâm vào tình trạng nợ nần chồng chất, mà những người bạn trong giới kinh doanh của ông ta sau khi biết thảm trạng của gia đình ông cũng không có ai nguyện ý cho ông ta mượn tiền nữa.
Nhà tan tiền mất, chỉ trong nửa tháng ngắn ngủi mà ông ta từ một ông chủ được vạn người ao ước biến thành một kẻ cùng đường mạt lộ.
Ngay trong lúc bế tắc nhất, ông ta chợt nhớ những lời Phương Minh đã nói với ông ta khi ở phòng trọ.
Cũng may trí nhớ của Xa Văn Tuấn coi như không tệ, sau khi suy nghĩ hồi lâu cuối cùng cũng nhớ tới địa chỉ Phương Minh đã nói, vì thế trời vừa mới sáng ông ta đã chạy tới đây.
La Cẩm Thành vẫn đang chăm chú nghe chuyện Xa Văn Tuấn kể, chờ đến khi Xa Văn Tuấn nói xong, trầm ngâm nửa ngày anh ấy mới mở miệng hỏi: "Gần đây ông có đắc tội với ai hay không?"
"Không có."
Xa Văn Tuấn lắc đầu, sau đó lại nói thêm: "Nhưng là người làm ăn, khó tránh khỏi chuyện bị người ghen ghét."
"Những người đó hẳn là không phải, người cùng nghề ghen ghét nhau là bình thường, nếu bọn họ muốn đối phó ông thì đã sớm ra tay từ lâu, không cần phải đợi tới lúc này."
La Cẩ Thành cảm thấy khó hiểu, tình huống của Xa Văn Tuấn rõ ràng là do thứ gì đó ảnh hưởng tới vận thế, chỉ là ảnh hưởng này từ đâu tới?
"Anh La, lúc trước Phương Minh đã nói với tôi, chuyện của Xa Văn Tuấn dường như có liên quan tới phong thủy trong phòng trọ ông ta thuê."
"Phong thủy?"
La Cẩm Thành sau khi được Đại Trụ nhắc nhở, hai mắt sáng lên, đúng nha, sao anh ấy lại không nghĩ tới điều này kia chứ, thứ có thể ảnh hưởng tới vận thế của con người nhất không phải là phong thủy sao?
Dù sao, cả đời của người bình thường khó mà được nhìn thấy một người tu luyện, mà những người tu luyện kia cũng sẽ không dùng biện pháp nhàm chán phiền toái như vậy để đối phó với một người bình thường, vậy khả năng lớn nhất chính là phong thủy rồi.
"Nhất mệnh nhị vận tam phong thủy, chỉ có phong thủy có thể cải biến vận mệnh của một người, thế nhưng chỉ mới nửa tháng liền có thể khiến ngươi ta tiền mất nhà tan, vậy hẳn phong thủy của phòng trọ này phải ác liệt vô cùng, thậm chí trước đây còn từng gây hại cho người khác rồi, sao ông lại thuê phòng trọ kiểu này?"
La Cẩm Thành vẫn còn có chút không hiểu, thế nhưng đúng lúc này, ngoài cửa lại truyền tới một thanh âm, "Đó là bởi vì phong thủy của ngôi nhà kia cũng không phải quá kém, chẳng qua là nó tương khắc với bát tự của ông ta, cho nên những người thuê phòng trọ đó trước ông ta không hề xảy ra tai nạn gì."
Phương Minh từ ngoài cửa đi vào, cậu nhìn thấy bộ dạng thảm hại của Xa Văn Tuấn cũng khẽ thở dài trong lòng, đây chính là vận mệnh vô thường, vốn là một ông chủ vạn người hâm mộ lại trở thành một kẻ nợ nần chồng chất.
"Cậu Phương."
Xa Văn Tuấn vừa nhìn thấy Phương Minh thì trên mặt lộ ra vẻ vô cùng hối hận, nếu như lúc trước ông ta nghe lời người thanh niên trẻ tuổi trước mắt đây, cũng sẽ không rơi vào kết cục thảm hại như vậy.
"Bây giờ ông tìm tôi đã không còn tác dụng gì nữa, chuyện đã xảy ra rồi, người nhà ông cũng đã mất, ông đã bỏ lỡ thời cơ tốt nhất."
Lúc trước Phương Minh lưu lại câu nói này là bởi cậu nghĩ phong thủy này sẽ không ác liệt như vậy, hẳn là phải có một thời kỳ quá độ, mà nếu Xa Văn Tuấn tìm tới cậu trong thời kỳ quá độ này thì có lẽ còn cơ hội hóa giải.
Chỉ là tới cậu cũng không thể ngờ được, phong thủy của phòng trọ đó quá ác liệt, mất bò mới lo làm chuồng, tất cả đã quá trễ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận